Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Việt Nam Cộng Sản Đánh Thuê Cho Ngoại Bang



Ngày nay sự việc đã ba năm rõ mười. Hoa Kỳ không hề có ý đồ xâm lược Việt Nam, như báo chí cộng sản vẫn lải nhải tuyên truyền hàng thập kỷ nay, mà Hoa Kỳ lại chính là người bạn duy nhất cuả
nhân dân Việt Nam, đứng ra giúp đỡ chính phủ và nhân dân miền Nam cộng hoà bảo vệ lãnh thổ trước sự xâm lăng cuả cộng sản. Cộng sản đã đánh tráo khái niệm sự xâm lăng của đế quốc xã hội thành cuộc đấu tranh giải phóng. Trong khi đó các nước tư bản phương Tây không nước nào muốn mua dây buộc bụng. Pháp Anh thì sợ mang tiếng tiếng là thực dân kiểu mới, Đức Quốc thì ích kỷ v.v.... Trên thế giới hỏi còn ai nữa ngoài Hoa Kỳ ra ?. Cộng Sản không dấu ý đồ xâm lăng cuả họ dưới mỹ từ" Giải Phóng". Họ gọi những cuộc xăm lăng đó là phong trào giải phóng dân tộc, rồi lại trâng tráo phong trào cách mạng cộng sản nhuộm đỏ toàn cầu. Hồ Chí Minh là người vô học kém hiểu biết lại mắc bệnh sĩ diện tham lam được làm một ông vua kiểu con cuả quỷ Satan vô thần siêu nhiên bái vật. Ông Hồ và Mao Trạch đều đều mang nặng  cốt cách, bản chất, kiến thức trình độ cuả một nông dân, nhưng tham vọng quyền lực thì lại lớn vô cùng. Đó chính là động cơ dẫn  các ông tiếp thụ chủ nghiã Mác, Lê Nin, Stalin nhanh chóng.

Hồ Chí Minh trung thành thân phận làm tay sai tôi đòi cho quốc tế cộng sản mà tiếp nhận cuộc chiến tranh ý thức hệ được thử lưả trên đất nước Việt Nam. Hồ Chí Minh cần có chiến tranh để thâu tóm quyền lực và uy tín lãnh tụ cuả mình. Trong khi đó rất nhiều cơ hội, để hoà bình thống nhất tổ quốc, an cư lập, nhiệp nhưng Hồ Chí Minh gạt đi, cứ khăng khăng truất quyền Bải Đại, cướp chính quyền Trần Trọng Kim và chính quyền tương lại cuả các đảng dân tộc dân chủ  và thay vào đó chính quyền cộng sản trá hình  với vỏ bọc chính phủ lâm thời và cả khi đánh thuê cho tàu mà chiếm được miền Bắc nhưng không chiụ chung sống hoà bình một dân tộc hai quốc gia như Đông Đức và Tây Đức hay Nam - Bắc Triều Tiên.

Trung Hoa cộng sản thì hận Mỹ bảo vệ Đài Loan, nên xui cộng sản bắc Việt xâm lăng miền Nam và  chắc chắn dĩ nhiên để ngăn chặn làn sóng đỏ Mỹ sẽ nhảy vào giúp đỡ chính quyền cộng Hoà Nam Việt. Nhân cơ hội đó Hồ Chí Minh lại đổ luôn mỹ xâm lược để dành chính nghiã về phiá cộng sản bắc Việt.

Cộng sản bắc Việt cam tâm làm tên lính đánh thuê cho Nga và Tàu. Mục đích chính cuả Nga là nhuộm đỏ toàn cầu. Trung cộng tính toán chi ly và cụ thể hơn: Rưả hận Đài Loan và nhận món quà tặng hưá hẹn là quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa làm lệ phí chiến tranh..

Ý đồ cuả những cái đầu gà cộng sản bắc Việt do Hồ Chí Minh làm tiêu biểu là quyền lực và cuộc sống vật chất cá nhân, lấy chủ nghiã Mác Lê làm nền tảng. Mục đích tham vọng cuả họ rất tủn mủn, hèn hạ, rất hợp với trình độ và trí thông minh cuả họ.

Thật ra chế độ miền Nam cộng hoà cũng chẳng tốt đẹp gì như nhiều người còn phàn nàn, tham nhũng và cũng độc tài theo kiểu gia đình trị, kế tiếp là đệ nhị cộng hoà cuả ông Thiệu còn tham nhũng hơn nữã. Nhưng quân đội và quảng đại mọi tầng lớp nhân dân rất yêu nước. Điều căn bản là nhân dân được hưởng tự do  dân chủ, báo chí ngôn luận v.v... Chính quyền đệ nhất, đệ nhị cộng hoà theo kiểu mẫu dân chủ Tây Âu và Mỹ mặc dù vẫn còn có đầu cơ tham nhũng  cũng là chuyện bình thưòng. Nhưng  mức độ  tham nhũng không rùng rợn, một cách bất chấp tất cả theo luật rừng như cộng sản hiện nay. Những thành phần lãnh đạo cuả nền cộng hoà  hay sưả đổi hiến pháp  dễ dàng thích ứng, phù hợp  chứ không xi măng cối đá như cộng sản 80 năm nay cứ trơ lỳ ra.

Ta không thể so sánh sự tham nhũng giưã hai nhà nước Quốc- Cộng là cá mè một lưá được. Về căn bản nền cộng hoà miền Nam vẫn tiến bộ hơn Bắc cộng vạn lần. Nói như thế không có nghiã là ta phải nhất thiết phục hồi cái thây ma miền Nam cộng hoà để làm gì. Cộng sản phải ra đi nhường chỗ cho một chính thể tự do nhân quyền là chính đáng. Trên thế giới rất nhiều quốc gia kiểu mẫu như Mỹ, Đức, Pháp v.v...

Hiện tượng 30 tháng 4 rõ ràng là một cuộc xâm lăng cuả Trung cộng thông qua ngụy quyền bắc Việt. Nga chỉ là hậu phưong trên danh nghiã  lý luận cộng sản mà thôi. Nên Mỹ  biết  ba Tàu là ông chủ chứ không phải Nga. Mỹ đã đi đêm đàm phán với Tàu để cuộc chiến tranh sớm kết thúc.
Mỹ biết nền kinh tế cuả Nga rất suy xụp, ốc không mang nổi mình ốc lại còn muốn nhuộm đỏ toàn cầu.  Còn Tàu thì chỉ muốn Hoàng Sa và Trường Sa. Xui Bắc Việt xâm lăng miền Nam bằng súng đạn, kể cả quân đội Tàu  để trả thù Mỹ, Tàu  cũng không muốn mất cả chì lẫn chài. Việt Nam không hiểu ý đồ nham hiểm cuả Tàu  vội hưá hẹn hiến dâng hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa để làm con tin. Bản chất cuả Tàu là xâm lăng đại hán,  tuy Tàu cũng ba hoa về chủ nghiã Mác nhưng chưa chắc Tàu đã ham muốn nhuộm đỏ  toàn cầu như tư tưởng cuả thằng tiem la hói trán Lê Nin hay thằng điên độc tài trung nông Stalin.

Khi Mỹ biết chắc chắn Tàu chỉ hô cưả miệng nhuộm đỏ toàn cầu nhưng bản chất cuả Tàu là bá quyền đại hán.Tàu muốn xây dựng xã hội chủ nghiã theo mô hình cuả Hitler, nghiã là xã hội chủ nghiã riêng cho dân Tàu và tiến tới thống trị toàn cầu.

Sự đi đêm giưã Mỹ và Tàu thông qua Henry Kissinger mà chính phủ Mỹ đã bỏ rơi miền Nam đổi với việc liên minh Trung - Mỹ chống Nga Xô mà có hội nghị hoà đàm ở Paris, nhưng cộng sản bắc Việt xé bỏ cam kết  đã theo lệnh Nga tấn chiếm luôn miền Nam Việt Nam và Tàu nhanh chân chiếm luôn quần đảo Hoàng Sa ( Tây Sa ) cuả Nam Việt nam rõ ràng cả Tàu và bắc Cộng là quan hệ chủ tớ và chính phủ Hồ Chí Minh chỉ là một quân đánh thuê. Cái gọi là không có gì quý hơn độc lập tự do cuả Hồ chỉ là nguỵ biện lưà dối xảo trá đưa dân tộc ta làm con tin và nô lệ cho chủ nghiã cộng sản ngày nay là chủ nghiã đại Hán.

Việt Nam ngây thơ, 80 năm nay chỉ là con bài, con tốt đen trên bàn cờ quốc tế, luôn bị động bởi các siêu cường. 30 tháng 4 là ngày đại hoạ cuả dân tộc Việt Nam

Chớ vội vui  mừng bác Hồ, bác Duẩn, bác Giáp là những anh hùng đánh cho Mỹ cút ngụy nhào. Họ chỉ là những tên nông dân biển lận u mê tham quyền lực và tiểu nhân mà thôi. Dân tộc ta luôn bị chiến tranh, bất hạnh không lúc nào hoà bình, bình an như Thái Lan, Nhật Bản, Đài Bắc v.v... Chính là bởi bọn này . Yêú tố khách quan như ý thức hệ, tham vọng cuả Nga Tàu cũng không thể coi thường

30.4.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét