cảm tác thơ Thimyngoc
Huynh: Cô Độc
Cơn gió chướng lạnh lùng đơn
độc
Giữa màn đêm dấn bước
long đong
Cám ơn bão tố cuồng phong
Cho tôi nếm trải bụi hồng
trần ai
Trăng hiu hắt canh dài thê
thảm
Cánh đồng hoang ảm đạm trần
gian
Bơ vơ lau
lách non ngàn
Chập chờn đom
đóm điêu tàn âm u
Hồn lạc lõng
vi vu gió thổi
Màn sương
giăng tức tưởi đi đâu
Xót xa giọt
lệ buồn đau
Ai đem tôi
thả biển sầu sông thương
Trời tăm tối
đoạn trường tình ái
Để lòng tôi
tê tái từng cơn
Phũ phàng mật
ngọt lầu son
Thác ghềnh
vực thẳm biển cồn sóng dâng
Thế là hết
bẽ bàng duyên phận
Oán trách
chi lận đận thân côi
Phải chăng
tiền định đã rồi
Trả vay vay
trả kiếp đời trầm luân!
11.5.2013 Lu Hà
11.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét