Trắng Canh Thâu
họa thơ Trần Thị Lan: Tìm Đâu
Phập phồng cánh nhạn trắng canh thâu
Phấp phới hồng lan bướm nhỏ sầu
Thục nữ bâng khuâng tình đá nặng
Giai nhân thổn thức nghĩa vàng đau
Hoàng hôn cửa biển mây bàng bạc
Chiều lả lầu trang khói nhuộm đầu
Lã chã sương rơi buồn cố quận
Chập chờn lá rụng biết về đâu…?
3.3.2016 Lu Hà
Giọt Thương Đau
viết tặng nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương
Giọt nước mắt dàn dụa trên gò má
Em thương anh lạc lõng nửa hồn mây
Biển hoang vu không nơi chốn vui vầy
Thân cò lẻ đêm trăng tàn nguyệt lạnh
Cứ khóc nữa đồng hồ kêu tí tách
Nỗi niềm riêng trời có thấu cho chăng
Gốc đa sầu sương lã chã cung Hằng
Còn ai nữa bẻ cho cành nguyệt quế
Xa biền biệt trái đất dài tang chế
Mặt cách lòng nức nở kiếp đơn côi
Gió thu về phú kín lá non đồi
Mênh mông quá biết ai là tri kỷ
Hồn thi sĩ lang thang bầy chim sẻ
Nhỏ nhoi thay cho duyên phận bọt bèo
Tình trúc mai bên vực thẳm cheo leo
Con cuốc cuốc xót xa buồn cố quận
Em cũng biết cuộc đời anh lận đận
Ngược xuôi hoài vai nặng gánh phong trần
Thuyền lênh đênh biển cả thiếu nhân quần
Hồn thơ gọi long lanh chòm Bắc Đẩu...!
3.3.2016 Lu Hà
Nàng Đẹp Qúa
cảm xúc từ tấm ảnh Hiền Châu
Nàng đẹp qúa để tim tôi tứa máu
Nét xuân son chan chứa buổi ban đầu
Hồn ngẩn ngơ xanh ngắt cả nương dâu
Con bướm trắng thẫn thờ cùng mây gió
Chim tu hú nghe tiếng lòng rực rỡ
Cánh phượng rơi xào xạc dưới chân đồi
Mùi xạ hương thoang thoảng dạ bồi hồi
Suối róc rách ôm bàn chân thiếu nữ
Quên sao được mộng đời đang quyến rũ
Chốn thiên thai hoan lạc thuở giao đài
Gió đông về thổn thức suốt canh dài
Rèm buông phủ cửa lòng sao nỡ đóng
Sờ lên ngực nghe buồng tim gióng trống
Hiền Châu ơi! rằng có nhớ Lu Hà
Trăng mơn man mát dịu cả làn da
Song cửa sổ phập phồng từng hơi thở
Nghìn năm sau biết còn ai thương nhớ
Một bài thơ lưu lạc chốn dương trần
Bức tranh màu họa tiết mực ái ân
Tình loan phụng giao duyên cùng cát bụi
3.3.2016 Lu Hà
Tâm Sự
Gió Trăng
cảm đối với
nghệ sĩ Nguyễn Hoài Hương: Em Biết Anh Cũng Khóc
Nỗi niềm
tâm sự gió trăng
Chúc thư
gửi tới cung hằng xa kia
Hoài
Hương nước mắt đầm đìa
Trần gian
cát sĩ bên rìa rừng hoang...
Thơ làm
cam chịu bẽ bàng
Ngâm nga
thiếu kẻ mơ màng bướm hoa
Năm canh
cốc lệ nhạt nhòa
Biết ai
tri kỷ mộng tòa thiên hương
Tháng năm
rầu rĩ chán chường
Dẫu lìa
ngó ý môi hường thoảng bay
Sen hồng ngẫm cũng đắng cay
Phong tình cổ lục giãi bày sử xanh
Bâng khuâng chín bức trường thành
Lầu cao tòa ngọc mong manh nắng vàng
Mong chi sợi chỉ xích thằng
Ngàn thu vằng vặc muộn màng xót xa...
Hoàng hôn lững thững Lu Hà
Thương hồn Lý Bạch Đông Pha ngậm ngùi
Biển dâng sóng cả chôn vùi
Thế nhân bạc bẽo sụt sùi đàn ca...!
3.3.2016
Lu Hà
Thương
Qúa Đi Thôi
Các cô quần
sọc áo tù
Hotgirl
má thắm thâm u khối sầu
Văn nhân
tuyết trắng sương đầu
Có thương
thì bảo chân cầu đợi nhau
Dù cho
mưa nắng dãi dầu
Dảo dai sức
vóc bí bầu nặng cân
Mặn nồng
trăng gió ái ân
Lá thu
rơi rụng tuổi xuân héo tàn
Hương thừa
vớt vát nồng nàn
Sá chi
thiên hạ luận bàn mỉa mai...
Dìu nhau
lên vọng nguyệt đài
Non thần
đỉnh giáp nét ngài phỉ phong ...
Trời cao
có Chúa Quan Phòng
Sáng soi
trần tục thong dong bướm hồng
Mong chi ô thước cầu vồng
Trái tim nóng bỏng tiên bồng là đây
Ngọt ngào chén rượu vơi đầy
Năm canh dàn dụa vui vầy đàn ca
Dạt dào sóng vỗ Ngân Hà
Thần linh cảm giác mượt mà làn da...
Bích Khê cùng với Lu Hà
Thơ tình lõa thể Hằng Nga mỉm cười
Khuâng vàng lóng lánh lả lơi
Thuyền câu e lệ chơi vơi sóng tình…!
*cảm xúc từ tấm ảnh các cô gái mặc quần sọc trắng xếp
hàng ở bậc lên xuống.
3.3.2016
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét