kính tặng Cha Phêrô
Đồng bào một cổ hai
tròng
Việt Nam cộng sản bắc
phương bá quyền
Giặc Tàu sách nhiễu lấn
chen
Sinh sôi nảy nở ngang
nhiên lập làng
Ba miền tổ quốc thê
lương
Nông dân mất đất biển
rừng xót xa
Trọng Sang Hùng Dũng
đi đâu?
Khom lưng triều kiến mả
cha Cẩm Đào
Khói hương nghi ngút tỉnh
bơ
Bán thân cho quỷ Mao Hồ
phởn phơ
Hãy nghe lời Cha Phêrô
Ngậm ngùi nhỏ lệ Thái
Hà giáo dân
Thương người bộ đội hiến
thân
Cô hồn ngạ quỷ việt
gian lạc loài
Miền Nam chiến sĩ bồi
hồi
Cộng hoà nhân bản giống
nòi thiết tha
Đàn chiên Thiên Chuá
bao la
Bao dung bác ái dạt
dào tình thương!
22.8.2011 Lu Hà
Tâm Hồn Cô Gái Việt
Nam
cảm tác từ một tấm
hình
Hồn em như sóng triều
dâng
Xinh tươi yểu điệu
lâng lâng má hồng
Giang sơn một dải
trong lòng
Hoàng - Trường hải đảo
biển Đông nghẹn ngào
Ông Tây cũng phải ngẩn
ngơ
Hoa khôi kiều diễm anh
hào Việt Nam
Ngán sao thập kỷ tối
tăm
Triều đình Tấn Dũng nhẫn
tâm diệt nòi
Kià bầy dã thú đười
ươi
Còn mình còn đảng lạc
loài công an
Đồng bào chúng giết dã
man
Thương em gái nhỏ tuổi
xuân u hoài
Đứng lên giành lấy
tương lai
Lạc Hồng giống ấy nhân
tài thiếu chi?
Ngẩng đầu thẳng bước
mà đi
Hồn thiêng sông núi em
ơi! vẫn còn
Trước sau lòng dạ sắt
son
Quê hương ta đó nguồn
cơn sụt sùi
Cơ đồ tiên tổ dập vùi
Bởi bầy tôi tớ sặc mùi
hán gian
Độc tài tham nhũng chó
săn
Ba miền tổ quốc việt
gian từng đàn.
19.8.2011 Lu Hà
Như Cánh Chim Trời
Con chim yêu khoảng trời
xanh
Đội trời đạp đất bình
sinh là người
Thế gian đàm tiếu hay
cười
Bon chen đố kỵ thói đời
miả mai
Đào Tiềm chán cảnh thị
phi
Am mây ẩn dã sao thời
chẳng an
Quay về giưã chốn dân
gian
Ngang tàng mà sống
theo vần thơ bay
Tâm trong lòng dạ sáng
ngời
Xót đau nhân thế luân
hồi nổi trôi
Tự do theo cánh chim
trời
Trí thần tự tại muôn
loài hiếu sinh
Kià ai mặc cảm cho
mình
Bọt bèo trôi nổi bóng
hình ngậm soi
Coi sao chân bước như
người
Nắm tay cùng hát lá
rơi hoa tàn
Bọt bèo trôi nổi mây
tan
Phong trần bi lụy bần
hàn thiên thu
Kià ai xì xụp khấn cầu
Nhà cao cưả rộng sang
giàu trêu ngươi
Văn chương phú lục xu
thời
Thế gian biến cải lòng
người nổi nênh
Phải chăng vì chút hư
danh
Tốn công mài duã hoá
thành miả mai
Don Quixote vẫn còn đây
Thế gian miệng lưỡi thảnh
thơi trái phiền ..!
15.1.2010 Lu Hà
Than Đời Còn Lắm Tiểu
Nhân
Sinh ra may mắn là người
Làm thơ xướng hoạ cho
đời thêm vui
Quản chi miệng khắm lưỡi
hôi
Tiểu nhân bần tiện trần
ai thiếu gì
Bon chen thì cũng thế
thôi
Mua bằng bán cấp lạc
loài háo danh
Ganh đua cầu cạnh
tranh dành
Tai trâu ngoe nguẩy phận
mình hôi tanh
Tự hào vô sản lưu manh
Theo đòi thi sự học
hành tiến thân
Vẻ vang đẹp mặt quốc
dân
U mê tăm tối tâm thần
bất luân
Miả mai thoá mạ thi
nhân
Tâm hồn khoáng đạt thơ
văn ra vần
Ngán thay thân phận
chó săn
Nấp sau tên ảo dã man
hoành hành
Đua nhau nhồi sọ mà
thành
Trăm hoa đua nở tâm tình muôn dân
Than đời còn lắm tiểu
nhân
Mong sao cho được vạn
lần vẻ vang
Chó săn nghiệp vụ cùng
đường
Bao nhiêu phản xạ dày
công thế này
Bon chen gỡ gạc mặt dày
Lời qua tiếng lại vì
vài vần thơ
Chí Minh dạy thói côn
đồ
Thần kinh trơ trẽn hỏi
nhau bệnh gì ?
Bệnh tình thơ phú gì
đây
Nấp sau tên ảo hẹp hòi
đáng khinh
Tự do lồng lộng trời
xanh
Tấm lòng rộng mở chúng
sinh nhân quần
Than đời còn lắm tiểu
nhân
Bởi ông Pawlop, Darwin
phân loài
Cho dù cóc nhái đười ươi
Đảo điên phá quấy làm gì được ta
Ta đây vẫn cứ làm thơ
Nhân tình thế thái thuận
hoà gió mưa
Tâm tình vương vấn như
xưa
Bao nhiêu cảm hứng mặn
mà men say.
Dù cho trăm đắng ngàn
cay
Mặc ai xiên xỏ miả mai
xem thường
Ta đây thẳng bước trên
đường
Thong dong tự tại một
lòng vì thơ
Bao nhiêu bạn hữu sông
hồ
Trượng phu quân tử thi
hào văn nhân!
18.1.2010 Lu Hà
Xứ Mù Bao La
cảm tác qua tham luận
cuả Trần Mạnh Hảo
Mấy trang tít báo chạy
dài
Đồng bào hải ngoại ngậm
ngùi xót xa
Đua chen phỏng vấn ngợi
ca
Thương chàng thủy thủ
mái đầu còn xanh
Đoàn Tàu mục rưã lênh
đênh
Việt Nam cộng sản bồng
bềnh chết trôi
Nặc mùi xác chết thối
hôi
Hoà bình diễn biến thầm
thì nhỏ to
Một bầy văn sĩ kêu la
Ăn lương chế độ nghẹn
ngào khóc than
Lần hồi hút máu buôn
dân
Bám theo nghị quyết Việt
gian tuyên truyền
Ông Trần vạch mặt chỉ
tên
Bởi thằng giặc dốt
chui luồn đâu đây
Truyền thưà dối trá mấy
đời
Lưu manh Lê Mác gà nòi
sống dai
Cha con bè lũ bất tài
Giở ngô giở ngọng học
đòi viết văn
Giáo sư tiến sĩ đánh vần
Mở mang đảng trí công
an bạo tàn
Chiến công thành tích
ngu dân
Bảy trăm tờ báo công
quyền cuả ta
Chạy theo lề phải rêu rao
Bầu đàn thê tử rước ma
họ Hồ
Loanh quanh dân chủ tự
do
Văn minh thời đại xứ
mù bao la
Ba Tàu chiến hạm dập
dìu
Ngư ông hoảng sợ lưỡi
bò liếm gian
Việt Nam sống dở chết
mòn
Giống nòi kiệt quệ
giang sơn đắm chìm !
22.8.2010 Lu Hà
Tuy Hai Là Một
Quốc Bình hay Nguyễn Cảnh
Thông
Hột thì hạ xuống hột thì
lại nâng
Leo lên thụt xuống nhịp
nhàng
Ba que xỏ lá là phường
lưu manh
Đồng bào hải ngoại anh
minh
Tự do dân chủ chính
danh dồi dào
Đâu như quốc nội quê
nhà
Con trâu đi trước cái
bưà theo sau
Hô hào mặt trận ba hoa
Xếp hàng thứ tự đảng
là chủ chương
Dân chủ ưu việt thiên
đường
Mác Lê chủ nghiã Cảnh
Thông Quốc Bình
Bắc loa đánh trống nêu
danh
Lôi thôi lếch thếch bất
minh tồi tàn
Căm hờn trí giả văn
nhân
Viết bài nhắn nhủ muôn
dân nuớc nhà
Loang quăng nhắng nhít
đủ trò
Kê tên hạch tuổi vịt vờ
kể công
Cái nghề bới vết tìm
lông
Là công an mạng ăn
lương không lầm
Cũng đành thớt mặt cam
tâm
Viết nhăng viết cuội
kiếm cơm hàng ngày
Thi đua dạn rĩ mặt dày
Ác ôn cộng sản đoạ đầy
thường dân!
25.4.2010 Lu Hà
Tẩy Não Thành Kẻ Bất
Nhân
Sinh ra trọn vẹn chân
tay
Không thưà không thiếu
làm người trần gian
Đủ ngày trọn tháng ra
quần
Bởi ai tẩy não quái
nhân tâm thần ?
Ruả nguyền đồng loại
trí nhân
Năm châu bốn biển muôn
vàn tự do
Ngậm ngùi bỏ nước bơ
vơ
Tình thương nhân loại
chan hoà biết bao
Quê hương lưả đỏ máu
trào
Nồi da nấu thịt nghẹn
ngào giang san
Từ đâu một lũ vô thần
Đấu tranh giai cấp sát
nhân hại người
Giết đi giết mãi giết
hoài
Nhà tù cải tạo giống
nòi lầm than
Hơn thua bát gạo tấm
thân
Vu oan giá họa dã man
bắn liền
Đấu tranh giai cấp triền
miên
Đảng viên cốt cán bạo
quyền giàu sang
Tài nguyên biển bạc rừng
vàng
Chia nhau sâu xé điếm
đàng ăn chia
Ruả nguyền bơ cặn sưã
thưà
Năm châu bốn biển xót
xa cuộc đời
Thói quen ngậm máu
phun người
di truyền quỷ đỏ độc
tài hại dân?
Phố phường trầm uốt
tinh thần
Tự do dân chủ vạn lần
thiết tha
Đói nghèo bệnh tật sẽ
qua
Nưả già thế kỷ rên la
kêu gào
Thắt lưng buộc bụng
nưã vào
Tinh thần cách mạng tự
hào quân dân
Kiên trì nhẫn nại bần
hàn
Dựng xây xã hội muôn
vàn tự do
Thông reo biển rộng
bao la
Ngọn cờ đỏ thắm máu
trào thành sông
Mác Lê dẫn lối sai đường
Nhẫn tâm tẩy não hung
hăng từng đàn
Nưả già thế kỷ ngu đần
Bây giờ vẫn thế mị dân
mãi hoài
Văn đàn chúc tết kià
ai
Đồng bào hải ngoại ngậm
ngùi xót xa!
11.1.2010 Lu Hà
Tính Người Khó Bỏ
Đời người còn khổ dài
dài
Tiếng chì tiếng bấc
đua đòi miả mai
Giống nòi kiệt quê
than ôi!
Bới vì tính nết hẹp
hòi thế thôi
Háo danh kèn cưạ mãi
hoài
Củ hành củ tỏi luân hồi
nổi trôi
Cha ông con cháu mấy đời
Tám mươi năm đã qua rồi
trời ơi!
Kể từ một chín ba mươi
Lưu manh vô sản lạc
loài Việt gian
Một bầy đảng phái dã
man
Thủ tiêu trí thức chó
săn ươn hèn
Đấu tranh kèn cưạ bon
chen
Thông minh trí tuệ trắng
đen rối bời
Cá mè bất chấp đúng
sai
Chửi nhau chí choé mãi
hoài là ai?
Du côn vô học tranh
tài
Đấu tranh giai cấp diệt
người tài nhân
Đói nghèo nối tiếp
theo chân
Thân lươn bao quản lấm
bùn hôi tanh
Đại trà tri thức nêu
danh
Mác Lê Mao Trạch Chí
Minh bạc đầu
Viết bài chính trọ nước
nhà
Ngán sao chúng lại chửi
nhau thế này
Tranh giành chẳng ai
chiụ ai
Tính người khó bỏ gà
nòi gáy to
Khoe khoang khoác lác
giả vờ
Mua bằng bán tước ta
bà loạn luân
Lòng thành kẻ sĩ gian
nan
Phản hồi tâm sự luận
bàn trớ trêu
Tiểu nhân nổi lên như
diều
Bịt mồm nhân sĩ đặt điều
chủ trương
Tham quan ô lại nhiễu
nhương
Ngu dân kế sách gieo
trồng trăm năm
Văn thơ sách báo tối
tăm
Tuyên truyền láo khoét
giam cầm Việt Nam
Bao nhiêu thập kỷ âm
thầm
Tính người khó bỏ tà
tâm ứ đầy....?
2.4.2010 Lu Hà
Thân tứ đại
Adam từ đất nặn ra
Thổi thêm sinh khí Eva
ra đời
Phỏng theo thiên chuá
hình hài
Sáng soi thế kỷ muôn
loài tạo ra
Từ ngày thái tử Đạt Đa
Gót chân sen nở ta bà
nổi trôi
Luân hồi chuyển kiếp
ai ơi
Chúng sinh nghiệp chướng
nên đời khổ đau
Khổng nho do dự nguyên
cơ
Tử sinh đâu dám vi vô
luận bàn
Quỷ thần chứng dám hiền
nhân
Cõi người chẳng đặng
dám bàn âm cung
Thày già cốt cách âm
dương
Đạo sinh ra một một
nhân ra mười
Muôn loài tiểu ngã
sinh sôi
Trở về chính đạo luân
hồi tự nhiên
Từ ngày học thuyết
Darwin
Hoài nghi tiến hoá
loài người từ đâu?
Vô thần mượn cớ lu loa
Cho rằng cụ khỉ cha
già tổ tiên
Gian manh khỉ độc suy
tôn
Bảo nhau sùng bái
thánh nhân giống nòi
Trải bao vật đổi sao dời
Sáu ba năm đã lệ rơi
máu tràn
Tranh nhau quá khẩu
thành tàn
Độc tài đảng trị muôn
dân âu sầu
Xét ra chẳng đáng tự
hào
Ô danh sử sách uế xù
non sông
Văn nô mượn bút khoa
trương
Làm thơ viết báo tán
dương hoang đường
Chém cha cái lưỡi
không xương
Từ không nói có viển
vông to mồm
Dân ta vốn dĩ ngàn năm
Kính trên nhường duới
nhân quần trước sau
Tôn ty đùm bọc thương
nhau
Con Hồng cháu Lạc cơ đồ
Việt nam
Hiếu sinh kính trọng
thánh nhân
Ngày nay cộng sản gian
ngoan tận dùng
Trắng đen tráo trở vô
cùng
Thi đua bồi bút tâng
công bợ đời
Râu ria trát phấn cho
ai
Tấm thân tứ đại sặc
mùi thời gian
Khom lưng sùng bái cá
nhân
Tiểu nhân đắc ý chó
săn cắn người
Bịp nhau đến thế trời
ơi!
Nghìn thu nào hết tanh
hôi vẫn còn ?
Trải bao gió núi mưa
ngàn
Tấm thân tứ đại rã tan
phong trần
Đa mưu khổ nhục lưà
dân
Áo nâu túi vải trên đường
suối reo
Quả cà muối mắm hạt
tiêu
Điã vừng muối lạc liêu
xiêu lòng người
Diễn viên kịch sĩ rõ
tài
Râu ria tỉa tót học
đòi hiền nhân
Thanh tao thi sĩ dâm
ran
Lời vàng ý ngọc cháu
con dạy đời
Thâm cung kín cổng
ngôi trời
Văn chương ba thước đố
ai nghi ngờ
Hồn thơ mẹo mực dư thừa
Chuột trơ mặt thật
cháy nhà biết chưa
Bài thơ chúc tết nôm
na
Vần này ý ấy suy ra thợ
rồi
Cứ theo khẩu khí mà
soi
Rõ ràng một vực một trời
cách xa
Cũng từ một người mà
ra
Ngục trung nhật ký
ngâm nga qủy thần
Nôm na mách qué lòn
chôn
Sổ bài thơ cóc đón
xuân huy hoàng
Hỏi ai có khí văn
chương?
Trước sau vẫn thế mênh
mông biển hồ...
Có ai tận mắt bao giờ
Thấy chàng thi sĩ thật
thà làm thơ
Bao nhiêu ẩn số đoán
mò
Lưu danh sử sách thập
thò thi nhân
Tấm thân tứ đại nhục
nhằn
Tâm hồn cằn cỗi thế
gian u buồn
Chết đi để lại oán hờn
Từng trang dối trá dần
dần lật ra
Gập ghềnh lịch sử
quanh co
Lâu la đệ tử che bao một
thời
Mây đen u ám ngang trời
Việt nam nhất định đến
ngày tự do
Tấm thân tứ đại cho
qua
Adam Lão tử Đạt Đa nỗi
niềm
Sao không theo đức
thánh hiền
Than tro tứ đại ba miền
gió bay
Hồn ma sông núi cỏ cây
Miền trung khúc ruột đắng
cay thuở nào
Sinh thời tráo trở ba
đào
Phấn son chẳng quản
hương hoa chẳng từ
Mùi đời nếm trải từng
qua
Ái ân kín đáo qủy yêu
vật vờ
Then cài kín cổng tường
cao
Cao lương ngũ vị đàn
bà thiếu đâu
Tiếng thơm là vẫn trai
tơ
Bàn dân thiên hạ la đà
viếng thăm
Tội nhân thiên cổ thế
trần
Truyền thưà tư tưởng
ruột gan mất rồi...?
Tìm trong sử sách ngàn
đời
Có ai dai dẳng ngủ
ngày thế không?
Một giờ tốn kém vô
cùng
Đủ nuôi trăm trẻ tang
thương bụi đời
Thôi thôi hãy dẹp đi
ngay
Tấm thân tứ đại cứu
nguy đói nghèo…
2008 Lu Hà
Tinh Thần Tự Do Dân Chủ
Tự do dân chủ mây xanh
Bởi vì đã có Quốc
Bình- Cảnh Thông
Dân tình bình thản như
không
Coi là xa xỉ vấn vương
làm gì
Chỉ người hải ngoại xa
xôi
Hay từ trong nước ra
ngoài viễn du
Uớc mơ khao khát tự do
Truyền về quốc nội ôn
hoà gió bay
Việt Nam cộng sản suy
đồi
Cái nghề mật vụ tôi
đây rất sành
Phong trào đánh phá
tan tành
Dần dần từng bước công
bình than ôi
Trong ngoài phối hợp
chia phôi
Công an quân đội bồi hồi
thời cơ
Sinh viên trí thức đồng
bào
Tạm thời ru ngủ hô hào
chung chung
Tiếc rằng hải ngoại
trùng dương
Một vài kẻ xấu lăng
nhăng hồ đồ
Chính danh Bùi Tín Lu
Hà
Thêm Hồ Dâm Dật la đà
thơ văn
Rủ nhau thâm nhập dần
dần
Theo nền chính tể chưá
chan cộng hoà
Cộng hoà bị đánh dập đầu
Phong phanh nổi dậy giấc
mơ tái hồi
Phong trào dân chủ
theo tôi
Dưạ theo chỉ đạo cục
mười cục hai
Thời cơ chưa đến chín
mùi
Bây giờ chưa phải sục
sôi kêu gào...
Chú thích: Quốc Bình
và Nguyễn Cảnh Thông là cùng một người, có thể Là công an mạng, hay là gã vô học
cha ky chú kiết nào đó với bằng văn sĩ rởm, lại có lời khuyến cáo về tự do dân
chủ phải vạch mặt Bùi Tín, Lu Hà, Hồ Dâm Dật chuyên viết bài gây mất đoàn kết.
Tôi có biết ông Bùi Tín hay là ông gì đó có cái nick Hồ Dâm Dật là ai đâu? Tôi
không phải là chiến sĩ dân chủ tự do. Tôi chỉ là một người dân bình thường
thích làm thơ thấy cảnh đời nhiễu nhương oan trái mà cảm tác thành thơ, văn
thôi. Cứ chụp mũ vu cáo tôi để làm gì? Tôi không chính trị chính em gì hết, chỉ
là người không thích sự gian dối xảo trá, dù cho họ là ai? Quốc gia, cộng sản,
tư bản, hay là gì gì đó . Tôi chỉ là người yêu sự thật, tôn trọng phẩm giá và
những giá trị tinh thần cao cuả nhân loại dù cho họ là ai, dân tộc nào .
25.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét