Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

Thơ Tình Chùm Số 1.182


Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 87

Khi trả hết nợ nần oan nghiệt
Lụy ái tình khẩn thiết từ tâm
May sao tránh khỏi tà dâm
Giữa dòng nước xoáy ầm ầm sóng vang


Giác Duyên nghe bàng hoàng hoảng hốt
Một đời nàng thiêu đốt còn gì?
Vỗ về song chẳng hề chi
Cân đo tính lại bớt đi cũng nhiều

Sư khảng định Thúy Kiều nhẹ tội
Bán thân mình động tới lòng trời
Hiếu nhi lễ nghĩa vâng nhời
Một người thiệt hại muôn người bình an

Công đức ấy non ngàn biển rộng
Túc khiên xưa chất đống sạch rồi
Lâng lâng thanh tịnh bồi hồi
Tiêu trừ nghiệp chướng tôi bồi trần căn

Thả bè trôi thuận ngăn dòng nước
Quăng lưới sâu mà rước nàng về
Giác Duyên ân nghĩa tràn trề
Trước sau trọn vẹn lời thề chị em

Nương cửa Phật buông rèm gõ mõ
Không nâu sầu tu ở tại gia
Một nhà phúc lộc trau tria
Tiếng thơm muôn thuở khắc bia để đời

Sư Giác Duyên nghe lời mừng rỡ
Thú lân la lều cỏ thảnh thơi
Thuê năm ngư phủ đôi nơi
Kết chài chực sẫn vớt người trôi sông

Dòng nước cuốn bềnh bồng tới chỗ
Đầu lao vào trúng rọ lưới quăng
Ngư ông thấy nặng vội vàng
Kéo lên đã thấy đúng nàng Kiều nhi

Âm dương gọi thầm thì tỷ muội
Cả hai đằng í ới gọi tên
Đạm Tiên và vãi Giác Duyên
Phân chia ranh giới cửu tuyền nhân gian

Lôi lên bờ người dằn kẻ úp
Nước ộc ra từng chập phều phào
Mơ màng tôi ở chốn nào ?
Từng tia nắng chói nghẹn ngào châu sa

Sư an ủi về nhà sẽ tính
Cùng bên nhau yên tĩnh sớm trưa
Cơm chay đạm bạc muối dưa
Duyên xưa đâu biết hay chưa chốn này

19.1.2019 Lu Hà



Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 88

Kiều đại nạn chứa đầy uẩn ức
Linh tính càng thao thức vấn vương
Hộ tang muôn dặm chẳng hay
Nửa năm trằn trọc chuỗi ngày nhớ mong

Đất Liêu Dương lễ xong kỵ húy
Trở lại nơi vườn Thúy dò la
Dầm dề cỏ dại mưa sa
Song thưa mạng nhện cửa nhà than ôi!

Đào năm ngoái còn cười héo hắt
Gió mùa đông réo rắt cánh chuồn
Đàn xưa phảng phất u buồn
Bâng khuâng tư lự lệ tuôn đôi  hàng

Vì sao vậy ngổn ngang trăm mối
Lòng chàng Kim bối rối biết đâu
Xót xa như trận bể dâu
Cuối tường gai góc giếng sâu não nùng

Nhìn quang cảnh hãi hùng ảm đạm
Không bóng người thê thảm tả tơi
Có người hàng xóm sang chơi
Gạn gùng thăm hỏi tới nơi sự tình

Ông thì mắc tụng đình kiện cáo
Nàng bán mình hiếu báo chuộc cha
Bầy đàn nhũng nhiễu sai nha
Của riêng vơ vét mà ra thế này

Hai chị em hiện nay sa sút
Cùng lần hồi cun cút kiếm ăn
Viết thuê may vá khó khăn
Cả nhà lăn lóc nhọc nhằn mưu sinh

Chàng ôm mặt thất kinh chới với
Mới lần đường tìm tới tận nơi
Mái tranh lúp xúp tả tơi
Đất tường ẩm ướt rã rời phên thưa

Cỏ rậm rạp dầm mưa dãi nắng
Nghe tiếng ông húng hắng nằm ho
Liều mình chàng mới gọi to
Vương Quan ngơ ngác lò dò bước ra

Hai huynh đệ xót xa sầu não
Dắt tay nhau lảo đảo vào nhà
Gặp ngay đủ mặt ông bà
Thúy Vân nức nở lệ sa đôi dòng

20.1.2019 Lu Hà

Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 89

Thúy Kiều đã nặng lòng công tử
Mong mỏi ngày kết nghĩa tào khang
Nào ngờ đôi lứa dở dang
Giữa đường đứt gánh phũ phàng phân ly

Cơn giông tố bất kỳ thảm khốc
Phải bán mình cứu chuộc cha về
Quản chi dặm nẻo sơn khê
Cù lao chín chữ trăng thề héo hon

Cậy Thúy Vân em còn thơ dại
Dây tơ hồng nối lại mối duyên
Ngàn thu chị sẽ không quên
Dẫu cho thác xuống cửu tuyền chưa thôi

Thân bèo bọt nổi trôi đây đó
Gió hắt heo ngọn cỏ lắt lay
Rảy cho chén nước cầu may
Thấy con bướm trắng là hay chị về

Kim vật vã nửa mê nửa tỉnh
Mắt trợn trừng bi kịch ai hay
Đời sao bạc bẽo đắng cay
Cả nhà hoảng hốt tìm thày thuốc thang

Ông vỗ về nhẹ nhàng khuyên giải
Ván đóng thuyền em gái còn đây
Ngàn trùng xa cách thơm lây
Kim bôi hợp cẩn vui vầy tử sinh

Nghĩa đèo bòng thần linh chứng giám
Lòng thủy chung muôn dặm nẻo xa
Cũng là máu mủ trong nhà
Lá rơi về cội ông bà tổ tiên

Chàng ngồi dậy ưu phiền tư lự
Giở kim hoàn do dự đàn hương
Lòng càng rẫu rĩ như tương
Xót xa đòi đoạn khóc thương Thúy Kiều

Bước chân đi liêu xiêu chẳng vững
Vân đỡ chàng cố đứng vịn vai
Giọt sầu chưa bớt nguôi ngoai
Vì tôi trót lỡ đường dài biệt tăm

Lời vàng đá tơ tằm đã cuốn
Chưa gối chăn ý muốn vợ chồng
Phải điều đâu dám nói không
Tâm linh cách cảm núi sông trọn lòng

20.1.2019 Lu Hà



Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 90

Càng tưởng nhớ sầu đong chờ đợi
Gặp lại nàng tôi mới yên tâm
Đành rằng cốt nhục tình thâm
Tháng năm khắc khoải âm thầm khổ đau

Việc kíp trước mau mau thu xếp
Vườn Thúy xưa dọn dẹp khang trang
Sắm sanh vật dụng sẵn sàng
Ông bà đón rước thay nàng lo toan

Bao công sức gian nan chẳng quản
Viết thư đi đều đều đặn nhắn nhe
Lâm Thanh mấy độ đi về
Dò la tin tức sơn khê dặm đường

Tháng ngày dài thê lương ảo não
Người một nơi kẻ bảo nơi kia
Thương đau giọt lệ đầm đìa
Thân hình tiều tụy  hồn lìa chiêm bao

Sinh thảm thiết khát khao hy vọng
Tăm cá sôi trông ngóng cánh chim
Xa xăm mòn mỏi im lìm
Cuốc kêu rền rĩ bóng chìm xác ve

Ông bà quyết nên se duyên sớm
Đóa hoa nhà thấm đượm hơi sương
Chọn ngày làm lễ gia đường
Thúy Vân đến tuổi xuân đương dậy thì

Người yểu điệu kẻ kia uyên bác
Tài văn chương đàn hạc xứng đôi
Dập dìu hoa bướm bồi hồi
Nâng niu chén rượu kim bôi mặn nồng

Đêm tân hôn vợ chồng âu yếm
Chốn thiên thai dấu diếm làm gì
Thanh mai trúc mã rầm rì
Yến oanh thỏ thẻ thầm thì thâu canh

Vui duyên mới chưa đành an phận
Nỗi nhớ nàng Kiều hận gió trăng
Ngờ đâu hai chữ xích thằng
Mang từ chân chị khéo chằng sang em

Cứ vương vấn buông rèm than thở
Đốt lò hương nức nở thư phòng
Châu tuôn đòi đoạn nát lòng
Phím đồng lạnh ngắt sầu đong càng đầy

Khói trầm bay gió lay ngọn cỏ
Áo xiêm người bóng nhỏ chiều hôm
Mơ màng chới với tay ôm
Chập chờn đom đóm hương thơm cuối vườn

Khi say khướt đòi cơn ân ái
Gọi tên Kiều tê dại lòng ai
Sáng ra e ngại nét ngài
Vào ra tha thiết trang đài liễu xanh

Tuần trăng mật qua nhanh vội vã
Chàng nguôi dần vàng đá thảnh thơi
Bấy lâu lấy lại nụ cười
Tinh thần sảng khoái rạng ngời tinh anh

Mài nghiên mực công danh trông đợi
Quyết phen này vươn tới bảng son
Vườn nhà chim hót véo von
Nửa vầng trăng khuyết lại tròn như xưa

21.1.2019 Lu Hà



Tài Mệnh Tương Đố
cảm xúc thơ Nguyễn Du bài 91

Tiếng gà gáy sáng trưa hoan hỉ
Vân khéo tay chăm chỉ món ăn
Cho mùa thi hội trường văn
Khôi nguyên hai giải thanh tân cùng ngày

Bảng xuân chiếm hương say ngõ hạnh
Ông bà cười hiển hách một nhà
Danh thơm vườn Thúy đồn xa
Triều đình ban thưởng sơn hà tân khoa

 Treo cờ biển nhạt nhòa mũ áo
Vương sang nhà Chung lão tạ ân
Lâm môn song hỉ Châu Trần
Sóng đôi kim mã đủ phần vu quy

Kim nhậm chức Lâm Truy phủ huyện
Cả gia đình lệnh tiễn đi xa
Bâù đoàn thê tử hoan ca
Gối loan êm ái lụa là tiêu dao

Phòng xuân rủ trướng đào mai trúc
Nàng Vân mơ hồng lục lao xao
Thúy Kiều sương tuyết hư hao
Mặt buồn rười rượi nghẹn ngào em ơi!

Bây giờ mới tới nơi đã muộn
Chị em mình có muốn thế đâu
Bởi vì oan trái túc cầu
Cách xa muôn dặm bể dâu bụi hồng

Nay em đã nên chồng nên vợ
Chị cũng mừng duyên nợ trần gian
Trả vay nhẹ gánh phong trần
Lâng lâng rừng tía tần ngần ngẩn ngơ

Chẳng lâu nữa ai ngờ hội ngộ
Nửa vầng trăng cổ độ thiên thu
Giai không tứ đại tình thù
Nương nhờ cửa Phật ngao du bến thiền

Chị mong hết ưu phiền khổ não
Gương sẽ lành ngọc bảo chi giao
Cam lồ thanh tịnh ngọt ngào
Trang Sinh hồ điệp rì rào suối trăng

21.1.2019 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét