Đợi Hoài
họa thơ Trần Thị Lan: Hận
Đợi hoài hiu hắt bến giang đầu
Gió mát trăng sao chẳng toại nhau
Kẻ ở nguời đi chôn nỗi nhớ
Mận sau đào trước hố vùi sâu
Bướm hoa tức tưởi đành chia cách
Oanh yến tủi hờn chịu luống sầu
Lời biển ý non mưa gió cuốn
Thuyền yêu lạc bến biết tìm đâu...?
4.3.2016 Lu Hà
Thơ Vui Với Giáo Sư Trần Kiêm Đoàn
"Lên non tìm động hoa vàng...ngủ say "
Biết đâu ông giáo đắng cay
Giường chia gối lẻ đọa đày canh thâu...
Trâu gìa long móng vò đầu
Hồng nhan biền biệt đĩa dầu hư hao
Nửa đêm thức giấc nghẹn ngào
Giơ tay quờ quặng má đào tôi đâu... ?
Ngậm ngùi lã chã giọt châu
Oanh vành thỏ thẻ biển dâu đoạn trường
Tuổi hồng chanh cốm vô thường
Lá vàng rơi rụng nõn nường tàn phai
Còn đâu dìu dặt giao đài
Bướm hoa rầu rĩ đêm dài ủ ê
Anh hùng dăm nẻo sơn khê
Gươm đàn trút bỏ dãi dề thảnh thơi...
Giấc nồng hồ điệp chơi vơi
Trang Sinh lạc lối biết nơi nào tìm
Lần mò theo dấu chân chim
Hồn say bến ái đắm chìm mộng sâu...!
3.3.2016 Lu Hà
Đổi Nghề
thơ vui cảm xúc từ
bức ảnh hai cô gái Hà Lan
Phen này ta quyết đổi nghề
Công ty bóp vú thỏa thuê cái đời
Bồi hồi từng giọt sữa tươi
Hai cô thôn nữ mỉm cười thiết tha
Rằng anh tên gọi Lu Hà
Chính danh thi sĩ mượt mà bàn tay
Hà Lan đất nước đẹp thay
Bắc Âu sứ sở tuyết dày thảm nhung
Mê man giấc mộng thiên cung
Dập dờn sóng vỗ chập chùng biển khơi
Tình như mây gió chơi vơi
Lửa lòng cuồn cuộn kiếp người cần lao
Nghề này sung sướng biết bao
Công nhân lao động nghẹn ngào châu sa
Cà phê giọt sữa đậm đà
Lão ông nóng ruột cụ bà xôn xao
Mơn man đôi trái bồng đào
Tiền lương cuối tháng dạt dào đàn ca
Trời cao chứng kiến Hằng Nga
Ấy nghề cao qúy nước nhà phồn vinh
Sữa thơm ngọt lịm cô mình
Hay ăn rau qủa rung rinh bướm đào
Ghé tai nhỏ nhẹ thì
thào
Thế gian còn có tay nào khéo hơn…?
4.3.2016 Lu Hà
Ngâm Lên Đi Em
Em là tất cả tuyệt vời
Cho thiên hạ biết là người ngâm thơ
Mong em chớ có hững hờ
Đẹp lòng thi sĩ anh chờ bến yêu
Mhớ em cô gái mĩ miều
Thương em anh mới đặt điều nọ kia
Sương rơi lã chã đầm đìa
Đa tình cổ sự trau tria má hồng
Thêu thùa xiêm áo lông công
Nghê thường vũ điệu thiên bồng đào non
Mắt huyền rạo rực môi son
Tiếng thơ nức nở véo von cung đàn
Dìu nhau đỉnh giáp non ngàn
Nâng niu chén rượu chứa chan ân tình
Cung thương lầu bậc thần linh
Ngũ âm réo rắt bóng hình Nguyệt Nga
Thầm thì em gọi Lu Hà
Lòng anh mát mẻ mặn mà ôm em
Trăng lên soi bóng bên rèm
Trái tim nóng bỏng nư thèm nụ hôn
*cảm xúc nick" Em Là Tất Cả" khen thơ Lu Hà
3.3.2016 Lu Hà
Tình Quân Nào Ở Đâu Xa
cảm xúc tấm hình chị em Nsưt Ngọc Mai
Tình quân nào ở đâu xa
Lu Hà chính tớ gọi là tình quân
Chị em ta lại tần ngần
Gặp chàng cát sĩ bần thần ngẩn ngơ
Dịu dàng tha thiết tuôn thơ
Hai cô má đỏ bơ phờ nhìn nhau
Thôi thì chị trước em sau
Mời vào tệ xá cơm rau mặn mà
Ngọc Mai nghệ sĩ lượt là
Nâng niu chén rượu la ngà men say
Ngậm ngùi nhớ lúc đắng cay
Hồn thơ thiếu vắng đọa đày canh thâu ...
Bây giờ khêu ngọn đèn dầu
Hoài lang dạ cổ đàn bầu rung tơ
Nỡ nào ta lại hững hờ
Như con bướm trắng bơ vơ bến tình
Xập xình vũ điệu lung linh
Mặt nhìn tận mặt dáng hình in sâu
Đường về Kinh Bắc sông Cầu
Thuyền trăng lả lướt những câu hẹn hò
Hoàng hôn ngồi ngắm cánh cò
Miền Nam yêu dấu con đò sông Hương
Tháp Mười sen trắng nõn nường
Rước chàng vô xứ môi hường nào xinh...?
3.3.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét