Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

Song Thất Lục Bát Đấu Tranh Chùm 30




Tối Tăm Khẩu Hiệu

Chủ nghĩa Mác vô địch xuống hố
Tư tưởng Hồ cán ngố cố leo
Muôn năm khẩu hiệu vẫn treo
Việt Nam xơ xác cảnh nghèo lầm than

Đỉnh trí tuệ việt gian cao ngạo
Đám Chí Phèo thị Nở lơ mơ

Thiên đàng hạnh phúc ngẩn ngơ
Đạp lên xác chết ngọn cờ Mác Lê

Đón chú Nick chàng hề sùng bái
Hai triệu đô tê tái lòng dân
Thị Doan té đái ra quần
Ảnh Hồ rớt xuống nát tan ý đồ

Cố đánh bóng tượng Hồ bạo chúa
Con quỷ vàng sa đọa lương tâm
Lạc Hồng con cháu ngàn năm
Dư đồ tan nát tối tăm công hàm

Phạm Văn Đồng dã tâm bán nước
Theo lệnh Hồ phản phúc hại dân
Miền Nam cưỡng chiếm dã man
Chiêu bài giải phóng lường gàn mãi sao?

28.5.2013 Lu Hà




Chui Vào Túi Ta

Cuộc tranh đấu cam go sống mái
Được bác Hồ te tái đến thăm
Bác ăn rồi bác lại nằm
Bác khuyên chúng cháu băm vằm dân ra

Chúng con nguyện thành ma quỷ đỏ
Bước theo chân lãnh chúa diệt nòi
Mác Lê chủ nghĩa tanh hôi
Cùng Mao Xáng Xế trọn đời thủy trung

Thành chó sói bần cùng dân chúng
Lột xác mình theo đảng cướp ăn
Xá gì hai chữ việt gian
Thiên đàng bong bóng lường gàn tiến lên

Quyết bán nước làm tên xung kích
Nắm tay thề vở kịch đại đồng
Miền Nam giải phóng tấn công
Hòa bình thế giới cờ hồng tung bay

Làm nô bút cáo cầy chó má
Mẹ thằng Thu Bố Hạ sinh tao
Trường Chinh cuốc mả đào mồ
Bất lương đểu cáng côn đồ sổ thơ

Hãy giết nữa thân trào máu đổ
Cùng Lan Viên Tố Hữu hắc nô
Sát nhân xây dựng cơ đồ
Lợi quyền ắt hẳn chui vào túi ta

cảm tác từ hai câu thơ của Xuân Diệu:
“ Mỗi lần tranh đấu gay go
Chúng con lại được bác Hồ tới thăm “

2.7.2013 Lu Hà




Mở Mắt Mà Trông Đồng Bào Ơi!

Người Hồng Kông u hoài mộng ước
Mặt trời lên sáng rực nước Anh
Mầm non trái chín hoa cành
Ấm no hạnh phúc dân lành an vui

Hờn Hoa Lục chôn vùi dân trí
Đời người như giun dế than ôi!
Lạnh lùng qủy đỏ đười ươi
Kìa bầy cộng sản tanh hôi lạc loài

Bảo hộ Pháp một thời chát chúa
Nhưng thực ra lại có tự do
Mà sao chúng vẫn mù mờ
Văn minh xã hội cơ đồ nước non

Đặc khu trưởng luồn trôn đại Hán
Lương Chấn Anh cam phận tôi đòi
Biểu tình ngót nửa triệu người
Công viên đại lộ mưa rơi lệ tràn

Dân Tây Tạng trăm ngàn đau khổ
Miền Tân Cương máu đổ nhuộm đồng
Nội mông cát bỏng thê lương
Khắp nơi nổi dậy tang thương hãi hùng

Bắc bộ phủ rửng rưng bán nước
Đảng nhẫn tâm phiên thuộc Nga -Tàu
Cha con mê mải làm giàu
Chó săn nghiệp vụ đầu trâu côn đồ

Hãy đứng dậy đồng bào thống khổ
Dân tộc mình thảm họa diệt vong
Giặc Tàu chiếm đoạt biển đông
Còn đâu đất sống Lạc Hồng ta ơi!

Trại Xuân Lộc Đồng Nai bạo loạn
Hàng nghìn tù đau đớn khổ đau
Công an quản giáo ma tà
Lương tâm chính trị sơn hà còn ai?

Hãy đập nát độc tài rắn độc
Miền Nam ơi tổ quốc xa xưa
Sài Gòn sương nhỏ gốc dừa
Hương Giang sóng nước đò đưa mái chèo…!

1.7.2013 Lu Hà





Nhạc Họ Trịnh Là Linh Hồn Chết

Nhạc họ Trịnh là linh hồn chết
Ôm cây đàn nát bét tuổi thơ
Tình sầu gió cuốn bơ vơ
Rừng xưa héo úa hững hờ về đâu?

Trời vừa nắng mà sao thê thảm
Dấu địa đàng ảm đạm đồng hoang
Hố sâu tuyệt vọng bàng hoàng
Bùn lầy nhớp nhúa mơ màng bước chân

Ru em ngủ trần gian gía lạnh
Từng mùa xuân hiu quạnh cuộc đời
Máu hồng thấm đất tanh hôi
Rừng cây trút lá đười ươi lại về

Trầm theo vết ê chề nhục nhã
Tuổi đá buồn lã chã mưa rơi
Quê hương giọt lệ chơi vơi
Một người nằm xuống xa xôi hận thù

Ai chỉ điểm mịt mù tang chứng
Phút hoan ca dựng đúng cú diều
Sụt sùi cá sấu đặt điều
Nghìn thu chôn kín hoang liêu nấm mồ…

Nơi ghế đá sương mờ lạc ảo
Nắng thủy tinh bạc bẽo trăng rên
Dật dờ trong khói vô biên
Hồn ma ai oán hoàng tuyền kêu la…

Người ở trọ phôi pha tình ái
Mỗi một ngày tê tái chẳng vui
Diễm xưa hạ trắng chôn vùi
Xảo ngôn láo nháo ngậm ngùi tình côi

Rồi mai đó bao người tỉnh lại
Nhạc đám ma mê dại âm hồn
Quê hương đất nước sói mòn
Đau thương tang tóc oán hờn trào dâng

Mắt trắng dã điếm đàng hoan hỉ
à Khánh Ly rên rỉ lòng quân
Dép râu nón cối lấn tràn
Sài Gòn bức tử ngút ngàn khổ đau …!

27.6.2013 Lu Hà




Hãy Nằm Xuống Để Trời Mở Mắt

Hãy nằm xuống để trời mở mắt
Cảnh rợn rùng chất ngất hờn căm
Việt Nam cộng sản tối tăm
Tinh cầu nhức nhối khổ tâm nhân loài

Bầy qủy đói đười ươi hung dữ
Mất lương tri uống máu đồng bào
Theo chân khỉ tổ Hồ - Mao
Miền Nam xâm lược dư đồ nát tan

Chủ nghĩa Mác lường gàn ra thế
Stalin chó dại Lê Nin
Ngót gần thế kỷ van xin
Ban ơn bố thí niềm tin mịt mờ

Hết cải cách giảm tô đấu tố
Triệu nấm mố ảo não thê lương
Xóm làng xơ xác bi thương
Thức ăn độc hại biển Đông lưỡi bò

Nạn thái thú chóp bu đầu tỉnh
Đàn bí thư chủ tịch ăn chia
Kiêu binh lớn bé chầu rìa
Luật rừng anh chị đầm đìa máu tươi

Mackeno thảnh thơi hỉ hả
Kệ chúng mày tao cứ ăn chơi
Còn mình còn đảng còn xơi
Đầy chuồng cám bã thịt xôi còn nhiều

Sống ích kỷ tiêu điều xã hội
Cướp rật còn la lối kêu la
Thi hành công vụ nước nhà
Đánh người vô tội sơn hà đảo điên

Chúng bán hết tài nguyên lãnh hải
Rừng đầu nguồn sinh thái thảm thê
Đấu thầu cảnh tượng  ê chề
Giặc Tàu chiếm đoạt não nề dân ta

Hết chỗ sống gầm cầu chen chúc
Nạn xìke lúc nhúc điếm đàng
Đường dây gọi gái thênh thang
Đại gia tư bản ngân hàng đảng quan!

Hãy kiên quyết bền gan xiết chặt
Nắm tay nhau giành dật giang sơn
Tương lai dân tộc sống còn
Hay là nô lệ làm con chó hèn?

cảm tác cảnh công an b
t ngưi, đưa đi tri phục hi nhân phm vì biu tình
chng gic Tàu xâm lưc

7.6.2013 Lu Hà




Stalin Con Thú Dữ
cảm tác thơ Tố Hữu

Bữa hôm trước xem hình thú dữ
Stalin nhăn nhở nó cười
Mẹ buồn nước mắt tuôn rơi
Cáo xù lông trắng ở nơi hồng trường

Mồm đầy máu thê lương đồng loại
Trên cánh đồng hoang dại mênh mông
Một bầy cừu nhỏ đáng thương
Cổ quàng khăn đỏ chán chường tương lai

Bố đau xót vẫn hoài mộng tưởng
Bởi thiên đường đảng cộng bày ra
Gây bao tang tóc sơn hà
Nồi da nấu thịt máu nhòa núi sông

Tiếng loa gọi khắp đồng loan báo
Cả miền Nam nhảy múa hát ca
Bướm ong xào xạc la đà
Nha Trang Bà Rịa Vũng Tàu hân hoan

Tên bạo chúa ác gian đã chết
Nửa tinh cầu thảm thiết một thời
Xác người chống chất tả tơi
Vành tang nấm mộ mưa rơi lệ tràn

Thằng Tố Hữu việt gian bợ đỡ
Còn sủa thơ thối qúa trời ơi!
Làm sao ông đã chết rồi
Bác Hồ sùi sụt rã rời thương đau

Ngày xưa đó đồng bào hạnh phúc
Nhờ có người bạo lực dã man
Bần nông cốt cán chứa chan
Chúng con cóc nhái làm quan sang giàu

Theo chủ nghĩa mịt mù tăm tối
Mộng thiên đường rắm rối toàn dân
Tay sai đại Hán chó săn
Nga Xô đế quốc giang san lụi tàn

Thân bồi bút viết càn nói phét
Ghế ngồi cao cháu thét ra tiền
Văn thơ rẻ rách tà quyền
Nhân văn giai phẩm bắt liền chẳng tha

Cuộc đấu tố kêu la thảm thiết
Địa chủ thì tận diệt ông ơi
Làm ăn tập thể mọt đời
Đói nghèo bệnh tật tức cười dân đen

Nhờ có đảng dở điên dở dại
Nên Hữu này phỏng dái càng to
Điện biên thắng trận hoan hô
Ngợi ca quỹ đỏ bác Hồ muôn năm.

3.7.2013 Lu Hà 




Sầu Mộng Nhớ Quê
chuyển thể từ thơ Chu Vương Miện
tặng các cô dâu Việt Nam lấy chồng Tàu

Chiều quan tái sương sa mây lạnh
Tựa gốc đa  lóng lánh ngàn lau
Lưng chừng gió thoảng hương thu
Chim rừng lá rụng bể dâu ngậm ngùi.

Hoàng hôn xuống canh thâu trăng chếch
Nỗi niềm riêng bạc phếch người ơi!
Quanh sân còn đám bùi nhùi
Hỏi xem phong cảnh lòng ai tủi sầu ?...

Chuyện lơ láo không đầu không đũa
Buồn ngâm nga tình tứ ca dao
Nhạt nhoà dấu mực hiên rêu
Đoạn trường thê thảm nhuốm màu trần suy

Ngẫm trăm năm cõi người đau khổ
Kiếp đời như cây cỏ hoa rơi
Tua dua một mảnh trăng soi
Chim bay cá lặn tăm hơi mút muà

Đất san sát mái chuà cao mọc
Gió vi vu thông lạc điệu nào?
Nỉ non tiếng nhạc ngọt ngào
Suối tuôn róc rách nhiệm màu đắng cay

Nghe xoang xoảng chuông vàng khánh bạc
Giọng ca dao từng bước ầu ơ
Người ta dệt vải kéo tơ
Cho tôi gặp mộng được mơ với nàng…

Trời sao sáng thương chàng trăng ngọc
Đợi cau già dưới gốc em van
Mẹ cha mong chuối thơm ngon
Gieo cầu đúng chỗ gả con đúng nhà

Chuyên chính kẻ biết đâu lẽ đạo
Phá kỷ cương lễ giáo sang Tàu
Làm dâu xứ sở bơ vơ
Bồ hòn oán ngậm không bờ bến thương

Đêm lách cách gian buồng thông cưả
Chòi điếm canh nhục nhã thế này
Trong veo trời thoảng mây bay
Lấy chồng trung quốc đắng cay hở trời….

Ngày sáu khắc thở dài tê tái
Đêm năm canh nhức nhối u hoài
Đèn khuya dầu thiếu trêu ngươi
Hàng Nga song cưả mỉm cười miả mai

Nghe ai nói đẹp đời cứu đói
Một bước đi tươi rói giảm nghèo
Đong đưa lo chạy lên bà
Đường tơ chỉ đứt nương dâu lưá tằm...

Phận lẽ mọn tôi hèn lỡ bước
Hồ Xuân Hương Tổng Cóc tiếc xuân
Bán chôn nuôi miệng nuôi thân
Mình làm mình chiụ còn than nỗi gì?

Hoa cứ rụng lệ rơi sương đổ
Hạt mưa sa gom lá đầy sân
Đốt thành mây khói trầm luân
Ruột gan đứt đoạn thả hồn hư vô

Kiếp quả báo đàn bà con gái
Bờ cỏ khâu oan trái thương đau
Bao nhiêu tâm huyết đợi chờ
Tằm non chết yểu lá dâu uá vàng...

Thời lơ đãng đò ngang hờ hững
Chê núi này lững thững em sang
Lấy chồng Đài Bắc vẻ vang
Con sen đưá ở vội vàng làm chi?

Kể như gió thầm thì ảo não
Thuý Kiều xưa lần giở từng trang
Công cha nghiã mẹ mọi đằng
Bên tình bên hiếu lỡ làng đời con

Còn đâu nưã thuyền quyên yểu điệu
Lũy tre xanh hiền dịu mặt hoa
Ao bèo luống cải gà nhà
Đất lề quen thói bốn muà xanh tươi...

9.3.2010 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét