Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận phần 92


Như vậy tôi đã viết tổng cộng 92 bài tất cả về cái gọi là hiện tượng Hoàng quang Thuận, trừ bài đầu tiên với nhan đề là: Đôi điều về hiện tượng Hoàng quang Thuận. Lúc đầu chỉ muốn có vài ý kiến nhận xét chung chung có tính chất cảnh báo nhắc nhở ông Thuận cũng như một vài kẻ cơ hội có thủ đoạn buôn thần bán thánh.


Nhưng sau thấy vấn đề càng ngày càng trở nên sôi động, phức tạp, gay cấn, đầy kịch tính bởi những luồng tư tưởng xã hội khác nhau và còn có kẻ viết phản hồi phỉ báng xỉ nhục tôi, thách đố với tôi dám bình luận viết ra cái sai cái vô nghĩa của nhà thơ ngàn năm có một tên là Hoàng quang Thuận đang được đảng nhà nước và các nhà thơ nhà văn trứ danh nổi tiếng của hội nhà văn ca ngợi vinh thăng hết lời và đang được đề cử tranh giải Nobel quốc tế. Vì vậy tôi quyết định bỏ thời gian công phu ra để khảo sát điểm mặt từng bài. Tôi cứ lần lượt tỉ mỉ khảo sát dần cứ hai bài thơ của ông Thuận vào một bộ và đánh số thứ tự từng phần. Tất cả đều có ý kiến nhận xét cuả tôi đánh giá về giá trị nghệ thuật cũng như ý nghĩa nội dung và cũng nhân đà đó làm luôn thơ theo ý tưởng của tôi hoàn toàn trái ngược với lối suy nghĩ tùy tiện vơ váo vô lối cuả ông Thuận.

Như vậy cứ 2 bài x 92 phần là 184 bài thơ của ông Thuận và cũng có luôn 184 bài thơ của tôi để nhằm mục đích phản bác lại ông Thuận và cũng là nỗi lòng của tôi với đạo Phật, dân tộc và tổ quốc. Tất nhiên văn phong lối viết cũng như tính của tôi chẳng giống ai. Tôi là loại người rất đa sầu đa cảm dễ xúc động dễ mủi lòng rơi nước mắt trước những cảnh đời oan trái, nhưng cũng là loại người hơi lỗ mãng với bọn lưu manh giả trá cũng như các chú Cam trên mạng. Nên văn phạm không nhẹ nhàng có thể nhiều người cho là lối văn mạt sát qúa đáng. Dù sao người ta cũng làm thơ cũng là con người chứ có phải con vật đâu? Nếu tôi từ bỏ tính cách, cảm xúc của tôi để làm đẹp lòng tất cả mọi người thì tôi không còn là tôi nữa, khả năng sáng tác, tư duy, trí tưởng tượng cũng tịt ngòi luôn và không thể viết được gì nữa.

Tôi chỉ muốn mãi mãi mình là mình tâm hồn tình cảm hoàn toàn tự do. Ai không ưa không thích thì xin miễn đọc. Còn hùng hổ đòi phản biện, phản biện đúng có trình độ kiến thức, có tình có lý thì nghe và xin cám ơn. Phản hồi láo mất dạy sẽ được tôi trả lại đòn bằng văn thơ đàng hoàng, vả cho rụng hết răng đi còn còn cái nào nữa để nhai cơm.

Hôm nay tôi sẽ khảo sát nốt 2 bài cuối cùng. Sau này, nếu tôi còn bắt gặp bài thơ nào khác còn ký tên Hoàng quang Thuận mượn lời tiền nhân gì đó nhập thần, báo mộng, lên đồng
cốt v. v... tôi sẽ khảo sát tiếp và đánh theo số thứ tự 93, 94, 95 v.v...


Trích: Vua Lý Thái Tổ

Cổ Pháp trời sinh bậc đế minh
Nhà LÝ rạng DANH cả cung đình
Tầm nhìn thế nước bao trời đất
Soạn chiếu dời đô vua ANH minh

Đại La là ĐÔ cũ Cao Vương
Hổ phục Long chầu tại MINH đường
Bốn PHƯONG tụ HỘI hồn đất nước
Đô thành bậc nhất của ĐẾ vương

Thăng Long kinh THÀNH đã ngàn năm
Trải BAO biến CỐ nạn XÂM lăng
Đất THIÊNG rồng CUỘN đầy LINH khí
Lạc Hồng con cháu mãi VĨNH hằng

Hoàng Quang Thuận

14 lỗi cơ bản. Như vậy không thể gán tội làm thơ rác này để ngu dân, hủ bại nền văn chương văn hóa nước nhà sang cho vua Trần được. Ông Thuận phải thành thực nhận mình đã tự nhiều tháng mày mò đích thực tự tay làm ra hoặc thuê ai đó, hoặc ăn cắp đạo văn ở đâu đó. Như trên mạng đã có người nói là ông thuổng thơ trong cuốn sách giới thiệu chùa chiền danh lam thắng cảnh của ông Trần Trương?

Cổ Pháp trời sinh bậc đế minh - Nhà Lý rạng danh cả cung đình? Cổ Pháp và trời nào sinh ra bậc đế minh, Cổ Pháp sinh ra hay trời sinh ra thì phải minh bạch không thể Cổ Pháp là trời được. Cổ Pháp chỉ là cái làng mà vua Lý công Uẩn được cha mẹ sinh ra ở đó.

Nhà Lý nào rạng danh cả cung đình? Nên nhớ Lý công Uẩn mồ côi không cha không mẹ, không họ hàng thân thích được sư cụ Lý Khánh Vân nuôi và cho mang họ Lý. Tất nhiên khi làm vua rồi lập hoàng hậu, rồi năm thê bảy thiếp, sinh con đẻ cái sẽ tính sau. Cái quan trọng vua Lý lên ngôi là đấng minh quân sẽ làm vẻ vang rạng rỡ cho non sông Đại Việt và cho cả dân tộc chứ cái cung đình lập ra, nó giống như bộ chính trị đảng, hay ban bí thư trung ương đảng bây giờ thì rạng rỡ có ý nghĩa quái gì?

Tầm nhìn thế nước bao trời đất - Soạn chiếu dời đô vua anh minh? Chỉ tủn mủn có 4 câu có chữ minh mà cứ nhai đi nhai lại thật nhàm chán hết chỗ nói; nào là đế minh lại anh minh chung qui vẫn chĩ là một chữ minh. Đọc hai câu này đã thấy nhạt nhẽo vô bổ như nhai bo bo cơm nguội ấy.


Đại La là đô cũ Cao Vương - Hổ phục Long chầu tại minh đường? Đại La nào là cố đô cuả Cao Vương? Ai là Cao Vương? Cái tên Cao Biền đạo sĩ nhận chỉ vua Đường sang để yểm buà triệt hạ long mạch nhân tài cuả Việt Nam ông cũng dám đưa vào đây để ca ngợi thằng Tàu? Mặc dù chữ Minh Đường ông tránh viết hoa để khỏi lộ ý đồ giống như kiểu làm việt gian bán nước? Ông còn tâng bốc họ lên là: hổ phục long chầu tại Minh Đường coi họ như thiên triều mẫu quốc. Viết vậy, tôi hỏi ông? Giọng văn luồn cúi nô dịch có nhục nhã cho người Việt Nam không?

Bốn phương tụ hội hồn đất nước - Đô thành bậc nhất của đế vương? Ông vẫn mắc bệnh nói dai có chữ vương lai nhai suốt buổi như anh chàng Chí Phèo say rượu ở lò gạch với cô thị Nở gì đó.

4 câu cuối đọc lên thì tự biết đây có phải là thơ hay không? Nhất là 2 câu cuối cùng cực kỳ tối nghĩa

Đất thiêng rồng cuộn đầy linh khí - Lạc Hồng con cháu mãi vĩnh hằng ? Ông hiểu thế nào là cõi vĩnh hằng là cõi hư vô như ở trên sông Hằng ấy, phiêu diêu mênh mông không bờ không bến, không có tận cùng và khởi điểm. Ông coi Lạc Hồng như vào cõi vĩnh hằng có khác chi ông nguyền rủa dân tộc Việt Nam hãy chết hết đi để cho mảnh đất hình chữ S này cho thằng Tàu nó ở, sinh con đẻ cái. Còn Lạc Hồng chỉ là cái bóng, cái quá khứ xa xăm lạc vào cõi vĩnh hằng? Thật đáng buồn tôi phải nói: Thơ ông viết không có tình người, tối tăm mù mịt vô nghĩa, vô lý, không lôgich tí nào cả và rất lộn xộn về không gian và thời gian.

Xin có thơ sau:


Thái Tổ Lý Công Uẩn

Tỉnh Bắc Giang có làng Cổ Pháp
Nơi sinh ra một bậc minh vương
Mở mang lãnh thổ yên bờ cõi
Đại Việt ta rạng rỡ núi sông

Mất cha xa mẹ vưà ba tuổi
Lý Khánh Vân nuôi dạy ở chuà
Lầu thông kinh sử đa mưu trí
Vạn Hạnh thiền sư nhận đỡ đầu

Lý Thái Tổ dời đô định kế
Vùng đồng bằng thịnh vượng bình yên
Hổ chầu long cuốn theo thiên ý
Đất Đại La cơ nghiệp tổ tiên

Giữa muà hè phượng rơi hoa nở
Thành đế đô chiếu chỉ sắc hồng
Rồng vàng cất cánh cùng mây gió
Quốc thái dân an trọn nỗi lòng

thơ làm nhân đọc 3 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Vua Lý Thái Tổ
7.9.2012 Lu Hà



Trích: Ngự Giá Thiên Đô

Thân chinh ngự giá chiếu dời đô
Sào KHÊ bến NƯỚC dựng CƠ đồ
Quân VƯƠNG nhìn LẠI quân THÀNH cũ
Sương KHÓI chiều THU bóng NÚI mờ

Đại La đắc địa nhất thiên thời
Hội tụ bốn phương thế hổ ngồi
Rồng cuộn mây trời phun khí vượng
Mây HIỆN sắc HỒNG đất TỐT tươi

Sắc chỉ Lý triều chiếu DỜI đô
Ngàn năm linh khí đến bây giờ
La Thành ngũ sắc mây vàng kết
Vững chắc kinh thành định đế đô

Tô Giang Nhị Thủy dưới chân thành
Rồng VÀNG bay VÚT giữa TRỜI xanh
Thăng LONG rực RỠ ngàn NĂM tuổi
Hào KHÍ Tây HỒ nước long lanh

Hoàng quang Thuận

Cả bài đếm được 21 lỗi cơ bản lèn chặt vào 4 khổ thơ. Cả đời tôi chưa bao giờ đọc một bài thơ với một trình độ nghệ thuật đường thi cặn bã rác rưởi như thế này, chẳng có ý nghĩa cảm xúc quái gì với những câu chữ huyênh hoang cửa miệng sáo rỗng. Thơ như thế này dám sưng mặt lên, vỗ ngực là vua Trần cảm cái đức độ của Thuận này, nên mới nhập thần vào đấy?

Thơ này, nếu ông chịu khó học hỏi luyện tập, biết tuân thủ theo niêm luật tứ tuyệt đường thi và thỉnh thoảng tuy có vài ba câu chữ sai niêm phá luật thì vẫn có thể được xếp vào dòng thơ mới như các nhà thơ thời tiền chiến vẫn làm, nhưng viết sai phạm nhiều như như cào cào châu chấu dày đặc tối tăm loạn xị như thế này đành phải xếp vào dòng thơ tự do thôi. Theo tôi ông cứ viết thơ tự do đừng mạo nhận là thơ vua Trần nưã có phải tốt không? Thời nay cũng có người làm thơ tự do hay ra phết, như bài Đồi Tím Hoa Sim của ông Hữu Loan vậy.

Thân chinh ngự giá chiếu dời đô - Sào Khê bến nước dựng cơ đồ? Vua đã thân chinh cùng cả triều đình bầu đoàn thê tử lên thuyền từ Hoa Lư về Đại La thì sao lại còn lấy bến nước ở sông Sào Khê dựng cơ đồ mà cơ đồ phải là Đại La hay Thăng Long chứ?

Sào Khê chỉ là một vài cuộc tập trận cuả vua Đinh chứ dính dáng gì đến vua Lý công Uẩn mà còn định dựng cơ đồ ở đây? Ngày xưa Vua Đinh và Lê lấy Hoa Lư để lập kinh đô là cơ đồ của nhà Đinh và nhà Lê. Cái bến sông toàn cỏ dại lau lách có cái quái gì mà đáng để dựng cơ đồ? Thơ ông tối nghĩa vô cùng.

Quân vương nhìn lại quân thành cũ - Sương khói chiều thu bóng núi mờ ? Quân vuơng rồi lại quân thành có chữ quân mà nhai mãi không nhàm chán à ? Quân Vương là nhà vua nhìn quân thành cũ là nhìn đám quân lính còn xót lại ở thành Hoa Lư cũ à? Có cái gì đáng gọi là thơ đây khi viết về xúc cảm, hoài niệm?


Đại La đắc địa nhất thiên thời -Hội tụ bốn phương thế hổ ngồi? Đại La mảnh đất tốt nhất cả thiên lẫn thời viết thế nó làm giảm đi cái đại trí cơ mưu cuả vua Lý Công Uẩn nhìn mảnh đất Đại La là nơi cửa ngõ giao thông, buôn bán sầm uất là do con người tạo ra là chính. Rồi vẫn là hổ, rồng nhí nhố đưa cái hình ảnh ẩn dụ hổ rồng nhưng không đủ tôn xưng cho cái hùng khí thịnh vượng Đại La, mà chỉ là nhai lại lời vua Lý và các nhà thơ nhà văn thường hay viết khi tả về đất Đại La. Ngán nhất là câu: "Mây hiện sắc hồng đất tốt tươi".


Sắc chỉ Lý triều chiếu dời đô -Ngàn năm linh khí đến bây giờ? Sắc chỉ, rồi lại chiếu chỉ vẫn nhai đi nhai lại làm thơ thêm lủng củng thừa chữ. Ối giời ơi thơ như cơm nguội bởi ba câu:

"Ngàn năm linh khí đến bây giờ
La Thành ngũ sắc mây vàng kết
Vững chắc kinh thành định đế đô"

Thôi tôi không có thời gian phân tích nốt 4 câu thơ cặn bã rác rưởi sau cùng, tự quý vị đọc và cảm ngộ lấy.

Như vậy là tôi đã khảo sát trọn bộ tất cả những bài thơ ông Thuận nói là được vua Trần gì đó mớm cho và ông Thuận đã cho in thành 2 tập sách quảng cáo rùm beng lên. Theo tôi là hai tập thơ vô nghĩa kém cỏi nhất từ khi tôi sinh ra đến nay. Vì tấm lòng nhớ nhung tổ quốc và tôn trọng nhân phẩm của nền văn hóa nước nhà ; vì lẽ phải công lý sự thật mà mấy tuần nay tôi buộc phải đọc và viết thành từng bài phân tích đánh giá thẩm định rõ ràng về nội dung và nghệ thuật theo khả năng thơ phú văn chương của riêng tôi cũng như lương tâm con người trước vấn nạn hiện tượng, đạo văn, tha hoá, đồi bại trong văn chương Việt Nam ngày nay ở quốc nội. Như vậy tôi đã dứt điểm viết xong về cái gọi là hiện tượng Hoàng quang Thuận, khôi hài, kỳ quặc này xuất hiện trên văn đàn tiếng Việt. Chúc các bạn văn sĩ cũng như các bạn đọc yêu thơ dồi dào vui vẻ.

Vì làm việc liên tục miệt mài như vậy chỉ có phần thơ tôi mới đọc đi đọc lại chứ phần văn tôi không tỉ mỉ lắm, có thể gõ nhầm dấu, gõ nhầm chữ rất nhiều mong các bạn thông cảm. Viết ra thì thích chứ đọc lại hơi ngại. Nhưng có thể rảnh rỗi tay sẽ xem lại và sửa lại ngôn từ cho thật hoàn hảo.

Xin cám ơn mọi người cùng đồng cảm chia sẻ!

Xin có thơ sau:


Chiếu Dời Đô Về Thăng Long

Lên ngôi vua cũng vừa mười tháng
Lý Thái Tổ ban chiếu xuất đô
Thành Đại La tinh kỳ rợp đất
Rồng vàng lên Đại Việt ngàn thu

Rời Hoa Lư một thời oanh liệt
Giặc ngoại xâm bốn phía thất kinh
Vùng châu thổ điạ linh nhân kiệt
Dòng Nhị Hà cuồn cuộn sóng kình

Kế an dân thái bình muôn thuở
Tiến thoái công phòng thủ vững vàng
Tầm nhìn xa nhớ ơn hoàng đế
Phật Pháp hoành dương khắp xóm làng

Một nghìn năm oán hờn tức tưởi
Giọt mưa rơi u uất bẽ bàng
Đã bao phen dạn dày mây khói
Chống Bắc phương hung hãn sói lang

Tô Giang Nhị Thủy chôn thây giặc
Từ Hán Đường Minh tặc cẩu Thanh
Hồ gươm hương khói đền Thê Húc
Hà Nội còn bia đá sử xanh!

thơ làm nhân đọc 3 khổ thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Ngự Giá Thiên Đô
7.9.2012 Lu Hà

Xin cám ơn các bạn đã cùng tôi đi hết hành trình thứ tự từ bài 1 đến bài viết số 92. Trừ bài
dẫn giải về ý nghĩa tăm tối, phản động, phản khoa học,  trình độ quá kém cỏi của thơ Hoàng Quang Thuận đã  được sự hậu thuẫn của các thế lực thù địch, được đảng cộng sản tiếp tay cố tình tuyên truyền, xuyên tạc thóa mạ vu khống miệt thị về Phật Giáo Việt Nam.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét