Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2017

Cò Mồi Nguyễn Quốc Bình



Nguyễn Quốc Bình tôi cũng chả lạ gì chuyên đánh rắm rong hút thuốc lào vặt, viết phản hồi ba lăng nhăng trên báo tổ quốc. Hôm nay ông ta viết một bài dài dằng dặc kể lể con cà con kê về chuyện tướng Nguyễn Cao Kỳ quy thuận triều đình cộng sản, và cứ tấm tắc khen Kỳ là thức thời, rồi Bình tự cho mình là trí giả cao mình liên tiếp phê phán ông Bùi Tín.


Bây giờ Bình lại càng hồ đồ khi đọc bài viết cuả Người Quan Sát. Trí tuệ của Bình qúa kém cỏi. Có thể Bình ở Việt Nam đưọc nhiều người ca tụng là cây bút chững chạc của báo chí cộng sản.
Nhưng với tôi  và rất nhiều những nhân sĩ hải ngoại thì thấy Bình tỏ ra thiếu bản lãnh, lập luận thiếu logich. Bình chỉ có thể là xứ mù thì thằng chột làm vua thôi. Tôi cứ nói thẳng mong ông  Bình đừng tự ái nhé

Hãy đọc thử xem Bình viết gì về người quan sát ? Mà người quan sát là ai mà đám cò mồi bạc đầu hói trán này phải tâng bốc y lên mây xanh nhỉ? Rồi lại dền dứ giả vờ phản đối vài chi tiết hành tỏi rối lại thổi ống đu đủ. Chắc hẳn là tay trùm sò chóp bu, như bộ trưởng thông tin tuyên truyền, trưởng ban tuyên huấn trung ương đảng cộng sản gì đó?


Trích: „Tôi thấy bài viết của Người Quán Sát đưa ra chẳng có gì không đúng cả. Chuyện nhà nước Việt nam cắt xen và tước bỏ quyền tự do báo chí của người viết ở trong nước, chuyện lợi dụng tự do quá trớn để viết bậy, nói láo, ăn đứng dựng ngược sao băng đĩa lậu v.v…ở hải ngoại là điều không ai không nhận thấy duy có điều tác giả vạch ra nhưng phân tích cho họ thấy cái sai của người cầm bút mà tự sửa. Bài viết đúng vào dịp kỷ niệm ngày nhà báo Việt nam hay như thế mà còn viết láo phê phán vô cớ Người Quán Sát. Tôi thấy đó là không nên, đó cũng là bôi đen chứ còn gì nữa, vạch lá tìm sâu nhưng chẳng thon kêấy gì chỉ thấy mặt lạ của mình rơi ra mà thôi. Cái mặt lạ của Lu Hà đeo rơi ra lại thấy đó là ông Bùi Tín. Xin hãy nhặt lấy mà đứng lên đi ông „
Nguyễn Quốc Bình

Bình viết: Chuyện nhà nước Việt Nam cắt xén và tước bỏ quyền tự do báo chí của ngưòi viết ở trong nước. Sau đó Bình hạ một caí dấu phẩy và tiếp theo chuyện lợi dụng tự do quá trớn để viết bậy, nói láo, ăn đứng, dựng ngược sao băng điã lậu v.v... Bình lẫn lộn vô cùng, Bình gộp những ý kiến lan man của ngưòi quan sát và cả ý kiến phản hồi của người lấy tên Nguyễn Thị Hoài Thu vào  chung một câu chia ngăn nhau bởi cái dấu phẩy.
Nưả tay bên tay trái câu văn theo Bình là của Người quan sát. Nhưng thực tế Ngưòi quan sát không hề viết như ý  mà Bình viết: Chuyện nhà nước cắt xén và tước bỏ quyền tự do báo chí của người viết trong nước. Một câu văn lộn xộn, cắt xén vẫn có thể cho in đọan còn lại, hoặc cắt xén rồi cấm luôn? Hoặc tước hẳn quyền tự do báo chí trong phạm vi một bài viết?

Bình không thưà nhận Việt Nam không hề có tự do ngôn luân báo chí cho những tiếng nói đối lập. Bình tự tiện gắn một câu rất vớ vẩn của một ngưòi đàn bà lấy tên là Thu trong ý kiến phản hồi vào vế thứ hai bên phải cái dấu phẩy

Người quan sát không hề đả sao băng điã lậu. Người quan sát chia bài viết ra thành hai phần:
Phần thứ nhất về tình hình báo chí trong nước, phần thứ hai ở nước ngoài

Nhưng Quốc Bình cứ lẫn lộn cả hai phần trong câu mở đầu  và chia nhau bới một cái dấu phẩy.Tôi muốn hỏi Bình có phải là nhà báo chuyên nghiệp không, hay chỉ là một gã cha ky chú kiết nào đó viết lấy được, chả nhẽ không viết gì?

Tôi đã phân tích rất rõ ràng từng đoạn văn của ngưòi quan sát, ý đồ, thủ thuật, đánh tráo khái niệm, mập mờ trắng đen, dương đông kích tây, ngụy tạo, lấp liếm bao chev.v… Tuởng phê nhưng chẳng phê, tưởng phán nhưng chẳng phán. Một giọng văn chung chung thiếu sức hấp dẫn , thiếu tính thuyết phục. Đọc chỉ thấy chữ  là chữ, chứ không thấy nghĩa và có giá trị thiết thực gì. Than ôi nó là kết quả bi thương cuả nền báo chí xhcn hậu cộng sản.

4.5.2010 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét