Tình Yêu Hoa Bướm
tặng Micha
Rostalski
Tình yêu hoa bướm
muôn đời
Phải đâu xa lạ
trăm loài cỏ cây
Hoa thơm cánh bướm
đắm say
Xác xơ bi lụy đắng
cay ngậm ngùi
Bao nhiêu cảnh ngộ
chôn vùi
Đôi lòng cách biệt
sụt sùi thương đau
Bướm hoa xao xuyến
tinh cầu
Hãy nghe bướm khóc
âu sầu đoá hoa
Mỗi khi sương xuống
nhạt nhòa
Trăng soi vằng vặc
động tòa thiên nhiên
Ping pong nặng trái ưu phiền
Kẻ qua người lại
triền miên giận hờn
Bóng kia vật vã vô
hồn
Cuộc chơi tình ái
vương buồn thiên thu
Lá rơi xào xạc như
ru
Xôn xao tiếng trống
âm u điệu kèn
Vẳng nghe tiếng
hát xa quên
Hoa tàn xác bướm
bao phen hận thù
Tàn y theo gió mây
mù
Còn chi nuối tiếng
chẳng bù năm xưa
Đồng hoang cỏ dại
xa đưa
Ngán sao sáng nắng
chiều mưa não nùng
Đoạn trường hoa bướm
trập trùng
Phất phơ tóc trắng
rửng rưng hững hờ !
cảm tác khi đọc
bài thơ tiếng Đức của bạn
18.7.2013 Lu Hà
Tình Yêu Vạn Dặm
cảm tác thơ Lê Thị
Lý: Không Gian, Thời Gian Và Tình Nhân
Tình vạn dặm mênh
mông vô tận
Giòng thời gian tủi
hận hoàng hôn
Nắng vàng tê tái gợi
buồn
Nụ hồng ướt đẫm
trào tuôn suối ngàn
Tuổi con gái mưa
tràn sóng vỗ
Mảnh tình xưa bóng
nhỏ trăng soi
Linh hồn lạc lối
anh ơi!
Khối sầu vạn cổ tả
tơi nấm mồ
Ngày xưa ấy bên hồ
than thở
Bài đồng dao chân
sáo reo vui
Hôn anh lá rụng phấn
chùi
Sân truờng giòng
nhạc thơm mùi sáp hoa
Giờ ảo não dương
tà nguyệt khuyết
Khói lam chiều thảm
thiết chơi vơi
Nhạn bay về cuối
chân trời
Sầu vương cố quốc
lệ rơi đôi hàng
Con bướm trắng
lang thang tưởng nhớ
Chuyến đò ngang bến
cũ đợi ai
Hồn trinh môi thắm
vọng đài
Sen lòng tơ ngó áo
dài tóc buông…!
11.9.2014 Lu Hà
Tình Yêu Muốn Nói
tặng Thimyngoc
Huynh
Tim hồng sưởi ấm
đêm Đông
Chao ôi chan chứa
giấc nồng suối reo
Bướm ong xao xuyến
chân đèo
Đào nguyên lạc lối
gió vèo mây đưa
Tình yêu thánh
thót hạt mưa
Thầm thì như thuở
trăng vừa lên non
Bình minh biển động
sóng cồn
Thuyền duyên đắm
đuối mảnh hồn lả lơi
Người yêu không
nói ra lời
Ái ân nức nở xa
xôi u hoài
Đợi chờ trong cõi
trần ai
Ngày dài tháng rộng
tương lai huy hoàng
Cớ sao mộng đẹp
tan hoang
Người đời quay quắt
bẽ bàng chiều thu
Đêm nằm nghe tiếng
ai ru
Côn trùng thảo mộc
vi vu gió lùa
Nhớ nhung ray rứt
bốn mùa
Đĩa dầu hao cạn
cũng vừa tàn canh
Gần nhau lần lữa
không thành
Xa nhau nuối tiếc
cũng đành chịu thôi
Xót xa ân hận một
đời
Trách chi lỡ chuyến
lệ rơi con đò
Thư cưu trống mái
đôi bờ
Quan san muôn dặm
mịt mờ sương rơi!
14.5.2013 Lu Hà
Tỏ Tình Mộng Đẹp
Tình Mộng đẹp
duyên vừa hé nụ
Môi em cười chan
chứa lòng anh
Con chim nó hót
trên cành
Phất phơ cánh bướm
sao đành chịu yên?
Anh hồi hộp triền
miên mất ngủ
Thổn thức hoài
đang giữa nửa đêm
Lan man cảm giác
êm đềm
Bên song cửa sổ lưỡi
liềm trăng non
Tay quờ quặng trào
cơn biển động
Mảnh chăn đơn tiếng
sóng gần xa
Trái tim ngây ngất
Hằng Nga
Không gian sột soạt
thướt tha dịu dàng
Anh chới với lâng
lâng đâu đó
Em chập chờn lúc tỏ
khi mờ
Tóc mây lõa xõa dật
dờ
Giơ tay vội giữ
nào ngờ sương tan
Khi tỉnh dậy thở
than ngao ngán
Thương phận mình lận
đận gian nan
Bôn ba khắp nẻo trần
gian
Lam Kiều chày ngọc
Thái Chân hỡi nàng
Anh khao khát tình
chàng nghĩa thiếp
Mái nhà tranh tôm
tép cầu ao
Chăn tằm dệt vải
thanh tao
Vịt gà ngan ngỗng
lao xao sớm chiều
Thơ anh viết bao
điều muốn nói
Tình của anh đắm
đuối em ơi!
Trên trang giấy trắng
trọn đời
Dù cho biển cạn chằng
dời núi non!
28.3.2014 Lu Hà
Tôi Khổ Thế Này
hoạ bài thơ cuối
cùng cuả T.T.Kh
Thu đến, xuân đi,
tháng lại qua
Mấy muà băng giá hẹn
thương đau
Ba năm dồn lại
vuơng sầu tủi
Em vẫn âm thầm nhắc
lại đâu ?
Thôi nhé anh ơi,
ngậm đắng cay
Càng thương càng
nhớ hận chia ly
Vườn Thanh gió chướng
TiGon nát
Ai viết thành thơ
sự đã rồi ?…
Tháng lại ngày qua
một nỗi niềm
Muà đông băng giá
cõi lòng em
Bài thơ chan chưá
ba người đọc
Đan áo cho chồng
thiên hạ xem …
Là khổ đời nhau
anh biết không
Ngàn năm lễ giáo
có khoan dung
Thương đau rỏ giọt
tàn canh lệ
Leo lắt đèn khuya
điệu não nùng
Rầu rĩ canh dư một
cảnh tình
Bài thơ ưá máu
khóc điêu linh
Thuyền em thăm ván
còn quay lại
Đổi lấy hư vinh chỉ
một mình…
Oán trách làm chi
một cuộc đời
Từng đêm giông bão
cánh hoa rơi
Buồng the quanh quẩn
hồn tê dại
Thương khóc người
ta chẳng giữ lời !
Tôi giận hờn anh nỗi
đắm say
Mỗi dòng mỗi chữ
viết sao đây
Tâm hồn tù túng buồn
thê thảm
Tôi nhớ từng đêm nỗi
oán dày
Héo hắt tàn canh chẳng được yên
Ngoài trời mưa gió
cánh hoa chen
Thương anh lầm lũi
phương trời thẳm
Khổ aỉ trùng dương
tủi lụy phiền
Anh ở phương nào
có nhớ nhung
Lòng còn thổn thức
nghẹn ngào thương
Tuổi thơ non dại
đâu còn nưã
Thoang thoảng tình
em lạnh giá hương
Đông đến thu tàn
trăng mờ soi
Thương anh sao nỡ
trách không thôi
Mưa lòng rầu rĩ
theo năm tháng
Trời hỡi, sao tôi
khổ thế này?
*bài này chưa hẳn là họa theo vần
*bài này chưa hẳn là họa theo vần
16.2.2010 Lu Hà
Thương Cánh Hoa
Tim
hoạ Hai Sắc Hoa
TiGon cuả T.T.Kh
Nhớ muà năm ngoái
đoá TiGon
Thoang thoảng
hương bay gợi nỗi buồn
Tôi thấy lòng mình
tê tái quá
Ngậm ngùi thương
mãi buổi hoàng hôn
Thuở đó ngày xưa
dưới nắng hồng
Rì rào gió thoảng
lót bờ phong
Ngây thơ tôi vẫn
tin đời đẹp
Muôn cánh hoa tim
chẳng biến lòng.
Tôi biết làm sao
được hở trời !
Người đi biền biệt
áng mây trôi
Đường xa vút bóng
mờ sương thẳm
Để lại vườn tình
hoa lá rơi !
Người vẫn thường
hay đứng ngắm tôi
Mê say nét bút vẽ
hoa cười
Chân dung vương vấn
hồn thi sĩ
Mái tóc mây bay sợi
rối bời .
Thơ thẩn chiều nay
lại nhớ người
Một muà hoa trắng
cuả xa xôi
TiGon lả tả rèm
buông phủ
Lạnh lẽo đèn khuya
lệ nến rời !
Một bước chân đi
phận lỡ làng
Dưới dàn thiên lý
khóc thương tang
Ngoài kia sương muối
rơi nhiều lắm
Ai biết đời tôi chịu
dở dang ?
Pháo nổ hoàng hôn
ngớ ngẩn thu
Cuộc đời như thể
giấc chiêm bao
Người đi xa lắm
tôi buồn nhớ
Áo trắng cô dâu
gió lững lờ…
Tôi nhớ thương ai
hận một đời
Buồng không lạnh
ngắt chỉ mình tôi
Chồng tôi năm
tháng sao hờ hững
Cỏ uá cành khô
cách biệt rồi…!
Eỏ lả lược gương
trống trải nhà
Buồn xem tiểu thuyết
đoá hoa xưa
Có ai viết cánh
hoa tim vỡ
Như thể lòng tôi
tuyết trắng pha
Tôi vẫn không quên
tiếng thở dài
Ngày xưa người đã
nhắc cho tôi
Tình ta như cánh
hoa tim vỡ
Anh sợ đời ta cũng
thế thôi.
Tôi nhớ canh khuya
tiếng gọi đò
Bên bờ sông vắng
lá vàng thu
Đường phong xa thẳm
mù sương cát
Dấu bóng người xưa
vẫn nhạt nhoà
Sau trước thì tôi
đã lấy chồng
Ngàn thu buồn lắm
bóng tà dương
Hoàng hôn phủ xuống
đời tôi khổ
Người ở phương xa
có tủi lòng ?
15.2.2010 Lu Hà
Khổ Lụy Tình Em
hoạ bài thơ Thứ Nhất
cuả T.T.Kh
Buổi ấy thơ bay tà
áo trắng
Nữ sinh trinh bạch
một mùi hương
Bỗng đâu gió chướng
từ xa lạ
Thổi tắt lòng
em nỗi xót thương
Tôi có ngờ đâu cuộc
biển dâu
Trùng dương sóng dữ
một đời hoa
Hàng phong ủ rũ
thuyền thăm ván
Bãi biển người đi cách biệt xa…
Thui thủi đèn
khuya một bóng hình
Tôi thương lá rụng
dưới vòm xanh
Trăng sao buồn bã
vương tà áo
Ánh sáng xa xăm
khóc phận mình.
Pháo cưới kiệu hoa
đã đến nhà
Để rồi tôi vẫn phải
đi theo
Ngại ngùng mưa nắng
thương buồn nhớ
Phòng lạnh trời
ơi, gió bốn muà…
Từ đó trở đi rũ
cánh rèm
Hương hoa hò hẹn
bóng trăng yên
Còn đâu bóng dáng
bên vườn vắng
Nhặt cánh cánh
TiGon chạnh nỗi niềm
Đã mấy thu rồi tưởng
lãng quên
Bỗng đâu gió thổi
cánh hoa quen
Bâng khuâng khơi lại
dòng thương cảm
Hận lỗi cung đàn để
mất duyên
Mảnh mai một đoá
hoa tim vỡ
Như những cuộc
tình tiếc ngẩn ngơ
Lần lưã qua đi mùi
cỏ uá
Vườn Thanh xơ xác
chẳng nên chờ
Thôi thúc lòng tôi
phải viết ra
Như tôi lỗi hẹn mối
tình xưa
Hãy quên đi nhé
thương và nhớ
Đừng khóc thở than
với cả thơ
Khắc khoải canh
khuya Cuốc gọi hè
Giọng buồn thê thảm
để ai nghe
Bên song cưả sổ
trăng nhìn lén
Thiếu phụ cô đơn lại
não nề
Thôi thế thì thôi
đã hết rồi
Cánh hoa tim ấy đã
tàn phai
Tiếc chi một mảnh
tình xuân héo
Khổ lụy thương đau
nặng gánh đời !
15.2.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét