Tâm Sự Cuả Bạch Hổ
Tính Tớ hiền như mèo
Chỉ vồ không biết trèo
Thần hồn như bạch hổ
Chan chưá tấm lòng beo
Ngày xưa hang Pắcbó
Có cháu Trưng yêu kiều
Sớm tối đào mơ mận
Say xưa sáng tối chiều
Tớ không ăn thịt người
Chỉ thích nhậu thai nhi
Bổ thận dương cường
tráng
Ăn chơi thật sướng đời
Trông mặt tớ hiền từ
Toàn dân gọi bác Hồ
Vịt vờ đôi dép lốp
Ăn vụng vẫn chẳng sao
Tớ là con bạch hổ
Duẩn Thọ giam vào cũi
Cuối đời cũng phải hèn
Chết thành ma quái gở
Linh hồn không xiêu thoát
Bộ chính trị không chôn
Là tội nhân thiên cổ
Mác Lê hết độc tôn..
21.7.2012 Lu Hà
Việt Gian Mong Bùi Hằng Chết Sớm
Mẹ tiên sư chúng nó
Bầy việt gian như chó
Sinh ra để hại dân
Ghét ai là đấu tố
Như một đàn ruồi xanh
Cháu con Hồ Chí Minh
Vo ve ném mảnh giấy
Nhận mình là nặc danh
Sống dai như lão làng
Chết thối đòi xây lăng
Mặc cho thiên hạ ngửi
Các Mác mộng thiên đàng
Công khai thay mặt đảng
Vu khống cô Bùi Hằng
Là phần tử phản động
Chống Tàu đòi biển Đông
Chuyện này tưởng tiếu lâm
Dân tộc chết âm thầm
Nhục nhã theo năm tháng
Ruột gan đã tím bầm
Chị là con mọt lớn
Bọ sâu hại Việt Nam
Chúng tôi mong chị chết
Đảng cộng sản muôn năm
Đồng lương trả rất cao
Cực chẳng biết làm sao
Kiếp phận sinh là chó
Chỉ còn biết suả to
Giai đoạn đang khốc liệt
Vì diễn biến hoà bình
Xương thưà lo hết gặm
Tự do đòi dân sinh
Thanh kiếm đâm lá chắn
Đảng nhờ cậy chúng tao
Tổng bí thư Phú Trọng
Trùm sò Mafia
Chúng tao lắm đô la
Anh em đều đại gia
Nhờ buôn dân bán nước
Bùi Hằng hãy chết mau
Theo gương Võ đại tướng
Hùng hổ cuộn giây thừng
Yêu nước là phản động
Xác thân thật thảm thương
cảm tác theo lời cô Bùi Hằng về một kẻ nặc danh chửi cô là
phản động.
21.7.2012
Sản Phẩm Chế Độ
thơ cho em Nguyễn Hào Anh
Như hồn ma hiện hình
Tên gọi là Hào Anh
Chiụ nhục hình tra tấn
Trần gian Hồ Chí Minh
Cặp thú dữ Đầm Dơi
Sinh ra mất tính người
Tham giàu sang phú quý
Máu rỏ nuôi tôm tươi
Hào Anh mười bốn tuổi
Tuổi trẻ còn non dại
Nào đã biết gì đâu
Mang thân tôm bại hoại
Đưá nào đã đánh em
Rắn độc nuốt lương tâm
Mã Ngọc Thơm quỷ cái
Huỳnh Thanh Giang chủ tôm
Vi vu Hồ Chí Minh
Điệu sáo thảm trời xanh
Khoá chặt tâm hồn Việt
Còn đâu cho Hào Anh....
10.5.2010 Lu Hà
Qủy Bắt Ông Đi
cảm tác thơ 4 chữ của Trương Công Đại: Tiễn Biệt Ông
Ô hô! Tướng Giáp!
Qủy bắt ông đi
Vỡ mộng sa đì
Sống dai hơn đỉa
Công danh trôm trỉa
Nhờ chú ba Tàu
Tổ quốc nát nhàu
Theo loài sâu đỏ
Huyền thoại xụp đổ
Chúng khóc hu hu
Ông hết dọa hù
Quê hương xứ xở
Quảng Bình than thở
Đảo yến khỉ ho
Đào huyệt xây mồ
Ô hô! Tướng Giáp
Thơ văn ba láp
Bóp óc nặn tim
Đuổi bướm bắt chim
Tuyên truyền thi hứng
Thằng sung con sướng
Dở khùng dở điên
Bầy dư luận viên
Lăng xăng lái xái
Âm binh tê tái
Võ Nguyên Giáp đâu?
Ngạ qủy đầu trâu
An ninh mật vụ
Công an cướp của
Giải phóng mặt bằng
Quy hoạch bẽ bàng
Toàn dân làm chủ
Chí Phèo thị Nở
Hoan hô tướng tài
Miệng lưỡi lai nhai
Nói năng nhảm nhí
Đảng như mất trí
Mạng lưới thông tin
Thay đổi cách nhìn
Tư duy sáng láng
Thanh niên đối kháng
Chống lại ù lỳ
Ăn theo nằm ỳ
Thần kinh bã đậu
Rỉ tai mã tấu
Dân chủ tự do
Độc lập quanh co
Công ơn tướng Giáp
Thôi đừng cố chấp
Tỉnh lại mà coi
Cóc ghẻ tanh hôi
Ô hô! Tướng Giáp!
29.10.2013 Lu Hà
Ruồi Bâu Đầy Văn Hóa
gửi đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc
Không chỉ riêng Sơn La
Lai Châu hay Nghĩa Lộ
Ở đâu có hình bố
Chủ tịt Hồ Chí Minh
Là cóc nhái hôi rình
Tranh ăn sau bức tượng
Bon chen đòi khen thưởng
Chia chác hàng tỉ đồng
Phấp phới ngọn cờ hồng
Múa may chúng lên đồng
Chuông mõ dâng xôi thịt
Giun đất kêu ngai rồng
Dương Trung Quốc chổng mông
Dân há miệng ngơ ngác
Trẻ con đói hốc hác
Chỉ thấy cứt ra thôi
Tình cảm lều bều trôi
Ngập ngụa máu tanh hôi
Tượng đài nhanh như nấm
Thăm viếng chó xù lông
Nguyện vọng chung một chuồng
Đánh hơi tìm xương xẩu
Ruồi bâu đầy văn hóa
Mặt mốc trắng đầu râu
Dân tộc thiếu nhà cầu
Cam tâm kiếp ngựa trâu
Ươn hèn theo đại Hán
Móng Cái tới Cà Mâu ?
Dương cẩu sủa gâu gâu
Lợn gà kêu quốc quốc
Ngỗng ngan còn đánh cuộc
Cứt to thuộc thằng nào?
9.8.2015 Lu Hà
Sao Mày Dám Chửi Tao
Tổ cha thằng Thắng trâu
Sao giống sọ đầu lâu
Sần sùi toàn mụn ghẻ
Hỗn hào dám chửi tao
Thơ phú giống tào lao
Nghêu ngao nhúm thuốc lào
Ợ mùi chua rắm vặt
Thum thủm nhặng ruồi cào
Ô hay trò lục bát
Con chó sủa gâu gâu
Chen chúc trong chuồng cầu
Phân đùn lên cả mặt
Râu ria mọc lởm chởm
Nham nhở ghê tởm lợm
Quen nghề dư luận liên
Suốt đời xin điếu đóm
Bao giờ mới khá lên
Để làm người tử tế
Sánh vai cùng nhân thế
Này thằng bẩn kia ơi
Tao mới chỉ khuyên ngăn
Chân tình muốn bảo ban
Tâm địa mày tăm tối
Gầm gừ như chó săn.
Nguyễn Thắng vô cớ làm thơ sỏ xiên ba que có ý lăng mạ một
cô gái, tôi khuyên bảo nó lại chửi tôi
2.2.2015 Lu Hà
Sống Và Chết
Có bao giờ nghĩ xa
Một nỗi buồn vu vơ
Rồi đây ta phải chết
Chết ở đâu bây giờ
Chết trong sự giàu sang
Trong thác loạn đìên cuồng
Hay ở trong traị cấm
Nơi hải đảo biên cương
Ai rút ngắn đời anh
Ai cắt cành cây xanh
Khi tương lai vưà hé
Mái tóc còn đang xanh
Họ đã nhân danh ai
Họ đại diện cho ai
Vì sao họ không muốn
Anh sống ở trên đời
Sao vô lý bất công
Một người dân bình thường
Mà không được quyền sống
Coi như đá cản đường
Muốn yên cấm tò te
Muốn sống phaỉ biết nghe
Như gà con lạc mẹ
Con cuốc ngoài buị tre
Anh có cha mẹ không
Và có còn ai không
Hay một đời bỏ xó
Nấm mồ ven rừng hoang
Anh đã được bao nhiêu
Và đã từng được yêu
Hay chưa từng nếm trải
Êm ái những buổi chiều
Giữa thế giới an bình
Nỗi lo cứ dập rình
U mê bầy chó sói
Đưa ai ra pháp đình
Anh đã can tội chi
Chưa từng làm haị ai
Không gì cả chỉ muốn
Quyền được sống làm người
Cuộc sống rẻ thế sao
Mạng người đáng là bao
Nghề kinh doanh xác chết
Ắt hẳn họ giàu to?
Lu Hà
Sư Rỏm
Mẹ cha thằng sư rỏm
Ôm gái chân cầu tõm
Đầu trọc ngập đầy phân
Mắm tôm đùi chó cớm
Ra thế thời pháp nạn
Mặt trận ra công rặn
Quốc doanh theo thị trường
Đô la quen bóp nặn
Bầy ma vương tà đạo
Cậy chủ nghĩa Lên Nin
Có quốc hội bù nhìn
Con cháu phường điên đảo
Mượn cà sa bình bát
Đạo tràng đỏ nâu vàng
Nam mô a di gạt
Lừa dân xuống địa đàng
Tượng Phật xông khói nhang
Sặc mùi Hồ Chí Minh
Xác chết thối hôi rình
Sao chẳng biết bẽ bàng?
Ấy là sư hổ mang
Thích ăn chơi điếm đàng
Nhảy nhót cùng gái đĩ
Đánh mông bụng hở hang .
24.8.2015 Lu Hà
Tại Sao Ta Phải Chết?
Nhân đọc baì thơ chết như người Việt Nam
của Trần Trung Đạo
Có bao giờ anh lo
Một nỗi buồn vu vơ
Rồi đây ta phaỉ chết
Chết ở đâu bây giờ
Chết trong sự giàu sang
Trong thác loạn điên cuồng
Hay ở trong traị cấm
Nơi hải đảo bìên cương
Ai rút ngắn đời anh
Ai cắt cành cây xanh
Khi tương lai vưà hé
Maí tóc còn đang xanh
Họ đã nhân danh ai
Và đaị diện cho ai
Vì sao chúng không muốn
Anh sống ở trên đời
Sao vô lý bất công
Một ngươì dân bình thường
Mà không được quyền sống
Như tảng đá cản đường
Muốn yên cấm tò te
Muốn sống phải biết nghe
Như gà con lạc mẹ
Thân cuốc ngoài buị tre
Anh có cha mẹ không
Và có còn ai không
Hay một đời bỏ xó
Nấm mồ hoang bên rừng
Anh đã có vợ chưa
Và đã từng được yêu
Hay chưa từng nếm trải
Êm aí những buổi chiều
Giữa thế giới an bình
Nỗi lo cứ rập rình
Vu vơ toàn bố láo
Oan khiên ra pháp hình
Anh đã can tôị chi
Đã từng làm haị ai
Không gì cả chỉ muốn
Quyền được sống làm ngươì
Cuộc sống đắt thế sao
Mạng ngươì đáng là bao
Nghề kinh doanh xác chết
Ắt hẳn phải giàu to…
2007 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét