Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2016

Thơ Tình Chùm 780





Thảm Sầu Thêm
họa thơ Giang Hoa: Cung Hờn…

Nôn nao gió thoảng ánh trăng êm
Thổn thức kìa ai gót dạo thềm
Có phải Hằng Nga không đó nhỉ
Hay là Thi Khách muốn qua đêm…
Bâng khuâng chén rượụ nhiều ân ái
Xao xuyến đào tiên những nỗi niềm

Kể lể nguồn cơn sao hết chuyện
Bình minh le lói thảm sầu thêm…!

8.5.2016 Lu Hà




Tiếng Gà Tàn Canh
cảm hứng với Võ Ngọc Nhi

Trang Sinh hồ điệp mãi thôi
Vu Phần lạc lối nổi trôi bến nào
Ngọc Nhi e thẹn đón chào
Mời chàng cát sĩ ghé vào lầu trang…

Rèm buông trướng phủ mơ màng
Cung đàn dìu dặt thiếp chàng ngẩn ngơ
Duyên thiên hội ngộ ai ngờ
Châu tuôn ngọc nhả vần thơ ái tình…

Sen vàng lãng đãng dáng hình
Sương mờ huyền ảo lung linh tuyết hồng
Hằng Nga thổn thức ngó trông
Bâng khuâng hạ giới mặn nồng thế kia...

Nâng niu trái cấm đầm đìa
Lu Hà thong thả trau tria nét ngài
Phải chăng phong cảnh bồng lai
Ba sinh một cuộc giao đài là đây…?

Gió trăng thuê thỏa vui vầy
Đĩa dầu hao cạn ngất ngây thế này
Ban ngày sinh khí ai hay
Gặp trên bãi biển cát dày nắng chan…

Nhìn nhau bốn mắt nồng nàn
Đêm thường nhập nhập mộng vô vàn thiết tha
Dòm song chênh chếch bóng nga
Thôn Đoài xao xác tiếng gà tàn canh…!

8.5.2016 Lu Hà



Hoa Bướm Mê Hồn
họa thơ Giang Hoa: Cõi Mộng…

Rung rinh sợi nắng sáng ban mai
Thánh thót hạt sương điểm khóm nhài
Thơm ngát thái hòa hương thảo mộc
Ngọt ngào lan tỏa khói mây bay
Ve sầu hợp tấu cung đàn nhạc
Tu hú đồng ca hát dạo ngày
Diễm lệ ra vườn hoa bướm giục
Ai hay thục nữ mộng hồn say…

8.5.2016 Lu Hà



Hương Mê
cảm hứng với Võ Ngọc Nhi

Mấy hôm nào đã lãng quên
Đồi thông hoa mộng đào nguyên bướm hồng
Hồn mây xao xuyến chập chồng
Liễu thanh sương đẫm mênh mông phiến sầu…

Ngẩn ngơ ngồi bến giang đầu
Có nàng sơn nữ hương dầu bưởi thơm
Ái tình sét đánh lửa rơm
Men say ngây ngất hạt cườm vuốt ve

Ngã lòng ôm ấp đê mê
Tay ngà dìu dặt tràn trề cung thương
Tỳ bà gảy khúc nghê thường
Qúy phi ảo mộng vấn vương giao đài

Tóc xanh phảng phất nét ngài
Cuộn thừng kết búi hương nhài thoảng bay
Phong trần bao nỗi đắng cay
Trán nhăn tư lự tỏ bày ruột gan...

Dù cho cát bụi xương tàn
Núi mòn biển cạn thế gian vẫn còn
Trọn lòng thề nguyện sắt son
Cau tươi trầu thắm trăng tròn kiều nhi

Vẳng nghe tiếng gió thầm thì
Trăm năm một chuyến đền nghì trúc mai
Ba sinh hội ngộ khứ lai
Luân hồi ngụp lặn trần ai bạn cùng...?

8.5.2016 Lu Hà




Tắm Biển
cảm hứng thơ và tấm hình của Võ Ngọc Nhi

Em nằm phơi rốn cho anh
Xinh tươi trắng nõn mong manh nắng hồng
Biển xanh cát trắng bềnh bồng
Trân châu bảo ngọc chập chồng sóng dâng…

Thấy lòng xao xuyến lâng lâng
Hồn mây lơi lả mấy tầng không gian
Ghét anh cháy nắng hương tràn
Thương thì dàn dụa nồng nàn mới thôi…

Giận hờn chảy cả mồ hôi
Hải ngư ngơ ngác cáy trồi cua xem
Dừng chân đánh tiếng e hèm
Phải chàng thi sĩ thòm thèm chi đây…?

Bao phen nao nức vui vầy
Nửa đêm em đến sáng ngày em đi
Chia tay thỏ thẻ thầm thì
Đừng quên thiếp nhé Kiều Nhi thuở nào

Giang Đông khúc nhạc nghẹn ngào
Chu Lang còn nhớ trái đào bồng lai
Một nền Đồng Tước cho ai
Ái tình chỉ một mắt nai mơ màng…!

8.5.2016 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét