Khúc Ca Sicilian
Cảm xúc thơ Goethe bài 108
Bạn có đôi mắt đen
Các thành phố sẽ giảm
Nhà cửa màu ảm đạm
Chỉ cần cái phẩy tay
Như bức tường keo này
Trái tim tôi thống thiết
Với tấm lòng nồng nhiệt
Mong rằng nó không rơi
Cuộc sống thật chơi vơi
Nhịp cầu hai lục địa
Tam giác không tròn trịa
Bầu trời rộng bao la
Sicilian ca
Sóng vỗ thành điệp khúc
Tâm hồn người thôi thúc
Khao khát trọn nụ cười.
Nguyên tác:“Bài Hát Sicilian”
1.2.2021 Lu Hà
Nỗi Lòng Của Wilhelm
Cảm xúc thơ Goethe bài 109
Ồn ào trong đám đông
Câu tụng kinh nổi tiếng
Nàng Mignon chết điếng
Trái tim đau thẫn thờ
Wilhelm cũng ngẩn ngơ
Tâm trạng sao cay đắng
Thôi thôi hãy im lặng
Số phận thật trớ trêu
Đời hoa liễu tiêu điều
Ngao ngán ai muốn vậy
Mặt trời lái xe chạy
thời điểm đúng khi nào?
Đêm buồn kém trăng sao
Đốm lửa tàn le lói
Nỗi lòng càng đau nhói
Đất đá cứng mở ra
Thù hận bớt sâu xa
Sự bình yên quý hiếm
Tức tưởi đi tìm kiếm
Trong vòng tay bạn mình
Với ánh mắt thần linh
Mơ màng trên núm vú
Càng khát khao nhắn nhủ
Lời thề trên đôi môi.
Nguyên tác:“Của Wilhelm Meister”
2.2.2021 Lu Hà
Nỗi Lòng Của Mignon
Cảm xúc thơ Goethe bài 110
Mấy ai biết khát khao
Với trái tim ngọt ngào
Những gì tôi chịu đựng
Thổn thức lòng xôn xao
Dạ xót như dao bào
Bâng khuâng thấy hư hao
Bước chân đi loạng choạng
Chóng mặt hồn lao đao
Để thân mình tỏa sáng
Cởi chiếc váy trắng tinh
Phô lưng trần xinh đẹp
Ánh mắt huyền lung linh
Dao diện ngụ tính tình
Hãy yên lặng một chút
Thắt đáy lưng hoa mút
Những con số trên trời
Trăng lưỡi liềm lả lơi
Chuyện phu thê không hỏi
Im lặng hoài chẳng nói
Phù du bọt bèo trôi
Con thuyền đời buông xuôi
Má hóp gìa quá sớm
Chân chim vừa mới chớm
Sợ lỡ mất xuân thì.
Nguyên tác:“Mignon”
3.2.2021 Lu Hà
Cung Đàn Ai Oán
Cảm xúc thơ Goethe bài 111
Đàn hạc đêm réo rắt
Hồn lo sợ cô đơn
Đom đóm bay chập chờn
Nỗi buồn dai dẳng mãi
Một mình còn e ngại
Sự thất vọng tiêu tan
Niềm vui thú an nhàn
Không thấy còn đơn độc
Tình ái đâu mấy chốc
Lẻ loi tận đáy mồ
Thắp nén hương ô hô!
Rồi lần ra tận cửa
Vong linh tìm chỗ dựa
Ngoan đạo nhận thức ăn
Tràn trề món tinh thần
Dẫn tới miền hạnh phúc
Nghe tiếng lòng thúc giục
Bềnh bồng dáng hình tôi
Người ấy sẽ bồi hồi
Trái tim yêu bật khóc
Ôi! Tháng ngày khó nhọc
Chứa chan miếng bánh mì
Ướt đẫm giọt sầu bi
Trải qua nhiều thế kỷ
Bao đau thương khổ lụy
Đổ lỗi bởi vì nghèo
Căn lều trống vắng teo
Người thiếu phụ ai oán!
Nguyên tác:“Người Chơi Đàn Hạc”
4.2.2021 Lu Hà
Cảm xúc thơ Goethe bài 112
Với giai điệu tang tóc
Vang vọng lúc nửa đêm
Trăng vò võ bên thềm
Mái tóc vàng lõa xõa
Như bức tranh khắc họa
Phô bày tòa thiên nhiên
Một vẻ đẹp thôi miên
Philine nghệ sĩ
Các quý ông phỉ chí
Miệng kề miệng nụ hôn
Thân ngây ngất bồn chồn
Hoang dã và bốc lửa
Cậu bé con khéo lựa
Lingers dưới trò chơi
Cô ấy thật lả lơi
Nhẹ nhàng dâng toàn bộ
Hiến tặng người khốn khổ
Khúc nhạc thật đáng yêu
Con chim nhỏ diễm kiều
Cơn gió lùa khe cửa
Trái tim tìm điểm tựa
Thánh thót hạt mưa rơi
Chuông nhà thờ chơi vơi
Khắc khoải vì bệnh dịch
Đêm dục vọng kích thích
Nỗi buồn tình cô đơn
Đom đóm bay chập chờn
Cùng hồn ma áo trắng.
Nguyên tác:“Philine”
4.2.2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét