Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

Chùm Thơ Tình Ngắn 199





Ta Đừng Quên Nhau
chia sẽ tâm tư với nữ sĩ Hiền Châu: Vườn Hoa Bướm

Em thấp thỏm sương rơi vườn hoa bướm
Giận hờn anh chậm đến cõi tiêu dao
Giọt cam lồ chờ đợi vị ngọt ngào
Êm ái qúa hỡi thiên thần vệ nữ


Luồng trăng sáng gót sen mòn lối cũ
Cái khuân vàng mềm mại suốt canh thâu
Gió mơn man ve vuốt rặng trâm bầu
Bầy cá lội ao sâu tìm bóng dáng

Hồn say ngất mê man miền chạng vạng
Trái tim non hồi hộp liễu chương đài
Qủa dâu hồng bờ môi chín thương hoài
Mùi hương mật thơm tho cùng mây gió

Ta chết lịm chốn cung Hằng huyền ảo
Điệu nghê thường ân ái phút giao hoan
Cái oanh buồn nuối tiếc cảnh trần gian
Trúc mai  biết nôn nao tình cát lũy

Tìm trái cấm ánh trăng vàng bi lụy
Đề ngàn sau sẽ nhớ mãi không quên
Hồn phiêu diêu khắp ngả bến đào nguyên
Nghe tiếng hạc âm vang sầu vạn cổ

4.10.2015 Lu Hà



Hôm Qua
mở rộng ý thơ với Hương Lan: Em Đi Đâu Lạc Lối Về

Hôm qua em ở tỉnh về
Đò ngang phố chợ say mê ngắm hoài
Thấy em yểu điệu gót hài
Thướt tha dương liễu chương đài ngẩn ngơ

Có nguời thi sĩ làm thơ
Chạy theo hỏi nhỏ thẫn thờ nàng ơi!
Dập dìu ong bướm lả lơi
Tháng ngày sao để sương rơi má hồng?

Rằng: Thưa em đã có chồng
Có con nối dõi tổ tông đàng hoàng
Pháo hoa năm ngoái rộn ràng
Nhà tranh một trái tim vàng vấn vương

Chồng em áo vá em thương
Chồng người áo gấm xông hương mặc người
Bàn dân thiên hạ mỉm cười
Khen cô nái tốt bằng mười phấn son

Tướng này mắn đẻ sòn sòn
Chồng em vạm vỡ sức còn tráng niên
Mặn mà sắc nước thuyền quyên
Bồng đào thơm thảo thôi miên bao chàng!

5.10.2015 Lu Hà



Hồng Nhan Tri Kỷ
mến tặng hai nữ sĩ Hiền Châu và Trần Hiền Châu

Hiền Châu tên gọi hai nàng
Hồng nhan tri kỷ dịu dàng thiết tha
Sinh đời đã có Lu Hà
Làm thơ tình ái muợt mà bướm hoa

Đào nguyên sừng sững một tòa
Trầm ngư nhạn lạc nhạt nhòa hơi sương
Ngẩn ngơ khúc nhạc nghê thường
Trăng thu vằng vặc bốn phương thái hòa

Miệt mài ai dưới gốc đa
Lom khom nhặt lá Hằng Nga thẹn thùng
Trần gian sóng vỗ thủy chung
Lửa lòng cuồn cuộn chập chùng đại dương

Xinh tươi sen ngó nõn nường
Sợi tơ day dứt vấn vương u hoài
Tao đàn xao xuyến chương đài
Giở trang nhật ký canh dài thở than

Mấy khi trong cõi nhân gian
Đào hoa y cựu nồng nàn đông phong
Hương lan thơm ngát trai phòng
Bâng khuâng tựa án đôi dòng châu sa!

10.10.2015 Lu Hà



Thì Ra

Thì ra thơ của Lu Hà
Nhung Truong đăng lại mặn mà lòng tôi
Thấy ai? Ai lại bồi hồi
Trĩu cành ổi chín xa xôi nghẹn ngào

Thủy chung cố quốc dạt dào
Nhớ cô bán ổi má đào năm nao
Miệt vườn mây gió hư hao
Nắng mưa dầu dãi xôn xao bướm hồng

Nôn nao ô thước cầu vồng
Ngưu Lang Chức Nữ cánh đồng lúa tươi
Bà ba quần láng mỉm cười
Chèo ghe lướt sóng lả lơi tưọng xoài

Ghìm lòng lã chã nguôi ngoai
Đắng cay giọt lệ u hoài thắng năm
Cuối thu nửa mảnh trăng rằm
Thương đời cơ cực ươm tằm nhả tơ

Hôm nay nào có đâu ngờ
Một năm kỷ niệm bài thơ ra đời
Ấy ngày mồng chín tháng mười
Lu Hà cảm tác ngươi ơi là người!

* Ngày 9.10.2014 Lu Hà có làm bài thơ" Người Ơi Là Người " cảm tác nữ sĩ Nhung Truong bên cây ổi.
9.10.2015 Lu Hà



Ai Xui Khiến Trái Tim Lạc Lối
Tâm tình với Hương Lan: Em Đi Đâu Lạc Lối Về

Ai xui khiến trái tim lạc lối
Đường về nhà qua suối vượt đèo
Mấy chàng công tử bám theo
Lựa lời hoa bướm hắt heo cánh chuồn

Anh còn nhớ nụ hôn năm ngoái
Trái đào non ngai ngái hương xuân
Cập kê trăng lẻ đôi tuần
Mặc cho gió Sở mây Tần lả lơi

Thuyền thăm ván chơi vơi bươn trải
Lang quân buồn tê tái quan hà
Mưa ngâu tầm tã sầu chan
Bến đò hiu quạnh ứa tràn bờ mi

Chim liền cánh mấy khi có lúc
Cây liền cành lần lữa tháng ngày
Hoa tàn nhụy rữa gió bay
Chân cầu liễu rủ đắng cay cõi lòng

Ngày xưa đó thuận dòng sông ái
Mắt long lanh kim cải thề bồi
Nào ngờ tăm sủi bèo trôi
Trùng dương xa cách núi đồi mờ xa!

5.10.2015 Lu Hà



Bờ Môi Chìa Ra
cảm xúc từ tấm hình nữ sĩ Trần Hiền Châu

Bờ môi nhâu nhẩu chìa ra
Làm sao hôn nổi  mượt mà làn da
Ai hay chứng giám Hằng Nga
Tìm trong giấc mộng Lu Hà đó thôi

Trái tim kiều nữ bồi hồi
Tiếng thơ thỏ thẻ nổi trôi cánh bèo
Nửa đêm mưa gío lặt lèo
Chập chờn huyền ảo thuyền neo bến tình

Thương con tinh vệ hận mình
Suốt đời nhặt đá thần linh ngậm ngùi
Sắt cầm kim cải chôn vùi
Biển sâu thăm thẳm trăng xui thiếp chàng

Trang Sinh hồ điệp mơ màng
Ngẩn ngơ Từ Thức xích thằng chỉ tơ
Thiên Đình đâu nỡ hững hờ
Lệnh cho Nguyệt Lão xem tờ trúc mai

Ba sinh hội ngộ khứ lai
Đường về Thanh Hóa trang đài liễu buông
Hàng cau qủa nặng trĩu buồng
Vườn trầu xanh thắm bướm hồng lả lơi!

3.10.2015 Lu Hà



Em Vẫn Sai
thơ tặng nữ sĩ Trần Khánh Dư

Em sai rồi Khánh Dư ơi!
Mấy ai thi sĩ gọi thì sĩ sao?
Lu Hà hai tiếng ngọt ngào
Cõi lòng chan chứa dạt dào núi sông

Kiếp sau nếu được làm chồng
Roi tre phết đít lằn mông má hồng
Thênh thang trên khắp cánh đồng
Đàn con ríu rít lúa bông trổ đòng

Tình thương chung chảy một dòng
Nữ thần Tây Bắc thong dong ngựa vàng
Vu quy pháo nổ ngập làng
Ông bà chú bác họ hàng mẹ cha

Nửa đêm ngắm mảnh trăng ngà
Trõng tre kẽo kẹt đầu nhà ái ân
Cung đàn trầm bổng ca ngân
Cháu con Triệu Ẩu xa gần ngợi khen

Lửa lòng réo rắt tiếng khèn
Vỗ tay nhảy múa thiên nhiên ảo huyền
Thướt tha yểu điệu thuyền quyên
Quỳnh hoa rạo rực thôi miên một tòa!

* Trần Khánh Dư: Lần này em xin gọi đúng tên Thì Sĩ Lu Hà
(Chữ thi gõ nhầm thành thì. Tiếng Việt thi không có dấu huyền)
2.10.2015 Lu Hà



Say Chưa Lu Hà
cảm xúc thơ nữ sĩ Hiền Châu: Lưng Lửng Cánh Chuồn

Gió lướt mướt cánh chuồn ướt át
Giọt thu rơi xanh ngát cỏ non
Thảm nhung mềm mại dấu son
Trăng thì con gái héo hon nỗi niềm

Tóc lõa xõa êm đềm tơ liễu
Cầu hoàng hôn yểu điệu dáng ai?
Nôn nao màu tím áo dài
Giai nhân thờ thẫn hương nhài thoảng bay

Thương! Thương qúa mới hay thi sĩ
Chớp thời cơ thủ thỉ cô ơi!
Bâng khuâng ở cuối chân trời
Ngắm chòm mây bạc chơi vơi đáy lòng

Trải cát bụi long đong số phận
Ngọn lửa tình lận đận bấy lâu
Trái tim thầm gọi Hiền Châu
Sài gòn dế khóc rung râu bướm đàn

Đêm khuya khoắt chứa chan ngọc phách
Hồn gọi hồn tí tách hạt mưa
Khuân vàng sõng sượt cành dừa
Hằng Nga ẻo lả say chưa Lu Hà !

9.10.2015 Lu Hà



Mộng Bến Đào Tiên
cảm xúc về Hiền Châu và Trần Hiền Châu

Lửa lòng dồn dập đòi cơn
Mê man hồ điệp chập chờn gió đông
Hồn say nhập cõi thiên bồng
Hiền Châu hai ả má hồng thướt tha

Hỏi tên có phải Lu Hà
Khách thơ hạ giới sa bà khổ đau
Quản chi mưa nắng dãi dàu
Nặng tình cát lũy nhuốm màu ái ân

Bấy lâu bốn bể phong trần
Trái tim gửi gắm bần thần tơ duyên
Nhớ thương động tới cửu huyền
Rẽ mây cánh hạc lạc miền đào nguyên

Nâng niu đôi trái phẩm tiên
Nghê thường vũ nhạc thiên nhiên lạ lùng
Long lanh ánh sáng thủy cung
Hương say phong vận chập chùng biển khơi

Thần Châu Bột Hải là nơi
Thái Chân Ngọc Nữ lả lơi nụ cười
Tao đàn hội ngộ vui chơi
Cầm tay khuyên nhủ chàng ơi đừng về!

10.10.2015 Lu Hà



Tiếng Nấc Canh Khuya
chia sẻ tâm tư với nữ sĩ Hương Lan: Em Thiếu Một Vòng Tay

Nghe em khóc cõi lòng thổn thức
Hồn giai nhân rưng rức thương đau
Trăng thu vàng võ úa màu
Phòng loan gía lạnh mày chau liễu hờn

Đời buồn tủi từng cơn sóng vỗ
Nỗi cô đơn biển có biết không?
Dặm trường xa cách mênh mông
Không người đưa đón cánh đồng cỏ lau

Miền cát trắng héo nhàu cây cỏ
Ốc đảo nào trú ngụ đêm nay
Chập chờn giọt lệ đắng cay
Trồi lên lồng ngực canh chày châu sa

Vai gánh vác cảnh nhà xuôi ngược
Cuộc mưu sinh lúc được khi thua
Tai ương đan chéo thêu thùa
Thở dài ngao ngán bốn mùa sầu tang

Duyên phận bạc dở dang tình ái
Bước chân đi tê tái quan san
Đồi quang mưa gió ngút ngàn
Suối thơ bi lụy ứa tràn Hương Lan!

1.10.2015 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét