Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Đón Xuân Tâm Sự Đầu Năm Với Vũ Hoài Trang



 



Tuyệt vời nghe rất vui rạo rực ngất ngây tâm hồn thơ trẻ. Lời lẽ giản dị mộc mạc chân tình. Gọi là ca nhạc mừng xuân phải nói là một bài hát hay lắm, giọng ca ấm áp nhí nhảnh vô cùng. Tôi nghe rất thích như cảm thấy người phụ nữ làm ra bản nhạc này lại tự hát trêu đùa với tôi vậy? Đó là cảm giác của người nghe như tôi đây vẫn luôn coi mình là thi sĩ tình thơ thật sự chứ không phải coi chuyện làm thơ tình như cái gì đó béo bở lợi danh mà phải cần khiêm tốn.


Thật lòng muốn nói với Hoài Trang một hai lần anh nghe em hát ở clip trong cái quán hay buổi họp mặt nào đó trống nhạc ầm ĩ át luôn cả giọng em, nghe em hát mà chả biết em hát cái gì? Lại tiếng ồn ào của khách khứa nghe thì nghe thôi chứ anh chả có cảm hứng gì. Nhưng hôm nay nghe băng Video này lời hát hay bay vút mà giọng hát rất thanh nhã nghe melodie  tuyệt vời lắm.


Nói thật với Hoài Trang từ lâu anh cũng thấy giận em, vì cách đây hơn 2 năm chính mồm em tuyên bố như đinh đóng cột là em sẽ phố nhạc  vào một bài thơ anh tặng em và hát cho anh nghe. Nhưng rồi cũng mất tiêu luôn. Em còn bảo: Anh Lu Hà ơi! Thơ tặng em anh cứ từ từ thong thả mà viết, lời lẽ trau chuốt thật hay vào triển vọng em sẽ in thành sách làm kỷ niệm.

Mong em in thơ anh hay viết tặng em thì còn viển vông, nhưng mong em phổ nhạc như lời hứa thì anh vẫn còn trông đợi.

Anh nghĩ: Ừ mình cũng thông cảm cho cô ấy là nhà thiết kế thời trang chứ chuyện viết nhạc, phổ nhạc chỉ là nghề tay trái hay thú vui nghệ thuật thôi. Cô ta chắc hẳn chưa quên vì công việc bề bộn mà thôi.

Tính anh như vậy đó. Ai đó hứa ngâm thơ hay phổ nhạc mà không làm anh giận suốt đời. Anh yêu ai thích ai mến ai ngưỡng mộ ai thì anh bày tỏ ra mặt và luôn tranh đấu bảo vệ người mình thích khi ai đó chỉ trích xúc phạm đến danh dự tài năng người đó vô lý. Còn anh ghét ai thì chết đi từ đời tám hoánh nào anh cũng không buông tha. Như ông Trịnh Công Sơn chết rồi anh vẫn khinh bỉ là trò nhạc rỏm, một ngã bất tài lưu manh làm nhạc tuyên truyền nhạc đám ma rên rỉ khóc than, hèn nhát chứ tài cán quái gì thằng cha mật vụ xanh vỏ đỏ lòng này, tiền hậu bất nhất làm quái gì có tâm hồn lương tâm mà âm nhạc hát hò? Dân Việt Nam còn nhiều người quá dốt, họ mê thằng cha này vì trình độ trí tuệ tâm hồn chỉ có bấy nhiêu thôi. Thằng Nhật Bản muốn lấy lòng miền Nam cộng hòa mà cho bài Diễm Xưa giải nhất. Cái thứ dân hoang đảo hàng nghìn năm văn hoá lẹt đẹt mới mở mặt mở mày vài thế kỷ nay chứ có quái gì đâu? Nên họ bảo Diễm Xưa như dân ca Nhật. Khó ngửi lắm. Ai khen cứ khen còn Lu Hà và nhiều người khác chê bai cứ chê. Mà chê cụ thể chứ không thèm chửi bậy tục tằn theo kiểu vô học vô tri vô giác.

Còn các cô ca sĩ nhạc sĩ ngâm sĩ hứa hẹn với anh mà không làm thì anh chỉ giận thôi và bỏ qua. Chứ anh không ghét như Trịnh Công Sơn hay Xuân Diệu, Tố Hữu gì đó.

Người đàn ông bậc truợng phu rất trọng chữ tín và trọng lời hứa, họ không thích hứa suông. Còn thế nào là thuyền quyên thục nữ? Là nguời muốn có bạn tri kỷ tri âm. Muốn có người tin tuởng để trao gửi trái tim tâm hồn.

Vài dòng tâm sự thẳng thắn công khai với Hoài trang và bạn bè facebook. Lu Hà này ghét nhất chữ tế nhị mà phải nói lời gian dối để làm đẹp lòng ai đó. Tâm hồn trái tim Lu Hà ngay thẳng có sao nói vậy.

Tôi muốn hét thật to lên, tôi là thi sĩ tình thơ. Tôi rất cảm động khi nghe cô Hoài Trang hát. Thế thôi.

Không nén nổi xúc động khi nghe cô em Hoài Trang hát. Vậy có thơ luôn để làm kỷ niệm.


Tình Xuân Ấm Áp
cảm xúc khi nghe ca nhạc sĩ Vũ Hoài Trang hát: Đón Xuân Huy Hoàng

Nghe tiếng hát ngậm ngùi thương nhớ
Nỗi niềm xưa chan chứa mãi thôi
Gió đưa khúc nhạc bồi hồi
Cung đàn dìu dặt nổi trôi sông hồ

Mùa xuân đến dư đồ non nước
Nguyện Chúa ban ơn phước thanh bình
Tuổi xuân hy vọng hành tinh
Bàn tay cóng lạnh tâm tình gửi trao

Đàn bướm trắng dạt dào xuân mới
Trăm hoa cười đắm đuối thiết tha
Vui xuân điệu múa thái hòa
Đẹp tươi muôn sắc nhạt nhòa tuyết sương

Kìa thế giới phố phường thôn xóm
Khắp kinh thành nhen nhóm lửa lòng
Giao thừa sáng rực trời trong
Xóa tan phiền não ngược giòng thời gian

Bao thống thiết nồng nàn yêu dấu
Có nghe chăng Bắc Đẩu Ngân Hà
Quảng Hàn giọt lệ Hằng Nga
Cô đơn bạc bẽo gốc đa sụt sùi

Cuộc dâu bể dập vùi hưng phế
Thái dương còn trần thế của ta
Chắp tay chung một mái nhà
Tình xuân ấm áp bài ca huy hoàng!

2.1.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét