-Paul
Nguyễn Hoàng Đức: Mới đây, tôi có gặp một
nhà thơ thuộc cán bộ trong khung, nghĩa là anh ta vừa duyệt thơ, vừa chấm giải
thơ người khác, nhưng thơ của mình thì chẳng có tiếng tăm gì. Thơ mình không
hay vẫn có thể chấm người khác nhờ vào trình độ thưởng thức của mình. Nhưng
trình độ của anh ta thì sao? Nói về trường ca, anh ta liền đọc ngay phương ngôn
“ca ca – cứt cứt” của Xuân Diệu. Phương ngôn này chắc chúng ta học thuộc chưa đến
5 giây. Về thơ, anh ta chẳng đưa ra tiêu chí nào ngoài khen người này biết làm
thơ, người kia thì chớ có hy vọng làm thơ. Nếu để so sánh có lẽ anh ta chưa đạt
tầm một chiếc xe cải tiến băng qua quốc lộ thơ. Một con người trình độ bằng vài
hạt bụi như thế sao có thể vươn đến tầm thơ cao cả?
- Hung Nguyen: Đọc nghe ghê quá. Mot-Hom-Nui-Khoc-Bai-Hat-MONG...
-Lu Hà: Tớ vừa nghe cái bài thơ Mộng Mị của anh chàng Phú
Hải dở hơi nào đó lại thêm một ngã nhạc sĩ cò mồi Sĩ Nguyên phổ thành nhạc và ngã
thứ ba là ca nô rên rỉ sao mà tởm lợm buồn nôn thế? Ở bài trước của bác Đức thấy
loáng thoáng vài comment bàn về thơ Haiku của Nhật. Ới giời ơi! Cái anh Haiku
này tớ cũng làm thử vài bài chơi sau tớ ngẫm nghĩ: sao mình vô duyên thế? Thiên
hạ ngu xuẩn mê cái Haiku, Baku và mình cũng theo họ? Haiku này là kiểu xếp chữ
chơi chữ để giết thời gian khỏi nhàm chán của người Nhật, chứ không xứng đáng gọi
là thơ vì vẫn thiếu 3 tiêu chí như tớ đã viết:
Âm luật, nhạc điệu hình ảnh và tâm hồn nhân thế ân ái, vị
tha, thuơng nhớ, oán hận, khổ đau, hận thù v. v...
Eo Ôi Ghê Tởm Qúa
cảm tác từ" MỘNG MỊ" Thơ Phạm Phú Hải-Nhạc Hàn
Sĩ Nguyên-Hòa âm Lâm Đình Thuận-Video
Việt Nam ngất nghểu lắm bò
Đảng khoe teo óc thò lò mũi xanh
Dân ta chẳng biết học hành
Núi rừng ma qủy tranh giành thịt xôi
Nghe thơ Phú Hải tanh hôi
Có ngay Hàn Sĩ Nguyên bồi nhạc ca
Hình hài con gái gật gà
Bước đi loạng choạng sơn hà lầm than
Eo ôi trình độ dối gian
Suốt đời ngây dại lường gàn mãi sao?
Gỉa vờ mộng mị tào lao
Suối van núi khóc thuốc lào rắm rong
Đồng bào dân tộc ngóng mong
Sợi dây vắt vẻo ngang dòng sông kia
Vây quanh bếp lửa phân chia
Củ khoai bắp chuồi đầm đìa máu tươi
Nuớc nhà có lắm đười uơi
Công lao của bác trồng người quái thai
Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài
Tiếng hò cổ quái đêm dài khổ đau!
23.3.2016 Lu Hà
Người Việt Nam từ khi bị đảng túm gáy, có công an văn hóa
ban tuyên huấn tuyên giáo nhiễu nhương phá quấy phần lớn không biết làm thơ. Số
biết làm thơ qúa ít ỏi, hình như ở tình trạng ẩn dật và hay bị báo chí lôi ra
tuyên truyền lên án phê bình phỉ báng vu khống hạ nhục.
Theo tớ thơ chỉ cần đảm bảo 3 tiêu chí: Âm điệu, nhạc điệu
và tâm hồn. Âm điệu, âm vận và nhạc điệu hình ảnh là nghệ thuật nhất thiết phải
có. Tâm hồn là sự thành thực của tấm lòng trái tim. Thơ là điệu nhảy của các chữ
viết, ký tự theo một lô gích trình tự êm ái.
-Dan Van Truong: Hiện nay người ta rất khoái mặc áo thụng vái ( lẫn ) nhau. đó là quy trình mậu dịch...tôi còn nghe nói có "nhà"... thơ, suốt đời chưa viết nổi một truyện ngắn mà làm giám khảo hội đồng chấm giải... tiểu thuyết.. còn thơ Haiku thì hiện nay có rất nhìêu câu lạc bộ nổi lên, có đông đảo gs, ts...của các trường DH tham gia...thật hết biết .. buồn cho văn học Viet....
-Dan Van Truong: Hiện nay người ta rất khoái mặc áo thụng vái ( lẫn ) nhau. đó là quy trình mậu dịch...tôi còn nghe nói có "nhà"... thơ, suốt đời chưa viết nổi một truyện ngắn mà làm giám khảo hội đồng chấm giải... tiểu thuyết.. còn thơ Haiku thì hiện nay có rất nhìêu câu lạc bộ nổi lên, có đông đảo gs, ts...của các trường DH tham gia...thật hết biết .. buồn cho văn học Viet....
Ba Củ Hai Cu
Nực cười ba củ hai cu
Nhập từ Nhật Bổn lù khù nở ra
Chập chờn đom đóm bóng tà
Dưa chua mắm thối đầu gà kêu to
Bồi văn thi rỏm thập thò
Tò te thổi ống đít cò qua sông
Trò hề văn hóa lông công
Chí Phèo Thị Nở căng phồng ba cu
Bốn cu ngất nghểu bướm xù
Côn an văn hối mịt mù tối tăm
Học đòi hành tỏi rau răm
Mở mang chi hội cà lăm hai cù
Thiên hoàng hoang đảo vi vu
Mặt trời kỹ nghệ vù vù lên mây
Cha con cộng sản cáo cầy
Tham lam vật chất ngất ngây phong thần
Dở ngô dở ngọng cù lần
Cu bò lổm ngốm chuồng phân chuồng bò
Năm cu sáu cụ hát hò
Ngân nga mẹ đĩ lò mò tiết canh
Bồi ngâm bồi nhạc tranh giành
Xẩu xương cổ cánh thong manh đui què
Tâm hồn ghẻ lở lè nhè
Mê man mấy chữ té de ra quần.
Thơ trào phúng bồi thi bồi văn Việt Nam tranh nhau làm thơ
haiku Nhật Bổn
23.3.2016 Lu Hà
Thơ haiku thật ra không nên tràn lan dùng ngoài thế tục mà
chỉ nên co cụm giới hạn trong các nhà chùa Nhật Bản. Một vị sư muốn bài giảng của
mình dễ hiểu, làm cho các tín chủ thấm nhầm đạo pháp, mà giác ngộ cảnh giới hư
vô, vi vô sinh diệt của vạn vật vũ trụ biến đổi theo tự nhiên. Nên mới nghĩ ra
cách chơi chữ gọi là haiku cực ngắn chỉ có 17 âm tiết theo thứ tự 5- 7- 5.
Trong chùa ta thuờng nghe đọc kệ . Vậy haiku ví như bài kệ ví dụ: Con người -
xuơng thịt- thối rữa- đất thành màu mỡ. Con ếch- đầm ao- kêu hhóc- nồi thịt
đông v. v.... Đại để luôn diễn tả người, vật, cảnh quang, thời tiết, khi ta
phát hiện thấy và diễn biến của nó ra sao? Gọi là tự diễn biến hòa bình phân hủy
nội tại. Vậy thơ haiku chỉ có bấy nhiêu thôi, chả mô tả gì cảm xúc yêu thương
dào dạt của loài người, vốn gìau hình ảnh, ý nghĩa cuộc sống bao la, âm diệu âm
nhạc trong mấy câu haiku hoàn toàn thiếu vắng. Vậy theo tớ haiku không xứng
đáng gọi là thơ. Chỉ có các anh chàng hâm háo danh tưởng bở mới ham hố học đòi
làm thơ haiku, ba cu, bốn củ mà thôi. Nên dẹp nhanh đi cho sớm chợ.
Haiku sẽ làm cho người Việt Nam ngu dần đi thiếu cảm hứng
thi phú, thiếu nhãn quan nhân sinh hiện sinh đòi quyền tự do yêu đương, quyền
con người nhân chủ dân chủ. Tóm lại chỉ là cách chơi chữ của các nhà sư Nhât Bản.
Từ xưa ớ Việt Nam, hay ở nên Tàu cũng có các bài kệ cực ngắn viết theo thể thơ
tứ tuyệt cực hay có nhạc có vần điệu, ý nghĩa phong phú hơn haiku sao không học
mà cứ haiku baku ở tận đâu đâu? Tiếng Nhật và tiếng Việt khác nhau lắm? Cảm xúc
cảm hứng thi ca của một nước như Việt Nam, từ hàng nghìn năm nối liền với thế giới loài
người như Tàu, Ấn Độ, Ba Tư, châu Âu,Thái, Miên v. v...mênh mông hơn nền văn
minh hoang đảo Nhật Bản hàng thiên niên kỷ cô lập ngoài biển khơi. Nhật Bồn chỉ
trỗi dây lên là một cường quốc kinh tế khoa học kỷ thuật từ một hai thế kỷ nay
thôi. Còn văn hóa thơ ca anh ấy vẫn là nước xếp hàng cuối bảng. Cứ haiku, baku,
dài dài thì anh không có sử thi trường ca thánh ca được.
Lu Hà cũng làm mấy bài thơ haiku, sau ném vào sọt rác và
quên béng đi ngay vì nó chả thi vị gì nhàm chán nhạt nhẽo. Nếu có sang Nhật vào
chùa đi tu, may ra tớ mới đọc thơ haiku, baku, còn bây giờ xin miễn cho tớ
Chuyện mấy chàng mấy nàng bồi thi Việt Nam trán thấp trí
lùn bắt chiếc làm thơ haiku, baku giống như một người đàn bà xấu xí bắt chiếc
Tây Thi nhăn mặt. Ngày xưa nhà Chu có một tiểu chư hầu ở mạn đông namTruờng
Giang Chiết Giang bây giờ vùng đất Cối Kê gọi là Việt Quốc có nàng Tây Thi mỗi
khi nhăn mặt thì xinh đẹp vô cùng , đến nỗi nhạn bay trên cao mải nhìn cũng đâm
vào vách núi đá, cá xấu hổ lặn xuống đáy sâu. Việt Quốc cũng có người đàn bà muốn
mình như Tây Thi hơi một tý là mụ lại nhăn mặt lại làm ông gìa bà già sợ hết hồn
tưởng ma qủy, trẻ em không dám ra khỏi cửa.
Nước Nhật có nhiều cái đáng học như cải cách giáo dục, tôn
trọng lịch sử, tôn trọng nhân tài, phát minh sáng chế, quyền sở hữu tài sản tư
nhân, đa đảng v. v... thì không chịu học mà học cái thơ haiku, ba cu. Rõ đồ dở
hơi, hâm cả nút.
Thơ haiku, bacu của Nhật giống như món xú đậu phụ có mùi
thum thủm như bắp cải thối, phân bắc lên men hợp khẩu vị dễ ăn nhất cho các
chàng các nàng bồi thi mậu dịch Việt Nam. Cả bài chỉ có 17 âm tiết, tiết kiệm
giấy bút thần kinh trí não nên họ tranh nhau sáng tác hy vọng tranh giải nhất
nhì ba tư ...Đồng tiền Yên nghe nói cũng có gía so với đồng dollar? Haiku Việt
Nam chuyển ngữ sang tiếng Nhật cũng dễ dàng vì chỉ có 17 âm tiết thật là nhẹ
nhàng béo bở vô cùng.
Ông Quyết Haiku
thơ trào phúng
Phen này ông quyết haiku
Baku tấn tới vù vù giàu nhanh
Dễ dàng chẳng phải học hành
Thời gian ít ỏi gía thành phải chăng
Một cu bà cũng mơ màng
Vu quy bái tổ thiếp chàng phởn phao
Báo đài hoan hỉ xôn xao
Chí Phèo thị Nở tào lao Nhật Hoàng
Dở ngô dở ngọng xênh xang
Thám hoa bảng nhãn điếm đàng lao nhao
Vịt gà thổn thức nghẹn ngào
Tinh thần văn hóa xu hào cải lơ
Bồi thi bồi bút ngẩn ngơ
Bồi ngâm bấu víu lờ đờ ngất ngây
Côn an dư luận cáo cầy
Vênh vang ống điếu thổi bầy chuột dơi
Cu ông vọt thẳng lên trời
Cu năm cu sáu lả lơi bướm hồng
Men thơ thum thủm bềnh bồng
Lểu bều từng cục ven sông vớt vào
Ước chừng mười bảy tiết xào
Thiền sư gõ mõ dồi dào canh chua
Khói lam thấp thoáng sân chùa
Vừa rao vừa bán cáy cua lồm ngồm
Thênh thang chú phỉnh chồm hôm
Óc teo trán phẳng ngồi ôm văn bằng
Tỉnh thành chi hội lăng nhăng
Tranh nhau xôi thịt nhập nhằng văn chương
Đường thi tứ tuyệt chán chường
Trắc bằng rắc rối quê hương đói nghèo
Hóa thân cam phận chó mèo
Cu to cu bé trèo leo lên đầu.
23.3.2016 Lu Hà
Nếu qủa thực biết tiếng Nhật xuống tóc đi tu cắt hết duyên
nợ trần gian giai không tứ đại tình thù ân oán rũ bỏ mà chuyên tu Phập Pháp. Học
theoThày Cô nếu có dùng khẩu ngữ haiku ngắn gọn để chuyển ý hoằng Pháp tinh tấn
thì đuợc. Bản thân khẩu ngữ haiku cấu trúc thô thiển không đáng gọi là thơ. Đó
không phải là thơ mà là cách xếp chữ đơn giản nhất cho dễ nhớ của nhà Phật. Đó
là câu kệ của các nhà sư. Con người đã lạm dụng coi là thơ là thiếu trí tuệ thẩm
mỹ văn thơ. Thơ là thơ câu kệ lời kinh là câu kệ lời kinh. Một bài thơ có thể
viết theo ý lời kệ, nhưng một câu kệ không hẳn là bài thơ. Đọc haiku nhạt phèo
mốc thếch tốn kém thời gian ngẫm nghĩ rối rắm cố tạo ra cảm hứng là anh tự ép
buộc thần kinh cảm giác của anh chứ không phải là tự nhiên bình thuờng như cảm
xúc một bài thơ thật sự khi ngâm nga có thể rơi nước mắt, bùi ngùi, ngây ngất
sơn thủy hữu tình phong hoa tuyết nguyệt.
Nguời cộng sản bản chất vô thần không thể nói chuyện thiền
với họ. Họ căm thù Pháp Luân Công là phương thức luyện khí nội công hướng thiền
tịnh tâm. là một hệ thống tu dưỡng cơ thể và tinh thần dựa trên nguyên lý Chân
- Thiện - Nhẫn được ông Lý Hồng Chí giới thiệu cho công chúng.
Haiku có hướng thiền nhưng chưa hẳn tất cả các bài haiku
nôm na mách qúe đó là thiền. Nhạc phản chiến ngô ngọng mù tịt tối tăm của Trịnh
Công Sơn mấy ông thày chùa quốc doanh cũng hô hoán lên nhạc thiền. Bây giờ lại
phân tích thế nào là thiền? Là phương pháp tu tập trực tiếp đưa đến Giác ngộ. Mới
đầu tọa thiền đòi hỏi thiền giả tập trung tâm trí lên một đối tượng (ví dụ một
Mạn-đồ-la hay linh ảnh một vị Bồ Tát), hay quán sát về một khái niệm trừu tượng
(ví dụ như quán tính Vô thường hay lòng Từ bi). Sau đó tọa thiền đòi hỏi thiền
giả phải thoát ra sự vướng mắc của tư tưởng, ảnh tượng, khái niệm vì mục đích của
tọa thiền là tiến đến một tình trạng vô niệm, tỉnh giác, không dung chứa một nội
dung nào. Sau một giai đoạn kiên trì trong vô niệm, hành giả sẽ bỗng nhiên trực
ngộ thể tính của mình, đó là tính Không, cái "thể" của vạn vật.
Còn dùng khẩu ngữ haiku có 17 âm tiết để tọa thiền thì rõ
ràng haiku càng không phải là thơ.
Haiku có thể là một khẩu ngữ tọa thiền nhưng haiku không
phải là thơ mà chỉ là lạm dụng mà thôi. Haiku rất thích hợp cho việc tạo ra những
câu kệ ngắn dễ nhớ. Khổ lắm tớ đã phân tích rất nhiều về các yếu tố cần và đủ của
một bài thơ theo tiêu chuẩn quốc tế mà các triết gia học gỉa thi nhân đông tây
thừa nhận: Thơ là điệu nhảy của các câu chữ có vần điệu nhạc tính và linh hồn
phong phú.
Phật dạy: Ta chỉ các ngươi nhìn thấy mặt trăng chứ các
ngươi không nên nhìn vào ngón tay ta. Ngón tay ta không phải là mặt trăng. Ta
chỉ cho các ngươi biết nhìn biết quan sát, dạy cho các ngươi hiểu bản chất của
khẩu ngữ haiku có xuất xứ nguồn gốc từ các vị thiền sư Nhật Bản chứ bản thân
thiền sư không phải là nhà thơ. Khẩu ngữ tiện lợi khi tọa thiền gọi là haiku chứ
bản chất haiku không phải là thơ. Nếu con người gọi haiku là thơ là họ đã lạm dụng
một cách vô ý thức thiếu suy nghĩ thiếu cảm hứng nhân văn thế tục, họ tất cả đã
thoát tục nhập niết bàn cả rồi. hết yêu ghét hận thù hết biết thưởng thức vẻ đẹp
kỳ vĩ của thiên nhiên. Bảo rằng haiku đẹp mà chính bản thân haiku tự phủ nhận
nhận nó, hai ku không phải là thơ chĩ là câu kệ.
Ngón tay Phật ta, chỉ ra là tạo ra một con đường một hướng
suy nghĩ hướng tới mục đích là do cái tâm tự giác ngô như nhìn thấy mặt trăng vậy.
Haiku có vẻ đẹp bé xíu, tí ti nào đó có thể có giống như vẻ đẹp như con muỗi, một
cọng lông tơ mờ nhạt cũng chả thấm vào đâu vẻ với đẹp lộng lẫy hào quang của một
bài thơ hoàn chỉnh. Người ta không thể nhặt một mẩu móng tay sơn son của một cô
gái cắt bỏ đi mà xuýt xoa trầm trồ khen ngợi hơn cả bàn tay ngọc ngà của cô. Vẻ
đẹp của khẩu ngữ haiku chỉ đáng là một cái mụn chứng cá của nàng Tây Thi hay
Dương Qúy Phi mà thôi. Tớ say mê hai nàng là toàn thề thân hình hoàn bích kiều
diểm si mê chứ không hề mê cái lông nách, lông mũi, lông tơ lông măng của hai
nàng.
Ngày xưa Từ Tuân Minh chăm học cái gì cũng muốn học, muốn
một phát bốc trời, cứ học Thày này dăm bữa nửa tháng lại bỏ, chuộng ngoại lang
thang các nước tầm sư học đạo rồi lại chán chả đâu vào đâu cả. Thày nào ông
cũng chê. Cuối cùng ông tìm được một ông Thày hoàn hảo nhất chính là cái Tâm
làm thày. Và từ Tuân Minh ngồi nhà tự học tự nghiền ngậm suy tư và ông là một học
gỉa lừng danh. Vậy thơ Việt Nam vẫn chưa sạch nước cản, hiểu biết về thơ bọ bẹ
võ vẽ lại còn muốn học nhựng câu khẩu ngữ viết theo lối haiku của Nhật Bản và
xuýt xoa là thơ cực phẩm có phải là dở không?
23.3.2016
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét