Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

Hãy Đứng Dậy



 


Vui ngạo nghễ thi nhân cần có
Giữa biển trời sóng vỗ trùng khơi
Xoa tay giữ trọn nụ cười
Vượt lên ghềnh thác làm người thẳng ngay

Kể khi cả đắng cay tủi hận
Bao thương đau khổ tận khốn cùng
Trái tim thổn thức não nùng
Tuần trăng dang dở đứt cung dây đàn

Xua giấc mộng trần gian huyễn hoặc
Bởi lòng người thảm khốc bi ai
Xót xa rặng liễu chương đài
Hồng nhan bạc mệnh canh dài thở than


Từng thu chết xuân tàn héo úa
Ngẩng cao đầu thi phú giai nhân
Vần thơ vút cánh non ngàn
Đại bàng rơi lệ thế gian thường tình

Nhìn đàn sếu hành tinh lạc lối
Cố hương còn đắm đuối hồn xưa
Cây đa giếng nước hàng dừa
Trõng tre kẽo kẹt gió đưa u hoài

Lời đàm tiếu mỉa mai diễu cợt
Miệng thi phi thui chột được sao
Nước non biển cả sông hồ
Tình người viễn xứ dạt dào thủy chung!

chia sẻ tâm tư cùng Thimyngoc Huynh khi đọc bài đường thi: Ngạo Đời
13.6.2013 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét