Cám Ơn Mạnh Thu
Cám ơn nữ sĩ Mạnh Thu
Giỏ hoa ưu đãi vi vu gió đàn
Thông reo trong cõi nhân gian
Đồi hoang hiu quạnh chứa chan suối tình
Bâng khuâng thổn thức cô mình
Hồn thơ thầm gọi rung rinh bướm hồng
Bướm hoa dìu dặt tang bồng
Đòng đòng bông trắng cánh đồng làng ta
Xin ai hãy gọi Lu Hà
Bút danh thường gọi
trang nhà thơ đăng
Nắng mưa dầu dãi cát đằng
Dặm trường thiên lý tuyết hằng phỉ phong
Sáng soi có Chúa Quan Phòng
Thuyền trăng đầy ắp long đong hải hồ
Nỗi niềm cố quốc dư đồ
Bức tranh sầu thảm
sóng xô bến bờ
Phương xa lạc lối bơ vơ
Trái tim tan nát hững
hờ thế nhân
Hồn trinh thơm thảo vô ngần
Tìm người chia sẻ bần thần châu sa!
Nghẹn ngào cành trúc la đà
Sương rơi tàu lá mượt mà liễu buông
Hoàng hôn cò lả trăng suông
Ngắm chòm mây bạc nghe chuông luân hồi…!
* Nữ sĩ Phan Mạnh Thu gửi tặng hoa, chúc mừng Lu Hà cảm
tác thơ Vũ Hoàng Chương.
31.3.2016 Lu Hà
Khổ Lụy Vì Hồn Thơ Trinh Bạch
Nguyễn Hoàng Đức khen thơ của tớ
Bạn đời ơi người có biết chăng
Vũ Hoàng Chương dưới suối vàng
Ngậm cười thiên cổ âm vang giống nòi
Này dân tộc lẻ loi kiêu bạc
Thuyền ơi thuyền xao xác hoang sơ
Nhổ neo lạc hướng bơ vơ
Nhân loài sao nỡ hững hờ khinh ta
Thơ nối tiếp sa bà khổ lụy
Kiếp hải hồ túy lúy men say
Phong trần mỏi gối đắng cay
Xót xa thế kỷ đọa đày khổ đau…
Bao kẻ sỹ dãi dàu mưa nắng
Đoạn trường dài đằng đẵng thi ca
Trang blogs hỡi Lu Hà
Trán nhăn tư lự Hằng Nga tủi hờn
Hương hoa đẹp chập chờn bướm trắng
Mảnh hồn trinh chẳng đặng an vui
Ngàn sao rúng động ngậm ngùi
Vầng trăng mờ ảo sụt sùi ly tao...
Thương Hàn Mạc Tử nào mấy kẻ
Biết ai là tri kỷ tri âm
Có nghe thác đổ ầm ầm
Mồ hoang hiu hắt ướt đầm sương sa!
31.3.2016 Lu Hà
Đời Cay Đắng
tâm sự với Hiền Châu: Chỉ Là Hạt Bụi
Đời ít đắng thì con còn thấy đắng
Đắng qúa nhiều con chết lặng hồn côi
Vị chua cay tê tái cả bờ môi
Chua cay lắm mảnh hồn con chết đứng...
Kìa cát sĩ trái tim hồng thi hứng
Thiếp nhớ chàng da diết có biết hông?
Suốt đêm ngày tình xao xuyến ngóng trông
Đôi cánh hạc bay lên miền ảo giác...
Ôm thánh gía biết bao điều kinh ngạc
Chắp tay cầu ngọn nến tới thánh linh
Biển lòng dâng ngây ngất cả hành tinh
Trăng thương xót kiếp phù dù trôi nổi...
Phận bèo bọt còn bao điều đắm đuối
Ý trung nhân hôn hạt ngọc trân châu
Ngẩn ngơ nhìn cá lội dưới chân cầu
Sương lã chã mái tóc xanh ướt đẫm
Tuy cách mặt đại dương xa vạn dặm
Thơ nối thơ ghi kỷ niệm tặng đời
Ngàn năm sau tìm ánh mắt nụ cười
Bao thế hệ nhớ ông bà tổ phụ
Sáng thế kỷ ơn bàn tay Thiên Chúa
Mùa phục sinh niềm hy vọng quang vinh
Dòng sông Tương mát lịm mãi chung tình
Lửa lòng cháy đắng cay hồn thu thảo!
29.3.2016 Lu Hà
Hồn Lạc Bến Hoang Sơ
cảm hứng với Hiền Châu: Qua Dốc Trượt
Thơ rên rỉ nghe tiếng lòng thảm thiết
Nửa hồn côi lạc lõng bến hoang sơ
Thuyền trăng mơ vô định sóng xô bờ
Vững tay lái cánh buồm nâu tơi tả…
Tim đau đớn giữa đêm tàn băng giá
Vượt trùng dương giông tố góc trời xa
Hờn giận ai dan díu với Hằng Nga
Sương nguyệt bạch thỏa thuê cùng thi sĩ …
Lỡ chân bước hỡi người tình thiên lý
Cuộc bể dâu xuôi ngược kiếp giang hồ
Ôm cây đàn tơ liễu bướm hoa phô
Từng câu chữ xót xa về cố quận…
Bao năm tháng nhớ thương hoài vô tận
Gió thu đông lảo đảo dáng xuân chờ
Nhấp nhô đồi ong bướm nỡ hững hờ
Bồ hòn đắng ngậm ngùi ta ngậm miệng…
Trượt con dốc đứng lên ngồi đau điếng
Xoa toàn thân hổn hển gối chân chồn
Tựa gốc cây mệt mỏi lúc hoàng hôn
Tiếp thêm sức cho
linh hồn bải hoải
Ngày mai ấy thèm nụ hôn tê dại
Thổn thức hoài ôm mộng tưởng xa xôi
Trái tim hồng xao xuyến đập bồi hồi
Mầm hy vọng nuôi bình minh tươi sáng…!
30.3.2016 Lu Hà
Quân Tử Nằm Kề
Một đêm quân tử cận kề
Còn hơn thằng ngốc dầm dề cả năm
Thương ai dệt vải chăn tằm
Phòng the lạnh lẽo trăng rằm nằm suông
Lẻ loi cho cái bướm hồng
Chim cu xa vắng cánh đồng buồn thiu
Hoàng hôn tựa cửa ỉu xìu
Trông mây ngóng nguyệt điù hiu tủi hờn
Nửa đêm gà gáy đòi cơn
Giọt mưa lã chã dập dờn gió đông
Thưa rằng thiếp muốn tấm chồng
Lo toan nòi giống tổ tông họ hàng
Lên trang phây búc mơ màng
Lửa lòng hừng hực hỡi chàng tình quân
Trái tim rạo rực bần thần
Trăm năm ai biết Châu Trần là đây
Tuôn châu nhả ngọc ngất ngây
Đĩa dầu hao cạn vơi đầy nỉ non
Sắt cầm thề nguyện sắt son
Thiên thu vàng đá vẫn còn dấu yêu
Một nền Đồng Tước xuân Kiều
Trai ru gối hạc mĩ miều gái tơ
Gương nga chẳng dám hững hờ
Nụ hôn đằm thắm lờ mờ hơi sương...!
Thiết tha ve vuốt nõn nường
Dẫu lìa ngó bẻ còn vương tơ lòng
Tương Giang nước chảy một dòng
Kìa hồn Thục Đế long đong bến sầu...!
29.3.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét