Tài Mệnh Tương Đố
“Video 45“
Thúc Kỳ Tâm không phải tay vừa trên thương trường kinh doanh buôn bán. Họ Thúc biết hết những thủ đoạn gian manh trốn thuế, bán hàng lậu của mụ Tú Bà nên nắm được những điểm yếu ép mụ phải để cho Thúy Kiều hoàn lương, vả lại chàng cũng chi trả cho mụ Tú rất nhiều tiền để có được Thúy Kiều. Nhưng việc tổ chức đời sống gia đình thì họ Thúc rất non tay, không có bản lãnh làm chủ, luôn bị Hoạn Thư chi phối. Thúc Sinh và Thúy Kiều chung sống với nhau đã được nửa năm, ngày nào cũng ân ái thật là phiêu liêu, thì một hôm bất ngờ Thúc ông xuất hiện hắt chén nước lạnh trên hai trẻ trần truồng không mảnh vải đang ôm nhau trên giường.
“Làn thu thủy tràn trề sân nguyệt
Thắm vườn đào da diết mến yêu
Nửa năm oanh yến phiêu liêu
Quen hơi bén tiếng bao điều khó quên
Giậu thu nảy đỗ quyên vỗ cánh
Lá vàng bay mai hạnh tuyết sương
Mây mưa bắt gặp trên giường
Phong ba nổi trận xuân đường tại gia
Làn da trắng trau tria vẻ ngọc
Đóa hồng xinh trứng bóc gương nga
Xem ra âu yếm mặn mà
Thúc Sinh rụi mắt là ngà hơi men
Hất chén nước lạnh lên gối hạc
Chiếu chăn xô ngơ ngác nhìn lên
Nho gia lễ giáo làm nền
Đất nhà hoang phế tổ tiên ra rìa“
Thúc ông lúc đó cũng đang giữ là một chức quan nha lại
trong huyện. Thúc Sinh trực tiếp cai quản cửa hàng và Thúc ông làm cố vấn chỉ đạo
độc quyền về con đường tơ lụa. Thúc ông quyết ra tay trừng trị con trai ông dám
tằng tịu với Thúy Kiều mà ông cho là ả giang hồ làm xấu mặt thanh danh nhà ông.
Thúc Sinh năn nỉ van nài, phân bua với cha, Kiều vốn dĩ là thục nữ đoan chính
tài sắc vẹn toàn. Cha nàng ngày xưa cũng thuộc tầng lớp quan lại, chỉ bởi vì
gia cảnh sa sút bị hàm oan nên Kiều phải đến bước đương cùng lưu ly như thế
này. Nghe con trai nói như vây, nhưng ông cũng không tha và đòi kiện cả hai ra
công đường.
“Ông mới quyết chia lìa loan thúy
Lời sắt đanh quyền quý cao sang
Từ quan treo ấn sẵn sàng
Dạy cho má phấn về đàng lầu xanh
Sinh rền rĩ không đành cam chịu
Vật nài xin bấu víu nghiêm đường
Nặng lòng vướng tội luân thường
Búa rìu sấm xét tan xương kiếp này
Chàm đã nhúng thân này chi tiếc
Con cái không lá biếc ngả màu
Cũng vì giòng dõi theo nhau
Thắp hương bài vị về sau thế nào?
Con đâu phải mận đào ham hố
Mến sắc tài hạnh ngộ trời cho
Sông sâu nguồn lạch thăm dò
Cùng giòng quý tộc nho gia kém gì
Gặp phải buổi suy vi khánh kiệt
Vương ngoại oan thảm thiết nàng Kiều
Hoàn lương cũng rất đáng yêu
Hồng nhan tri kỷ sớm chiều tri âm“
Tài Mệnh Tương Đố
“Video 46“
Gia nhân đầy tớ kẻ ăn người ở trong nhà hiểu chuyện công tử
thiếu gia nhà họ Thúc, cũng khóc lóc xin ông hãy giơ cao đánh khẽ, nhưng ông vẫn
cố chấp .
“Gia nhân khóc Kỳ Tâm công tử
Lòng sắt son ý tứ sâu sa
Thúc ông chưa kịp nhận ra
Bất bình ông mới quan nha cáo quỳ“
Trước công đường quan tri phủ Lâm Truy đọc tờ cáo trạng, và
ngài đã mắng mỏ Thúc Sinh và hỏi sẽ nghiêm trị Thúy Kiều ra sao mới thỏa đáng?
“Tàn hoa lá tà huy gợn sóng
Dòng thương đau xế bóng Lâm Truy
Thềm hoa phủ phục lạy quỳ
Đen sì mặt sắt thị uy nặng lời
Ngựa quen lối chơi bời lêu lổng
Phường gió trăng kín cổng then cài
Hương thừa son phấn tàn phai
Tiết gà vỏ lựu gót hài đò đưa
Quen ăn phở say xưa vật lạ
Dưa muối nhà tôm cá chán chê
Mây mưa dạn dĩ ê chề
Tán gia bại sản đam mê chẳng chừa
Trong cáo trạng vẫn chưa thỏa ý
Theo phép công tội thị ra sao?
Gia hình khuân phép luận vào
Lầu xanh nghiêm trị má đào lại giao“
Thúc Sinh nghẹn ngào kể lể, tự nhận hết lỗi về mình. Nhưng
Thúy Kiều gạt đi, nàng tỏ ra sáng suốt bản lãnh cao hơn Thúc Sinh. Nàng nói những
lời khẳng khái có lý có lẽ đã làm quan tri phủ phải suy nghĩ đắn đo. Nhờ vậy đã
xoay hẳn tình thế, chuyển bại thành thắng.
“Thúc công tử nghẹn ngào kể lể
Bởi tại tôi liên lụy thế này
Từ xưa nàng đã cho hay
Tuân theo nghiêm lệnh tỏ bày cho mau
Kiều nhỏ lệ nhuốm
màu son phấn
Phận liễu bồ lận đận tấm thân
Cũng giòng nho giáo văn nhân
Con quan tri huyện kinh luân đủ điều
Bị vu khống tiêu điều nhà cửa
Tự bán thân để cứu chuộc cha
Đường cùng lìa bỏ quê nhà
Nhện vương tơ vấn mà ra lỗi lầm
Dù bị đánh nát bầm thân xước
Quyết một bề chịu trước lôi đình
Vậy xin phép nước gia hình
Song mây chụm lại một mình tôi đau“
3.12.2019 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét