Quê Hương
Tôi Khổ Đau
cảm tác thơ Hoà Đàm: Quê
Hương Trong Tim Em
Năm mới đến nỗi buồn vương vấn
Quê hương tôi lận đận mãi
sao?
Mây đen giăng kín sông hồ
Hoàng Trường hải đảo máu đào
đỏ tươi
Nhớ lối mộng một thời chan
chưá
Con đường làng nở nụ đào
xuân
Ông bà cha mẹ quây quần
Mà nay tan tác điêu tàn khổ
đau
Ai còn mất dãi dầu mưa nắng
Bạn bè xưa đằng đẵng xa xăm
Loa rè xã hội tối tăm
Ngợi ca đảng bác tím bầm ruột
gan
Đoàn hành khất trần gian ảm
đạm
Khắp ba miền hắc ám ruồi
xanh
Nhân tình thế thái tan tành
Bon chen kèn cưạ bạo hành
nhiễu nhương
Mấy thập kỷ trùng dương xa
cách
Hồn Lạc Hồng nghịch cảnh xác
xơ
Tổ tiên dân tộc mịt mờ
Lòng người ly tán bên bờ diệt
vong
Ôi! Tổ quốc bi thương nhỏ lệ
Tám ba năm ác quỷ tà quyền
Ươn hèn bạc nhược nhỏ nhen
Quỳ chân ngoại quốc đồng tiền
thối tha
Đảng kách mạng diều hâu quạ
dữ
Uống máu người nuốt cả thai
nhi
Rỉ tai mã tấu thầm thì
Đầu rơi xác đổ ê chề núi sông
Đầu rơi xác đổ ê chề núi sông
1.1.2013 Lu Hà
Biết Đâu Mà
Về
Giao thưà em thắp nén hương
Đêm nay em khấn bốn phương đất
trời
Trong Nam ngoài Bắc muôn nơi
Tổ tiên chứng giám trần ai nỗi
niềm
Tình anh em dấu trong tim
Từng đêm nức nở êm đềm trở
trăn
Thơ tuôn dòng lệ chưá chan
Canh Dần khuất nẻo Mão Tân lại
về
Đì đùng pháo nổ tứ bề
Thương anh sầu khổ não nề
tâm can
Tương tư trỗi dậy thâm trầm
Năm canh thánh thót mưa dầm
nỉ non
Giao thưà chẳng có trăng
ngàn
Da trời như mực muôn vàn xót
xa
Mênh mông dặm thẳm bao la
Hồn nương theo gió biết đâu
mà về?
Đêm giao thưà 31.12.2010 Lu
Hà
Bồi Hồi Mãi
Thôi
Đầu năm ngồi dậy bồi hồi
Bâng khuâng tư lự u hoài mãi
thôi
Ngẫm mình như áng mây trôi
Phù du bao lớp lệ rơi mấy lần
Cam lai khổ tận vô vàn
Mà sao tôi vẫn sắt son cõi
lòng
Tự do khí khái ngang tàng
Thuyền tình lận đận má hồng
xôn xao
Ngũ tuần chưa hẳn về già
Tướng công Uy Viễn khi xưa
thuở nào
Tám mươi tuổi hạc dồi dào
Bạc phơ mái tóc ngẩn ngơ
trái đào
Tương tư vương vấn bơ phờ
Thư em gưỉ tới nôn nao tấm
lòng
Chúc anh sức khoẻ tráng cường
An nhiên tự tại mây hồng vẩn
vơ
Đời tôi ngụp lặn chiêm bao
Tiên Nga bồng đảo la đà biển
khơi
Sáng ra tỉnh mộng than ôi!
Thương đàn kiến lưả ngậm
ngùi trần ai?
Khai bút đầu xuân 2011 Lu Hà
Sụt Sùi Nguồn Cơn
Nhớ ai tôi mới lắm lời
Thư qua thơ lại mãi hoài người ơi!
Đêm Đông mộng tưởng rã rời
Côn trùng rên rỉ ngậm ngùi thở than
Thông reo liễu rủ gió ngàn
Hằng Nga dấu mặt cung đàn nỉ non
Sinh ra ở chốn trần gian
Thuyền tình bể ái trầm luân sông hồ
Lênh đênh phận gái má đào
Hồng nhan bạc mệnh u sầu chiều thu
Giờ này nàng ở nơi nao
Để tôi sớm tối ra vào ngóng trông
Vần thơ dang dở vấn vương
Hồn theo mây gió bi thương não nùng
Bao giờ tôi sẽ gặp nàng
Thơ thêm lai láng canh trường lao xao
Tiên Nga bồng đảo nôn nao
Sương mờ khói toả biết đâu mà tìm
Dương trần mưa đọng trái tim
Thiên thu gửi lại nỗi niềm trần ai
Xót xa nâng chén rượu mùi
Giao thưà vương lụy sụt sùi nguồn cơn!
Viết cho giao thưà 31.12.2010 Lu Hà
Thêm Một Tuổi
Xuân
Mượt mà suối tóc đài trang
Nưả đi nưả ở dùng dằng bướm
xuân
Đoan trinh yểu điệu vô ngần
Mây bay lãng đãng thông ngàn
ngẩn ngơ
Chim sa cá lội lờ đờ
Kià cô thục nữ thẫn thờ chiều
thu
Lưng ong phấp phới la ngà
Áo dài khoe sắc đôi màu xinh
tươi
Đỏ vàng rực rỡ bồi hồi
Trăng rằm chắc hẳn đôi mươi
má hồng
Cành vàng lá liễu thùy dương
Canh Dần trước cưả lấy chồng
hay chưa?
Xuân thu nắng hạ sa đà
Trần gian ngắn ngủi ta bà
phôi pha
Thon thon tay trắng nõn nà
Cổ cao ba ngấn chan hoà hồng
nhan
Xin đừng chớ quá đa đoan
Cánh chim rộng mở muà xuân
én về…
12.1.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét