Lý do
động lực nào thúc đẩy tôi cảm tác bài: “ Đời Vắng Em Rồi “ của Vũ Hoàng Chương?
Một kinh nghiệm nhỏ về phương thức nhận xét phán đoán tâm lý tư cách con người. Hoa hồng đẹp nhưng nó có gai.
Một kinh nghiệm nhỏ về phương thức nhận xét phán đoán tâm lý tư cách con người. Hoa hồng đẹp nhưng nó có gai.
Bóng Tà
Chiều Đông
Dập
dìu biển nước gợn sầu
Niềm
thương nỗi nhớ buồn rầu giọt mưa
Lắng
nghe gió gọi lưa thưa
Nắm
tay lần cuối tiễn đưa qua cầu
Giang
hồ thôi vĩnh biệt nhau
Trời
Âu trôi giạt mái đầu điêu linh
Phong
vân lận đận duyên tình
Giai
nhân dặm nẻo viễn trình phút giây
Dừng
chân quan ải đắng cay
Đêm
nay tri ngộ vui vầy gối nhung
Dạt
dào hương ngát hoa dung
Ngọn
đèn hư ảo trập trùng gió mây
Chập
chờn trăng lạnh sương ngây
Sầu chung lưu lạc hương say canh dài
Ái ân lơi lả Liễu Trai
Ra đi chẳng hẹn ngày mai trở về
Rượu đào dàn dụa đê mê
Rồi đây lửa tắt ê chề bình khô
Vắng em hồn lạc bơ vơ
Còn ai say nữa mộng mơ lỡ làng
Lối tìm mờ mịt dạm băng
Bến nào hải ngoại quê nàng xa xôi
Tuyết rơi tràn ngập phương trời
Lòng tang trắng xóa hồi hồi xót xa
Tương tư châu lệ mưa sa
Hoàng hôn hiu quạnh bóng tà chiều đông
Nửa đêm trời nổi cơn giông
Sóng lòng gào thét bi thương não nùng!
cảm tác thơ Vũ Hoàng Chương: Đời Vắng Em Rồi
23.10.2012 Lu Hà
Nguyên tác:
Đời Vắng Em Rồi
Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.
Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêulinh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình
Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.
Quán rượu liền đêm chuốcđắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng,hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhânthế
Lưu lạc sầu chung một hướngsay.
Gặp gỡ chừng như truyện LiêuTrai.
Ra đi chẳng hứa một ngàymai.
Em ơi! lửa tắt bình khôrượu,
Đời vắng em rồi say với ai?
Phương Âu mờ mịt lối quêNàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?
Tuyết xuống phương nào, lạnhlắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canhđợi,
Thoảng gió… trà mi động mấybông
Vũ Hoàng Chương
Cơn Say Ảo Vọng
Chuyển thể từ thơ tự do Vũ Hoàng Chương: Say Đi Em
Điệu kèn biếc quay cuồng hương phấn
Khúc nhạc hồng phấn chấn mê ly
Ôm nhau ngất ngưởng đôi người
Đầu xanh lận đận ngậm ngùi xót thương
Càng thổn thức vấn vương tê dại
Người hoa xưa chăn gối má kề
Mà nay bao nỗi chán chề
Tình xuân đã héo hết rồi yêu đương
Hồn bả lả nhưng chân chân còn dẻo
Khúc nghê thường cuộc rượu lẳng lơ
Lòng nghiêng tràn hết tim yêu
Ánh đèn tha thiết nuột nà dáng tơ
Chân lả lướt đê mê loạng choạng
Cánh tay hờ gợn sóng âm ba
Hoang vu hồn gửi bao la
Ánh đèn phai nhạt ngẩn ngơ má đào
Hãy gượng dậy mặt hoa da phấn
Dựa bờ vai đừng thẹn giai nhân
Tiến lùi lạc điệu đôi chân
Xiết tay ghì chặt toàn thân đã mềm
Trên sàn gỗ êm đềm lảo đảo
Nhớ làm chi sóng gió ta bà
Say đi rượu vẫn chờ ta
Mềm môi uống mãi mắt hoa sương mờ
Thân mềm mại còn chưa chuếnh choáng
Cuối chân trời phóng đãng người ơi!
Khát khao hồn vẫn chửa say
Cung đàn nghiêng ngả lả lơi điên rồ
Rượu, rượu nữa làm sao quên hết
Trong cơn say thảm thiết bi ai
Sắc màu lướt mướt buồn trôi
Có ai hư ảnh kề môi rã rời...
Quay cuồng loạn đất trời nghiêng ngả
Trong men say bén lửa em ơi!
Thành Sầu lệ đổ tuôn rơi
Tìm trong ảo vọng u hoài chiều thu!
13.11.2010 Lu Hà
Nhận xét: 2 bài Đời Vắng Em Rồi
và Say ĐiEm của Vũ Hoàng Chương,nghe nói nhiều người khen hay nên tôi mới
có thú tìm đọc và cảm tác luôn. Lần đầu tiên hôm nay tự dưng hứng lên tôi mới đọc
và tâm hồntôi cũng ngất ngư lảo đảo say thơ, say tình như Vũ Hoàng Chương.
Âu cũng là cái duyên thơ với Vũ Hoàng Chương và cũng do nhiều sự cố hoàn
cảnh giunđẩy mà ra. Chả là lâu lắm trên trang mạng Facebook này có một chú bò
vàng dángvẻ như công an mạng rất háo danh thèm khát sôi sục muốn được người ta
khen thơmình hay, bốc mình lên cao. Sao mà tụi văn sĩ bồi bút cóc nhái cộng sản
chúngnó giống nhau thế nhỉ ? Một vạn thằng đều giống nhau chằn chặn cả vạn, cứ
như vạn cái bát vừa mới ra lò, như trăm ngón tay đều chặt cụt như nhau cả trăm.
Nên tôi ngờ vực chú này gian manh thành lập cả một tổ fun để chuyên nhấn chuột
cho chú, hay chính chú làm chủ mấy máy tính và tự nhấn chuột “ thích- like „
cho mình, để vờn mấy cô kiều nữ và mồi chài dân cư mạng trong cộng tác văn hoá
dân vận tuyên truyền cách mạng của chú ?
Tôi hay làm thơ tặng hoặc cảm tác thơ của một cô kiều nữ mà tôi mến, hay hàng trăm cô nàng khác trên mạng
facebooknày. Chú bò vàng này cứ gióng giả lèm bèm mỉa mai mới bực kia chứ. Chuyện
tình cảm nam nữ trai gái đàn ông đàn bà làm thơ vì nhau, tặng nhau là việc của
người ta thì dính dáng gì đến chú mà chú cứ hằn học cay cú với tôi?
Chú bảo làm thơ ít thôi mới hay, để lưu danh thiên sử như chú chẳng hạn
thơ chú giàu ý tưởng gần như Vũ Hoàng Chương và chú khoe với một cô nương nọ đại
ý: Các fun nườm nượp lũ lượt hết tốp này đến tốp khác đến thăm trang nhà anh và
tôi phải ghen tỵ với tài làm thơ của chú. Chú bảo: Anh không thể nào chịu đựng
nổi, em đã đăng thơ của anh bên cạnh thằng già ấy vào trang của em. Thằng già ấy
nó xấu xí như vậy đâu có trẻ trung như anh mà em cứ bám hoài?
Mà chắc gì tôi đã già hơn chú, tuổi tác có thể cao hơn chú là cái chắc.
Nhưng chúcứ lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử kiểu như vậy đó? Tôi đâu có thèm
đọc thơ hút thuốc lào vặt đánh rắm rong của chú mà ghen với chẳng tỵ?
Thực ra tôi ít thời gian vào trang của người khác kể cả các cô kiều nữ mà tôi mến mộ. Chỉ
trừ các cô ấy gửi thơ của các cô vào trang của tôi? Thật vậy đấy, ngay cả cô kiều
nữ kia tôi cũng ít sang thăm đọc. Tôi chỉ có thăm thú đọc thơ ở những trang điển
tích và thơ cuả các danh nhân cổ và những người đã có tiếng tăm trong lịch sử
văn đàn v. v... Còn cô nương này lại ngây thơ nhầm lẫn quá mức tưởng tượng cho
là tôi với chú bò vàng này bất đồng tranh cãi nhau vì cô ta. Vì cái gì? Vì sắc
đẹp, vì tài làm thơ, vì tiền bạc, vì danh vọng? Tất cả đều trật hết. Tôi đâu phải
loại người như vậy? Cái tôi mến mộ là khám phá ra ở ai đó có chiều sâu tâm thức,
nếu là một người phụ nữ đẹp thì càng tốt, càng làm tôi ngưỡng mộ. Tôi có phải
thái giám như anh chàng thi sĩ Xuân Diệu đâu mà chả thích phụ nữ đẹp? Nên tôi
thích làm thơ với cô ta là để nâng đỡ động viên và bản thân tôi cũng có thú cảm
kiếm chút hương thừa. Mà chinh bản thân cô ta đã bao giờ đọc một dòng nào,
comment nào của tôi tranh cãi với anh chàng kia mà dám hồ đồ bảo tôi tranh cãi?
Tôi có bao giờ công khai viết trên mạng thằng Tân thế này thằng Tân thế kia vào
trang của cô ta đâu? Nếu có tranh cãi thì chính bản thân cô tranh cãi với nó.
Còn tôi đâu thèm tranh cãi với ai?
Ở đời ngán nhất chuyện hiểu lầm. Người ta gọi là hồng nhan tri kỷ nghĩa
là giai nhân, văn nhân, hiệp sĩ luôn khát khao có một bậc nữ nhân hiểu được
lòng mình để tri âm tri kỷ tri bỉ. Nếu chẳng may gặp phải người hết chuyện này
hiểu lầm đến chuyện khác toàn hiểu lầm mình một chuỗi dài toàn hiểu lầm cả, hiểu
lầm cả lời thơ người ta viết tốt cho mình, vui với mình, thưởng ngoạn trêu ghẹo
theo kiểu nam nữ tình tứ với mình thì dù
có là tiên nữ giáng trần cũng làm tôi ngán ngẩm.
Tôi cảm thấy mình vô duyên, bỗng dưng tôi vớ vẩn thành là một ngã ngu ngơ lại đi giao du mới người chuyên làm đầu sai, thừa sai cho kẻ khác, để cho thiên hạ xúi bẩy xỏ mũi nghĩ sai về mình. Tôi có cảm giác cô ta hoàn toàn chẳng hiểu gì về tôi, có thể vô cảm với những bài thơ tôi tặng, có thể cô ta đã có chồng nên cô ta không hiểu hết những tình cảm chân thành tâm linh của tôi trong lời thơ? Tại sao cô ta lại coi tôi như một ngã tranh gái với thằng Cam đểu kia, cá mè một lưá ù xoẹ đàn ông ai cũng máu gái cả cũng vì gái mà gây gổ với nhau? Cô ta quên mất tôi là một thi sĩ tình thơ? Mọi cố gắng của tôi trở nên uổng phí. Thế thì còn gì là hồng nhan tri kỷ nữa? Chỉ mang cho mình một sự bực bội khó chịu. Mình muốn tốt muốn làm đẹp cho cô ta cũng không được, mà thành ra ý tranh giành với kẻ khác để có được một đối tác, một đối nhân. Nghĩ như vậy làm cho tâm hồn thơ phú trở nên tầm thường, vô vị, vô tri, hèn mọn bần tiện thì làm sao mà tôi còn cảm hứng sáng tác được kia chứ ?
Tôi cảm thấy mình vô duyên, bỗng dưng tôi vớ vẩn thành là một ngã ngu ngơ lại đi giao du mới người chuyên làm đầu sai, thừa sai cho kẻ khác, để cho thiên hạ xúi bẩy xỏ mũi nghĩ sai về mình. Tôi có cảm giác cô ta hoàn toàn chẳng hiểu gì về tôi, có thể vô cảm với những bài thơ tôi tặng, có thể cô ta đã có chồng nên cô ta không hiểu hết những tình cảm chân thành tâm linh của tôi trong lời thơ? Tại sao cô ta lại coi tôi như một ngã tranh gái với thằng Cam đểu kia, cá mè một lưá ù xoẹ đàn ông ai cũng máu gái cả cũng vì gái mà gây gổ với nhau? Cô ta quên mất tôi là một thi sĩ tình thơ? Mọi cố gắng của tôi trở nên uổng phí. Thế thì còn gì là hồng nhan tri kỷ nữa? Chỉ mang cho mình một sự bực bội khó chịu. Mình muốn tốt muốn làm đẹp cho cô ta cũng không được, mà thành ra ý tranh giành với kẻ khác để có được một đối tác, một đối nhân. Nghĩ như vậy làm cho tâm hồn thơ phú trở nên tầm thường, vô vị, vô tri, hèn mọn bần tiện thì làm sao mà tôi còn cảm hứng sáng tác được kia chứ ?
Vì hiểu lầm. Nên cô nàng ra điều ta đây cũng là thục nữ thuyền quyên. Ta
đứng giữa công bằng chẳng bênh vực ai và khen tôi là người quân tử không thèm
chấp và bỏ ngoài tai tất cả lời chú bò vàng này viết và khuyên chú bò vàng nên
rộng lượng lên. Cô ta còn vô tư ngây ngô đến mức còn bảo tôi kết nghĩa anh em với
hắn đi. Cô ta coi tôi và hắn như hai con gà trọi đứng trước một con gà mái mà mất
hết cả lý trí chỉ chực lăn xả vào cắn xé nhau, nên chín bỏ làm mười đoàn kết lại
để làm thơ tình tang tính tang cho cô ta đọc cho vui? Nói như vậy cô ta coi thường
tôi quá mức, cô ta hoàn toàn không hiểu gì về tôi một tí nào. Giá như cô ta đừng
khen tôi quân tử hay trượng phu gì cả mà đơn giản nói:
Em xin lỗi anh, muội xin lổi huynh vì bạn thơ của em vô cớ xúc phạm đến
anh đến huynh. Ở đời ai học được chữ ngờ hở anh? Nói như vậy thì tôi rung động
cảm khích vô cùng. Đằng này lại gật gù ra vẻ ta đây: Khen cho người chịu nhẫn
nhục, quân tử thật, hiếm có thật. Tôi đâu có phải là quân tử trượng phu quái
gì? Mà tôi khinh bỉ loại tiểu nhân hạ lưu mà không thèm để ý đó thôi. Vì cô là
bạn thơ của nó thì là chuyện riêng cá nhân cô với nó hai người tự giải quyết với
nhau và tôi là người ngoài cuộc. Tôi đâu chỉ thơ phú với cô , còn hàng trăm cô
khác tôi thiếu gì bạn thơ mà phải đi tranh giành với thằng đểu hạ lưu gọi là bạn
thơ gì đó của cô?
Thật là khổ cho họ, Lu Hà tôi biến ngay và chả thèm nghe ai nói. Cả cô
thục nữ kia cũng vậy, mặc dù trong lòng rất quý mến và ngưỡng mộ cô này về tài
làm thơ. Nhưng thôi cũng mặc kệ cho cô ta cãi nhau với thằng đểu đó, cô ta đã
là người trưởng thành rồi chứ có phải trẻ nít đâu? Nhưng trong bụng tôi lại
khoái chí khi nghe họ chí chóe cãi nhau để cho mình đọc, mình vui, mình cười,
coi như là chuyện lạ đó đây. Để cho họ làm trò vui mình xem tiêu khiển mới sướng.
Tôi đổ toẹt ra tất cả là chuyện cá nhân, chuyện tình cảm riêng tư của họ.
Họ muốn tình cảm kiểu gì thì tình cảm mặc xác họ, đừng có lôi cả tôi vào. Tôi
đã công khai viết thẳng: Lu Hà này không có thời gian củ hành củ tỏi với các vị,
đừng có vớ vẩn. Thật là khổ cho cô nương này lại ngây thơ đến mức như vậy? Tự
nhiên mua dây buộc bụng, vì mục đích cô ta lên mạng cũng chỉ là làm thơ kia mà
?
Một người thì lưu manh đểu giả, khốn nạn ba que một người thì nhu nhược,
nhu mì, cả nể sợ mất lòng, lúc nào cũng muốn tròn trịa vui vẻ hòa thuận dĩ hòa
vi qúy mà không đủ lý trí phân biệt được ngay gian. Người thực sự tử tế luôn tốt với
mình, luôn muốn mình hạnh phúc với chồng con mình còn làm thơ ca ngợi cả chồng
mình, mừng cho mình may mắn có người chồng tử tế. Còn một người lưu manh hạ đẳng
tầm thường tranh giành bạn gái thơ chưa biết chừng trong tâm địa đen tối của hắn
còn cầu nguyện cho chồng mình bệnh tật để mình thành cô đơn guá phụ để thơ phú tình tang tính tang với hắn
cho thoả mãn cái hư danh hư vị của hắn? Khả năng này dễ có lắm vì tâm điạ nó là
thằng đểu, nó tối mặt lên khi thấy những bức ảnh mình hạnh phúc bên người chồng,
hoạ chăng là con cái mình thì hắn không ghen tỵ?
Ở đời muốn sống tốt muốn tử tế, nhưng nếu giao du với bọn lưu manh chó má
nó đâu nó muốn để cho mình là người tử tế dù chỉ là thơ phú. Thơ phú là để bày
tỏ cảm xúc, nghệ thuật tu từ chứ đâu phải là chuyện đấu đá tranh giành cao thấp,
hay qua đó để tranh giành gái mà lăng mạ xỉ nhục nhau?
Tôi biết rõ thằng này là thằng đểu nó có vài đứa nữa cả trai lẫn gái tiền
hô hậu ủng. Nghe chúng nó viết lách và cách hành văn và cách đặt câu hỏi, cách
nêuvấn đề là mình biết tỏng não trạng thần kinh của chúng nó rồi. Tôi cũng nhờ
chamẹ sinh ra may mắn là người rất tinh ý. Nên Lu Hà tôi đã biết tỏng cái bụng
bụng của bọn tiểu nhân đâu cần tốn thời gian để tìm hiểu,tìm tòi suy nghĩ đánh
giácân nhắc thận trọng.
Hắn bảo làm thơ phải được như bài: " Đời Vắng Em Rồi" gì đó của
ôngVũ Hoàng Chương mới hay để lưu danh thiên cổ. Thì cũng lúc đó cũng có một
côkiều nữ khác lên tiếng và dạy cho hắn: Cả bài thơ chỉ có câu: Đời vắng em rồisay
với ai ...là hay mới là tuyệt đỉnh. Hôm nay tôi sực nhớ ra và truy ngaytrên mạng
google để đọc chơi xem nó hay chan chứa mức nào ?
Chú bò vàng này, theo tôi chỉ là thằng lưu manh tâm hồn ghẻ lở kèn cựa
nhỏ nhen do cộng sản giáo dục nên thì làm quái gì có khả năng để làm thơ kia chứ.
Hoạ chăng là thơ con cóc tếu vui viả hè nhí nhố trần quấy mấy bài nôn mửa ra là
hết vốn. Chú cũng ti toe tọ tẹ làm thơ đường mới ghê... Toàn là sai niêm thất
luật thơ tếu táo cho vui, vì y là Cam
thì chỉ tếu vui làm gì có chiều sâu tâm linh mà làm thơ sâu sắc? Nghe chú ấy
nói thối như vậy mà thiên hạ cũng khối kẻ gật gù mới lạ vì não bộ, trình độ họ
tương đương nhau, họ là sản phẩm 10 năm trồng cây 100 trồng người của ông HCM?
Mà thực ralà ý tưởng này là của Quản Trọng còn ông HCM chỉ học mót thôi:
Quản Trọng trong sách Quản Tử, có nói:
"Nhứt niên chi kế mạcnhư thụ cốc
Thập niên chi kế mạc như thụmộc
Chung thân chi kế mạc nhưthụ nhơn
Nhứt thu nhứt hoạch giả, cốcdã
Nhứt thu thập hoạch giả, mộcdã
Nhứt thu bách hoạch giả,nhơn dã"
Tạm dịch:
"Kế một năm, chi bằngtrồng lúa
Kế 10 năm, chi bằng trồngcây
Kế trọn đời, chi bằng trồngnguời.
Trồng một, gặt một, ấy làlúa
Trồng một, gặt mười, ấy làcây
Trồng một, gặt trăm, ấy làngười"
Nhưng bây giờ ở hải ngoạingười ta khôn lắm, vì họ được sống tự do, tâm hồn
họsảng khoái bao la chẳng bị gò bó hay ai đó kề dao vào cổ để đe dọa khi họ
khilàm một bài thơ.
Nên hôm nay tôi mới tò mòtìm đọc và cảm tác luôn cho vui. Tính tôi thích
nóithẳng không cả nể như đàn bà con gái sợ mếch lòng kể cả tụi công an mạng và
bọn bồi bút.
Các thi sĩ Việt Nam ngày xưa như các ông Bính, Tử, Hùng, Chương, Dzech
v. v...đa cảm sướt mướt lắm nên các ông ấy dễ bị bệnh đau tim và chóng già. Kể
cũngtội cho họ dính vào cái nghiệp thi sĩ. Tôi thì khác cũng đa cảm và cũng hay
nổisung chửi toáng lên đốp chát vào mặt bọn tiểu nhân coi như là một thú vui
tiêukhiển ở đời, cứ đàng hoàngmà sống ngay thẳng, tâm hồn mình với vô tư sảng
khoáiđược. Nhờ vậy mà tim mạch cuả tôi tốt lắm.
Chú bò vàng mà tôi kể qua cho các bạn tên là Thuân Nguyên Tân hay là NguyễnThuần
Tân gì đó. Không hiểu sao thằng cha này ăn phải bả của ông Hồ quang Lợi hay sao
mà hắn ngu xuẩn đến mức chỉ vì một nữ thi sĩ mà gây sự với tôi? Người ta đã có
chồng con rồi hắn còn muốn tò te gì ở cô ta? Người ta yêu chồng người ta như cục
vàng, hắn còn hy vọng xơ múi tòm tem cái
gì nữa? Người ta chỉ lên mạng thơ phú cho vui thôi, hay hắn muốn dụ dỗ thuyết
phục lôi kéo cô ta vào một mặt trận để chống đối tôi? Được đấy, tôi thách đấy, có gan có giỏi thì vào
đây mà trường văn trận bút với tôi, vào đây mà tranh luận đạo đức tư cách làm
thơ viết văn với tôi?
Tôi cũng có lần chân thật bảo cho cô kiều nữ kia biết:
- Huynh có biết Thuan NguyenTan thực tế là ai đâu? Huynh đâu có thèm để
ý gìđến anh chàng này. Anh chàng này viết gì thì mặc xác anh ta, đã có tụi Chí
Phèothị Nở vào trang anh ta thưởng ngoạn rồi, huynh không quan tâm đến. Tự
nhiên cứhắn xơi xơi ra viết comment phỉ báng huynh, nhưnghuynh cũng không thèm
đọc.Chắc anh ta tự cảm thấy lương tâm bất an vì suy bụng ta ra bụng người.
Huynhchỉ mới viết chung chung về hiện tượng xã hội, cả trênmạng facebook cũng
cónhiều kẻ bất nhã cứ lăn sả vào quấy phá lại còn vờ vịt tình tang tính tang.Huynh
có một câu chữ nào đụng đến tên họ gã Thuan NguyenTan? Anh chàng này vô lý buồn
cười thật. Huynh bỗng nổi hứng thấy vui vui ngộ ngộ vì đời nay còn lắm Chí Phèo
thị Nở tăm tối lưu manh quá nên đã sáng tác bài thơ chọc gậy vu vơ đểrắn cũng
bò ra. Bài này là thơ trào phúng để mô tả tâm trạng não trạng tâm lý của những
kẻ tâm điạ xấu xa, nham hiểm, bần tiện nên hay sợ bóng sợ gió. Cây ngay không sợ
chết đứng, người thành thật lưng tâm trong sạch không có ý hại ghen ghét với ai
thì sợ gì nào?
Còn những bài thơ nào muội cảm thấykhông
vừa ý kể cả của huynh xóa đi cũng được ở trang của muội. Huynh có sao ra một lọat,
xếp vào dòng thơ đấu tranh chống bọn CAM (công an mạng ) đã làm từ lâu từ khi
chưa có anh chàng Tan gì đó xuất hiện trên facebook. Nếu thấy khôngtiện muội cứ
xoá đi không sao cả.
Chúc muội vui tươi đừng để ý những chuyện vặt vãnh kẻ khác cố tình gây
ra cho muội. Còn riêng huynh có điều gì vô tình làm muội phật ý thì xin lỗi
nhé. chúc vui vẻ.
RắnTừ Trong Hang
Mới khua một gậy bâng quơ
Trong hang rắn đã lò dò chuira
Tiểu nhân bụng dạ ma tà
Thường hay suy diễn bụng tara người
Mác Lê bệnh dịch đười ươi
Vi trùng mạo hóa trò cườithế gian
Hồ Mao đạo tặc vô thần
Tuyên truyền giáo hoá bầyđàn thối tha
Kià trông cóc nhái quê choa
Xú danh ô nhục vịt gà kêu to
Bon chen sổ mấy bài thơ
Tâm hồn vẩn đục mịt mờ sươngđêm
Tố Heo Xuân Diệu tòm tem
Già Hồ đánh bóng lèm nhèmthi nhân
Nguyên Tiêu ăn dối nói gian
Luật đường eo óc thằng gànnhuốc nhơ
Phận hèn con cháu bây giờ
Tung tăng trên mạng Chí Phèodở dom
Đảng viên mật vụ om xòm
Bát cơm manh áo thằng còmnhổ thơ
Nhí nha nhí nhố vịt vờ
Chí Phèo thị Nở cào cào ngẩnngơ
Mới sua cành liễu vu vơ
Dứt dây rắn đã lờ đờ bò ra
Bởi vì tâm điạ xấu xa
Ăn lương của đảng đá dưa lăncà
Nổi khùng bản chất yêu ma
Hỏi ai có tật mới ra nỗinày...?
Thế gian lắm kẻ cao tay
Thoáng qua đã biết cáo cầyrắn yêu
Chặn lời phỉ báng cú diều
Giang san tan nát tiêu điềuhoàng hôn
Cam tâm nô lệ chui luồn
Bán hồn cho quỷ thân lươnlấm đầu
Hẹp hòi kèn cựa ngu lâu
Đam mê danh vọng sang giàuvẻ vang...
Đường thơ cảnh giới thiênđàng
Đau thương quằn quại dễ dàngtrào tuôn...
Canh khuya trằn trọc nguồncơn
Thương người lầm lạc cô hồnvẩn vơ...
2.1.2012 Lu Hà
- À cái anh chàng Tân gi đó mấy
thángtrước huynh cũng đối xử chân tình và còn khen anh ta hơn cả muội kia. Vì
anh tabỗng dưng gửi thơ anh ta vào trang của huynh.Nhưng bây giờ tự nhiên anh
ta lạihằn học chống huynh thì tự anh ta biết. Không những trang của muội hắn
còn lănxả sang trang của cô khác cũng với những lời khốn nạn đê tiện như vậy để
xỉnhục huynh. Nó thuộc về bản chất di truyền lưu manh cha truyền con nối
theodòng máu ông Hồ mà. Ở đời huynh ghét nhất bọn tiểu nhân lá mặt, lá trái
xanh vỏđỏ lòng, nên huynh mới viết chung chungmà anh ta cảm thấy như chĩa mũi
giáo vàomình? Hiện tượng tâm lý cuả anh chàng Tân này cũng dễ giải thích thôi với
mộtngười từng trải lão luyện với đời như huynh. Huynh không bao giờ nhầm lẫn
trongsự xét đoán con người đâu? Mọi việc huynh đều tìm ra nguyên nhân bản chất
của con người và từng sự vật logich chắp nối lại rất nhanh. Nên ở đời từ khi
sinhra huynh chưa hề mắc lừa ai và chui vào bẫy của ai, kể cả bẫy tình.
Tiểu Nhân Lạ Gì
Thơ tôi xin miễn khen chê
Dở ngô dở ngọng vo ve nhặngruồi
Nói ra chỉ tổ chúng cười
Bữa sau câm họng đồ giòi thối tha
Lạ gì bản chất yêu ma
Hơn thua kèn cưạ con lừa u ơ
Ngu như thằng Hữu cũng thơ
Đàn em con cháu vịt vờ thơca
Chàng Xuân thái giám la đà
Mấy con cóc chết gật gà ta đây
Lưu manh bản chất cáo cầy
Tình tang gì chúng một bầy cẩu chui
Thơ ông ông cứ khoe mùi
Thơ tôi mặc xác cho vui cái đời....
Liệu hồn chớ chõ mõm hôi
Răng đâu còn nữa hết rồi nhai cơm
Đàn bà con gái chồm hôm
Tình ông cứ ôm đồm mặc ông
Tình tôi là cõi thinh không
Là vầng trăng tỏ dáng hồng thiết tha
Rằng ông cứ cố rặn thơ
Bóp đầu đập óc mà trào ra văn
Tôi đây tứ hải phong trần
Bầy đàn chó má tiểu nhân là gì?
gửi Thuân Nguyen Tan
26.1.2012 Lu Hà
Còn riêng chị V, huynh lúc đầu huynh cũng nhẹ dạ mủi lòng thấy thương chị ấy,thực
tâm trong lòng huynh cũng quý người phụ nữ này sơ ngộ buổi đầu khi xemảnh,
nhưng bản tính huynh nhạy cảm mà ngờ ngợ, ngờ vực đôi chút, tuy huynh sasả viết
những câu chữ nặng nề phân tích về văn chương cộng sản còn với chị ấyđâu đến
múc hạ nhục phỉ báng gì đâu mà chị ấy cứ sưng mặt lên huynh xúc phạmđến chi ấy,
cho chi ấy là người ngu dốt?
Vì chị ấy không biết là vô tình hay cố ý đụngđến vấn đề huynh đã dày công
nghiên cứu từ bản chất triết học Mác, nền mạo hoáMácLê và hiện tượng nhân văn
giai phẩm.Tại sao Tản Đà cương quyết bảo vệ dòngthơ cũ đường thi và cuối cùng cụ
đã đitheo trường phái cả cũ lẫn mới? Vì cụ đãnhìn thấy cả một khung văn hoá Việtnam
cái nọ nó dính cái kia...Còn chị V toànđưa ra những câu hỏi làm huynh đọcthấy bực
mình. Nên huynh phải thao thao bấttuyệt viết một mạch mong cho chị ấy hiểu,
nhưng không ngờ chị lại cảm thấy tựái. Chị ấy không chịu học những tư tưởng mới
cứ bám chặt gốc rễ, chủ trươngđường lối luận cương của đảng và những điều ông
Mác, ông Nin, ông Đông, ông Hồdạy bảo. Thế mới biết nền giáo dục Việt Nam đã dạy
sai những kiến thức nhân vănxã hội cơ bản, ngay đến ông giáo Tân gì đó cũng
hùng hổ gây sự với huynh.
Thôi nhé, huynh chỉ nuối tiếc chị V thôi, còn anh chàng Tân gì đó từ nay đừngcó
xí xớ gì với huynh. Huynh viết gì thì mặc huynh và anh ta viết gì mặc xácanh ta
, ngưu tầm ngưu mã tầm mã huynh không thèm để ý. Văn chương thơ phú nócũng có đẳng
cấp của nó. Hạ lưu bần cố đã có văn thi sĩ hạ lưu bần cố, theoquan điểm nghệ
thuật vị nhân sinh vì tinh thần tập thể, tinh thần xã hội chủnghĩa. Thanh cao
qúi phái đã có các bậc văn nhân học giả thanh cao qúi phái đọctheo nền nghệ thuật
vị nghệ thuật.
Tự do mà, huynh có phải là nhà cách mạng đâu?Huynh chỉ là một cá nhân tầm
thường sinh ra để làm thơ viết văn từ cái bản ngãtâm tư cá nhân tầm thường, từ
tình cảm đớn đau ích kỷ xót xa mà ra, có gì viếtthế. Những gì anh ta gửi Email
xỉ nhục huynh, cũng không tiện nói ra đây. Huynhkhông phải là loại tiểu nhân
quan tâm những chuyện củ hành củ tỏi, lời quatiếng lại đấu đá như kiểu đá cá
lăn dưa dưới chân cầu ông lãnh. Bức xúc quá thìlàm thơ phê phán trào phúng tiếu
lâm cho vui rồi chả để ý đến nữa.
Còn chị V cũng chưa chắc vì đã vì lý
do cá nhân là huynh tỏ ra coi thường sự hiểu biết của chị ta mà tự ái với
huynh? Đó chỉlà cái cớ rất mong manh để chống huynh mà thôi từ bản chất của con
người này đã nung nấu từ lâu, từ khi chưa đọc thơ văn huynh trên mạng. Ai làm
thơ viết văn như huynh đều là kẻ xấu xa đáng ghét cả, đáng căm thù của chị ta cả.
Tự nhiên căm thù tự nhiên ghét cũng vô lý nên phải mượn một cái cớ ví dụ
như: huynh có lời lẽ không được thanh
thoát lịch sự với chị ta. Chị ta cậy mình có cái gái ,mang đàn bà của mình ra để
ăn vạ, doạ lại huynh? Vì huynh mà chị ta
không dám vào mạng của muội vân vân và vân vân.... Ở đời người ta có trăm ngàn
lý do nếu cái tâm không trong sạch.
Cũng có nhiều khả năng đây là một nữ giáo viên kiêm luôn nghề dư luận viên
haychuyên gia bút chiến gì đó để chống huynh? Ngoài mặt trên mạng chị ta một điềuthưa
ông hai điều thưa ông, ra vẻ rất từ tốn lịch sự tôi muốn hỏi thế này thếnọ.
Nhưng mặt khác lại gửi Email hay vào mục nhắn tin với những lời mất dạy,chanh
chua, già mồm láo toét, cũng khốn nạn hằn học không kém gì anh chàng Tân. Mục
đích để thách thức mong huynh nổi nóng với chị ta trong trang của muội đểcó cớ
vu cáo huynh là người lỗ mãng mất lịch sự khinh người như cỏ rác, đ ểmuội hiểu
lầm đó là tính cách của huynh. Huynh hiểu tâm địa con người này vàkhông vào
trang của muội nữa, không viết gì về chị ta nữa biến luôn một mạch.Mặc xác chị
ta với muội, tỉ muội kiểu gì cũng mặc xác các người. Chị ta quả lànham hiểu đểu
cáng khốn nạn lưu manh hơn anh chàng Tân kia gấp10 lần.
Bụng dạ đàn bà nhất là nữ đảng viên cộng sảncòn ác hơn rắn độc hơn cả loài
cầm thú nhưng lại che đậy dưới lớp phấn hồng,lớp vỏ cô giáo mới đáng sợ đáng
ghê tởm. Dù sao Lu Hà này mới chỉ viết chungchung là chị V thôi là còn nương
tay đấy vì chị là đàn bà... Thủ đoạn mang
cả đứa con khuyết tật gì đó, hay bịa chuyẹn cha điếc mẹ mù lòa là ngón
đòn tâm lý chiến nhằm nghiền nát trái tim mà bọn mật vụ cộng sản hay dùng.
Dù cho chị ta có đứa con khuyết tật thật đi nữa cũng chỉ là hình thức lạm dụng
giống như vụ người ta mời anh chàng không chân không tay từ Úc sang để tuyên
truyền láo. Lúc đầu huynh cũng thấy thương định gửi vài chục Euro tặng cháu nhỏ.
Chưa kịp gửi thì bỗng đọc mấy dòng nhắn tin lời lẽ mất dạy chửi bới huynh trong
khi huynh chỉ làm thơ phê phán bọn Cam và chế độ dã man cộng sản, nào có động
gì đến chị ta. Vậy cũng là cái may tiếpkiệm vài chục không ai thừa tiền ném qua
cửa sổ vào chỗ hư không .Loại ngườinhư chị ta với cái thứ lý luận Mác Lê, Mao
Trạch Đông, Hồ Chí Minh dẻ cùi tậmtịt thì dù cho có đến vạn kiếp sau cũng không
thể nào đủ sức nhổ được sợi lôngtơ lông măng nào của Lu Hà này.
Chúc Mừng Văn Thi Hữu
hoạ thơ Thuần Nguyên Tân:Cung Chúc Tân Xuân
CÁM cảnh trời Tây một chénnồng
ƠN nhờ Trời Phật cũng làxong
THI tình nhân thế năm châudạ
HÀO kiệt chúng sinh bốn biểnlòng
VĂN sĩ đồng tâm cùng viếtlách
BÁ quyền cộng sản hết gianthông
XƯỚNG lên tiếng gọi đòi dânchủ
THƠ phú tự do gợi nhớ mong!
21.1.2012 Lu Hà
Đối Đáp Thuan Nguyên Tân Và Lu Hà
Tuyệt Thế Giai Nhân
tặng Thuan Nguyen Tan
Thật là tuyệt thế giai nhân
Xem qua cũng biết thơ văndạt dào
Đầu xuân gửi bức tiên đào
Chúc người bạn mới dồi dào tấn thông
Gia đình chan chưá yêu thương
Anh em họ mạc khối phườngthiết tha
Vợ chồng con cái mặn mà
Cháu ngoan trò giỏi thương bà kính ông
Dặm trùng xa cách bốn phương
Anh em bè bạn Lạc Hồng cuảta
Nắm tay chung một mái nhà
Văn chương thơ phú la đà tự do
Hồn thơ vỗ cánh bay cao
Trời thu xanh thẳm nghẹn ngào quê hương
Lu Hà lữ khách tha phương
Hôm nay ghi nhận tấm lòng Nguyên Tân.
2.1.2012 Lu Hà
Lời Đáp Của Thuan NguyenTan:
Tình xuân như gửi lời chào anh em
Nàng xuân dẩu có buông rèm
Vui xuân có bạn .. khôngthèm nàng xuân
Năm qua dẩu có gian truân
Mong huynh quên hết đón xuânmới về
Gia đình xum họp đề huề
Cùng nhau hạnh phúc khôngchê chổ nào ..
Còn huynh sức khõe dồi dào
Tinh thần phấn chấn tâm caovững bền ,
Xuân sang gặp mọi điều hên
Làm ăn may mắn ơn trên phúclành …
Bá Nha gẩy khúc Bà Hành
Tử Kỳ cảm động nên dành triân … TNT
CảmĐộng
Vô Ngần
Trời
ơi! Cảm động vô ngần
Có
người bạn mới muôn vàn nhớ nhung
Tình
huynh nghĩa đệ trậptrùng
Văn
chương lai láng ngồi cùng Bá Nha
Tử Kỳ
chan chưá nhạt nhòa
Cung
đàn dìu dạt mặn mà thiết tha
Tiếng thanh cao vút la đà
Giọng trầm đùng đục mưa sa nưả vời
Nguyễn Du cũng phải bồi hồi
Dương trần con cháu khác người đời xưa
Suối vàng nhỏ giọt châu sa
Nguyễn Tân cùng với Lu Hà bạn thơ
Cổ kim thế thái ai ngờ
Huynh huynh đệ đệ dạt dào bến mơ
Chung trà thưởng nguyệt ngắm hoa
Tung tăng mạng lưới xướng hoà ngâm nga
Trẻ trung chẳng biết sợ già
Minh thông trí tuệ cả nhà mừng vui
Nhâm thìn quang cảnh đìu hiu
Gõ liền một mạch liu diu một hồi...
3.1.2012 Lu Hà
Hoan hô Thuan Nguyen Tan. Viết hay lắm, cứ đà này mà phát huy lên nhé.
Chínhtôi lại chúc mừng ông, cho ông thêm một điểm để ngón tay cái trỏ lên được
số 2.Còn tôi viết gì thì mong ông và thiên hạ miễn bàn.
Tôi không thèm nhận điểm tán thưởng đâu. Tôi đã thử nhấn chuột thêm điểm
choTân, nhưng máy tính không chịu phản hồi:" Während des Schreibens in
unsereDatenbank istein Fehler aufgetreten. Bitte versuche es später
nochmal."
Ý tôi muốn khen thưởng ông, vì ông dám vô lý chửi bới thoá mạ tôi vô lý,
mấytháng trước vào dịp tết ông còn gửi thơ chúc mừng tôi, bây giờ quay ngoắt
180độ để chống tôi. Ông thèm khát được thiên hạ nhấn chuột " thích- like
)thì chính tôi lại nhấn cho ông đó,nhưng con chuột không chịu cho thêm 2, 3lầnthì
đành chịu thôi. Vì mổi người chỉ được nhấn một lần, điện toán có khác. Ànhưng
mà ai đã xoá đi những lời chửi bới thoá mạ đầy hận thù giai cấp của ôngvề tôi:
Ông bảo tôi là đồ giòi bọ con chó làm thơ. Trong Email ông bảo tôi:
„ Mày là thằngóc chó. Mày ghen tỵ tài làm thơ của tao nên mày nói cạnh
nói khóebóng gió về tao, sao mày không nói rõ ra cụ thể tên tao mà cứ bóng gió
xa xôiđồ hèn, nhữnggì mày viết thơ đểu ý tứ xa xôi tặng tao, tao đã xoá đi rồi“.
- Ông Tân gì đó ơi! Tôi có bao giờ đọc thơ ông đâu? Ngoài mấy một hay
hai bàiông gửi vào trangcuả tôi và tôi đã đáp lễ lại. Biết được ông viết cái
quái quỉgì mà ghen vớichẳng tỵ? Tôi thực không ưa lắm cái tính và bản chất của
ông mongcô nữ thi sĩ. Mong hai người đừng hiểu lầm là tôi ghen tỵ về chuyện đàn
bà con gái, hay ghen tuông về một cô nương nào đó. Lu Hà t ôi, không phải là loại
người như vậy đâu. Nhầm lẫm một cách đáng thảm hại, nó chẳng hợp với tính khí của
Lu Hà tôi tí nào cả.
- Có phải muội đã xoá đi lời của anh chàng Tân gì đó chửi huynh? Sao
không để đó làm kỷ niệm và vắt tay lên trán mà suy tư và để cho mọi người cùng
đọc? Chính huynh làngười bị chửi mà huynh chả có cảm xúc gì, hà tất muội lại thấy
bức xúc như vậylà tại sao? Cứ để đó cho thiên hạ đọc những lời của con chó điên
này bỗng dưng nhảy vào trang muội chửi huynh, nó càng chửi láo thì huynh càng mừng.
- Nghe nói em hay đọc sách Phật
em lại không nhớ lời dạy của Đức Thế Tôn đại ý có thể mở rộng ra: Khi có kẻ bất
nhã nhổ vào mặt mình vô lý, thì các con cứ thản nhiên mà đi đừng thọ nhận. Con
nên cám ơn kẻ đó đã đã quyên đức cho con, con giữ tâm mình trong chân thiện nhẫn,
còn kẻ đó thì ngược lại mất đi một phần đức. Như gịọt nước bọt kẻ đó phunra rồi
cũng chính tự y ngửa mặt ra đón lấy. Ta phớt lờ đi không phải là cam tâm chịu
nhục mà là ta không thèm đếm xiả bận tâm đến thói đời kèn cưạ, bỉ ổi, bon chen,
đấu đá, kèn cưa tranh giành theo kiểu cs. Ta khinh miệt chúng không phải vì ta
nhún nhường cam chiu.
Hàn Tín ngày xưa nhờ bát cơm Phiếu Mẫu và luồn chôn chui háng cuả Ác Thiểu
mà nên người. ÁcThiểu vô lý bắt ông ta phải chui qua háng mình, nếu Hàn Tín
khôngcó gan giết hắn ta. Vì Ác Thiểu coi thường Hàn Tín chỉ là thằng câu cá mà
đi đâu cũng đeo gươm...Chính sau này Hàn Tín được Hán Cao Tổ phong vương cho đất
Sở thì Hàn Tínlại không trả thù Ác Thiểu mà lại bảo: Tao biết mày là thằng đểu,
lưu manh nhưng mày hạ nhục tao vô lý như vậy để tao rèn luyện đức tính kiên trì
mà taocó ngày nay. Nên tao không trị tội mày nưã theo kiểu trả thù tiểu nhân
màngượclại tao phong cho mày một chức quan nhỏ, nhớ tu tỉnh mà làm việc cho
dân. Làm việc láo hà hiếp dân thì lúc đó
tao sẽ lấy đầu mày cũng chưa muộn.
Nếu em đã xoá đi tức là em còn lâu mới ngộ được giáo lý nhà Phật đấy.
Còn anh ta xoá đi là anh chàng này biết mình hớ, lời khen của thiên hạ vì anh
ta chửi huynh cũng lại có hai ý nghĩa đấy?
Trích lời hai cô nữ sinh là Bichthuy Ly và Vo thiLinh:
He..he nói chị Kim Anh nấu đồ ăn đầy đủ cho 2,3 ngày để ngồi đọc chùm
thơphẩnnộ của chú Lu Hà đi Linh ơi!! TCS chắc chuyến nầy khó đầu thai rùi....!
Hayquáchú Lu Hà ui.
Hai cô Võ Thị Linh và Bíchthuy Ly nói rất đúng, cực kỳ đúng. Đúng là phẫn
nộthật đấy. Chả là ngày xưa có một cô kiều nữ là bạn thơ của Lu Hà đăng bài
hátcủa Trịnh công Sơn vào trang của mình, thì có ngay một nhà sử học, một học
giả người của miền Nam cộng hoà hỏi: Đến
bây giờcô vẫn không biết Trịnhcông Sơn là ai? Nhạc của y là nhạc rởm theo đơn đặt
hàngcủa Hà Nội và người tagà cho y sáng tác.
Lu Hà tôi cũng đồng ý quan điểm như vậy thì ngã Thuần NguyênTân ăn nói rất
tụctằn văng cái này cái nọ chống đối không ai được đụng đếnthần tượng âm nhạc củay.
Tay này cũng đã từng gửi Email vô cớ chửi Lu Hà:
" Mày là thằng óc chó làm thơ như điên, như thằng bịthần kinh.
trang củamày chả ai thèm đọc mà cứ đăng mãi, các fun họ chỉ vàotrang của tao
thôi, nhấnchuột cho tao còn trang của mày
vắng tanh ".
Thằng Tân này nghe nói là giáo viên trường Chu Văn An gì đó.Giáo viên mà
nhâncách tồi tàn mất dạy như vậy thì chả trách học sinh bây giờchúng nó cũng mấtdạy
chửi thày đánh cô, hiếp dâm bạn gái, có chuyện các nữsinh hội đồng đánh bạn
gái, lột quần bạn gái ra đường để hạ nhục. Vì thằng thàymất dạy thì học trò
chúng nó cũng như vậy là phải. Tất nhiên không phải tất cả giáo viên xã hội chủ
nghĩa đều mất dạy ba que đểu cánh như thằng Tân, cũng còn khối nguời thày rất
chân chính và nhiều em học sinh rất ngoan.
Lu Hà làm thơ tặng cô nữ thi sĩ đó cũng là chuyện tình cảmtrai gái đàn
ông đànbà nhưng nó cứ làu bàu chửi: Thơ mày không hay, trăm bài thơ tình tặng
cô tachả bài chó nào nghe được, phải viết như Vũ Hoàng Chương mới hay:"Đời
vắngem rồi say mới ai?"
Mẹ tiên sư như thằng hâm. Người ta làm thơ là do cảm xúc cánhân của người
ta,tuy là thơ đăng công khai nhưng nó cũng thuộc vào tình cảmcá nhân riêng tư
màviết đích danh tên người được nhận chứ có dính dáng gì đếnmả cha nhà nó đâu
mànó cũng chửi người ta? Nó có tài làm thơ, sao nó không làmthơ tặng cô ta
đi?Cũng có một bài thì các Cam các dư luận viên tranh nhau nhấn chuột cho nó và
nó tự hào là chuyện riêng của nó, Lu Hà có để ý gì đâu. Nay có người khác làm
thì nó lại xỉa xói nói ra nói vào. Không thể ngờ ông Hồ dạy dỗ kiểu gì, đảng
cho chúng nó ăn cái gì mà sao lắm đồ đểu giả thế có đến hàng vạn đứa như vậy mà
sao chúng nó giống nhau thế nhỉ, cứ lao nhao cả lên các trang mạng?
Lu Hà làm thơ tặng cô gái đó, người thiếu phụ đó là tình cảmcá nhân chứ
có làmthơ tặng cái gái mẹ nhà nó, tặng bà ngoại nhà nó đâu mà nó vô cớ lăn xả
vàochửi Lu Hà như con chó dại?
Y cãi nhau với nhà sử học: Nhạc Trịnh công Sơn miễn bàn, là thiên tài của
dântộc ngàn thu vĩnh viễn.
Chính vì vậy mà Lu Hà tôi mới bực mình mà lồng lộn lên trongvòng mấy tuần,
ngàynào cũng lùng nhạc Trịnh công Sơn để nghe, kiểm tra lại lờiđể tìm ra cái dốtcái
ngu xuẩn của Trịnh, để vả vào miệng bọn Cam, bọn ăn theo.Lu Hà rất ghét cáilối
tuyên truyền đánh bóng như vậy. Nếu không có sự phẫn nộnày thì không cóhứng cảm
tác, hứng nghiền ngẫm đào sâu phân tích từng lời từngý ngu xuẩn củaTrịnh và cái
thằng cha Tân gì đó là một thằng đểu cáng đáng ghétchả quen biếtgì cũng chõ mõm
vào suả bậy. Kỳ quặc nó chuyên gây sự comment láokhi Lu Hà tôilàm thơ tặng cô
gái nào đó, cô nào cũng bị nó bóng gió chửi bậy.Đồ đểu vô duyênbỉ ổi khốn nạn
vô cùng cũng thơ với chẳng phú. Muốn làm thơ tàinghệ đâu khôngbiết cái trước
tiên anh phải có tấm lòng ngay thẳng đã sau đómới làm. Còn vớitâm địa tiểu nhân
thì chỉ có ngồi đó mà mơ mộng chỉ cần làmmột bài thôi để thiênthu bất hủ. Có chất
lượng chứ không cần số lượng như bọnChí Phèo thị Nở hay rêurao để tự an ủi
mình.
Thứ Nhất Rỉ Tai Thứ Hai Mã Tấu
Hồ quang Lợi vở xưa sách cũ
Học già Hồ rắn ráo ba hoa
Khoe đàn cán ngố chuyên gia
Ngập tràn trên mạng đít trâu cặc bò
Khắp quán nước lê la xóm ngõ
Phố phường đông chợ buá mọi nơi
Chín trăm dư luận thối hôi
Rỉ tai mã tấu chuột dơi đảng quyền
Trình độ kém ưu tiên chửi đổng
Bồi dưỡng thêm xách động sủa càn
Coi thường văn sĩ thi nhân
Bốn trăm tài khoản thưởng tràn cung mây
Hội ba xu mặt dày mày dạn
Đủ trò mèo khốn nạn Việt gian
Chóp bu hưởng lợi buôn dân
Độc tài bán nước chó săn nhai tiền
Mắt ti hí ươn hèn trán thấp
Nhăn nhở cười tới tấp ỉa đùn
Mác Lê lý luận chổi cùn
Quét sao cho sạch máu phun giống nòi
Trò xưa đã lỗi thời cũ rích
Dân bây giờ nhận thức rất cao
Từ lâu rõ mặt Hồ- Mao
Biển Đông chiếm đoạt lưỡi bò liếm trơn
Chống bức xúc dân oan kiếu kiện
Bầy kiêu binh ăn chặn ngang nhiên
Biểu tình bắt bớ triền miên
Gông cùm trù dập tuyên truyền ai nghe?
21.3.3013 Lu Hà
Hạng Hồ Quang Lợi xây dựng được một nhân vật như ThuanNguyen Tan tung ra
để đấuđá với tôi sao nổi?
Khoe Khoang Thành Tích*
Thằng này ti hí mắt lươn
Trưởng ban rắn ráo chui luồn đó đây
Nghe răng Quang Lợi phồng vây
Chuyên gia bút chiến cáo cầy khùng điên
Đấu tranh trực diện ăn liền
Chín trăm dư luận tuyên truyền chủ trương
Chí Phèo thị Nở bốc đồng
Trò hề bát nháo phố phường nhuốc nhơ
Hung hăng trình độ i tờ
Mác Lê bồi dưỡng lờ đờ hội viên
Đầu trâu mặt ngựa nổi lên
Viả hè quán nước bon chen vì tiền
Bốn trăm tài khoản lợi quyền
Tung tăng mười chín trang liền múa may
Ba Tàu ném đá dấu tay
Chống lưng chỗ dựa phen này thắng to
Diệt trừ dân chủ tự do
Công an mật vụ côn đồ tiên phong
Biểu tình ngăn chặn dân phòng
Đền bù giải tỏa thành không có gì.
* Hồ quang Lợi khoe khoang lập nhóm chuyên gia bút chiến trên mạng
Internetvà900 tuyên truyền viên thuộc điạ hạt thành phố Hà Nội. Lập được 19
trangvà400tài khoản trên mạng.
20.3.2012
Sự phẩn nộ và yêu thương là hai cảm xúc trái ngược nhaunhưng đều phải có
để làmthơ các cô ạ. Thi sĩ mà không biết phẫn nộ chỉ yêuthương dàn dụa lai láng
vớicánh đàn bà con gái sắc tướng xanh xao nhợt nhạt dễbị bệnh đau tim lắm, các
vịnày thường đoản mệnh.
Thôi thế cũng được nhờ vậy mà bên cạnh nhạc Trịnh laị có thơ phản kháng
chốnglại Trịnh từng bài một. Cũng là để đền ơn các anh em linh hồntử sĩ miền
Namcộng hoà chết oan uổng. Việc làm của Lu Hà tôi không phải là vônghĩa, để mọingười
hiểu rõ Trịnh là ai? Một tên mật vụ chỉ điểm ác ôn tàn bạosát hại biếtbao nhiêu
người ngoài đời chứ nhạc sĩ cái con khỉ gì? Còn âm nhạccủa y sát hạihàng triệu
linh hồn, đến bây giờ vẫn chưa xong, nhiều người vẫncòn mê hắn nhaithứ đồ phế
thải rác rưởi của hắn ngộ nhận là thiên tài, là hoalòng gì đó. Thậtra Lu Hà từ
cái tôi bực bội mà viết ra chứ không phải vì cáichung oán hờn củahàng triệu
linh hồn tử sĩ cộng hoà mà viết đâu, cũng may màcó sự trùng hợp nhưvậy giữa cái
tôi và cái chung hoà làm một.
Hai cô Bíchthuy Ly và Vo thiLinh nói cũng có lý: "TCS chắc chuyến nầy
khóđầu thai rùi....!"
Bởi vì còn chú Lu Hà ngồi đây thì bố bảo Trịnhcông Sơn cũng không dám đầu
thai. Nếu có oán thì oán thằng Tân, nịnh bợ bốc thơm nhạcTrịnhkhông khéo để Lu
Hà thịnh nộ. Nếu muốn hiện hồn thì hiện lên mà bóp cổthằngTân: Tất cả chỉ tại
mày làm ông Hà nổi cáu lên, tao viết cái gì là ông ấycũngmắng lại cái ấy, vả
vào miệng tao rụng hết cả răng. Bây giờ thành ma dại côhồnkhông răng ăn mày cửa
Phật xin húp cháo loãng bố thí của thiên hạ mà khôngyên,cánh binh sĩ cộng hòa họ
mạnh thế hơn, đông hơn. Họ giật hết phần cháo củatao,nhưng tao chưa bị đày xuống
hoả ngục là còn may. Còn làm cô hồn thì biết baogiờ trả hết oán hận trần gian,
vật vã lang thang nghìn thu sao?
Bên cạnhTân còn có cô V. Người phụ nữ này cũngcao tuổi rồi nhưng tôi cứ
thíchgọi phụ nữ là cô. Cô già cô tr ẻ đối với tôi đều gọi là cô ráo.
Tôi cũng thấy thương cho côV vô cùng, bởi vì cô không làm được thơ đường
nên cốnói năng vung xích mẹt.Thơ đường là nguồn cảm hứng văn chương hàng nghìn
nămcủa cha ông ta. Nói nhưcô có khác chi đạp vào mặt tổ tiên giống nòi, khinh
miệtcả Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, Trần Tế Xương. Chính Mao Trạch
Đôngtrong cách mạng văn hóađã đạp hết tượng, Phật Tổ, Khổng Tử, Lão Tử, Lý Bạch,
ĐỗPhủ, Bạch Cư Dị. Thơđường cũng bị Mao Trạch Đông bóp chết tươi, giới trí thức,học
sinh, viên họcsinh Tàu bây giờ không làm đuợc thơ đường, họ cũng như VIệtNam chỉ
có loại thơcào cào châu chấu tự do học mót theo kiểu Tây nhưng khổ nỗingôn ngữ
khác hẳnnhau nên chả ra thế nào cả. Tàu cũng như Việt Nam chịu ảnhhưởng văn hoá
laicăng của Tây. Như Các Mác Lê Nin thì chảlà thằng Tây thì làthằng gì?
Nền văn hoá bây giờ cô đang tôn thờ và dạy cho học sinh là nên mạo
hóaMácxítleninit đấy.
Cô đừng mượn cái phao tinhhoa thế giới ra đây để làm mồi ru ngủ thế hệ
trẻtrong khi cô là một cô giáo. Ngay cả giới thi sĩ Việt Nam vẫn chưa tìm ra đượcmột
nguyên tắc nào gieo vần nào hài hòa giữa tiếng Việt với tiếng Anh, Pháp,Đức, Nhật,
Tây Ban Nha, Ấn độ,Miến Điện v.v...
Người Việt Nam nói tiếngViệt Nam và họ có nền văn hoá bản điạ mang màu sắc
dântộc riêng. Vì cô dốt nênkhông hiểu cái gốc xâu xa cuả ca dao, lục bát, hát
quanhọ, ca trù, v.v... Tấtcả đều có nguồn gốc từ thơ đường và cổ thitrung hoa,
từkinh dịch và mang sắc thái Bách Việt. Ngay Khổng Tử cũng theo dòng Bách Việt,chưa
hẳn đường thi đã có nguồn gốc từ Tàu. Mà có từ Bách Việt, Các nước phiáNam sông
Hoàng Hà và được số đông các văn sĩ di cư vào nhà Đại Đường phát triểnlên. Lý Bạch
rất có thể là người Tây Vực, An Nam hay Bách Việt Văn Lang gì đó.
Thơ đường theo nguyên tắc đổi thanh bằng trắc bằng, hay trắc bằng trắc
....TrênNguyên tắc này Lục bát, song thất lục bát, thơ 8 chữ, thơ mới v.v...đều
nhưvây. Người ta đang kêu gọi quay trở lại cội nguồn dân tộc, học sinh tập làm
quenvới thơ đường, tứ tuyệt, lục bát v.v... thì cô bảo là nô lệ Tàu? Không có
ai hấpnhư cô. Thằng Tàu bây giờgiới thi sĩ Mác Lê, Mao Trạch Đông, ĐặngTiểu
Bình nócó biết làm thơ đường đâu? Còn chuyện cô chê thơ đường vì khó làm, đau đầu
nhứcóc, không phù hợp với người đãng trí hay quên là việc của cá nhân cô. Nhưng
cômượn mấy anh Tây hôi nách ra để ca ngợi thơ họ hay và phải học làmthơ như
Tây.Thế bây giờ cô đã có bài thơ nào giống thằng Tây đen, Tây đỏ, Tâytrắng nào
thì viết ra đây cho mọi người thưởng thức?
Tóm lại theo tôi khoảng vài vạn thẻ nhà thơ của các thi sĩ Việt Nam nên
vứt nóvào sọt rác. Người nào muốntrở thành thi sĩ cũng phải có ít ra 20 bài đường
thiđúng niêm luật, Sau đó cóthể phát triển ra các thể khác thiên biến vạn hoá
thìtùy. Đó là tiêu chuẩn sáthạch để có đủ tư cách trí tuệ, thiên hứng là một
nhàthơ không? Chứ đừng nghebọn thằng Đông; thằng, Bình, thằng Minh, thằng
Chinh,thằng Hữu, thằng Viên, thằng Diệu gì đó nó xui láo mà cứ theo nền mạo hoá
laicăng, Tây hóa Mác Lê mãi
Giá như V đừng có gân cổ lên tranh luận với tôi thì tốt hơn. Vì những gì
tôinói và viết ra đều có sự nghiên cứu nghiền ngẫm từ nhiều năm được viết
thànhthơ và cả văn luận hàng trăm bàiđăng dài dằng dặc trên các trang mạng mà V
cứcố cãi lấy được. Những gì V nói ra và chưa nói ra tôi đã đọc được hết sự suy
nghĩ của V. Người ta bảo: thuốc đắng dã tật sự thật mất lòng .
Xuất phát cũng vì chút tình thương mến đến tổ quốc và giống nòi Việt Nam
mà thôi. Tôi xa tổ quốc mới ngoài 20 tuổi và bây giờ đã cao tuổi rồi, tôi rất
ít tiếp xúc với người Việt Nam, cả năm có khi chỉ gặp nhau ngoài đường một vài
người và chào hỏi có khỏe không và tôi cũng chả chú ý hay để ý gì đến họ.
Ngônngữ hàng ngày của tôi là tiếng Tây, nhưng trong viết lách tôi dành nhiều
cho văn chương thơ phú Việt Nam bằng tiếng Việt.
Dù sao trên ảnh cô chụp từ năm nảo năm nao nhưng cũng là một nàng kiều nữ
yểuđiệu thướt tha. Chỉ cần V biết im lặng và đừng tranh luận gì với tôi hùng hổnhư
bọn dư luận viên, ngoan ngoãn thướt tha biết điều kẻ trên người dưới là
tôithích. Nói gì với tôi thì nên tiết kiệm lời, vì tôi không đơn giản như V
nghĩ.Nay V chỉl à mấy thứ Mác Lê Mao Trạch Đông và Hồ Chí Minh mà cô tưởng dễ
dàngđánh gục được tôi sao? Có thể ở Việt Nam cô được phong là chuyên gia bút
chiếnsừng sỏ?
Một khi đã bước vào trường văn trận bút. Nhiều người tự nhận giáo sư, tiến
sĩ,dân biểu, luật gia cũng bị tôi mắng cho te tái, trên báo tổ quốc nếu viết
láchnhăng cuội để mê hoặc lòng người... Nhưng với phụ nữ tôi cũng nới nhẹ tay
đôichút. Tính tôi như vậy nhưng ruột bỏ ngoài da chẳng giận ai đâu. Cứ viết
láchào ào to tiếng trên mạng xong tôi lại bỏ qua vô tư, xem phim võ thuật, hoặc
làmthơ. Tôi không để bụng thù dai, hằn học với ai, trừ các cô kiều nữ xinh đẹp
làlàm lòng tôi xao xuyến nhớ tới họ và làm thơ cho vui. Còn ngoài ra tôi chẳng
đểý chú ýđến gì cả, nghèo hèn sang trọng cuả thiên hạ tôi khinh khỉnh bỏ qua
vàkhông thèm để ý đến...Tôi chỉ cần ngày đủ ba bữa ăn và quần áo mặc cả ngày
làđược rồi còn mọi thứ danh vọng tiền tài phú quý với tôi xin lỗi bảo nói tục:chỉ
là cục cứt.
Có thể vì vậy mà đã làm V tự ái, khuyến khích V học thơ đường luật và
thườngxuyên suy tư mặc tưởng để đạt được niềm vui thanh cao khi đã chuẩn bị về
chiều,hoàng hôn lá rụng. Chúc Vhạnh phúc vui vẻ với cuộc sống nhé. Đừng viết gì
để tỏra hơn thua ăn miếng trả miếng với tôi làm gì? Hãy bình tĩnh đọc những gì
tôiviết không phải là vô ích đâu nhất là bài luậnn: Trăm Hoa Đua Nở Là Thủ Đoạn
Ngu Dân Của Tàu Cộng Và Việt Cộng.
Nhưng sai xuất nhỏ không nên để ý như gõ sai vài dấu chính tả với bài viết
dài như vậy, cô nên đến mà quan tâm đến cái đại thể và những cái có ích nhé.
Ở Việt Nam họ hay bới lông tìm vết, sợi tóc chẻ tư để bắt bẻ nhau. V nên
đọc nhiều trên mạng để mở rộng tầm mắt hiểu biết thêm. Vạn sự an khang, hạnh
phúc giao thừa đã đến gần rồi. Xoá bỏ ưu tư phiền muộn !
Lúc đầu tôi tưởng chỉ là sự hiểu lầm tôi còn làm thơ tặng V kia. Sau này
tôicàng thấy rõ là V cùng một tổ, cùng ê kíp với anh chàng Tân khốn nạn mà tôi
viết ở trên.
Thôi dẹp bỏ ý định chống tôi đi, hãy đọc những gì tôi viết khác hẳn với
văn chương cộng sản, tin rằng rất hữu ích cho V nếu muốn thực sự mở mang tầm mắt.
À này lần nữa tôi cảnh cáo V: Nếu còn có ý định làm khổ cô nữ thi sĩ
kia. Đừng có dở thủ đoạn bẩn ra nữa như : Em ơi gái nhớ thương của chị ơi! muội
muội của tỉ ơi. Chị đã đọc bài viết của ngã Lu Hà trên mạng rõ rằng hắn ám chỉ
chị,mọi tình tiết đúng như những gì đã sảy ra với hắn và chị em mình. Chị khổ lắm,
buồn lắm, chán đời lắm hay nói gi đại loại làm cho người ta buồn thì theo tôi V
là một kẻ thất đức vô lương tâm, một con già khốn nạn.
Con bài đó đã hết tác dụng rồi, tôi cũng ít thơ phú với cô ta. Cô ta chỉ
là bạn thơ bạn bè Facebook bình thường thôi. Nói gì thì nói chị em kiểu gì thì
chị em, thì tôi mặc xác các người, nhưng cấm đả động đến Lu Hà hay về những bài
viết của tôi. Hãy nên biết điều sống làm người tử tế đàng hoàng. Đừng lợi dụng tình
cảm của người ta để làm khổ người ta nữa. Mục đích nhiệm vụ của V đã hoàn
thành, con bài đã hết tác dụng sử dụng. V có thể ung dung nhận giấy khen bằng
khen và tiền thường cuối năm rối đó. Bây giờ thực thụ tôi không thú cảm thơ phú
gì với cô ta nữa. Muốn sử dụng cô ta đánh đòn tâm lý chiến chống tôi cũng bằng
thừa. Nên đối xử tốt với cô ta là đừng nhắc đến Lu Hà trước mặt cô ta, đừng
phàn nàn về ngã lu Ha viết thế này thế nọ với cô ta nữa. Đừng dở chiêu tính
cách Lu Hà khác người nữa để đánh lạc hướng gây hiểu lầm, mẹo này mưu này lỗi
thời rồi, cổ lắm rồi.
Tôi cũng có lúc đối xử tốt với V đấy, đã làm thơ tặng mà sao cứ chống
tôi mãi hoài? Bằng thủ đoạn gián tiếp thông qua bạn thơ?
Chớm Nở Tình Xuân
tặng V
"Mai vàng vừa nở trước sân,
Hương Xuân nghe thoảng như gần, như xa...
Mưa Xuân chưa ướt hiên nhà,
Nắng Xuân rón rén len qua lá mềm"
Lá rơi xào xạc vương thềm
Trên cành líu ríu êm đềm yến oanh
Thướt tha sóng nước khuynh thành
Mắt huyền biêng biếc thanh thanh tới gần
Giọng thơ thánh thót nồng nàn
Xuân Hương Thị Điểm Huyền Trân thuở nào
Luật đường chan chưá thi tao
Nàng Ban Ả Tạ má đào lâng lâng...
20.1.2012 Lu Hà
Đọc lại 16.7.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét