Thứ Tư, 21 tháng 12, 2022

Thơ Tình Chùm Số 1.320

 

Thần Linh Hay Ngẫu Vật

Cảm xúc thơ Goethe bài 27

 

Xin gửi các vị thần

Biến người thành thánh thiện

Không được thì đừng đến

Bê tha thế gian này

 

Sống trung thực thẳng ngay

Từ sáng cho tới tối

Tránh xa mọi tội lỗi

Sán lạn đỉnh vinh quang

 

Một đội quân vẻ vang

Sẵn sàng trong bản in

Giữ trọn mọi niềm tin

Tình thương yêu bác ái

 

Bớt khổ đau oan trái

Trẻ già tốt đẹp hơn

Phụ nữ hết giận hờn

Nơi nhà thờ rửa tội

 

Biết ăn năn hối lỗi

Những tội ác gây ra

Mọi hành vi kiểm tra

Luật lệ từ tòa án

 

Thần linh cần giới hạn

Theo cách Tây Ban Nha

Hay từ Spada

Nếu ngã nào bép xép

 

Lỗ mũi phồng ria mép

Thập thò chiếc máy bơm

Kiêu hãnh thích bờm xơm

Sai lầm về phụ nữ

 

Ai muốn tự tha thứ

Để thân mình nhiễm độc

Tước vị xưng quý tộc

Mong thần thánh xét cho

 

Tôn giáo quyền tự do

Lương tâm cần danh dự

Đứng trước người phụ nữ

Tôi không có mùi hôi

 

Những ngẫu vật lôi thôi

Dư thừa nên dọn dẹp

Sáng thế kỷ ghi chép

Niềm tin gìn giữ ta.

 

*Nguyên tác:”Gửi Thần”

21.12.2020 Lu Hà

 

 

 

Hỡi Thần Thánh

Cảm xúc thơ Goethe bài 28

 

Hỡi các vị thần thánh

Nếu làm được điều lành

Thì mới đáng xưng danh

Còn không thì vô nghĩa

 

Cổ kim càng thấm thía

Triết học hóa nhân loài

Tư duy bậc thiên tài

Làm những điều lương thiện

 

Vì nhân sinh dâng hiến

Cũng lắm kẻ nghi ngờ

Mênh mông giữa đôi bờ

Một đại dương lý trí

 

Tôi không hề thiên vị

Thần thánh đấng cao siêu

Nếu chưa tốt mọi điều

Những tấm gương chói lọi

 

Giáo dục cần soi rọi

Mặt trời với trăng sao

Tỏa ánh sáng khi nào

Mang bao nhiêu tốt đẹp

 

Ngẫu vật cần dọn dẹp

Quỷ thần hay yêu ma

Bão lụt thường gây ra

Nguyên do cần nắm bắt

 

Thần thánh đừng thêm thắt

Để hù dọa chúng sinh

Gây những chuyện bất bình

Đầy đau thương tang tóc

 

Giữa đám đông thất học

Một em bé ngây thơ

Bị đuổi đánh bất ngờ

Bở vì cái đầu hói

 

Các vòng tròn kết nối

Tồn tại của chúng tôi

Đừng khoanh tay buông xuôi

Danh dự là vĩnh cửu

 

Kẻ yếu hèn cầu cứu

Thì xin hãy ra tay

Bênh vực người thẳng ngay

Thanh trừng bầy ác thú

 

Những linh hồn bất tử

Sống mãi với thời gian

Chính là các thánh thần

Hữu ích cho nhân loại.

 

*Nguyên tác:”Thần Thánh”

21.12.2020 Lu Hà

 

 

Can Đảm Công Khai

Cảm xúc thơ Goethe bài 29

 

Hỡi các vị thánh thần

Gió mây mưa sông núi

Nhân loại đang cặm cụi

Như chòi lá của tôi

 

Số phận cứ nổi trôi

Bếp hồng nuôi thế kỷ

Các vị còn ganh tỵ

Tranh giành mọi uy quyền

 

Gia đình được ưu tiên

Cúng tế đòi quyên góp

Titan quen nắn bóp

Thì Prometheus

 

Thấy trái đất tiêu điều

Thừa cơ ăn trộm lửa

Tình yêu thương chan chứa

Zeus phẫn nộ phạt con

 

Vùng đất cằn héo hon

Gọi là Caucasus

Có một con nghiệt súc

Đại bàng muốn ăn gan

 

Dân du mục lầm than

Bão tố trên đầu trẻ

Mặt trời không san sẻ

Ánh sáng cứu đui mù

 

Sự tăm tối hoang vu

Quằn quại đầy thống khổ

Kẻ nào dám thách đố

Giải thoát người khổng lồ

 

Anh hùng Heracles

Giương cánh cung lên bắn

Đại bàng bị trúng tên

Trật tự mới lập nên

 

Còn đâu thời nô lệ

Zeus ban cho con trẻ

Được sống đời tự do

Rằng tôi cũng hết lo

 

Thế giới còn áp bức

Bao tài năng thỏa sức

Ngọn lửa lòng rừng rực

Trái tim người bao la.

 

*Nguyên tác:”Prometheus”

22.12.2020 Lu Hà

 

 

 

Nụ Hôn Lần Cuối

Cảm xúc thơ Goethe bài 30

 

Dù muốn hay không muốn

Đôi ta phải chia tay

 Nụ hôn cuối đắng cay

Chia ly cùng đau khổ

 

Tôi  dã từ căn hộ

Núi sông nước non mình

Một mùa thu điêu linh

Sương khói màu ảm đạm

 

Nhưng bầu trời thăm thẳm

Mặt biển lại bao la

Mắt ai nhìn thiết tha

Hy vọng ngày trở lại

 

Trái tim buồn tê tái

Mò mẫm cuối chân trời

Tâm hồn thành chơi vơi

Cơn sóng lòng dữ dội

 

Cánh chim bằng bối rối

Vùng vẫy giữa đại dương

Phiêu liêu khắp bốn phương

Liều lĩnh không lối thoát

 

Niềm say mê khao khát

Hụt hẫng cuộc đời tôi

Thân bèo bọt nổi trôi

Biết dạt về đâu nhỉ?

 

*Nguyên tác:”Từ Biệt”

22.12.2020 Lu Hà

 

 

 

Dù Chỉ Giấc Mơ

Cảm xúc thơ Goethe bài 31

 

Đã từ lâu mong đợi

Dù chỉ là giấc mơ

Trái tim chớ hững hờ

Để cho tôi đau khổ

 

Hỡi thiên thần bé nhỏ

Khao khát chốn mê cung

Đường hoang vu trập trùng

Thổn thức khi thức dậy

 

Buồn tủi khi được thấy

Nụ cười sao đáng sợ

Làn khói xanh khó thở

Chập chờn một bóng ma

 

Bao giờ sẽ tỉnh ra

Tiêu tán niềm hy vọng

Tâm hồn tôi trống rỗng

Có lẽ được bình an.

 

*Nguyên tác:”Ôi, Tôi Bao Lâu Cho Bạn”

23.12.2020 Lu Hà

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét