Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Bâng Khuâng



 



 Dạo ấy vì xuân chót nặng lòng
Bạc đầu vẫn chưả hết yêu thương
Thời gian thiên hạ ai già cả ?....
Tiếng trống đưa ma hết đoạn trường....

Tự hỏi lòng còn có vấn vương
Nỗi niềm xa cất dấu vào trong
Trách gì hương sắc theo năm tháng
Tôi viết ra đây chẳng thẹn lòng


Tâm tính con người khó hiểu sao?
Ai người quân tử kẻ anh hào
Hồng nhan bạc mệnh thường quen thói
Trong cõi nhân gian hận má đào

Tôi vẫn tương tư vẫn nhớ nàng
Hỏi người thục nữ có buồn không ?
Phải chăng duyên phận theo thiên ý
Hay lỡ chân đi lạc nẻo đường?...

Giấc ngủ đêm khuya cứ chập chờn
Nhạt nhoà chưa khỏi đám sương tan
Hồn tôi ngơ ngác tìm trong gió
Một cánh hoa xưa đã héo dần…

Tôi muốn bay lên thử một lần
Gặp Tây Vương Mẫu để cầu van
Đồng hồ dương thế bà coi lại
Cho đoá xuân xưa khỏi héo tàn…

Tôi lại trở về với thế gian
Tìm thời thơ ấu tuổi vàng son
Tìm em trong bóng chiều thương nhớ
Trong buổi hoàng hôn đã lịm dần…

 28.3. 2009 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét