Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

Thơ Tình Chùm Số 1.252

 

Tố Nữ Kỳ Tiên

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 5

 

Công tử Hà lựa câu ướm hỏi

Huynh bỗng nhiên trơ trọi một mình

Bích Câu thơ thẩn bóng hình

Sớm khuya vò võ tội tình gì đây?

 

Đám huynh đệ vui vầy cùng học

Tú Uyên nay lăn lóc chốn nào

Bỗng dưng biền biệt âm hao

Phải chăng nhuốm bệnh yếm đào tương tư?

 

Sinh cúi đầu lừ đừ đôi mắt

Rồi thở dài thành thật kể luôn

Bấy lâu như kẻ mất hồn

Đêm mong ngày nhơ bồn chồn chẳng yên

 

Chùa Ngọc Hồ ngẫu nhiên nhặt được

Chiếc lá đa ô thước cầu vồng

Bốn câu tao nhã non bồng

Hẳn thơ thục nữ má hồng chi đây?

 

Cửa tam quan thơ ngây thiếu nữ

Mùi hương bay tiên tử tươi cười

Liều mình ướm hỏi đôi lời

Cùng nhau đi dạo lả lơi ráng chiều

 

Từ đâu tới mĩ miều khôn tả

Sét ái tình vàng đá phôi phai

Ngàn năm trong cõi trần ai

Nhân duyên vạn kiếp chẳng nguôi ngoai phiền

 

Hà nghe hết căn nguyên nguồn cội

Thừ mặt ra bối rối thầm thì

Khác chi tiên nữ cung phi

Duyên xưa đeo đẳng đền nghì trúc mai

 

Núi Ngọc liên hương lài thơm thảo

Lê Thánh Tông mới dạo bước chơi

Bỗng nhiên gặp được một người

Lầu chuông yểu điệu chơi vơi sóng tình

 

Dáng thướt tha thân hình diễm lệ

Vịnh quốc âm thần kệ tuyệt vời

Ngự khen cẩm tú tuôn lời

Đoan trang ngọc thốt mây trời rủ buông

 

Hoa tiên nữ bềnh bồng non nước

Vua mến yêu muốn rước về triều

Thoắt đâu gót ngọc phiêu diêu

Không gian tĩnh lặng bóng chiều hoàng hôn

 

Lầu vọng tiên bồn chồn phảng phất

Gió mây bay ngây ngất lòng người

Trai thanh gái lịch dạo chơi

Văn nhân tài tử thả lời bướm hoa

 

Hồn tiên tử nhạt nhòa đâu đó

Lá hồng rơi thơ tỏ tình ai

Cánh hoa mặt nước u hoài

Bích Câu kỳ ngộ giao đài gác xuân

 

Hà khuyên bạn bần thần chi nưã

Nợ thanh khâm lần lưã tháng ngày

Tỉnh đi chớ có mộng say

Biết đâu ả tố đọa đày não nhân

 

Nàng Quỳnh ấy gửi thân gió bụi

Để mặc ta buồn tủi xót xa

Dật dờ bóng quế hồn ma

Đợi con thỏ ngọc Hằng Nga hão huyền.

 

*Nguyên tác thơ lục bát “Bích Câu Kỳ Ngộ“

29.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Tố Nữ Kỳ Tiên

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 6

 

Chuyện hương lửa thuyền quyên bến nước

Thôn Trữ La ao ước ngọc châu

Hữu duyên tương ngộ nan cầu

Vực sâu thăm thẳm biết đâu mà tìm

 

Câu ký ngộ mò kim đáy biển

Vớt mặt trăng nghêu hến sò cười

Khác chi cá nước chim trời

Tơ duyên phó mặc cho trời mối mai

 

Vắt tay ngẫm khứ lai sinh tử

Trút gánh sầu do tự lòng mình

Khổ đau tạp niệm u minh

Lòng trai phẳng lặng tâm linh an bình

 

Đóa bạch liên rung rinh cánh bướm

Hồ xuân tình thấm đượm hơi sương

Quên đi bao nỗi vấn vương

Bỏ đường phong nguyệt chọn đường vân thiên

 

Sao cho hết muộn phiền u uẩn

Mỏi chờ hoài lận đận chăn uyên

Đêm dài đông lạnh sầu miên

Cuốc kêu khắc khoải lạc miền giá băng

 

Hồn Thục đế bẽ bàng sân tuyết

Sợi tơ vò thảm thiết trời tây

Bâng khuâng ngắm cảnh am mây

Lòng buồn khiến cả cỏ cây cũng buồn

 

Buổi xế tà hoàng hôn bảng lảng

Thắp đèn lên sao tránh bóng mình

Không gian vắng vẻ lặng thinh

Lom khom tiều tụy thân hình xanh xao

 

Đóa hoa đào nghẹn ngào trong gió

Then cổng cài người đó giờ đâu?

Sương rơi thấm ướt khăn đầu

Bài thơ dang dở tủi sầu từng đêm

 

Đền Bạch mã nỗi niềm thương nhớ

Sinh một mình tới đó cầu duyên

Xem xăm bói quẻ chi tiền

Ra tay hào phóng ưu phiền nào tan

 

Bước vào trong khóc than khấn nguyện

Trước bệ thờ thắp nén nhang đèn

Khói hương rêu móc cỏ chen

Sinh càng mệt mỏi đêm đen mịt mù

 

Vừa chợp mắt vù vù gió thổi

Thấy một ông bước tới hỏi chào

Khoan thai khoác tấm cẩm bào

Tay cầm thiết bảng thanh tao nhẹ nhàng

 

Lão tiên ông dặn chàng mai đợi

Bến sông Tô ở lối cầu Đông

Giật mình chợt tỉnh giấc nồng

Bình minh le lói bềnh bồng mây trôi

 

Sinh rụi mắt bồi hồi giây lát

Vội về nhà lưng giắt quan tiền

Đêm qua báo mộng trong đền

Chàng còn ngờ vực thần tiên lẽ nào?

 

*Nguyên tác thơ lục bát “Bích Câu Kỳ Ngộ“

29.6.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Tố Nữ Kỳ Tiên

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 7

 

Sinh bước đi nôn nao lòng dạ

Nỗi niềm riêng khó tả làm sao

Cầu Đông mặt lao xao

Tung tăng cá lội rì rào trúc mai

 

Suốt cả buổi hương lài sen thoảng

Rạng liễu buông chạng vạng chiều quê

Chán chường uể oải ra về

Mặt buồn rười rượi ngô nghê nực cười

 

Bỗng nghe tiếng một người gọi với

Chàng trai kia hãy tới mua tranh

Quên người trong mộng sao đành

Truyền thần một bức rành rành Tố nga

 

Một ông lão nhẩn nha chân bước

Dáng thanh tao râu tóc trắng ngà

Thấy chàng niềm nở từ xa

Quảng Văn biến mất thì ra là nàng

 

Sinh sung sướng dịu dàng âu yếm

Ngắm bức tranh dấu diếm tình cô

Xuân hoa bướm lượn sông hồ

Sớm khuya với bức họa đồ lả lơi

 

Chung một mâm tươi cười đôi đũa

Cùng ăn cơm dàn dụa vần thơ

Rượu mời người đẹp ngẩn ngơ

Long lanh ánh mắt thẫn thờ hồn mai

 

Sinh từ đó nguôi ngoai tấc dạ

Thề suốt đời vàng đá thủy chung

Đêm đông cuốn gọn nằm cùng

Ôm tranh hơi thở chập chùng biển dâng

 

Tình lai láng bâng khuâng sóng dập

Ngọn lưả lòng hầm hập nóng ran

Biết bao ân ái nồng nàn

Canh ba giờ tý chứa chan thiếp chàng

 

Biết bao đêm mơ màng huyền mộng

Sáng ban mai chiêng trống thu ba

Bức tranh tố nữ ngọc ngà

Xem ra đường nét mặn mà tươi hơn

 

Ngày lại ngày chập chờn sinh khí

Chúm chím cười thủ thỉ linh hồn

Trái tim sinh lại bồn chồn

Ngọc Hồ mơ tưởng héo hon lá hồng

 

Bài thơ xưa diêu bông thất lạc

Đình Quảng Văn cánh hạc về trời

Sông Tô cá nước mặn mòi

Cầu Đông lã chã sương rơi nhớ nàng

 

Đêm thầm dậy cung trăng bẻ khóa

Vén chòm mây lá tọa xum xuê

Mê man nửa giấc xuân hòe

Ả Hằng sõng sượt đê mê ngỡ ngàng

 

Cõi trần gian tào khang muôn thuở

Khách tiên trời duyên nợ vấn vương

Giáng Kiều trinh tiết nõn nường

Làm sao tránh khỏi đoạn trường ái ân.

 

*Nguyên tác thơ lục bát “Bích Câu Kỳ Ngộ“

30.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Tố Nữ Kỳ Tiên

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 8

 

Buổi giáp mặt Quảng Văn dang dở

Thiếp về trời chàng ở trần gian

Chiều thu rụng chiếc lá tàn

Hồ sen nuối tiếc vô vàn hạt mưa

 

Cũng lắm lúc giữa trưa trơ trọi

Nỗi niềm riêng mòn mỏi vì ai

Tiếng gà eo óc mãi hoài

Hoàng hôn đom đóm canh dài trở trăn

 

Thắp đèn lên lăn tăn giọt lệ

Ngắm bức tranh kể lể nguồn cơn

Lung linh ánh mắt chập chờn

Cảm thương nỗi nhớ giận hờn mấy khi

 

Rồi một buổi sinh đi nghe giảng

Sáng tới chiều đủ hạng thơ văn

Trở về thịnh soạn trên bàn

Cơm canh ngon miệng hương ngàn ngạt bay

 

Mùi tiên tửu lạ thay trần thế

Lại có người tử tế mang cho

Đói lòng suy ngẫm vẩn vơ

Giả đò đi khỏi bất ngờ trở lui

 

Sinh sững sờ niềm vui khôn xiết

Người trong tranh thân thiết bước ra

Khác chi cổ tích Tố Nga

Thướt tha yểu điệu da ngà điểm trang

 

Sinh quýnh quáng vội vàng chạy tới

Giật bức tranh để khỏi đi vào

Mỹ nhân e thẹn cúi chào

Chàng mừng vô hạn biết bao nhiêu tình

 

Bởi tại thiếp mượn hình núp bóng

Để cho chàng mong ngóng ngày đêm

Thanh tiêu trăng sáng vương thềm

Giáng Kiều tên gọi nỗi niềm ba sinh

 

Hiệu Tiên Thù duyên tình tri ngộ

Tiền định do ngày đó Tiên quân

Đóa hoa biết mặt chúa xuân

Se tơ kết tóc Châu, Trần keo loan

 

Kiếp luân hồi tân toan nối lại

Nhắp chén sầu tê tái bấy lâu

Châu về Hợp phố gieo cầu

Nguyện thề cầm sắt bạc đầu răng long

 

Thuyền đóng ván xuôi dòng phu phụ

Nghĩa tao khang nương tử phu quân

Ngàn năm thơm tiếng chân nhân

Nhìn nhau đắm đuối tần ngần giờ lâu

 

Giáng Kiều rút trâm đầu hô biến

Tòa lâu đài bỗng hiện nguy nga

Người hầu kẻ hạ vào ra

Tú Uyên gia chủ quản gia lạy chào

 

Mở tiệc cưới sơn hào hải vị

Rượu nhi hồng hoan hỉ thâu canh

Động phòng hoa trúc yến anh

Trai du gối hạc gái dành đùi non.

 

*Nguyên tác thơ lục bát “Bích Câu Kỳ Ngộ“

30.6.2020 Lu Hà

 

 

 

Tố Nữ Kỳ Tiên

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 9

 

Đêm hợp cẩn nỉ non ân ái

Thiếp với chằng chẳng ngại phàm tiên

Yêu nhau chi quản sang hèn

Giáng Kiều cùng với Tú Uyên mặn nồng

 

Thế chiến quốc tang bồng hồ hải

Thế xuân thu quan ải mù sương

Trăm năm trọn đạo cương thường

Ngàn năm chung thủy đoạn trường ly tao

 

Cuộc hội ngộ dạt dào trăng gió

Chuốc chén hà má đỏ hây hây

Bình trầm khói tỏa ngất ngây

Quỳnh tương chưa uống đã say giọng tình

 

Nghe êm tai lung linh ánh nguyệt

Sinh giả say ôm diết lấy nàng

Lần khân chưa dám sỗ sàng

Tiền nhân túc trái thiên đàng trần gian

 

Khó chiều lòng nồng nàn cánh bướm

Trước cửa vườn hoa đượm hơi sương

Hồ sen ngó trắng nõn nường

Chư thiên vũ điệu nghê thường áo xiêm

 

Người yểu điệu trên thềm quan khách

Kẻ thanh tao vinh hạnh tân lang

Hoa mừng cố hữu chúc nàng

Đong đưa khoe thắm dịu dàng thanh hương

 

Vài tuần rượu khách dường cáo biệt

Vịn xe mây tha thiết ân cần

Lả lơi cười với mỹ nhân

Màn buông trướng gấm xa gần ngẩn ngơ

 

Hé động đào đợi chờ bể ái

Mưa rào tuôn cuồng dại sóng dâng

Thủy triều cá nhảy tâng tâng

Lâng lâng chim nhạn mấy tầng mây bay

 

Cổ chí kim xưa nay tài tử

Bạn hồng nhan tư lự bén dây

Trăm năm cầm sắt từ đây

Bầu tiên hoan lạc vui vầy canh thâu

 

Dưới ánh nguyệt bóng câu huyền ảo

Quạ ăn sương lảo đảo men say

Câu thơ trên gác bàn vây

Cuộc cờ Đế thích vơi đầy nỉ non

 

Người quốc sắc phẩm son tiên nữ

Kẻ phàm trần sĩ tử hào hoa

Phong lưu tuyết bạch thái hòa

Nhà lan sum họp nhạt nhòa ty ca

 

Trong tần tảo ngoài ra say sỉn

Dần phai tàn bịn rịn héo hon

Làm sao giữ được vuông tròn

Nào hay nợ trước nay còn dở dang

 

Trần Tú Uyên ngày càng quá trớn

Đường quan trường chẳng gợn lòng mình

Ham chơi học thói Lưu Linh

Khinh thường thế thái nhân tình bể dâu

 

*Nguyên tác thơ lục bát “Bích Câu Kỳ Ngộ“

1.7.2020 Lu Hà

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét