Thứ Ba, 30 tháng 3, 2021

Chùm Thơ Tình Ngắn 358

 

Bao gồm những bài dưới 24 câu

 

Bài Hát Dân Ca

Cảm xúc thơ Goethe bài 101

 

Ergo Bibamus!

Hãy uống cho thật say

Để quên đi tháng ngày

Lam lũ đời cơ cực

 

Trái tim càng rạo rực

Lễ hội thật tuyệt vời

Phút giây được thảnh thơi

Cùng nắm tay ca hát

 

Mùi hoa thơm ngào ngạt

Các cô gái đáng yêu

Tâm hồn ta phiêu diêu

Chờ nụ hôn hạnh phúc

 

Bibamus thúc giục

Với chiếc yếm Ergo

Chẳng ngần ngại đắn đo

Cảm nhận từ cơ thể

 

Trải qua bao thế hệ

Ôi! Giáo hoàng Martin

Các sinh viên giữ gìn

Truyền thống Bibamus

 

Bao niềm vui cảm xúc

Bức tượng ở Jena

Loan truyền khắp gần xa

Tuổi trẻ vui lửa trại.

 

*Nguyên tác:“Ergo Bibamus”

28.1.2021 Lu Hà   

 

 

 

Ca Khúc Phần Lan

Cảm xúc thơ Goethe bài 107

 

Vì sao phải chia ly

Khát vọng thành nổi tiếng

Nụ hôn đau chết điếng

Máu sói nhuộm môi anh

 

Tuyết phơi trắng rừng xanh

Đầu ngón tay rắn chắc

Bạn bè càng kinh ngạc

Mây gió hiểu cho không

 

Hắt hiu ngọn cỏ bồng

Một số người biến mất

Trái tim yêu chân thật

Những tấm lòng xót xa

 

Vị Linh Mục bày ra

Thịt thú rừng hoang dã

Tâm hồn người chai đá

Vết cắn chưa liền da

 

Tình yêu vẫn thiết tha

Tiếng rú nghe ảm đạm

Rợn rùng bộ lông xám

Lã chã hạt mưa rơi

 

Người con gái chơi vơi

Đêm đợi chờ khắc khoải

Chàng trai buồn tê tái

Bởi trí tuệ lâu đời

 

Luân phiên phải xa rời

Băng giá mong thuần hóa

Tránh đi nhiều tai họa

Hy vọng một chiều đông.

 

Nguyên tác:“Bài Hát Phần an”

1.2.2021 Lu Hà     

 

 

Khúc Ca Sicilian

Cảm xúc thơ Goethe bài 108

 

Bạn có đôi mắt đen

Các thành phố sẽ giảm

Nhà cửa màu ảm đạm

Chỉ cần cái phẩy tay

 

Như bức tường keo này

Trái tim tôi thống thiết

Với tấm lòng nồng nhiệt

Mong rằng nó không rơi

 

Cuộc sống thật chơi vơi

Nhịp cầu hai lục địa

Tam giác không tròn trịa

Bầu trời rộng bao la

 

Sicilian ca

Sóng vỗ thành điệp khúc

Tâm hồn người thôi thúc

Khao khát trọn nụ cười.

 

Nguyên tác:“Bài Hát Sicilian”

1.2.2021 Lu Hà

 

 

Nỗi Lòng Của Wilhelm

Cảm xúc thơ Goethe bài 109

 

Ồn ào trong đám đông

Câu tụng kinh nổi tiếng

Nàng Mignon chết điếng

Trái tim đau thẫn thờ

 

Wilhelm cũng ngẩn ngơ

Tâm trạng sao cay đắng

Thôi thôi hãy im lặng

Số phận thật trớ trêu

 

Đời hoa liễu tiêu điều

Ngao ngán ai muốn vậy

Mặt trời lái xe chạy

thời điểm đúng khi nào?

 

Đêm buồn kém trăng sao

Đốm lửa tàn le lói

Nỗi lòng càng đau nhói

Đất đá cứng mở ra

 

Thù hận bớt sâu xa

Sự bình yên quý hiếm

Tức tưởi đi tìm kiếm

Trong vòng tay bạn mình

 

Với ánh mắt thần linh

Mơ màng trên núm vú

Càng khát khao nhắn nhủ

Lời thề trên đôi môi.

 

Nguyên tác:“Của  Wilhelm Meister”

2.2.2021 Lu Hà     

 

 

Nỗi Lòng Của Mignon

Cảm xúc thơ Goethe bài 110

 

Mấy ai biết khát khao

Với trái tim ngọt ngào

Những gì tôi chịu đựng

Thổn thức lòng xôn xao

 

Dạ xót như dao bào

Bâng khuâng thấy hư hao

Bước chân đi loạng choạng

Chóng mặt hồn lao đao

 

 Để thân mình tỏa sáng

Cởi chiếc váy trắng tinh

Phô lưng trần xinh đẹp

Ánh mắt huyền lung linh

 

Dao diện ngụ tính tình

Hãy yên lặng một chút

Thắt đáy lưng hoa mút

Những con số trên trời

 

Trăng lưỡi liềm lả lơi

Chuyện phu thê không hỏi

Im lặng hoài chẳng nói

Phù du bọt bèo trôi

 

Con thuyền đời buông xuôi

Má hóp gìa quá sớm

Chân chim vừa mới chớm

Sợ lỡ mất xuân thì.

 

Nguyên tác:“Mignon”

3.2.2021 Lu Hà     

 

 

Tình Ca Mùa Hoa Chanh

Cảm xúc thơ Goethe bài 113

 

Bản Ballad da diết

Nghe du dương vô vàn

Những trái tim chứa chan

Hồn thơ ca sự thật

 

Hãy tới thăm vùng đất

Bâng khuâng mùi hoa chanh

Gió thổn thức lá xanh

Đẹp như màu cổ tích

 

Nơi bạn bè thân thích

Quê hương nuôi dưỡng tôi

Cây linh lan bồi hồi

Tuổi ấu thơ mơ mộng

 

Mẹ già trong hang động

Ngọn núi đá sương mù

Hàng thông reo vi vu

Thung lũng tràn ngập nước

 

Mái nhà cây cột mốc

Vòng nguyệt quế thiên nhiên

Bức tranh nhìn thôi miên

Lấp lánh màu cẩm thạch

 

Số phận đừng oán trách

Cha ơi! Ta đi thôi

Tới tận miền xa xôi

Cuộc đời con tội nghiệp.

 

Nguyên tác:“Những Bản Ballad”

4.2.2021 Lu Hà     

 

 

Bông Hoa Tím

Cảm xúc thơ Goethe bài 116

 

Vào một buổi hoàng hôn

Nôn nao trên đồng cỏ

Thoang thoảng từ đâu đó

Hương man mát ngọt ngào

 

Bầy ong bướm xôn xao

Thấy một cô gái trẻ

Gót sen hồng nhè nhẹ

Vui vẻ hát ngân vang

 

Loài hoa tím ngỡ ngàng

Nếu trái tim ruồng bỏ

Người yêu tôi đứng đó

Hữu xạ tự nhiên hương

 

Hết nỗi lòng vấn vương

Thì xin ép vào ngực

Cho phút giây rạo rực

Rồi tan nát dưới chân

 

Thiếu nữ bước tới gần

Dửng dưng violet

Không lẽ nào hoa chết

Màu thủy chung tang thương!

 

Nguyên tác:“Maù Tím”

6.2.2021 Lu Hà

 

 

Khung Cửi Buồn

Cảm xúc thơ Goethe bài 123

 

Người thanh niên cô đơn

Văng vẳng nửa cung đờn

Khóc tình nhân đã mất

Đom đóm bay chập chờn

 

Cô thợ dệt tủi hờn

Một mình ngồi thui thủi

Ánh mặt trời khuất núi

Con quay kéo thời gian

 

Bao giọt lệ chứa chan

Sợi tơ đứt làm đôi

Thổn thức đập bồi hồi

Trái tim yêu vĩnh biệt

 

Nỗi lòng chàng thống thiết

Khi bế cô ấy lên

Hồn thiêm thiếp về miền

Phách lạc vùng băng giá

 

Ánh trăng vàng mệt lả

Côi cút sự chia ly

Con thoi chẳng định kỳ

Hẹn gặp ngày tái ngộ.

 

Nguyên tác:“Con Quay”

8.2.2021 Lu Hà     

 

 

Hoài Cảm Về Chữ Xuân

 

Có những năm lăm xuân

Thật vô tiền khoáng hậu

Đệ nhất giai nhân cấu

Chi ngôn cụ Nguyễn Du

 

Chữ nghĩa vạn thiên thu

Sẽ muôn đời bất diệt

Nỗi niềm riêng thống thiết

Giọt lệ thấm trang Kiều

 

Trường tình hận phiêu diêu

Bút pháp cao vời vợi

Cả nhân loài ca ngợi

Vang vọng tiếng Việt Nam

 

Từ tác phẩm lam nham

Mà tình thơ chan chứa

Xuất xứ bên tàu khựa

Cảm hoài đáy biển sâu

 

Tân sửu viết mấy câu

Khai tâm mừng năm mới

Cõi trời Tây chới với

Ngôn ngữ dân tộc ta

 

Biển cả rộng bao la

Ví bằng tâm hồn Việt

Những trái tim da diết

Mùa xuân nói chữ xuân

 

Ghi chú: Cả tập Truyện Kiều cụ Nguyễn Du đã 55 lần viết đến chữ xuân ứng 55 tuổi thọ của cụ.

9.2.2021 Lu Hà

 

 

Xuân Tân Sửu

 

Xuân tân sửu năm nay

Tuyết rơi bóng ruồi bay

Dưới ngọn đèn mờ ảo

Tinh cầu có ai hay

 

Thiên hạ vẫn ngủ say

Mà sao chưa tỉnh ngộ

Còn tranh giành thách đố

Cắn xé mãi chi hoài?

 

Thế kỷ chẳng nguôi ngoai

Cụ đồ buồn câu đối

Hồn phách xưa lạc lối

Còn lưu lạc nơi nao?

 

Mùa xuân hết xôn xao

Trai gái đi trẩy hội

Đầy đường nằm hấp hối

Bệnh dịch corona

 

Bầy ác quỷ yêu ma

Từ lòng đất chui lên

Gây sợ hãi triền miên

Đòi phân chia của cải

 

Thế lực ngầm điên dại

Công khai hút máu người

Cùng trác táng ăn chơi

Nhuộm đen bao thế hệ.

 

9.2.2021 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét