Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

Tâm Sự Với Nữ Văn Sĩ Nhung Truong Về Cái Đầu Gà



 



Gà là một vật nuôi, đầu nhỏ tí teo thành ra vô tích sự  Sinh ra chỉ để người ta làm thịt. Gà mái hiền lành khéo nuôi con cho ta trứng ăn hàng ngày. Ghét nhất là anh gà trống, cứ hay gáy bừa bãi chả có giờ giấc gì. Thích khoe mã huyênh hoang bộ cựa dài để xâu xé đấu đá với con trống khác khi tranh mái. Tại sao tôi nói đầu gà vô tích sự? Không có đầu gà vẫn sống được kia mà?


Câu chuyện sau chúng minh điều đó: Dù bị chặt đứt phăng đầu, chú gà trống vẫn sống được năm rưỡi như chưa có chuyện gì xảy ra. Đó là trường hợp chú gà trống Mike của anh nông dân Lloyd Olsen. Hiện anh sống tại Fruita, Colorado, Mỹ sở hữu trang trại nuôi gà lớn.

Khi mẹ vợ anh tới chơi, vì bà rất thích ăn gà nên anh quyết định thịt gà thiết đãi nhạc mẫu. Olsen bắt chú gà trống Mike, sau đó anh cắt phăng đầu nó. Ban đầu Mike chỉ phản ứng dữ dội trong vài phút rồi lại đi lại như không có chuyện gì xảy ra. Tôi kiên nhẫn ngồi chờ Mike ra đi, nhưng mọi việc nằm ngoài dự đoán của tôi, chú gà vẫn đi lại bình thường ngay sau đó vài phút” - Olsen cho biết. Quả thực vậy, Mike đã sống thêm 18 tháng nữa.
Hàng ngày, Olsen dùng vỏ lọ thuốc nhỏ mắt để cho Mike uống sữa, thức ăn và nước thông qua thực quản, một ít sỏi cũng được cho vào cổ họng Mike để giúp bầu diều nghiền nát thức ăn. Sau đó, Olsen đưa Mike đến trường Đại Học Utah ở thành phố Salt Lake (Mỹ) để các nhà khoa học nghiên cứu nguyên nhân.

Olsen ngày càng trở nên nổi tiếng với chú gà không đầu. Thậm chí, Mike còn được mời chụp hình cho các tạp chí lớn. Sau chuyện lạ, anh bắt đầu chuyến lưu diễn với cái đầu gà giả đựng trong lọ thủy tinh (vì chiếc đầu thật của Mike đã bị bị mèo ăn mất từ lâu). Nhờ chú gà trống không đầu anh nông dân kiếm được 56.000 USD mỗi tháng (khoảng hơn một tỉ đồng).

Đầu đuôi câu chuyện khôi hài tức cười này là sau khi đọc bài thơ :“ Giáng Sinh Qua Niềm Nhớ “ viết theo thể loại 8 chữ của cô  Nhung Truong về cuộc đời, tình yêu bất hạnh của một người lính miền Nam cộng hòa . Tôi, Lu Hà vì quá xúc động liên tiếp phóng bút viết liên tiếp hai bài lục bát và song thất lục bát để chia sẻ với nữ thi sĩ. Thì lập tức có một người với nickname và biểu tượng hình vẽ quái gở nhảy vào chửi bậy văng tục chê thơ dở ẹt mà cũng đăng trên Facebook.

Tôi thấy bất bình nên viết bài luận này bàn về cái đầu gà. Tôi sinh ra là một đấng nam nhi, tuy không đuợc như Từ Hải cứ nhất thiết phải:

“Râu hùm hàm én mày ngài
Vai năm tấc rộng thân mười thuớc cao
Đường đường một đấng anh hào
Côn quyền hơn sức lược thao gồm tài “

Xin thưa Lu Hà tôi chỉ cao chừng 160 cm nặng 70 ký. Nếu may mắn được đứng bên cạnh các cô hoa hậu chân dài Việt Nam thì tôi bị chê lùn, cũng chí dám ngước mắt lên nhìn hai quả bầu tiên mà thèm nhỏ nhãi ra. Nhưng khí khái tâm hồn thi sĩ, văn nhân của tôi cũng cao sừng sững của bậc truợng phu. Vì vậy tôi có nghĩa vụ viết bài này bằng hình thức tâm sự với nự văn sĩ về cái đầu gà SP VK Nguyen.

-Nhung Truong: SD VK Nguyen! Anh có giỏi hơn thì làm thơ cho NT đọc đi nhé! Mong lắm đó!

-Lu Hà: Nhung Truong ơi! Tay SD VK Nguyen gì đó là một ngã đểu. Sao Nhung Truong không xoá toẹt đi là xong? Nó bẫy Nhung Truong vào vòng cãi lộn vặt vãnh đấy. Nhung Truong cáu gắt là mắc mưu gian của hắn. Mà lờ đi thì ấm ức. Vậy xóa toẹt đi là xong. Trang Lu Hà thấy giọng vô học lưu manh mất dạy là Lu Hà xóa luôn chỉ nhấn con chuột là xong. Hắn muốn làm mình bất bình cáu gắt nổi nóng để cãi nhau với nó là nó hởi lòng hởi dạ mừng thầm. Cái đó là tâm lý của hạng tiểu nhân bần tiện vô tri vô giác. Nó biết rõ Nhung Truong là một bậc nữ lưu tài hoa mà chẳng mặn mà gì với nó. Nên nó gây sự bắt Nhung Truong phải nhớ tới hắn dù chỉ là kiểu nhớ hằn học khinh bỉ. Mình phớt lờ lạnh như giá băng thì nó sẽ bất lực.

Lu Hà không bao giờ cãi cọ với tụi này. Một là xóa toẹt, hai là làm thơ nhạo báng cho vui. Biến nó thành nhân vật văn học trào phúng. Nhấn chuột vào chữ entfernen hay löschen là xong, gọn nhẹ dễ như chơi. Hình nhự là entfernen nếu người khác gửi comment vào bài của mình. Cứ rê con chuột ( maus ) vào dấu nhân ở phía trên góc phải bên trên comment của nó sẽ hiện ra chữ entfernen và roạt một cái là sạch bóng ngay. Cuộc đời người ta phải vui tuơi sảng khoái, cáu gắt không tốt đâu cho sức khoẻ thể trạng và làm giảm sức sáng tạo cá nhân.

Miển trừ đi những cáu gắt mà người thiên hạ cố tình gây cho ta là cách giải quyết khôn ngoan nhất, Thời gian cãi cọ với bọn vô học nên tranh thủ đọc thơ văn hay đàm luận với ai đó có tầm hiểu biết cao để nâng cao kiến thức. Cái tay này tuy hắn lớn tuổi nhưng chỉ số IQ quá thấp dưới mức trung bình như một đứa trẻ con 14 hay 15 tuổi. Tại sao Nhung Truong phải hạ mình xuống cãi vã tranh luận với hắn làm gì kể cả xỉ mắng hắn cũng không nên?

Nhung Truong cãi với hắn sẽ làm hắn tự hào là người như hắn cũng ngang hàng với Nhung Truong tranh cãi tranh biện dân chủ tự do gì đó. Hặn tự suớng: Trình độ mình có phải cứt bò đâu nên cô Nhung Truong mới mất thì giờ vậy? Cỡ như Nhung Truong mà cũng phải nhảy vào bàn xới với hắn.

Nhung Truong nên học cách cư xử của Lu Hà này trên Facebook. Yêu thương tình tứ, bốp chát với kẻ đáng bốp chát loại văn sĩ hẳn hoi tuy hạng cò mồi để mình có cớ viết văn chính luận và lợi dụng cả bọn Chí Phèo thị Nở mắt toét ngô ngọng đầu gà óc bã đậu có tính lảm nhảm nói dai để mình làm thơ nhạo báng cho vui cái đời. Còn loại cóc ghẻ dăm ba câu nhắng nhít cười ha ha ha thì xóa toẹt đi là xong.

Hắn như một đứa trẻ con lúc nào cũng Ha ha ha! Một lời khuyên chân thành và có gía trị trong cách sử dụng facebook. Đơn giản xóa đi là xong và đừng bao giờ bận tâm đến coi như trẻ con ta chấp làm gì.

Vì quan tâm Nhung Truong, thuơng cho một bậc hồng nhan tri kỷ mà còn bị bọn lưu manh giòi bọ nhảy vào phá quấy làm mất đi niềm vui hạnh phúc của Nhung Truong nên mới bàn là nên xóa Comment của hắn đi là xong. Trang của tớ lúc nào cũng sạch sẽ thơ là thơ văn là văn. Thỉnh thoảng cũng có các văn sĩ trí giả vào thưởng thãm tiện tay thì nhấn like. Những đứa ú ớ vịt giời như tay SD VK Nguyen chỉ một cái rắm sẹt của tớ là bay ngay. Trang của tớ lại sạch thơm tho như chùi.

Chúc đêm giáng sinh cùng ông xã và gia mừng Chúa hài đồng vui vẻ nhận nhiều hồng ân màu nhiệm từ các thiên thần lởn vởn quanh nhà nồi thịt đông, giò lợn hầm khoai tây, thịt ngan quay, rượu vang bánh hoa nến v. v... và nhập thể vào các bài thơ sắp sửa ra mắt bàn dân thiên hạ của Nhung Truong.

-Nhung Truong: Anh Lu Hà ơi! Vì là loại "vàng thật không sợ lửa" nên Nhung Truong chưa hề nản chí tranh cãi với những ai chỉ "dấu mặt đặt tên" trên diễn đàn facebook này! Vì vậy NT không hề giận họ làm chi cho mệt! Cám ơn anh đã lưu ý nhé!

-Nhung Truong: Này anh SD VK Nguyen!
Có lẽ vì sự quá khích của anh, một con người lúc nào cũng luôn chống đối, chỉ trích hoặc đả phá người khác mà không nghĩ tới cảm giác của họ. Vì vậy mới có người phải xài tiếng Đức nói chuyện với anh. Đó là phản ứng tự nhiên của sự tức giận mà thôi, chứ chưa hẳn rằng họ là người không có học! Theo NT nghĩ thế!
Xin anh làm ơn ... Bớt cười mai mĩa... cho người thiện tâm! Đừng gây sóng gió trong nhà NT nữa! Thanks!


-Lu Hà: Câu chuyện mà Nhung Truong viết về tay SD VK Nguyen gì đó cũng là một đề tài thích thú cho cảm hứng văn chương thơ ca của Lu Hà.
Bây giờ ta tạm suy diễn theo công thức tam đoạn luận: Tất cả các Cam, Nick ma đều có lương. Có lương phải chửi bậy phá quấy. Kẻ nào chuyên chửi bậy phá quấy đích thực là Cam hay Công an mạng để có lương.

Ngoài ra cũng còn một loại người nữa không phải công an mạng gì cả. Bọn chúng có thể là văn thi sĩ nửa mùa cò mổi, thậm chí có thể là người quốc gia ghét công sản. Nhưng bản chất là đầu gà óc bã đậu hới mưng thích danh vọng. Tụi này cũng nguy hiểm khốn nạn không kém gì cộng sản.

Tính hiếu thắng thích hơn người luôn có ảo giác mình là trí thức, mình là tài hoa nên chúng hay khà khịa gậy sự với các văn thi sĩ chính danh vương đạo. Chúng không từ một cái dấu phảy một chữ không viết hoa để lấy cớ lăng mạ bài xích, luôn muốn giành phần thắng về mình.

Chúng bị sinh ra là đầu gà óc bã đậu thì suốt đời chúng phải sống với kiếp phận đầu gà óc bã đậu và nó trở thành bản chất.

Cái gì là bản chất thì đến chết không thay đổi giống như nửa đấu đậu đỏ trộn với nửa đấu đậu trắng ta mang gieo vào một thửa ruộng nhưng lớn lên cho quả thì đỏ vẩn là đỏ trắng vẫn là trắng.

Cách đây gìa nửa thế kỷ Tản Đà đã nhìn ra bản chất không thể thay đổi và ông lấy hình tượng con Cuốc và con Chẫu Chuộc thành một bài thơ rất hay:

" Bờ ao trên bụi có con cuốc
ở dưới lại có con chẫu chuộc.
Hai con cùng ở cùng hay kêu
Một con kêu thảm con kêu nhuốc
Chuộc kêu đắc ý gặp tuần mưa
Cuốc kêu đau lòng thương xuân qua
Cùng một bờ ao, một bụi rậm
Phong cảnh không khác, tình khác xa! "

Hà Lu Vì là đầu gà óc bã đậu nên bản chất chai lỳ cố đấm ăn xôi tranh cãi đến cùng văng tục chửi bậy khi bị dồn vào đường cùng là thuộc tính dễ nhận ra nhất. Tụi này biết thân phận cóc ghẻ nên tâm lý tự ty sợ bị bệnh thần kinh nên chúng hay thích vu khống người khác là bệnh thần kinh, bất chấp luân thường đạo lý. Tính thích ăn mặc đẹp nhất là diện đồ trắng là nét đặc trưng.Kể cả tụi SS Đức Quốc Xã ngày xưa hay bọn mật vụ STASI Đông Đức cho tới bọn chóp bu công an tướng lãnh Việt Nam. Cụ thể là ông Giáp. Tại sao? Vì tâm địa bản chất anh ti tiện bẩn thỉu nên anh sợ dơ dáy và thích ăn mặc đẹp chải chuốt quá đáng để hy vọng che lấp đi phần nào cái bẩn thỉu của anh.

Vì là đầu gà óc bã đậu nên bản chất chai lỳ cố đấm ăn xôi tranh cãi đến cùng văng tục chửi bậy khi bị dồn vào đường cùng là thuộc tính dễ nhận ra nhất. Tụi này biết thân phận cóc ghẻ nên tâm lý tự ty sợ bị bệnh thần kinh nên chúng hay thích vu khống người khác là bệnh thần kinh, bất chấp luân thường đạo lý. Tính thích ăn mặc đẹp nhất là diện đồ trắng là nét đặc trưng.Kể cả tụi SS Đức Quốc Xã ngày xưa hay bọn mật vụ STASI Đông Đức cho tới bọn chóp bu công an tướng lãnh Việt Nam. Cụ thể là ông Giáp. Tại sao? Vì tâm địa bản chất anh ti tiện bẩn thỉu nên anh sợ dơ dáy và thích ăn mặc đẹp chải chuốt quá đáng để hy vọng che lấp đi phần nào cái bẩn thỉu của anh.

Xin trích dẫn cả 3 bài thơ để mọi người thưởng lãm vui Noel mà tạm quên đi gã SP VK Nguyen bất hảo nọ:


Giáng Sinh Trong Nỗi Nhớ

Trong bóng tối nhìn ra xa đường phố
Ánh đèn màu rực ̣rỡ chiếu lung linh
Nỗi cô đơn ngồi yên lặng riêng mình
Ôn kỷ niệm thời lửa binh chinh chiến

Hằng năm vào mùa Giáng Sinh đang đến
Lòng chỉ mong được về phép bên em
Cảm giác thương thèm vuốt mái tóc mềm
Ôm bờ vai nghe ấm êm tuyệt dịu...

Em đẹp xinh dáng mong manh như liễu
Đôi môi nồng hoa hàm tiếu ngát hương
Cho ta quên khổ nhọc chốn sa trường
Được sưởi ấm suốt mùa đông giá lạnh

Đêm Noel bao ánh đèn màu lấp lánh
Giáo đường`tôn nghiêm, ngồi cạnh bên nhau
Em chấp tay khấn nguyện chúa trên cao
Ban phúc lành bằng ước ao chân thật...

Ta lén nhìn thấy em tuôn nước mắt
Hỏi vì sao...em dấu mặt nghẹn lời...
Đang cầu mong hòa bình đến khắp nơi
Thôi chinh chiến cho mọi người vui sống!

Mơ ước đó chỉ còn là trong mộng
Nơi sa trường, ta mong ngóng tin em
Thèm thư tình qua nét chữ thân quen
Thư báo tử em bình yên về nước Chúa!

Thế là hết tình lứa đôi đã hứa
Lời nguyện cầu còn bay giữa không trung
Em có nhìn qua ánh mắt mông lung
Đem theo với linh hồn nơi cõi chết...?

Trận pháo kích đã bao người bị giết
Vô tội như em cũng chịu thiệt... hy sinh
Việt cộng ác ôn thâm độc hại dân mình
Gây chiến tranh đầy điêu linh tang tóc...

Giờ nước mắt ta không còn để khóc
Đêm Giáng Sinh trong cô độc buồn tênh
Chúa linh thiêng ngự trị chốn bình yên
Xin cứu vớt nỗi ưu phiền nhân thế !

Tác gỉa: Nhung Truong




Ban Ơn Cứu Độ Cho Người Việt Nam
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Trương: “Giáng Sinh Trong Nỗi Nhớ “

Miền tuyết trắng phố phường bật sáng
Mà lòng sao cay đắng xiết bao
Một mình ruột thắt dạ bào
Khói mây mù mịt nghẹn ngào chơi vơi!

Bỗng nhớ lại cuộc đời binh lửa
Mùa giáng sinh Thiên Chúa ba ngôi
Ngậm ngùi chua xót thân côi
Loạn ly phiêu bạt nổi trôi bến nào?

Em xinh xắn dạt dào ngọn lúa
Môi thắm hồng chan chứa đồng quê
Sau ngày chiến trận anh về
Chắp tay cầu nguyện dãi dề canh thâu

Em len lén chải đầu quay mặt
Giọt lệ rơi mặn chát xót xa
Mảnh mai bồ liễu thiết tha
Mấy ngày nghỉ phép sơn hà gọi anh

Nơi rừng thẳm chim cành ủ rũ
Hoa bướm sầu chăng thấu tình ta
Lá thự từ của mẹ cha
Tin em vĩnh biệt cửa nhà nát tan

Trận pháo kích dã man cộng sản
Phá xóm làng tàn nhẫn ác ôn
Tuyên truyền hủy diệt tâm hồn
Điêu linh uất hận biển cồn sóng dâng

Gạt nước mắt binh hàng tướng bại
Nơi xứ người tê tái em ơi!
Linh thiêng Đức Chúa trên trời
Ban ơn cứu độ cho người Việt Nam!

17.12.2014 Lu Hà


Âm Thầm Gọi Em
cảm xúc khi đọc thơ Nhung Truong: Giáng Sinh Trong Nỗi Nhớ

Giáng sinh phố xá lờ mờ
Quạnh hiu vắng vẻ hững hờ điêu linh
Đèn sầu đâu chỉ riêng mình
Nhớ thời bom đạn chiến trinh dặm trường

Ngậm ngùi giọt lệ bi thương
Phúc âm thánh thót quê hương xóm làng
Mấy ngày nghỉ phép bên nàng
Ôm bờ vai nhỏ dịu dàng thiết tha

Em tôi như ánh trăng ngà
Hương thơm ngây ngất mượt mà làn mây
Nỉ non chan chứa vơi đầy
Giáo đường cầu nguyện vui vầy hoan ca

Thấy em khóe hạnh châu sa
Rung lên nức nở nhạt nhòa ngoảnh đi
Hỏi sao em chỉ thầm thì
Hàng hiên lã chã rầm rì mưa rơi

Giang sơn nguy kịch em ơi!
Đôi ta xa cách biển trời mênh mông
Rừng sâu nằm đợi ngóng trông
Thư nhà gửi tới bão giông hãi hùng

Tim đau ruột thắt vô cùng
Hồn em vĩnh biệt não nùng sương rơi
Tin rằng pháo giặc tả tơi
Bắc quân ồ ạt giết người dã man

Cửa nhà thành đống tro tàn
Thịt xương khét lẹt ngút ngàn hờn căm
Đêm nay tuyết phủ ướt cằm
Lang thang chiếc bóng âm thầm gọi em !

17.12.2014 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét