Cuối tuần mời gđ fb uống trà nghe ngâm thơ bài Huế chiều
ni của Giang Hoa (Bichyen Nguyen) với với giọng ngâm Miệt Vườn
HUẾ CHIỀU NI ...
Dòng tả ngạn em xuôi về ngược
Vĩ dạ Hương trà buớc ai buồn
Kiệu vàng phủ nội sơn son
Thành trì còn đó núi non Ngự Bình.
Lễ hội giữa cung đình thành cổ
Mây vờn qua lá đổ chiều ni
Em nghiêng nón lá nét xinh
Qua sông hương đến Ngự bình vòng lên .
Câu hò à ơi ...mềm mái đẩy
Mấy nhịp Tràng tiền vậy ai ơi
Phú văn Lâu dáng cao vời
Mười sáu cột đỏ rực trời chiều ni
Long triều nguyệt hoành phi sáng rực
Tự Đức lăng cổ bậc cung thành
Bờ nam cửa ngọ màu xanh
Bên trong quần thể xung quanh bệ rồng
Cố đô Huế cuốn hồn ngơ ngẩn
Quốc học trường ngõ vẫn đi về
Qua con phố lạc lê thê
Hẹn em đỉnh núi Châu Ê chiều tà .
Rời lục ngạn trăng ngà hiu quạnh
Ngắm nhìn mây tuyết lạnh hàn sương
Cùng em ngắt vội nắng vương
Đượm hồn hương Huế nhớ thương ..ơi ...à !
07.04.2016 Thơ: Giang Hoa .
Để tri ân cô Thy biết chọn thơ và ngâm rất hay mùi mẫn cảm
động, xao xuyến lòng người lắm. Giang Hoa đã làm thơ song thất lục bát rồi, tớ
cũng song thất lục bát thành ra hơi vô duyên. Để có nếp có tẻ tớ phóng tác ra một
bài lục bát. Tớ định viết dài nhưng cái anh lục bát này 6 đoạn là đủ rồi, còn ê
a mãi trên 6 dưới 8 thành ra hiệu ứng nhàm chán. Giang Hoa làm 6 đoạn thì tớ
cũng 6 đoạn cho có đôi có cặp.
Huế Tím Chiều Buông
cảm đối thơ Giang Hoa: Huế Chiều Ni…
Theo dòng tả ngạn em bơi
Thuyền xuôi sóng nước à ơi gió buồn
Hương Giang Vĩ Dạ bồn chồn
Nhớ Hàn Mạc Tử mảnh hồn ly tao…
Khuất Nguyên xưa cũng nghẹn ngào
Lấy lời trung thực vọng vào thơ ca
Cung đình ngự uyển ngân nga
Tràng Tiền gõ nhịp la đà trăng thâu
Sương rơi thấm áo khăn đầu
Mảnh mai cành liễu chân cầu đợi ai
Phú Văn Lâu, dạo gót hài
Công tằng tôn nữ nét ngài thở than…
Tùng quân xa cách non ngàn
Mô tê răng rứa vô vàn chinh nhân
Châu Ê thổn thức Huyền Trân
Thần kinh mây khói tần ngần mưa sa…
Chiêm Thành giọt lệ xót xa
Huế buồn da diết chiều tà bóng dương
Đằng vân cát bụi vô thường
Dẫu rằng ngó bẻ vấn vương tơ tằm
Chuông chùa Thiên Mụ trăng rằm
Tiếng gà eo óc đêm nằm Thọ Xương
Thuyền em mái đấy cung thương
Ngọn đèn leo lắt đoạn trường tân thanh!
18.7.2016 Lu Hà
Giọng ngâm của cô Thy này qúa hay. Lu Hà chỉ nghe giọng
ngâm thôi cũng đủ biết tính cách cô này rất đặc trưng Huế kiểu công tằng tôn nữ
ngày xưa: Thùy mị con nhà nho học gia giáo. Rất chuộng khí phách quân tử, hào
hùng ngay thẳng công minh chính trực.
Tớ nói từ cảm nghĩ từ cái tâm và sự thông minh phán đoán của
một thi nhân. Chẳng phải xun xoe nịnh đầm quá lời đâu. Qủa là cô ta có giọng
ngâm êm ái dịu dàng kỳ lạ lâm ly theo từng nốt nhạc bằng trắc âm hưởng ý nghĩa
của bài thơ.
Tớ thấy vài cô trên facebook có giọng ngâm the thé như xé
lụa đinh tai nhức óc. Tớ nghiên cứu kỹ những bài thơ đó thấy rất vớ vẩn tầm thường
hạ cấp, nhưng cũng uốn éo rên rỉ ngâm lấy được để tâng bốc nịnh bợ tác gỉa hay
sao?
Tớ nghi ngờ chắc ngày xưa họ cũng từng ăn dầm ở dề, phải
lòng phải ruột gì nhau mà nay nhớ lại ngâm thơ trả nợ ân tình chứ không phải vì
nghệ thuật thơ ca, văn hiến, quốc phong, quốc ngữ, quốc thổ , quốc sỉ nước nhà
mà ngâm nga quảng bá cho nhân quần nhân loại? Xuất phát từ động cơ cá nhân tư vị
hẹp hòi thiển cận, vì chút tình mọn ngày xửa ngày xưa, nay đã lên men mốc thiu
rồi mà muốn hâm nóng lại hay vì chút danh lợi xú danh hư danh xa xôi nào đó mà
ngâm nga để nhờ vả nơi cửa quan công quyền hay tác gỉa bài thơ đó ở Việt Nam có
nghề nghiệp béo bở dễ moi tiền đục khoét công quỹ quốc dân?
Như anh chàng Trịnh công Sơn có khoảng hơn 200 bài hát? Thế
nhưng bài nào tớ cũng ngán ngẩm, nhưng tớ rắng sức đọc ráng sức nghe ới a hát.
Có lẽ tớ là người nghe nhạc Trịnh nhiều nhất Việt Nam hơn cả các Fun của Trịnh?
Nghe không phải vì hâm mộ mà vì sự khinh bỉ coi thường. Có nghe có đọc từng câu
chữ mới thấy hết cái ngu của Trịnh cái trò bịp bợm rẻ tiền.
Tớ buộc phải làm thơ nhạo báng mắng anh chàng Trịnh, hay
làm thơ viết lại bản nhạc. Đến nay chính thức được 395 bài thơ nhạo báng Trịnh.
Lu Hà tớ phải gò lưng tôm ra làm thơ để phê bình Trịnh như thế đó. Trịnh làm nhạc
cả đời không bằng tớ làm thơ rốn vài tuần cũng vượt quá nửa rồi? Tại sao người
Việt Nam đến bây giờ còn nhiều người mê muội dòng nhạc ngu dân tối nghĩa này thế
nhỉ? Khi Trịnh còn tại thế. Nhiều người hỏi ý nghĩa? Trịnh láu cá ranh ma trả lời:
Nhạc tôi làm ra mong các bạn miễn hỏi ý nghĩa. Tôi sẽ không bao giờ giải nghĩa
vì tôi muốn thử trí thông minh của các bạn trẻ. Đúng là nói phét như thần lại
giỏi trí trá xảo biện che dấu cái ngu dốt của mình, cái tắc tỵ hũ nút của mình.
Trịnh đã ngu tối tăm thì thiên hạ còn ngu dốt tối tăm hơn
lại còn sùng bái tức là Funy gì đó. Thằng chột làm vua xứ mù là ở chỗ đó.
Còn cánh bồi ca hay bồi ngâm còn tệ hại thảm họa hơn. Ngâm
thơ phải thực lòng hay phải học hành tử tế chứ? Hay trau dồi vốn thẩm mỹ văn
hóa văn chương cho có trình độ chứ? Cứ cậy có giọng ngâm và ngâm loạn tung toé
ra cho thỏa mãn đời mình, cái ham hố thèm khát hư danh xú danh bần tiện tiểu
nông nhỏ mọn đã ngấm sâu vào mao quản huyết mạch của người Việt rồi. Than ôi
làm sao rửa sạch được? Chỉ chút tình cảm bạn bè họ hàng, chỉ vì tí tình tang
tính tang bé tẹo với tác gỉa nào đó mà mình ngâm thơ nô bộc tự nguyện bán rẻ
luơng tâm phẩm gía nhân cách nghệ sĩ? Đời người thì ngắn ngủi như bóng câu qua
song cửa sổ, chết đi là xong, rồi rác rưởi cặn bã lại chôn vùi vào bùn đen vạn
kiếp thử hỏi có ích chi?
Ngâm nga lếu láo như vậy người ta có thể đo được trình độ
học vấn nhân cách của người ngâm. Nghe khôi hài lố bịch vô cùng nhưng cũng cố
gân cổ cò ngâm lấy được?
Nhưng thôi, mặc họ người thiên hạ tớ không quan tâm chả
bình luận khen chê quái gì phớt ăng lê coi như liệt sĩ là xong. Mình có thời
gian đâu, còn bận suy tư hứng cảm, còn ra công tranh thủ thời gian sáng tác thơ
văn, lo cho mai hậu chút vốn liếng tinh thần làm hành trang cho cuộc đời. Chả
hơi đâu mà lo chuyện con bò trắng răng chuyện thơ hay dở của thiên hạ. Trừ những
tay đại bip cộm cán cỡ như Trịnh Công Sơn, Hoàng Quang Thuận, Xuân Diệu tớ mới
ngó mắt tới. Tớ viết ra đây chỉ là giọng văn tâm sự tâm bút chung chung thôi chả
ám chỉ cụ thể ai? Văn chuơng học thuật mà, tự do mà viết. Nôi xứ sở dân chủ
nhân quyền tự do không ai có thể đánh thuế mồm, gây sự hoạch hoẹ bắt bẻ, giam cầm,
tra tấn, bắt vạ , phạt vạ mình được. Đã viết thì lấy sự thành thực chân tình,
ngay thẳng cương thường làm cứu cánh cho người ta đọc, cho thế hệ trẻ còn bảo
nhau mà suy ngẫm học tập, đặng hữu ích cho đời. Còn cứ nhắm mắt khen tràn cung
mây không có khả năng phân tích biện luận có trước có sau mạch lạc logic thì giọi
là khen suông khen vút đuôi. Người Việt ta có tính dĩ hòa vi qúy ngu si hưởng
thái bình mà sống hèn mọn cốt chỉ để đẹp lòng nhau. Có viết ra thiên hạ mới biết
mình nghĩ gì? Vậy thơ tớ cũng vậy. Đã viết ra làm ra tặng ai thì người đó hưởng
thụ, nước sông không phạm nước giếng. Tớ chẳng công khai chê bai, comment láo
dưới bài thơ của ai thì ai đó. Còn thơ tớ làm không khen hay viết lời tử tế cho
thì miễn bình láo dưới bài thơ tớ làm là ổn thỏa thế giới hoà bình phải hông?
Thơ dở mà cứ ngâm nga mãi tớ ôm bụng cười, tớ gọi là bồi
ngâm. Danh từ bồi ngâm có lẽ Lu Hà là người Việt Nam đầu tiên đặt gọi. Ngày xưa
ta quen gọi bồi bút, bồi văn, bồi ca, bồi nhạc. Bây giờ còn sinh nở thêm đám bồi
ngâm nữa. Sao đời này lắm bồi thế nhỉ? Bồi bàn, bồi bếp, bồi phòng, bồi tình
chưa đủ sao mà các bồi còn lấn sang cả địa hạt văn thơ nghệ thuật? Người không
hiểu thơ dốt đặc cán mai họ thấy ngâm nga í ới véo von réo rắc, họ thấy bùi bùi
lỗ tai và rủ nhau nhấn like cuồng loạn là quyền tự do của đám người vô tri vô học
đó.
Nay tớ có lời thành thực khen ngợi cô Nguyễn Thy biết chọn
bài thơ này mà ngâm rất xứng đáng. Tớ nghiêng mình trân trọng cô. Tớ lần đầu
nghe chả biết Nguyễn Thy là ai cũng thấy có cảm tình. Thơ về Huế Hà lão phu làm
rất nhiều khi cảm tác thơ Mai Hoài Thu. Nhưng bài này của Giang Hoa viết rất kỳ
công bằng thể song thất lục bát.
Ngày xưa tớ có hỏi Mai Hoài Thu: Sao anh thấy em không bao
giờ làm thơ song thất lục bát ? Em cứ mãi cái anh thơ đường, 8 chữ, lục bát hay
tự do? Mai Hoài Thu bảo: Thơ em làm mục đích để phổ nhạc, song thất bằng trắc rắc
rối khó phổ.
Tớ thường nghe thiên hạ hay ngâm lục bát, thơ 7 chữ hay 8
chữ. Nhưng kỳ này nghe cô Thy ngâm song thất lục bát rất oách. Thật là ngưỡng mộ.
Nguyễn Thy Khóc Huế
viết tặng nữ sĩ Nguyễn Thy ngâm thơ Giang Hoa: Huế Chiều
Ni…
Nguyễn Thy khóc hồn thơ bi lụy
Giọng ca ngâm sơn thủy đài trang
Huế ơi! Trăng mọc võ vàng
Giang Hoa thổn thức dở dang cung đàn…
Lu Hà cũng chứa chan giọt lệ
Con thuyền tình thế kỷ chơi vơi
Sông Hương núi Ngự à ơi!
Bồng bềnh mây gió cảnh đời lầm than…
Kìa thành cổ vô vàn thương nhớ
Trần Huyền Trân từ thuở phấn son
Chế Mân sao vội héo mòn
Hai châu Ô- Lý chon von đỉnh sầu…
Cây phượng vĩ chân cầu rụng lá
Thu lại thu vàng đá phôi phai
Hoành phi câu đối thi tài
Văn chương họa tiết gót hài quân vương…
Vườn Ngự Uyển nghê thường vũ điệu
Nhạc cung đình ai điếu xót xa
Trông mây ngóng chị Hằng Nga
Thấy con thỏ ngọc gốc đa mà buồn
Hàn Mạc Tử bồn chồn Vĩ Dạ
Bến tang bồng nấm mộ đồi hoang
Hoài lang vọng cổ mơ màng
Cải lương thánh thót thiếp chàng ly tao
Trung Nam Bắc nghẹn ngào nức nở
Hạt sương rơi bên lở bên bồi
Ô Lâu Tả Trạch bèo trôi
Công tằng tôn nữ đứng ngồi chẳng yên…!
18.7.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét