Tình Thơ Dang Dở
Mấy lần tìm nưả bài thơ
Tình tôi dang dở đôi bờ chiêm bao
Hương Giang dòng chảy lững lờ
Lá vàng bảng lảng bơ vơ nẻo nào
Đoạn trường sương nhỏ mịt mờ
Trán nhăn tư lự bơ phờ hồn mơ
Phiến sầu đeo đuổi thẫn thờ
Tình xuân héo uá cánh đào lià tan
Canh khuya thánh thót ưá tràn
Hàng hiên lã chã trần gian u hoài
Tuyết băng giá lạnh tim côi
Tình xưa con cuốc chơi vơi nỗi buồn
Đồi thông rặng liễu trào cơn
Gốc dưà tê tái hoàng hôn dáng Kiều
Mình tôi một cõi cô liêu
Mặc người hối hả sớm chiều ngược xuôi
Còn chi để lại cho đời
Bao nhiêu kỷ niệm biển khơi chôn vùi
Lục tìm đáy tủ ngậm ngùi
Bài thơ đứt đoạn sụt sùi thương đau
Thời gian dầu dãi mái đầu
Lòng còn thổn thức giang đầu đợi em
Cung Hằng toả sáng êm đềm
Vần thơ chắp nối vương thềm bóng trăng
Đằng vân tôi lại gặp nàng
Hoa đào nở nhụy dịu dàng yến oanh
Tình thơ theo giấc mộng lành
Đa tình cổ lụy kinh thành khói sương!
cảm tác khi đọc thơ La Lan
1.11.2012 Lu Hà
Tình Thơ Trên Mạng Facebook
tặng Hoài Vân khi đọc bài: Tình Facebook
Anh tán bằng tấm lòng tha thiết
Lời thơ hiền da diết làm sao
Để rồi vương vấn ly tao
Mong lên Facebook
khát khao nhạt nhòa
Mộng tình ái như mưa như gió
Cảnh thần tiên phượng múa thướt tha
Ngọa Long bạch mã la đà
Chim sa cá lặn Ngân Hà xôn xao
Em khúc khích dạt dào biển cả
Anh ngỏ lời chan chứa được không?
Bâng khuâng em cũng mở lòng
Động Hồ lai láng bướm hồng đào tơ
Tưởng vui thế nào ngờ gỉa lả
Cũng giận hờn đôi lứa lặng câm
Lửa tình nhen nhúm âm thầm
Thời gian đầy đặn tháng năm mặn nồng
Kiếp phù thể đoạn trường nhân thế
Để tình em tê tái canh thâu
Hồn trinh hẹn bến giang đầu
Nghìn thu còn nhớ biển dâu bụi mờ…?
Tình vạn dặm dật dờ trăng gió
Hẹn hò nhau cổ độ ngàn sao
Đại dương cách trở đôi bờ
Hư không huyền ảo mộng mơ điệp hồ…!
17.5.2013 Lu Hà
Tình Mai Viễn Xứ
Chậu hoa nở cánh vàng rực rỡ
Thương gốc mai tàn tạ quê nhà
Cành kia ai chiết mang qua
Hay đâu xứ xở làm quà bốn phương...
Đàn chim én lưu vong nhớ mãi
Một miền quê tê tái nắng mưa
Ông bà chú bác mẹ cha
Mười năm rồi nhỉ quê nhà ra sao...?
Đời thiếu phụ bơ vơ trần thế
Tết quê người tri kỷ còn ai
Cuối năm trằn trọc canh dài
Cô đơn lạnh lẽo u hoài xót xa...
Thân bồ liễu dật dờ mưa nắng
Cuộc mưu sinh đằng đẵng sương pha
Tuyết rơi trắng cả ta bà
Trăng sầu nưả mảnh nhạt nhoà xa xôi...
Nghe tiếng pháo bồi hồi mừng tủi
Cánh mai rung lủi thủi giận hờn
Chập chờn sóng vỗ trào cơn
Tiếng lòng vời vợi nưả hồn xót xa...
thơ tặng Mai
Hoài Thu sau khi đọc bài :Xuân Tha Hương
31.12.2012 Lu Hà
Tình Mây Nghĩa Gió
Gió mây sinh giữa đất trời
Đôi ta duyên phận từ thời xa xưa
Mây về gọi gió lưa thưa
Hạt trời mưa móc tình chưa sum vầy
Quanh năm ân ái vơi đầy
Đi xa mây vẫn vun dày nhớ mong
Mây về gió laị vấn vương
Gió mây quấn quít yêu thương ta mình
Mây đừng mê mải hành tinh
Để cho gió phải một mình bơ vơ
Trần gian sầu muộn ngẩn ngơ
Trông mây nghe gió bao giờ gặp nhau?
Anh đi bao nỗi u sầu
Để em vò võ chiều tà ngóng mây
Trời quang mây tạnh gió bay
Gió hiu hiu thổi tóc mây nhớ chàng
Gió mây sao lại giữa đàng
Nửa đường oán trách bẽ bàng đổi ngôi?
Mây xa mê mải đất trời
Hoa thơm bướm lượn núi đồi gần xa
Vắng mây gió nhỡ sa đà
Mộng tình luyến ái xa nhà chinh nhân
Gió ơi! lá rụng thu tàn
Thương người thiếu phụ phu quân vắng nhà
Hoa xuân cỏ úa bóng tà
Mây ơi! có biết tuổi già gió mong
Mây trời vui cảnh bốn phương
Non cao nước biếc sông trăng dịu hiền
Mây còn thương gió chính chuyên
Đừng quên mây gió xe duyên vợ chồng!
7.3.2008 Lu Hà
Tình Mẹ Con Nhà Ca Sĩ Lệ Hải
Mẹ hiền gội tóc cho con
Tình thương như nước trong nguồn chảy ra
Chứa chan lệ thủy sơn hà
Đất trời cảm động Hằng Nga động lòng
Xinh tươi hai đóa hoa hồng
Noel tạm vắng học đường về thăm
Nghẹn ngào mẫu tử tình thâm
Vẳng nghe thánh thót dương cầm phúc âm
Phòng văn thơm ngát hương trầm
Kim chi ngọc điệp thì thầm mẹ con
Bây giờ bé đã lớn khôn
Công lao dưỡng dục lệ tuôn đôi hàng
Mắt buồn lỡ bước sang ngang
Cành xuân cánh én dở dang lỡ làng
Bàn tay mềm mại nhẹ nhàng
Vuốt ve mái tóc dịu dàng thiết tha
Bình an yên ấm cảnh nhà
Niềm vui hạnh phúc nhạt nhòa nến nhang
Tết về cảnh mới sang trang
Hồng ân Thiên Chúa từng tràng pháo vang
19.12.2013 Lu Hà
Tình Ta Trái Ngang
cảm xúc từ bài thơ: Cho Em Chờ Anh Nhé ở trang Tâm An
Lạc
Ngày xưa đó trời mây gió nhẹ
Em gặp anh êm ái xuân thu
Tháng ba định mệnh phù du
Nổi trôi trong cõi sa bà khổ đau…?
Từ thuở ấy mưa nhoà năm nhất
Là nữ sinh trường luật thướt tha
Anh ngây ngô buổi xơ đầu
Khoá hai trường điện chẳng màu mè chi…
Đâu phải khó dễ bề tính khí
Hội trường ruà lặng lẽ bình yên
Ngập ngừng hỏi khẽ làm quen
Thẹn thùng má đỏ thôi miên mỉm cười…
Rồi sau đó vui tươi ong bướm
Ngồi bên nhau ta ngắm sao đêm
Du dương khúc nhạc êm đềm
Vô tình chạm khẽ nỗi niềm thương yêu…
Em cứ ngỡ mãi chiều gió lộng
Mối tình này rung động đầu đời
Nào ngờ vội vã xa rời
Anh như cơn gió đến rồi lại đi…
Tưởng năm tháng quên đi ký ức
Đếm thời gian hồi phục về nhau
Bóng hình in dấu dãi dầu
Trái tim rạo rực uá sầu tàn phai…
Có đôi lúc thở dài ngao ngán
Giữa canh khuya chán nản đời hoa
Hàng hiên thánh thót hạt mưa
Đầm đià gối lẻ mái đầu rối tung…
Tình ngang trái dây cung đàn đứt
Mối tơ vò day dứt từ xa
Vô tình lại gặp lối xưa
Gió xuân nhè nhẹ tháng ba lại về…
Vẫn băng ghế cận kề thuở trước
Mấy năm hoài tiếng nấc nghẹn ngào
Vi vu mai trúc
dạt dào
Ôm em lần cuối biết sao bây giờ…?
Khó giải thích đôi bờ sóng vỗ
Biển xa xôi đừng nhớ hận đời…
Gạt đi giọt lệ rã rời
Em ơi! Khó nói chơi vơi cõi lòng…
Tay nắm chặt thê lương ảo não
Không muốn rằng em khổ vì anh…
Quên đi câu chuyện chúng mình
Rong rêu bèo bọt duyên tình dần xa…!
Quên sao được trăng ngà sẻ nửa
Tại vì sao chưa đủ mình cần…?
Dặm trường trong cõi nhân gian
Em chờ phiá trước vạn lần thủy chung…!
13.3.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét