Bóng dương đổ
hoàng hôn than thở
Về đi em chăng chớ
làm sao
Hằng Nga tủi hận
má đào
Xuân về cánh én
nghẹn ngào tình ai?
Kìa bóng liễu
chương đài sương phủ
Hồ nước trong cá
đã ngủ rồi
Mà sao lòng vẫn
chơi vơi
Nhớ người phương ấy
chân trời xa xôi...
Bao giấc mộng bồi
hồi e ấp
Khách văn chương tấp
nập hành hương
Đào nguyên lạc lối
thiên đường
Cầm tay bịn rịn bụi
hồng ly tao
Tiếng gà gáy lao
xao gió thổi
Lệ lưng tròng bóng
tối dần xa
Chim khuyên khúc
khích hiên nhà
Đầm đìa gối lẻ nhạt
nhòa hồn thơ
Thương! Thương quá bơ phờ lạc lõng
Gốc cây khô chẳng
động tình em
Trăng lên trăng
giãi êm đềm
Lòng thêm nặng
trĩu nỗi niềm sầu vương!
viết tặng Thuy Anh
Lam đầu xuân 2.1. 2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét