Đầu Và Đuôi
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 143
Đầu và đuôi không hề bình đẳng
Đuôi phàn nàn cay đắng xiết bao
Cùng chung một giọt máu đào
Đầu luôn đi trước lao đao khốn cùng
Khi bị bắt hãi hùng đuôi rắn
Bị treo lên chẳng cắn đứt đuôi
Đầu xuôi đuôi lọt than ôi!
Toàn thân cam chịu nổi trôi sông hồ
Ai cũng biết đầu khô đuôi héo
Để mặc đầu lôi kéo nhất thời
Cùng mang chất độc trong người
Phiêu liêu mù quáng tả tơi thân dài
Nhà nước cũng độc tài không kém
Tổ chức kia ém nhẹm phần đuôi
Rắn rồng chẳng chịu đền bồi
Chỉ huy bộ phận dằng dai bám hoài
Chúa tể vẫn một hai ép buộc
Phận làm anh phụ thuộc thân dài
Dù cho ngu dốt bất tài
Dập đầu rắn đánh đúng sai mịt mù
Con đường ngầm âm u thế giới
Mưu hại đời lạc lối sa tan
Ngàn năm con cháu khóc than
Sức dầu rửa tội thế gian u hoài.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Đầu Và Đuôi Rắn ”
26.10.2020 Lu Hà
Con Bọ Chét
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 144
Có một người đàn ông
Trên giường chỉ nằm suông
Bị bọ chét lên cắn
Da sưng tấy đỏ hồng
Ranh ma bọ vẫn từng
Đâm trộm ở trên lưng
Rổi lẩn vào nẹp áo
Nào ai dám thanh trừng
Tiếng rên rỉ âm thầm
Các vị thần vô tâm
Chẳng ai thèm để ý
Tuy không có việc làm
Biết bao thứ rác rưởi
Đỉnh cao olympus
Khó chịu về dân đen
Trojan Hy lạp
Giết một con bọ chét
Cho mượn búa tầm sét
Hạ thủ một con ruồi
Dao mổ trâu sắc bén
Cư dân ký sinh trùng
Hercules lạnh lùng
Đòi giải phóng thế giới
Hút máu tới tận cùng.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Và Bọ Chét ”
27.10.2020 Lu Hà
Con Lợn Đáng Thương
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 146
Ba con cừu, dê, lợn
Được vỗ béo cùng nhau
Những ngày tháng dãi dầu
Nắng mưa cùng ông chủ
Xe đẩy theo thứ tự
Chở ngay ra thị trường
Lợn nhin hai bên đường
Lủng lẳng treo xúc xích
Lợn không dám nhúc nhích
Hoảng hốt thét vang lên
Cừu dê mới ngạc nhiên
Tự nhiên lại kêu cứu
Cái giống nòi thủ cựu
Không hề biết phận mình
Im lặng là thông minh
Cừu, dê từng đi học
Hai anh thật là ngốc
Ông chủ bán chúng ta
Sữa thơm len mượt mà
Riêng tôi thì làm thịt
Lợn kêu khóc thút thít
Hiểu biết giúp ích chi
Khiếu nại chẳng được gì
Khôn ngoan thành thiển cận.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Lợn, Con Dê Và Con Cừu”
29.10.2020 Lu Hà
Con Nai Không Biết Khóc
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 147
Vợ vua sư tử chết
Tang lễ được cử hành
Muông thú đến điểm danh
Chia buồn cùng hoàng tộc
Chiếu chỉ ban cấp tốc
Lệnh truyền khắp núi rừng
Chẳng ai dám lừng khừng
Chật ních cả hang động
Hoàng tử công chúa rống
Chúa sơn lâm đau buồn
Dòng suối lệ trào tuôn
Qụa điếu văn rên rỉ
Tắc kè hoa với khỉ
Nước mắt chảy như mưa
Nghìn cơ thể đong đưa
Linh hồn không ý chí
Riêng nai ngồi yên vị
Khắc khổ mặt lầm lỳ
Vợ con dưới âm ty
Hoàng hậu từng xơi tái
Tâu hoàng thượng vĩ đại
Thần tử thấy nai cười
Nhạo báng cả con trời
Sói lang xin xử tội
Bỗng hươu quỳ xuống vội
Thời hạn khóc đã qua
Cố nài nỉ phân bua
Giờ khắc vào bàn tiệc.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Đám Tang Của Sư Tử Cái”
29.10.2020 Lu Hà
Chuột Và Voi
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 149
Chuột ngạc nhiên thấy voi
Ngã khổng lồ chậm chạp
Địa vị cao hay thấp
Ngồi vắt vẻo tự hào
Trên lưng rộng lao xao
Khỉ chó mèo ngưỡng mộ
Những bé con khiếp sợ
Nhỏ nhoi như chúng ta
Danh tiếng khắp sơn hà
Nhưng không phải sợi tóc
Chẳng mất công khó nhọc
Mọc sẵn ở trên đầu
Vuốt ve chải xoa dầu
Lông chuột nhiều hơn voi
Bạn đồng hành hãy coi
Ai mới là vĩ đại
U mê vì khờ dại
Nhiều người thích đóng vai
Phù phiếm chuyện tiền tài
Bao đồng trò xuẩn ngốc
Du khách thăm đất nước
Không gian rộng xăm soi
Chuột đâu phải là voi
Không cần thêm lời khuyên.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Chuột Và Con Voi”
30.10.2020 Lu Hà
Lành Dữ Khó Phân
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 153
Sông suối sinh ra đã có đôi
Người thì mạn ngược kẻ miền xuôi
Dữ rằn thiên hạ do trời định
Dốc ngắn đèo cao thác rụng rời
Bọn cướp đuổi theo chàng tráng sĩ
Đơn thương độc mã chốn rừng sâu
Gầm rú tưởng đâu là sức mạnh
Thong dong yên ngựa ánh trăng thâu
Mênh mông sông nước ngỡ hiền hòa
Cát trắng đôi bờ mộng bướm hoa
Vội mừng trốn thoát bầy nhân dã
Ngầm đá chìm sâu vốn chẳng ngoa
Kim cổ cho hay hàng thế kỷ
Vẻ ngoài từ thiện giống yêu ma
Sa tan biến hóa thành phong nhã
Nọc độc trong mình rắn phóng ra
Sông dài biển rộng trùng trùng điệp
Nguy hiểm ra tăng gấp vạn lần
Vượt suối băng đồi ta đã thấy
Dữ lành ai đó chớ phân vân
Tử thần bóng tối hay thầm lặng
Cay đắng là nơi lại thật thà
Đao to búa lớn không nên sợ
Xanh vỏ đỏ lòng hãy tránh xa.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Sông Suối”
1.11.2020 Lu Hà
Đói Bụng Không Có Tai
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 165
Tiếng xấu về Milan
Giống chim hay ăn thịt
Kền kền đông chi chít
Loan truyền khắp mọi nhà
Có ả chim sơn ca
Dáng thanh tao yểu điệu
Giọng hát hay tuyệt diệu
Say xưa bậc công hầu
Bất ngờ bị diều hầu
Săn đuổi bên bờ suối
Chim sơn ca yếu đuối
Rũ cánh cầu xin tha
Cả một dải sơn hà
Tereus từng ngưỡng mộ
Trước triều thần công bố
Luật bảo vệ sơn ca
Diều hầu cười ha ha
Ta cóc cần âm nhạc
Miền hoang vu xơ xác
Bụng đói không có tai
Cái gì gọi tương lai
Trâu bò nghe mõ gõ
Nghệ thuật đành xếp xó
Đâu cần đến ngày mai.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Milan Và Chim Sơn Ca”
9.11.2020 Lu Hà
Tâng Bốc Qúa Đáng
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 166
Có một con rùa già
Tháng ngày dài buồn bã
Ru rú trong hang đá
Bên bờ hồ lẻ loi
Bỗng hai ả vịt trời
Khẩn khoản cùng đề nghị
Tới Hoa Kỳ an trí
Nước cộng hòa tuyệt vời
Bà mẹ nuôi nhận lời
Cắn chặt thân cây sậy
Mọi người đều nhìn thấy
Vịt cặp mỏ hai đầu
Qua bốn biển năm châu
Lão bà bà đắc ý
Chuyện lạ kỳ thế kỷ
Một con rùa biết bay
Dân gian mừng rỡ thay
Nữ hoàng bay lơ lửng
Rùa già càng hí hửng
Mẫu nghi còn có ai
Chữ tài thành chữ tai
Rùa mới vừa mở miệng
Khát khao thèm danh tiếng
Rơi tõm thịt xương tan.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Con Rùa Và Hai Con Vịt”
10.11.2020 Lu Hà
Dấu Của
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 167
Có anh chàng ngốc nghếch
Tiền bạc dấu ở đâu?
Hỏi người cha đỡ đầu
Tôt nhất trong lòng đất
Nên vùi sâu chôn chặt
Chớ có để trong nhà
Kẻ gian sẽ chẳng tha
Dò dẫm tìm đến nó
Thì nên đừng vô cớ
Chất chứa nhiều nỗi lo
Người con chẳng đắn đo
Nghe theo lời cha dạy
Rồi chẳng may nhà cháy
Cùng đi với cha già
Nấm mộ hoang khắc bia
Đào lên thành trống rỗng
Bàng hoàng đời như mộng
Không có cánh mà bay
Ki bo hết đắm say
Nhìn lên trời mây trắng
Nỗi nghi ngờ cay đắng
Mưa xối xả còn ai
Phơi ra hết tiền tài
Trời dã tâm ăn trộm.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người Chôn Cất Kho Báu Và Cha Đỡ
Đầu Của Mình”
12.11.2020 Lu Hà
Ẩn Sĩ
Cảm xúc thơ La Fontaine bài 169
Con sói có tình người
Trên đời ai dám nghĩ
Hoàn toàn do nhụt chí
Thù địch khắp núi rừng
Thợ, chó săn chẳng dừng
Nông dân càng đoàn kết
Sói trước sau phải chết
Lưới giăng bủa muôn nơi
Giá cả lại rất hời
Da lông làm mũ áo
Đồ phục trang hoàn hảo
Vương tôn bá công hầu
Jupiter ở đâu?
Tiếng thét gào giận dữ
Thà lưu đày biệt sứ
Chỉ ăn cỏ vô hồn
Ôi bản năng sinh tồn
Thịt dê cừu chiên nướng
Trong hang sâu tự sướng
Nước bọt có lương tâm
Với tháng ngày âm thầm
Hóa thân thành ẩn sĩ
Con sói già nghiêm nghị
Ngồi khoanh chân hiền từ.
Nguyên tác thơ ngụ ngôn: “Người, Sói Và Đàn cừu”
12.11.2020 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét