Hồn Thơ Ta Mãi Bên Nhau
viết tặng nữ sĩ Hiền Châu
Hồn thơ ta mãi bên nhau
Quản chi mưa nắng bạc màu cỏ cây
Thời gian hoa nở ngất ngây
Siêu thăng đàn hạc vui vầy canh thâu…
Hiên nhà tầm tã mưa ngâu
Giấc mơ ô thước nhịp cầu Hà Châu
Sương sa ướt đẫm mái đầu
Trông trăng ngóng nguyệt biển dâu đoạn trường
Sen hồng ngó bẻ tơ vương
Cõi lòng còn đó tình thương nhân loài
Trái tim thổn thức u hoài
Đại dương sóng vỗ trần ai dạt dào
Nửa đêm thức giấc nghẹn ngào
Tương tư sầu muộn ứa trào lệ rơi!
Nửa vòng trái đất chơi vơi
Phù du trôi nổi cảnh đời ly tao
Bình minh chim chóc xôn xao
Bướm ong dìu dặt suối đào thơ tuôn
Mạch tình chan chứa ngọn nguồn
Sông dài cánh nhạn hoàng hôn thu buồn!
25.10.2015 Lu Hà
Mặn Mà Giai Nhân
viết tặng nữ sĩ Triệu Khánh Dư
Xót xa bụi đỏ trần gian
Trăm nghìn vạn mớ khôn ngoan dữ lành
Biết ai trung thực chân thành
Trước sau như một ngọn ngành thẳng băng?
Hào hoa gỉa tạo dịu dàng
Đỏ lòng xanh vỏ bẽ bàng tiểu nhân
Nôn nao boa bướm bần thần
Trái tim đa cảm tần ngần suối thơ
Xôn xao oanh yến bên bờ
Trăng lên tơ liễu đợi chờ mảnh mai
Hồng nhan tri kỷ mấy ai?
Câu thần chữ nối giao đài thiết tha
Kìa ai như thể Lu Hà?
Trán nhăn tư lự mặn mà giai nhân
Nghìn năm vương bóng tùng quân
Đĩa dầu hao cạn xa gần nhớ thương!
Biết rằng kiếp phận vô thường
Phù du bèo bọt tha phương xứ người
Nửa vòng trái đất chơi vơi
Trông mây ngắm nhạn lệ rơi hai hàng!
25.10.2015 Lu Hà
Về Quê Đi Anh
cảm xúc thơ Hoàng Quỳnh Mai: Mình Ơi!
Mình ơi! Phố chật người đông
Ta về quê vậy, ruộng đồng có nhau
Dù cho mưa nắng dãi dàu
Quản chi sớm tối vườn rau luống cà
Chồng đàn vợ hát xuân ca
Mẹ cha phấn khởi ông bà mừng vui
Ngày đông gió bấc lui hui
Bếp hồng xao xuyến khoai lùi ngô rang
Chè xanh nghi ngút mơ màng
Khói lam chan chứa thiếp chàng ái ân
Cày sâu cuốc bẫm chuyên cần
Lợn gà trâu nái nồng nàn trăng lên
Long lanh ánh mắt thôi miên
Rượu cần xôi gấc qua miền thiên thai
Dập dìu hoa bướm nguyệt đài
Chín tầng mây gió kén ngài nhả tơ
Oe oe tiếng khóc trẻ thơ
Trõng tre kĩu kịt ầu ơ ru hời
Bình an hạnh phúc trọn đời
Lánh xa bụi bặm cảnh người bon chen.
21.10.2015 Lu Hà
Cô Gái Ôm Dừa
Thuơng em ôm chín qủa dừa
Xót xa một qủa dư thừa hay sao?
Cô đơn thổn thức nghẹn ngào
Số mười cam phận phấn đào mênh mang?
Chiều hôm thôn nữ mịn màng
Thôi đành ngồi vậy dịu dàng bướm ong
Đứng lên sợ cái lưng còng
Anh nào trai tráng em mong đợi chờ
Đất cằn sỏi đá nên thơ
Dừa xanh bát ngát mộng mơ bến tình
Mắt huyền nở nụ cười xinh
Chập chờn cành liễu rung rinh khói mờ
Có người lữ khách bơ vơ
Thấy em dạm hỏi ngẩn ngơ miệt vườn
Mẹ cha toan tính thiệt hơn
Ruộng sâu trâu nái tủi hờn người đi
Cái oanh nức nở thầm thì
Duyên tình ngang trái rầm rì hàng thông
Bao giờ em sẽ lấy chồng
Thuyền anh lỡ bến má hồng qua sông!
26.10.2015 Lu Hà
Đôi Bờ Đại Dương
thơ an ủi nữ sĩ Hiền Châu
Tiếc rằng trời chẳng cho nhau
Nửa vòng trái đất nhuốm màu quan san
Tìm đâu tri kỷ hồng nhan
Hồn thơ xao xuyến dặm ngàn biển khơi...
Thu tàn lượm đóa hoa rơi
Gió đông hun hút chơi vơi gói sầu
Giọt ngâu lã chã nát nhầu
Hàng cau khóm chuối vườn trầu tả tơi
Liễu hờn lá thắm lẻ loi
Gót sen lảo đảo cảnh đời đơn côi
Nhớ thương ai biết đền bồi
Trăng soi đầu ngõ mây trôi lững lờ
Trách chi Nguyệt Lão xe tơ
Chàng đây thiếp đó đôi bờ đại dương
Sài Thành mưa nắng thất thường
Tràng Tiền mấy nhịp soi gương nguyệt mờ...
Tăm sôi cá lội hững hờ
Cánh bèo lay động bơ vơ xuôi dòng
Giọt sương thấm áo chạnh lòng
Ngàn sao tinh tú sầu đong vơi đầy!
25.10.2015 Lu Hà
Cám Ơn Nữ Sĩ Triệu Khánh Dư
Cám ơn nàng Triệu Khánh Dư
Ngợi khen cát sĩ chín dừ tư duy
Nắng mưa dầu dãi biên thùy
Đời trai lăn lóc thủy chung mặn nồng
Qúa niên lão trượng thiên bồng
Ái tình nuối tiếc bướm hồng thơ bay
Ngất ngây đàn hạc đắm say
Đường chiều Kinh Bắc heo may gió lùa
Bên bờ sông Đuống trêu đùa
Xuân kiều muốn hái bốn mùa trúc mai
Thăng Long quyến rũ hương nhài
Ba mươi sáu phố u hoài lệ rơi!
Hồ Xuân Hương, vẫn lả lơi
Nhịp cầu Thê Húc chơi vơi nỗi niềm
Ngàn năm thu thảo êm đềm
Nguyễn Du tao ngộ trăng mềm mờ soi
Vén mây thiếu phụ ghé coi
Quảng Hàn băng gía lẻ loi phận mình
San Thàng bếp lửa lung linh
Rượu cần Tây Bắc men tình Lai Châu!
* Triệu Khánh Dư, sau khi đọc chùm thơ tình ngắn số 142: Tuyệt vời nhà thơ Lu Hà
24.10.2015 Lu Hà
Nỗi Niềm Cô Phụ
thơ đối đáp với Hiền Châu: Đã Lượm Thu Tàn
Thu tàn lượm áo màu tê tái
Bướm ong rầu rĩ cái tình xa
Hoa kia buồn bã đông tà
Mây đen chiều phủ gương nga khói mờ...
Người cô phụ hững hờ trải tóc
Trận bão giông trời khóc tuôn mưa
Mái hiên thút thít gió đưa
Phòng loan gía lạnh sớm trưa tủi hờn
Bờ cát trắng chập chờn mộng tưởng
Nợ sắt cầm ảo vọng trùng dương
Thuyền yêu mất lái thê lương
Trái tim lạc lối bốn phương thảm sầu
Vầng trăng bạc dãi dầu chiếc bóng
Mảnh lưỡi liềm xao động hoài vương
Mơ tròn sao lại long đong
Châu sa lã chã theo dòng sông Tương
Cung đàn hạc Vương Tường thuở trước
Xé lụa đào thổn thức đề thơ
Ngàn sau nào có ai ngờ
Bên song cửa sổ đợi chờ tao nhân!
25.10.2015 Lu Hà
Oan Trái
cảm xúc thơ Hiền Châu: Đừng Cố Nhồi Nhét Thêm Nữa
Tội tình oan trái em ơi!
Anh đây đâu phải loại người rửng rưng
Trái tim nóng bỏng bừng bừng
Cõi lòng sôi sục hừng hừng lửa thiêu
Thanh tao dáng liễu xuân kiều
Thướt tha yểu điệu mĩ miều hoàng hôn
Trăng non cửa biển bồn chồn
Hải âu chấp chới sóng cồn triều dâng
Chạnh lòng lữ khách bâng khuâng
Sầu vương cánh nhạn mấy tầng không gian
Hồn chưa chết đuối khóc than
Vội chi mà đã phàn nàn châu sa...?
Trùng dương muôn dặm sơn hà
Quảng Hàn ai đó mặn mà nỉ non
Duyên tình cách biệt hương son
Điệp hồ gió lộng mộng tròn canh thâu
Nửa đêm thổn thức đĩa dầu
Khơi niềm tưởng nhớ mái đầu phong sương
Dẫu lìa ngó ý tơ vương
Trăm năm lỡ hẹn cố hương tủi hờn!
24.10.2015 Lu Hà
Thờ Thần Lồn
cảm xúc từ tấm biển cổng làng lồn
Làng em thờ cúng thần lồn
Khói nhang gìa trẻ bồn chồn lòng ai
Nhỏ to mắt phượng mày ngài
Chen chân kẻ sĩ vọng đài nhả thơ
Ao sâu sủi bọt lờ đờ
Bướm ong dan díu đôi bờ liễu tơ
Khinh khi phu tử hững hờ
Chê lồn méo mó u ơ nhớ thầm
Mẹ sinh em có máu dâm
Huyền sương chày ngọc đầm đầm mưa sa
Lẻ loi kiếp phận Hằng Nga
Kén canh chọn cá gốc đa cuội buồn
Thương anh dờ dẫm bắt chuồn
Hết ngồi lại đứng lệ tuôn đôi hàng
Bao giờ đóng ván sang ngang
Thuyền tình cập bến ngỡ ngàng đôi ta...
Nõn nường thêm cặp nhũ hoa
Biết bao thế hệ tấu hòa đờn ca
Phải đâu tục tĩu rầy la
Cửa lồn rộng mở sa bà khổ đau!
* Ấn Độ và nhiều dân tộc trên thế giới có tục lệ thờ cái lồn
rất linh thiêng gọi là Mẹ Đời. Hình cái lá đa khoét lỗ, giữa là trứng trung tâm
của vũ trụ.
17.10.2015 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét