Sông Nước Quê Hương
Họa thơ Phi Anh: Tình Và Cảnh
Lục bình khóc vợ với bèo tây
Hạc trắng thương chồng cảnh gió mây
Xuôi ngược sinh tồn chim nhớ tổ
Trầm luân bao kiếp kiến leo cây
Huệ lan thảo mộc nào chăng chớ
Tùng bách trầm hương chẳng biếng khuây
Quan họ hồ thu đêm nguyệt bạch
Đàn thơ vọng cổ ánh trăng đầy
27.2.2017 Lu Hà
Sơn Thủy Hữu Tình
họa thơ Phi Anh: Bức Tranh Thủy Mặc
Lão hạc loay hoay để ngáy đèo
Mệt nhoài xương cốt bỗng chim reo
Cỏ non gối đệm no tròn giấc
Cành lá màn giăng đói ngoẹo theo
Giở nắm cơm con mồm méo xệch
Mở chai mắm nhỏ muỗi bay vèo
Suối trong bống đỏ từ khe núi
Cò vạc mò tôm đục gốc bèo
7.3.2017 Lu Hà
Khi Nào Anh Sẽ Hát
Cảm hứng với Anh Nguyen
Em hỏi anh khi nào sẽ hát?
Giọng ngân vang bèo dạt mây tan
Rừng xanh núi đỏ ngút ngàn
Oai linh gầm rú giang san mịt mù
Hồn Việt Quốc âm u gió thổi
Bao kiếp người nông nổi bước chân
Điêu tàn cát bụi phong trần
Hổ ngồi tư lự thế nhân sụt sùi
Phạm Ngũ Lão ngậm ngùi tê tái
Khua giáo non sông trải mấy thâu
Ba quân khí mạnh trôi trâu
Nắng mưa dầu dãi bể dâu dặm trường
Anh chỉ biết tình thương sông núi
Hồn thơ bay buồn tủi xót xa
Hát hò chẳng dễ ngâm nga
Quê hương một thuở gương ngà sáng soi
Đời thứ lữ lẻ loi đây đó
Bóng ác tà chăng chớ đại dương
Kinh thành mờ nhạt khói sương
Chập chờn cánh hạc tha phương xứ người…!
2.3.2016 Lu Hà
Lạc Bến Hư Vô
Cảm hứng với Ngoc Nguyen Thi
Hồn trinh lạc bến hư vô
Mênh mông biển cả lòng hồ thẳm sâu
Tương tư bạc cả mái đầu
Xôn xao cánh bướm thơm mầu phấn son
Lá vàng rơi rụng héo hon
Mỗi năm mỗi tuổi còn non nước gì?
Yến oanh khúc khích thầm thì
Ý trêu lão hạc đền nghì trúc mai
Ba sinh tìm liễu chương đài
Hỏi nàng Nguyễn Ngọc vẫn hoài nhớ thương?
Ngó sen trắng muốt nõn nường
Tơ vương dan díu nụ hường thoảng bay
Rượu hồng chưa uống đã say
Lu Hà lảo đảo càng day dứt tình
Nỗi niềm thấu tới thiên đình
Thơ đề lá thắm rung rinh trái đào
Thuyền quyên thỏ thẻ nghẹn ngào
Cầm tay bịn rịn ứa trào giọt châu
Nhớ thời phây búc hoàn cầu
Thơ chàng khắc dấu bóng câu luân hồi…!
4.3.2017 Lu Hà
Ghé Chơi Chị Hằng
Nối tiếp 4 câu thơ của Thi Nguyên nhân ngày 8.3.2017
“Bông thì duy nhất một cây.
Gậy thì cũng chỉ một thầy nó thôi..!
Bây giờ tớ cũng già rồi...!
Trèo cao sợ té, dập môi, vỡ đầu...!“
Vỡ đầu thì mặc vỡ đầu
Trời cho cơ hội bí bầu ầu ơ
Gió mây chớ có hững hờ
Trai du gối hạc tình mơ suối vàng….
Nại Hà sóng nước mênh mang
Canh hồ quên lãng thiếp chàng mới toanh
Kiếp sau một xuất để dành
Vườn thanh ân ái yến anh dập dìu
Vào ra hết cảnh đìu hiu
Đêm ba ngày bảy dập dìu phấn rơi
Hằng Nga nhập cuộc lả lơi
Mời lên cung Quảng ghé chơi một lần
Ai ơi chớ có lần khân
Mồng ba tháng tám tinh thần nở nang
Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Nguyễn Du sống lại thương nàng Kiều Nhi
Cà phê Từ Hải nhâm nhi
Cung đàn nửa gánh cười khì một câu
Thúc Sinh qùy lạy đứng hầu
Xót xa Kim Trọng trắng râu bạc đầu.
8.3.2017 Lu Hà
Một Chiều Thu
Cảm xúc với tâm trạng Xuân Quỳnh: Hoa Cỏ May
Sóng nước mênh mang nỡ hững hờ
Từng đàn cá nhỏ lội bơ vơ
Sương chiều nhỏ giọt sao buồn qúa
Chắc biết lòng em chỉ rối vò
Vội vã bước chân ngập cỏ may
Ống quần kim đính có ai hay
Sầu dâng lối cũ niềm cô quạnh
Ngõ trúc lặng thinh bóng lắt lay
Khói lam rầu rĩ đám tro tàn
Bếp lửa nhóm nhen mẹ tảo tần
Tiếng gọi sau lưng văng vẳng vọng
Mùa thu chợt đến gió quan san
Cầu ao bì bõm cuốc kêu vang
Tu hú dần xa phận bẽ bàng
Hè qua bìm bịp còn lưu lại
Phượng vĩ mơ màng bướm dở dang
Cúc tần mấy khóm trước sân nhà
Nức nở rằng anh đã vắng xa
Cỏ gà chen chúc bên hàng dậu
Dám trách vì anh chẳng thiết tha!
3.3.2017 Lu Hà
Màu Vàng Thủy Chung
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Hoa Cúc
Hoa cúc nở dãi dề phượng vĩ
Thu bâng khuâng rên rỉ sầu đông
Cỏ may heo hút cánh đồng
Mưa phùn lất phất dòng sông nhạt nhòa
Trúc quân tử ngày qua tháng lại
Vầu thẳng lưng quan ải đường xa
Thông reo linh khí sơn hà
Liễu thanh vực thẳm Hằng Nga thẹn thùng
Hoa rực rỡ thủy chung màu sắc
Hương thảo thơm lá chắc nhành dai
Trải bao băng gía trần ai
Trái tim thục nữ thiên thai mộng hồn
Em nôn nao bồn chồn trong dạ
Hoa đế vương chế ngự thủy cung
Thuyền tình sóng vỗ chập chùng
Lập loè lửa lựu bập bùng ái ân
Gương mặt sáng bao lần ve vuốt
Từng cánh hoa trau chuốt mịn màng
Thướt tha mềm mại dịu dàng
Tình yêu vĩnh cửu xin hoa vàng chẳng quên.
*Cẩn bái hương hồn nữ sĩ Xuân Quỳnh nhân ngày 8.3
8.3.2017 Lu Hà
Cả Một Tấm Lòng
Cảm hứng với Nguyễn Kim: Nỗi Niềm
Đắm say bởi những vần thơ
Hồn trinh chết lịm đến giờ vị vong
Thương anh cả một tấm lòng
Trời cao thăm thẳm theo dòng đời trôi
Trái tim thổn thức bồi hồi
Nhớ nhung da diết núi đồi gần xa
Hoàng hôn cửa biển dương tà
Liễu xanh ẻo lả trăng ngà mờ soi
Xôn xao cá nước mặn mòi
Hai hòn trống mái nghẹn lời nước non
Ngậm ngùi tuổi ngọc môi son
Bao nhiêu kỷ niệm vẫn còn hôm nay
Sài Thành bướm lượn én bay
Mùa xuân hoa nở đắng cay nỗi niềm
Bóng ai thấp thoáng bên thêm
Then cài cửa đóng êm đềm khúc ca
Dương cầm thánh thót bao la
Hằng Nga nhỏ giọt mưa sa ái tình
Nguyện cầu thấu tới thần linh
Thiên đình chứng giám chúng mình yêu nhau!
3.3.2017 Lu Hà
Mùa Xuân Hoa Lại Nở
Cảm dịch thơ Xuân Quỳnh: Lại Bắt Đầu
Hồi nào trang giấy bơ vơ
Tình thơ bướm trắng hững hờ gió bay
Nửa hồn chiếc bóng heo may
Lòng tôi giá lạnh đắng cay bẽ bàng
Con tàu chuyển bánh mơ màng
Sân ga vắng vẻ nhỡ nhàng khách đi
Ngô non xanh mởn rầm rì
Cát pha nắng dãi thầm thì chim ca
Chưa quên cơn lũ phù sa
Giận hờn một thuở ngân hà khổ đau
Ai hay đất chuyển sắc màu
Thay da đổi thịt trầu cau mượt mà
Cúc tàn sen nở lá đa
Cành đào nảy lộc thướt tha én về
Như chưa biết cảnh tái tê
Chuỗi ngày ảm đạm não nề trôi qua
Dạt dào thơm ngát sim mua
Tay anh ve vuốt xuýt xoa tóc bồng
Thơm tho hương nhụy hoa hồng
Trái tim ấm lại lúa đồng lên cao !
6.3.2017 Lu Hà
Nhớ Người Cát Sĩ
Cảm dịch thơ Nguyễn Kim: Chiều Cuối Tuần
Cuối tuần nỗi nhớ nguôi ngoai
Bóng hình tàm tạm u hoài vùi chôn
Đầu tuần khơi lại bồn chồn
Giữa tuần bảng làng nửa hồn xa xưa…
Heo may ngọn cỏ gốc dừa
Biết bao kỷ niệm sầu đưa thuở nào
Sân ga dàn dụa má đào
Chia ly bịn rịn thì thào nụ hôn
Dặn dò biển động sóng cồn
Dù ngày trở lại hoàng hôn xế chiều
Xót xa rặng liễu mĩ miều
Phấn son phai nhạt muối tiêu mái đầu
Dừng chân khỏa nước bên cầu
Rong rêu bèo bọt hạt ngâu phong trần
Tha phương lầm lũi tùng quân
Tuyết sương sứ lạ tần ngần bơ vơ
Ngậm ngùi tìm đọc vần thơ
Gió đưa chiếc lá ngẩn ngơ thu vàng
Đốt hương thấu tới cung Hằng
Cảm lòng thiếu phụ dở dang xuân tình…!
5.3.2017 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét