Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Thơ Tình Chùm 587




Cuốc Kêu Khắc Khoải
họa thơ Tản Đà: Lại Tương Tư

Phấn hồng bao lớp bạc phôi phai
Tài tử sông hồ với những ai !
Kiếp phận sinh ra bao cửa ải
Nhân duyên trời định một không hai

Thúy Kiều lá liễu mưa tàn úa
Kim Trọng cành tùng giọt vắn dài
Sóng gió sương rơi đà mấy chốc
Cuốc kêu khắc khoải lại ngày mai

25.3.2015 Lu Hà



Phiêu Diêu Bóng Hồn
chia sẻ cảm xúc cùng Lâm Như Hoa

Lòng ảm đạm mưa ngâu dai dẳng
Con chim buồn cay đắng làm sao
Thương cho cái bướm xanh xao
Đôi ta lạc nẻo nơi nào vực sâu?

Hồn theo gió năm Châu thổn thức
Trúc mai buồn rưng rức trần gian
Nụ hồng hương sắc phai tàn
Bờ mi người ướt như chan suối sầu

Mờ sương phủ canh thâu thê thảm
Khách đa tình muôn dặm biển khơi
Hải âu cánh trắng chơi vơi
Thuyền nan chấp chới tả tơi cuối trời

Nghe gió hú lạnh người bừng tỉnh
Màn đêm đen tĩnh mịch hoang liêu
Ngậm ngùi cảnh vật tiêu điều
Ngó qua song cửa phiêu diêu bóng hồn

Dáng hối hả chập chờn nhân thế
Lũ chúng ta thế kỷ đầu thai
Đoạn trường tang tóc bi ai
Trái tim ôm xuống tuyền đài nợ vương!

25.3.2015 Lu Hà



Trời Ơi!
cảm xúc tức thời từ một tấm ảnh của nữ sĩ Mai Hoài Thu

Trời ơi! Thu đẹp thế này
Hiền hòa phúc hậu đắm say lòng người
Thương em ở cuối chân trời
Hai vai nặng gánh một thời khổ đau

Nắng mưa hoa chẳng phai màu
Nửa đời bươn bả dãi dầu trần ai
Mảnh mai rặng liễu chương đài
Cành chim lá gió áo dài thướt tha

Huyền đen yểu điệu thanh nga
Tóc nâu xõa trán chan hòa nắng mai
Vun trồng chăm chút tương lai
Thắm tình mẫu tử gái trai vẹn tuyền

Cái oanh thỏ thẻ đào nguyên
Thơ ca nhạc phổ thuyền quyên má hồng
Dìu nhau lên đỉnh thiên bồng
Ất mùi dê gọi cánh đồng cỏ tươi

Hôm nay lại thấy hoa cười
Thong dong dạo phố thảnh thơi tâm hồn
Đêm qua anh có nụ hôn
Từ trong giấc mộng bồn chồn mãi thôi!

25.3.2015 Lu Hà



Đêm Xuân Sầu Muộn
cảm xúc từ bài đường thi của Tản Đà: Ngày Xuân Tương Tư

Mối tơ trách cứ tầm xuân nhả
Giống đa tình tìm ngả sầu xưa
Chân trời cánh nhạn hay chưa
Tờ thư rớt xuống cơn mưa nhạt màu

Xa ngàn dặm sim mua trắng xóa
Bướm ong vờn chan chứa nữa không
Vi lô lau lách mênh mông
Đoạn truờng hai đứa hồi chuông đổ dài

Đêm thao thức u hoài thương nhớ
Đĩa dầu hao nức nở canh thâu
Mới nay mà đã bạc đầu
Vầng trăng sẻ nửa chân cầu dửng dưng

Muốn đi tửu quán chừng không bạn
Ngó lại tao đàn hận túi thơ
Hồn mây hiu hắt hững hờ
Thuyền nan chấp chới sương mờ đại dương

Vai nặng gánh tình vương oằn oại
Sóng lòng dâng tê tái làm sao
Soi gương hốc hác nghẹn ngào
Gió mưa hoang đảo ứa trào giọt châu

Gió xuân giục giao thừa pháo nổ
Một mình ta buồn khổ tương tư
Mộng hồn hiển lộ chân như
Khói nhang ảm đạm án thư nhạt nhòa!

24.3.2015 Lu Hà



Quỵt Nợ Duyên Tình
cảm xúc thơ Tản Đà: Duyên Nợ Ba Sinh

Cái duyên nợ ba sinh đòi trả
Không lẽ nào tình phụ lòng ta
Thề bồi trong cõi sa bà
Tràng Tiền Hàng Mã ai là người xưa?

Trải gió bụi dầm mưa giãi nắng
Tấm dư đồ cay đắng vì sao?
Hổ Tây ôm chặt cái phao
Tri âm tri kỷ tầm phào sương bay

Tàu Nam Định đường ray trật bánh
Phố Hàng Than số rách khói tan
Tìm ai quyết chí bền gan
Lương tâm kẻ sỹ giang san vẫn còn

Nợ phải trả nước non ta hỡi
Khối tình đau tức tưởi ra đi
Ngoài sân giun dế rầm rì
Đèn xanh hiu hắt thầm thì bên tai

Tờ tạp chí u hoài khắc khoải
Sống bao lâu tê tái An Nam
Nỡ sao rút ruột tơ tằm
Để lòng héo hắt đêm nằm thở than

Chữ quốc ngữ gian nan vất vả
Sóng ba đào buông thả hoa trôi
Anh hào tuấn kiệt đâu rồi
Sông Đà non Tản núi đồi mờ xa.

24.3.2015 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét