Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

Thơ Tình Chùm 639


Thông Cáo Thần Dân
cảm xúc tấm ành của Việt Hà

Dung dăng dung dẻ
Hai bông cúc trẻ
Một chị một em
Hỏi đi đâu thế ?


Hoa bướm đầy mình
Xúng xính bình minh
Làn môi hé nở
Nụ cười xinh xinh

Bầu trời rung rinh
Sáng cả hành tinh
Xôn xao vũ trụ
Thẹn thùng thần linh

Ai là Việt Hà ?
Tớ cũng Lu Hà
Lu - Việt hai họ
Cùng chung một nhà?

" Quan quan thư cưu *
Tại hà chi châu
Yểu điệu thục nữ
Quân tử hảo cầu"

Sâm si hạnh thái
Cành chưa có trái
Vườn trầu bỏ hoang
Cau đang tìm hái

Tu mi nam tử
Anh nào hay chữ
Muốn được làm quen
Lên trang phây búc

Trái tim thúc giục
Lửa lòng sôi sục
Thì hãy mau mau
Gà kêu cúc cúc

Hoàng hôn lục tục
Tiên sẽ về trời
Gió còn lả lơi
Nhanh lên kẻo muộn

Chàng nào cũng muốn
Vậy phải thử tài
Thi đàn trần ai
Kén ra giải nhất

Mong cha sẽ gật
Mời lên thiên đình
Yến tiệc xập xình
Phố phường thông cáo!

Ô hay phò mã
Tìm ở nơi đâu
Khắp cả tinh cầu
Năm châu bốn biển.

*Trích trong kinh thư
10.8.2015 Lu Hà




Than Ôi Má Đào
tự cảm xúc thơ tặng Hiền Châu: Xin Đừng Quên Nhau

Chàng Thôi Hộ thương người con gái
Dưới gốc đào êm ái Hiền Châu
Kìa ai lững thững bên cầu
Phải Lu Hà đó mái đầu tương tư

Thôi Cát Sĩ như từ sống lại
Mấy nghìn năm tê tái mầm cay
Niềm ân ý ái còn say
Nam kha hồ điệp đêm ngày sầu ly

Nghe sóng vỗ diệu kỳ khúc nhạc
Việt thường ơi! Xào xạc canh thâu
Bát âm trống phách đàn bầu
Tình lang thổn thức đượm mầu trần ai

Hoa đào nở gót hài hoàng hạc
Dạ minh châu ngơ ngác chim muông
Phải đâu trăng gió xã xuồng
Hằng Nga thức dậy buông tuồng phấn son

Làn thu thủy nước non xa nhớ
Vượt trùng dương cò lả sương mơ
Mảnh mai tơ liễu trên bờ
Từng đàn cá lội lờ đờ dưới chân

Phạm tướng quốc tần ngần chi nữa
Nàng Tây Thi chan chứa thiết tha
Phù Sai đắm đuối mặn mà
Hồng nhan họa thủy xót xa nỗi niềm

Oan trái thế bên thềm trăng khóc
Suốt năm canh trằn trọc chẳng nguôi
Phù du bèo bọt nổi trôi
Nửa vòng trái đất than ôi má đào!

11.8.2015 Lu Hà





Cảm Xúc Bất Ngờ
viết về Huơng Giang

Hương Giang sao giống puppe
Như làn thu thủy đê mê hớp hồn
Cồn cào khao khát nụ hôn
Bế bồng thuê thỏa bồn chồn ngất ngây

Hồn tôi theo cánh gió mây
Tìm về cố quận vui vầy nước non
Bần thần rạo rực môi son
Thì thào thi sĩ có còn nhớ không?

Đêm qua lạc bến tiên bồng
Thuyền tình chấp chới bướm hồng xôn xao
Trúc mai lơi lả dạt dào
Thơ bay cánh hạc nghẹn ngào chứa chan

Sinh ra trong cõi dân gian
Mấy khi tao ngộ nồng nàn yến anh
Tiếng chim ríu rít trên cành
Nam Kha giấc mộng năm canh lụy sầu

Dù cho mưa nắng dãi dầu
Mới trông mà đã nặng bầu tương tư
Phượng cầu kìa Lạn Tương Như
Hoài lang dạ cổ chần chừ nỡ sao?

Thiếp mang phận liễu má đào
Chàng vương kiếp nợ lao đao hải hồ
Đại dương sóng vỗ lô nhô
Hải âu cánh trắng tê mô chốn nào?

10.8.2015 Lu Hà





Long Sàng Chuyển Rung
Chia sẻ tâm trạng buồn với Le Thuy: Facebook  Buồn Ghê

Bởi Thuy chưa ghé trang tôi
Phòng không rộng rãi đứng ngồi chẳng yên
Ngóng lòng thục nữ thuyền quyên
Nàng Ban  ả Tạ thôi miên mộng hồn

Cửa lim he hé bồn chồn
Chần chừ chi nữa sóng cồn đang dâng
Lửa lòng ngùn ngụt cao tầng
Mây hồng rạo rực lâng lâng bướm đào

Lu Hà trông ngóng khát khao
Nỗi niềm chưa thỏa thì thào vần thơ
Xem ra tráng kiện ai ngờ
Ngũ tuần hăm hở qua bờ lục xuân

Mong ai chớ có tần ngần
Đêm nay quỳnh nở bần thần đợi trăng
Nỉ non thỏ thẻ thiếp chàng
Thiên thần cảm động long sàng chuyển rung

Biển trào sôi sục thủy cung
Long Vương hốt hoảng hãi hùng tiên nga
Canh phòng cẩn mật cho ta
Trần gian thi sĩ  ngà ngà đang say

Hồn thơ  thổn thức đắng cay
Nghe như Tư Mã dang tay gảy đàn
Trác Văn Quân, lệ ứa tràn
Ngẩn ngơ phây búc chứa chan xuân tình

10.8.2015 Lu Hà




Người Chân Thật
chuyễn thể thơ tự do của Phùng Quán: Lời Mẹ Dặn

Cha tôi mất năm tôi hai tuổi
Mẹ thương thôi mà tội má hồng
Suốt đời ở vậy không chồng
Chăn tằm dệt vải phòng không bóng người

Mẹ mong đợi tả tơi ngày tháng
Tôi lớn dần thầm lặng trôi qua
Thời gian đằng đẵng mái nhà
Nhớ hồi năm tuổi xót xa nghẹn ngào

Tôi nói dối lệ trào đôi mắt
Lòng mẹ buồn tím ngắt chiều thu
Phút giây vĩnh biệt vì sao
Cha còn gắng gượng thì thào tàn hơi

Nuôi dạy Quán thành người chân thật
Thế mẹ ơi! Chân thật là gì?
Khóc cười vui thích tùy nghi
Ghét yêu thì nói quản chi thâm thù

Chớ nói ghét thành yêu oan nghiệt
Chớ nói yêu thành ghét con ơi!
Ghi tâm khắc cốt nghe lời
Làm người chân thật trọn đời sắt son

Nếu ai hỏi khi con khôn lớn
Bé yêu ai vẹn trọn từ nay ?
Rằng: người chân thật thẳng ngay
Khinh thường lường gạt đổi thay lợi quyền

Họ cười nhạt chớ nên con vẹt
Học lời ai phọt phẹt bé con
Thờn bơn méo miệng bảo tròn
Rỉ tai lôi kéo nước non lập lờ

Lời mẹ dặn in tờ giấy trắng
Tâm hồn tôi từng chặng ai hay
Tự mình rèn rũa thẳng ngay
Nguyện thề chân thật đắng cay thành người

Chờ đợi mãi hai mươi lăm tuổi
Bé mồ côi được gọi nhà văn
Dù bao chướng ngại cản ngăn
Con đường kẻ sĩ khó khăn chẳng lùi

Tôi nhớ mãi ngậm ngùi mẹ dặn
Đời văn nhân lận đận xiết bao
Dù ai đè cổ kề dao
Ghét yêu minh bạch chẳng nao núng lòng

Dù mật ngọt thong dong sự nghiệp
Bả công danh chắng khiếp đảm tôi
Đảo điên chót lưỡi đầu môi
Trắng đen lẫn lộn tanh hôi lợi quyền

Sét có nổ xé nghiền thân xác
Giấy bút tôi tan tác bơ vơ
Dao tôi khắc đá  thành thơ
Nghìn năm còn đó chẳng mờ dấu phai

11.8.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét