Thứ Tư, 4 tháng 1, 2017

Thơ Tình Chùm 854



 


Là Cây Thông
Cảm hứng với Trần Thu Hà

Là cây thông giữa trời mưa gió
Đại bàng ơi! biết tỏ cùng ai
Hoa hồng sao lại có gai
Trần gian bi lụy canh dài thở than

Hạt bụi đỏ chứa chan tình ái
Mỹ nhân buồn quan ải đường xa
Xôn xao kìa giải ngân hà
Ngàn sao lấp lánh Hằng Nga thẹn thùng


Hồn thơ mộng chập chùng biển cả
Thuyền ra khơi chống trả cuồng phong
Sáng soi có Chúa Quan Phòng
Dặm trường thiên lý thong dong vườn đào

Thương bướm trắng nghẹn ngào giọt lệ
Hội giao đài thi sĩ say men
Động hồ chẳng nỡ cài then
Xăm xăm bẻ khóa chong đèn thâu canh

Thơ song thất sang cành lục bát
Chén quỳnh tương dào dạt khói mây
Thiên thai Từ Thức ngất ngây
Bình minh lơ láo vui vầy thế thôi… !

11.12.2016 Lu Hà



Tâm Hồn Em An Lạc
Tri ân Trần Thu Hà ngâm thơ

Tâm hồn em an lạc
Còn thú gì vui hơn
Nghe sóng vỗ chập chờn
Biển hoàng hôn hết giận

Thần linh mừng tinh tấn
Đáy nước tình lả lơi
Sóng sánh Hằng Nga cười
Cho hồn anh tĩnh tại

Sưởi cõi lòng tê tái
Nơi phương trời xa xôi
Hết đứng rồi lại ngồi
Cánh chim sầu cố quận

Mang bóng hình vương vấn
Cánh đồng làng mây bay
Trải bao nỗi đắng cay
Chưa hết mùa mưa nắng

Thời gian dài đằng đẵng
Thương nhớ vọng hoài âm
Réo rắt cung đàn trầm
Giọng ca ngâm cao vút

Gió đông buồn hun hút
Bông tuyết thôi tả tơi
Ngậm ngùi nước mắt rơi
Thơ cảm ơn em gái !

11.12.2016 Lu Hà



Tâm Hồn Rộng Mở
viết tặng Trần Thu Hà

Ôi Thiên Chúa! Tâm hồn rộng mở
Trải lòng xuân thục nữ ngâm thơ
Ao nhà cá lội lờ đờ
Líu lo chim hót đôi bờ liễu buông…

Gót sen dạo vườn hồng chan chứa
Nàng Hằng Nga chăm chú lắng nghe
Vén mây hạ giới say mê
Quỳnh hương ngào ngạt tràn trề hoan ca

Người thi sĩ mặn mà thế kỷ
Hội giao đài ý vị nhân sinh
Ngất ngây vũ trụ tự tình
Long lanh ánh nguyệt thần linh dạt dào

Nghe gió thổi xôn xao lá rụng
Buổi hoàng hôn rúng động trái tim
Bồn chồn xao xuyến cánh chim
Tự do mải miết đi tìm nơi nao?

Xứ xở lạ nghẹn ngào thổn thức
Hoa tuyết rơi rạo rực lòng người
Ngẩn ngơ xa lắc chân trời
Tương tư ái mộng trọn lời nước non…!

11.12.2016 Lu Hà 




Thơ Anh Viết Cho Em
Tri ân Trần Thu Hà ngâm thơ

Thơ anh viết em ngâm là đủ
Trái tim hồng nhắn nhủ sầu thêm
Cửa lòng hé mở trăng thềm
Hàng Nga sõng sượt say mềm giăng tơ

Người thục nữ hương mơ ngây ngất
Giọt sương buồn phảng phất mây bay
Tâm hồn thi sĩ thẳng ngay
Cần chi thiên hạ giãi bày bằng like

Mặc kệ họ muốn nghe cũng được
Không gian này thân thuộc của chung
Nôn nao sóng vỗ chập chùng
Thuyền du bến ái hẹn cùng mỹ nhân

Cây cù mộc tần ngần trong gió
Đã bao phen giông tố phũ phàng
Phụng hoàng ai oán dở dang
Cung đàn Tư Mã khóc nàng Văn Quân

Thơ thổn thức trầm luân bể khổ
Dòng Hương Giang núi ngự thiên tư
Cam lổ hiển lộ chân như
Lửa chài hiu hắt ngần ngừ liễu buông…!

10.12.2016 Lu Hà




Tình Thơ Qua Mất Rồi
tri ân Trần Thu Hà ngâm thơ

Kiểu gì anh cũng bắt
Theo nhịp thở lời ca
Quảng Hàn chị Hằng Nga
Xao xuyến nghe em hát

Tâm hồn anh khoáng đạt
Rộng mở tấm chân thành
Cánh én bầu trời xanh
Tìm xuân chân trời lạ

Chiều hoàng hôn ẻo lả
Thơ thẩn dạo gót sen
Trái tim người thục nữ
Xào xạc lá vàng bay

Mùa đông nào ai hay
Lã chã hạt mưa bay
Hồ ao buồn lá rụng
Rạng liễu giọt sầu cay

Ngổn ngang ngọn cỏ may
Bếp lửa lòng lắt lay
Củi rơm nhen nhóm khói
Em ngóng đợi chiều nay

Chuyến tàu đêm vội thay
Hành khách đành bỏ lỡ
Bến đò thuyền chẳng có
Tình thơ qua mất rồi…!

11.12.2016 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét