Trường Bi Ca Những Cái Đầu Vô Chủ
Cảm đối từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức phần
96
Cơ bắp nổi vặn thừng đau nhức
Không thể thay ý thức tinh thần
Kéo dài thế hệ ngu đần
Thói quen tập thể cù lần trí dân
Ngu để trị vô thần chủ nghĩa
Ngươi cá hồi thấm thía hay chưa?
Chai lỳ ngoan cố không chừa
Quốc gia tàn lụi bên rìa văn minh
Tâu bệ hạ! Anh linh cao cả
Kể từ khi Thiên Chúa giáng sinh
Tiên tri sứ giả muôn hình
Như Lai Phật Tổ tụng kinh oan hồn
Bao thế kỷ hòang hôn xế bóng
Lệ trào dâng nòi giống tổ tông
Sòng đời cát bụi hòai trông
Một đòan lao lực cánh đồng cỏ hoang
Vòng nguyệt quế huy hòang chiến thắng
Đàn qụa đen cay đắng ai hay
Phun châu nhả ngọc bấy nay
Sử gia hiền triết thẳng ngay nghẹn ngào
Nghe sóng vỗ rì rào thủ thỉ
Nghêu ốc sò lý trí chưa thông
Thần dân biển cả ngóng trông
Tôm còn đội đất não không trong đầu
Nhân chủng học năm châu thổ lục
Người khôn ngoan đại phúc trời cho
Dáng đi thẳng đứng biết lo
Mênh mông vầng trán cánh cò bao la
Tư tưởng lớn thiết tha mong đợi
Dẫn dắt hòai mòn mỏi cần lao
Vạch ra phương hướng thấp cao
Lương tâm liêm sỉ khát khao tình người
Bầy rắn độc tả tơi hỗn độn
Tà thuyết ma khốn đốn xác xơ
Trung thành thề nguyện dưới cờ
Nam châm kim chỉ mưu cơ thế thời
Giăng khẩu hiệu nụ cười méo mó
Ngọn đèn dầu lấp ló giường người
Dập dờn thân xác tả tơi
Nô tài ông chủ chuột dơi bạn bầy
Trên chiếu bạc ngất ngây tột đỉnh
Người tay không suy tính canh thâu
Mánh mung chẳng chịu cơ cầu
Việt kiều quốc nội trắng râu bạc đầu
Cứ như thế dãi dầu năm tháng
Cuộc ganh đua cay đắng xót xa
Lợi quyền phe nhóm sơn hà
Ngang nhiên chiếm đọat mã tà khuyển nhung
Tiến sĩ dỏm đổ thùng tâng bốc
Giáo sư vờ nhơ nhuốc khoa trương
Cái đầu vô chủ bất thường
Chỉ tay năm ngón thiên đường táo lê
Cả vương quốc ê chề nhục nhã
Vua thủy tề đả phá trần gian
Bát cơm manh áo lo toan
Nửa gìa thế kỷ bần hàn trắng tay
Theo đuổi mãi bóng bay bánh vẽ
Tìm giết nhau cắn xé thê lương
Bố gìa thủ lãnh tán dương
Dạ dày thèm khát xẩu xương tranh dành
Vật chất trước hình thành Lê Mác
Tinh thần sau đổ rác lên đầu
Bần nông vô sản ngựa trâu
U mê tưởng bở lâu nhâu bầy đàn
Lợi trước mắt dối gian lường gạt
Cá chui lờ mối lạt buộc mềm
Vịt gà ngan ngỗng êm đềm
Tiên rồng ỏn ẻn ngồi têm lá trầu
Trò bình đẳng âu sầu tủi hận
Chủ trại gà táng tận lương tâm
Tài nguyên chiếm đọat ngấm ngầm
Tòan dân làm chủ mưu thâm mẹo lừa
Cá phơi trắng không chừa mạng sống
Độc hại nhai từng đống nhựa tàu
Ngập tràn qủa lạ tươi màu
Ung thư cổ chướng thịt rau chết dần
Thói khôn lỏi tần ngần do dự
Đèn nhà ai nhà đó phát quang
Giang san hải đảo chẳng màng
Cầu bơ cầu bất lang thang bụi đời .
30.9.2016 Lu Hà
Trường Nhục Ca Họ Nhà Tôm Não Đất
cảm hứng từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức
phần 98
Đại hán cậy có Mao Xáng Xế
Họ nhà tôm o bế trên đầu
Cục phân thay não vào chầu
Thần dân khúm núm ngựa trâu reo hò
Khinh trí thức thân cò lặn lội
Phỉ báng thành tội lỗi chất chồng
Tư duy sắc sảo hanh thông
Bằng sao tập thể lên đồng cuồng say
Quốc doanh sướng múa may học thuyết
Mượn vay rồi tự diệt ô hay
Bánh bao đậu phụ dọn bày
Nhồm nhòam uống máu thịt quay chả giò
Bầy cóc nhái lần mò tìm kiếm
Đàn nhặng xanh đàng điếm hội đòan
Ủy ban mặt trận lo toan
Vịt gà ngan ngỗng tưởng tòan tự do
Triệu nô lệ mồm to hạnh phúc
Cùng cảnh nghèo tủi nhục như nhau
Lưu manh cốt cán theo sau
Bần nông tiểu xảo vàng thau nhập nhằng
Ôm giấc mộng kiêu căng hãnh diện
Bình đẳng ca ngụy biện tráo trâng
Canh sâm bã mía hiến dâng
China tự đắc dạ vâng bò vàng
Vì chủ nghĩa vẻ vang nón cối
Đi dép râu tăm tối lần mò
Chặt cây xẻ núi lò dò
Vai mang chính sách đầu bò đuôi tôm
Vua thủy tề cười ôm cua cáy
Thần tôm càng dơ dáy thế sao?
Mũi ngươi nhọn hoắt kều cào
Chui hang rúc bụi tự hào cái chi?
Cả thế giới thầm thì to nhỏ
Kiếp phận tôm thân đỏ hơn người
Đỉnh cao trí tuệ mấy đời
Giáo sư tiến sỹ tả tơi mặt mày
Bằng cấp dỏm loay hoay chữ nghĩa
Con cháu ông cụ cả mà ra
Thân nhân lý lịch nhà ta
Bùn lầy nước đọng mẹ cha nối giòng
Vô sản hóa thong dong tiến bước
Bị ăn mày túi bọc tiểu nhân
Lánh xa bè lũ gian thần
Thương người quân tử phòng thân mà hèn
Chẳng dám khóc ho hen nín bặt
Vua lòai tôm nhớt nhát chảy hòai
Đổ cho kiếp phận trần ai
Đầu đen một cục đêm dài tối tăm
Trẫm nghe nói Việt Nam trọng dụng
Ái khanh còn rẻ rúng thân mình?
Mơ rồng hớp cả bóng hình
Ngàn năm tự mãn rung rinh đôi càng
Tâu bệ hạ vàng tang nấm mộ !
Gia cảnh thần mấy độ bể dâu
Ba lô con cóc đi đầu
Trường Sơn muỗi vắt rừng sâu gai cào
Bao chiến tích công lao hạng mã
Mà đời thần cho má ai hay
Đến nay thần vẫn trắng tay
Huân chương đầy ngực đắng cay nỗi niềm
Lầm lạc bởi búa liềm ca tụng
Không nhìn xa tung hứng cờ hồng
Đông Âu gìa trẻ bế bồng
Tìm sang tư bản vợ chồng ôm hôn
Cũng kiếp phận cô hồn giun dế
Não trạng thay thời thế văn minh
Tôm đừng cố chấp đầu mình
Bỏ đi cục đất hôi rình là xong
Cả vương quốc long đong sóng gió
Tảo nở hoa triều đỏ trào dâng
Hay là chất độc mấy tầng
Cá hồi ngơ ngẩn bâng khuâng tỏ bày
Lũ chúng nó mặt dày cõng rắn
Cắn gà nhà ngăn chặn môi sinh
Lợi quyền phe nhóm kiêu binh
Xứ quân đầu tỉnh bất minh độc tài
Tôm tỉnh ngộ càng dài sờ sọang
Móc trên đầu từng đống bùn nhơ
Nhân lòai rúng động mong chờ
Đại dương trong sạch ơn nhờ tư duy
Trằn trọc mãi tà huy khuất núi
Cá tôm buồn thui thủi khổ đau
Phải làm cách mạng cho mau
Ngàn năm con cháu cùng nhau sinh tồn.
1.10.2016 Lu Hà
Trường Ca Cái Đầu Thấp Bé
Cảm hứng trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức phần
100
Tâu bệ hạ! Thần dân đây đó
Hỡi muôn lòai chớ có muộn phiền
Tâm linh đẳng cấp khó quên
Phân chia chủng tộc thiên nhiên giai tầng
Về lý thuyết triều dâng sóng đổ
Xã hội luôn chăng chớ bao phen
A pác thai lửa nhóm nhen
Thổ dân da đỏ trắng đen vẫn còn
Thời trung cổ cha con chồng vợ
Mua bán nơi phố cổ cũi người
Ngậm ngùi nô lệ tả tơi
Còng lưng trâu ngựa lệ rơi đôi hàng
Hợp chủng quốc huy hòang tổng thống
Obama tiếng trống tự do
Nhân quyền dân chủ từng lo
Chúng sinh bình đẳng cánh cò bay xa
Nhưng tuy vậy khó mà đếm được
Da đen nào bác học phát minh
Bâng khuâng châu Á La tinh
Suy vi rành rẽ hành trình vươn lên
Kìa hàng tỷ Triều Tiên Hán Tộc
Người Việt Nam gầy gộc tư duy
Mơ màng sông núi biên thùy
Bánh bao sủi cảo thủy chung cánh đồng
Văn nghệ sĩ lông bông thơ phú
Thích giáo điều câu cú văn xuôi
Bình Ngô Hịch Tướng Sĩ thôi
Hòang Lê Nhất Thống nổi trôi sông hồ
Nga Lô Sô hẹn hò trong rạp
Nghe văn nhân thụ nạp luân trình
Ốm đau bệnh viện trần tình
Khát khao chữ nghĩa lung linh mái trường
Quen tín ngưỡng giáo đường cứu rỗi
Để tỏ bày tăm tối lầm than
Tình thương bác ái chứa chan
Hiền nhân chí sĩ nồng nàn thiết tha
Văn sĩ Việt khề khà bao cấp
Thiên đường mù khỏa lấp trán nhăn
Vòng đai khóa chặt trôi lăn
Bánh xe kiến tạo nhọc nhằn vần xoay
Tiếng mẹ đẻ loay hoay Hán hóa
Pháp Ý Anh xí xóa xem khinh
Trần trừ hướng thiện anh minh
Bon chen vật chất tâm linh coi thường
Cả xã hội điên cuồng cơm áo
Chẳng ca từ nhạc họa nâng cao
Dăm câu cổ hủ nghêu ngao
Gà cồ ăn quẩn thều thào cối xay
Nhặt bã rượu men say chuếnh chóang
Tranh Đông Hồ hào nhóang trong nhà
Than ôi, vách đất chuồng gà
Vườn rau ao cá xót xa nỗi niềm
Lòng đố kỵ dày thêm năm tháng
Hạt giống trồng cay đắng đỏ lòm
Phê bình đấu tố om xòm
Đọa đầy chèn ép chồm hôm cửa quyền
Bầu đòan thể đảo điên thế sự
Dìm dân oan thống khổ dưới chân
Dế giun quằn quại xác thân
Đầu tôm giảo họat xứ quân xa gần
Lò đào tạo bất nhân dị dạng
Kim chỉ nam mạt hạng táo lê
Nghèo nàn trí tuệ ê chề
Quốc doanh vụ lợi chán chê cậy nhờ
Không chịu học nằm mơ tác phẩm
Chẳng rũa rèn thiên bẩm cầu sinh
Nghìn trang vạn mớ hôi rình
Chuột chù gặm nhấm linh tinh xáo mòn
Đầu bé tí lon ton thằng ngốc
Cầm đèn dầu chạy trước ô tô
Trần truồng mốc thếch ô hô
Nô tài đuổi rượt nhấp nhô bướm hồng
Chẳng nhân vật kỳ nhông trống rỗng
Giọng tắc kè từng đống khoa trương
Thi đàn trọc phú nhiểu nhương
Cháu con cụ cả phố phường chen chân
Nhóm quyển lợi tranh phần hưởng thụ
Hội nhà văn dưa khú hóa thơm
Xẩu xương thừa thãi
cá đơm
Giấy khen bổng lộc nồi cơm sao đầy
Bụng rỗng chữ bầy nhầy văn bút
Mong số đông mướm đút ngợi ca
Báo đài trống mõ phèng la
Vênh vang tự đắc rằng ta hơn người
Cả thế giới xa rời lảng tránh
Dân ù lỳ đỏng đảnh tai trâu
Theo chân nối gót thày Tầu
Nhấn chìm văn hóa bể dâu tự cường
Dòng trường ca thê lương ảo não
Vua thủy tề chao đảo tinh thần
Cá hồi triết lý thấm
dần
Biển Đông xao xác tần ngần thế nhân!
4.10.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét