Cảnh Đông Tàn
Cảm hứng với Hiền Châu: Sài Gòn Chật Vật Vào Đông
Nõn nà mây trắng bềnh bồng
Trần gian lạc lối tuyết hồng lả lơi
Cuối năm non nước chơi vơi
Hoài vương phượng vĩ tìm nơi ghế ngồi
Mưa phùn lất phất núi đồi
Liễu thanh ướt đẫm tình côi phiến sầu
Cánh bèo động đậy vũng sâu
Cúc gầy mấy khóm chân cầu đợi ai
Gót sen tha thướt nét ngài
Bâng khuâng thục nữ u hoài ngắm trông
Thành đô tất tả chiều đông
Ăn sương tiếng qụa mênh mông xuôi dòng
Xót xa khao khát cõi lòng
Tim buồn cố quận long đong bụi trần
Lửa lòng nhen nhóm mấy lần
Củi rơm đâu nữa giai nhân hững hờ
Đông tàn quang cảnh xác xơ
Bóng anh heo hút bơ vơ chốn nào
Hồng nhan bạc mệnh má đào
Trăng treo lơ lửng nghẹn ngào Hằng Nga…!
18.12.2016 Lu Hà
Én Giục Nàng Xuân
thơ tri ân Thu Hà ngâm thơ
Thơ bốc hơi màn sương mây trắng
Giọng ca ngâm cay đắng xót xa
Nghẹn ngào sóng vỗ giang hà
Ngàn sao lấp lánh ngọc ngà thủy chung
Lạc cảnh giới chập chùng biển cả
Thuyền ái tình vội vã ra khơi
Cột buồm lảo đảo chơi vơi
Chim say cá nhảy lả lơi dáng hồng
Trái tim gọi dòng sông bến lứa
Phẩm tiên chờ chan chứa ngóng trông
Nôn nao ô thước cầu vồng
Ngưu Lang Chức Nữ mặn nồng thiết tha
Kìa cố quận chôn nhau cắt rốn
Lũy tre xanh nơi chốn sinh ra
Ngược xuôi muôn dặm trăng tà
Tao đàn hội ngộ Hằng Nga mỉm cười
Đàn én giục vui tươi xuân đến
Mỹ nhân lòng xao xuyến làm sao
Tơ vương cát sĩ vườn đào
Liễu thanh mơn mởn hoa chào bướm bay…!
15.12.2016 Lu Hà
Trái Tim Hoàn Mỹ
Cảm hứng từ câu nói của Hong Thai Hoang
Càng tổn thương ta càng hoàn mỹ
Trái tim em thế kỷ hoài vương
Tấm lòng thơm thảo mến thương
Tràn trề thanh sắc quê hương mặn nồng
Vầng trán cao mênh mông chân thật
Sáng như sao đôi mắt thiên thần
Bâng khuâng tư lự tần ngần
Chân cầu hứa hẹn bần thần cánh hoa
Hàng tơ liễu nhạt nhòa sương lệ
Én xuân về thỏ thẻ trúc mai
Thướt tha yểu điệu chương đài
Bão giông vần vũ gót hài dặm bằng
Hoàng Thái Hồng tuyết hằng thục nữ
Non sông mình chan chứa hồn mây
Chập chờn ong bướm ngất ngây
Cung đàn dìu dặt vui vầy trăng thâu
Ôi tổ quốc dãi dầu mưa nắng
Nỗi niềm đau cay đắng xót xa
Thênh thang một dải quan hà
Giang san gấm vóc ông bà tổ tiên!
* ".. Ai cũng vậy trẻ rồi cũng già, xinh đẹp rồi cũng
phôi pha. Chỉ có trái tim càng tổn thương càng hoàn mỹ... "
19.12.2016 Lu Hà
Trăng Sầu Vạn Cổ
Cảm hứng từ thơ song thất lục bát của Giang Hoa: Chở
Trăng…
Hàn Mạc Tử yêu hồn thơ song thất
Lục bát tình chan chứa mãi không thôi
Nàng Giang Hoa trái tim đập bồi hồi
Dòng lệ hải ôm vầng trăng mờ ảo
Nghe sóng vỗ kìa thuyền ai lảo đảo
Chở trăng về xao xuyến suốt đêm thâu
Chẳng hề chi sương thấm ướt mái đầu
Đàn hạc gọi Lu Hà ơi thức dậy!
Chàng cát sĩ chống tay chân lẩy bẩy
Giấc Nam Kha còn lưu luyến chưa phai
Mùi mật ong đàn kiến lửa trần ai
Thương kiếp phận duyên tình hồn công chúa
Buồn thổn thức ta làm quan thái thú
Một đêm thôi mà nhớ mãi không quên
Suối anh đào bóng dáng gái thuyền quyên
Đàn cá lội hôn bàn chân trắng nõn
Chim bạch yến bến giang đò chờ đón
Cái khuân vàng lóng lánh đáy sông sâu
Chị Hằng Nga rầu rĩ cuộc bể dâu
Trăng nóng lạnh sáng soi sầu vạn cổ…!
17.12.2016 Lu Hà
Lời Hứa Hẹn
thơ tri ận Thu Hà
Sẽ bình giảng từng bài thơ nhé
Nếu em ngâm bất kể về ai
Thuyền anh cập bến chương đài
Liễu xanh đào thắm áo dài tơ vương
Hội tao đàn quê huơng yêu dấu
Bắc Trung Nam én đậu hoàn cầu
Một sương hai nắng dãi dầu
Tà dương khuất bóng bể dâu đoạn trường
Ôi thế kỷ yêu thương hoài niệm
Cánh bướm hồng dấu diếm tình ca
Men say khắp dải Ngân Hà
Sao hôm thờ thẫn Hằng Nga tủi hờn
Hoàng hôn xuống chập chờn tuyết phủ
Lệ lưng tròng phu phụ thở than
Cuộc đời sao lắm gian nan
Xôn xao tiếng nói thông ngàn hát ru
Nửa hồn mây vi vu gió thổi
Giọt sầu tang lạc lối đường về
Phong trần dặm nẻo sơn khê
Chiều lam khói tỏa dãi dề xóm thôn…!
16.12.2016 Lu Hà
Đôi Mắt Huyền
Cảm xúc bởi đoản văn của Lý Lắc
Đôi mắt huyền lưỡi mác liễu cong cong
Bướm hồng xinh đóa hoa lòng tê tái
Cơn bão tố triều dâng miền quan ải
Cánh chim trời chấp chới gọi Hằng Nga
Bụi phấn rơi lả tả chốn lầu ngà
Vội búi tóc ngẩn ngơ nhìn hạ giới
Người thiếu phụ ngàn thu tình bối rối
Giai nhân ơi sao chẳng ở cùng ta…?
Hậu Nghệ kia bạc bẽo cõi sa bà
Để hồng nhan lạnh lẽo với trăng thu
Mối duyên tơ theo gió thổi vi vu
Người nhân thế ôm phiến sầu vạn cổ
Chàng cát sĩ ngẩn ngơ nhìn thiếu nữ
Thơ lên men rung khúc nhạc huyền mơ
Hồn thôi miên như ảo giác đợi chờ
Sung sướng quá dây đàn rung bần bật
Thế gian ôi biết bao người lật đật
Giong duổi hoài bến ái mộng trăng thơ
Bọt sủi tăm đàn cá lội lờ đờ
Hương ngây ngất bởi bóng hình ẻo lả…!
17.12.2016 Lu Hà
Vấn Vương Chỉ Hồng…
Cảm hứng từ thơ đường của Giang Hoa: Hoài Cảm…
Hoài lang dạ cổ mang đi
Sóng dâng cuồn cuộn thầm thì ra khơi
Mắt huyền thổn thức chơi vơi
Thuyền tình lạc bến về nơi cuối trời…
Hải âu bướm trắng tả tơi
Ruột đau chín khúc lệ rơi đôi hàng
Ngậm ngùi cánh gió bẽ bàng
Chôn nhau cắt rốn dở dang lỡ làng…
Xót xa sợi chỉ xích thằng
Duyên cầm nghĩa sắt muộng màng chiều đông
Than ôi! Ô thước cầu vồng
Ngưu Lang biền biệt cánh đồng sầu tang…
Nửa đêm Chức Nữ mơ màng
Chong đèn ngồi dậy khói nhang dật dờ
Trái tim gía lạnh thẫn thờ
Hận lòng thiếu củi bơ vơ bếp hồng…
Mâý mùa hiu quạnh phòng không
Then cài cửa đóng ngóng trông hồn về
Bụi trần dặm nẻo sơn khê
Thương người thiếu phụ dãi dề giọt ngâu...!
18.12.2016 Lu Hà
Lưỡi Tầm Sét
Cảm hứng với nghệ sĩ Trần Thu Hà
Luỡi tầm sét thiên lôi giáng xuống
Cả trần gian luống cuống giật mình
Xôn xao vệ nữ ái tình
Nỗi niềm say đắm thiên đình ban cho
Hồn ngây ngất trăng thơ lạc lối
Lu Hà vui thầm gọi Đinh Hùng
Lắng nghe sóng biển chập chùng
Điệu ru muôn thuở thủy cung dạt dào
Trần Thu Hà nghẹn ngào giọt lệ
Để ngàn thu vạn kỷ sầu tương
Tao đàn xao xuyến dặm trường
Trái tim nóng bỏng cung thương má đào
Nụ hoa bưởi thì thào trong gió
Bướm hồng xinh biết biết tỏ chi ai
Nôn nao rặng liễu chương đài
Thanh âm cao vút canh dài hoài vương…!
Trời mưa gió quê huơng yêu dấu
Ngọn lửa lòng đau đau đáu chờ mong
Ngược xuôi gồng gánh long đong
Dừng chân thư thả bên dòng thơ ngâm…!
17.12.2016 Lu Hà
Tình Nhà Nghĩa Non
Cảm hứng với đoản văn của Lý Lắc
Xôn xao ong bướm thiên thần
Thơm nàng Lý Lắc một lần thôi nghen
Tuyết hồng chi quản trắng đen
Nôn nao vũ trụ bao phen ngập ngừng
Ai hay thi sĩ nóng bừng
Lửa lòng sôi sục rượu mừng hoan ca
An Nam một dải quan hà
Sông Hương núi Ngự mặn mà thiết tha
Vừng đông thấp thoáng Lu Hà
Đôi vai nặng gánh tình nhà nghĩa non
Hằng Nga ẻo lả chon von
Hai vầng Nhật Nguyệt vẫn còn thương nhau
Cỏ cây dầu dãi nát nhàu
Đá vàng phai nhạt nhuốm màu thời gian
Cung đàn thổn thức chứa chan
Én xuân ríu rít từng đàn hồi hương
Đầm làng xinh xắn nõn nường
Ngó sen mát lịm còn vương tơ lòng
Dừng chân soi bóng gương trong
Thanh mai trúc mã liễu cong dập dờn…!
19.12.2016 Lu Hà
Trăng Treo Cổ Mộc
Cảm hứng khi nghe Trần Thu Hà ngâm thơ
Dòng trường ca đêm nay dừng lại
Giọng thơ ngâm tê tái buồn sao
Trăng treo cổ mộc thì thào
Hằng Nga cung cấm má đào đợi ai
Chàng cát sĩ u hoài thương nhớ
Cửu Long Giang sóng vỗ dạt dào
Cố hương thổn thức nghẹn ngào
Sông Hồng sầu thảm ứa trào giọt châu
Người thiếu phụ canh thâu bày tỏ
Nỗi niềm này trăng có biết không ?
Qui Nhơn cò lả cánh đồng
Hà Thanh cá lội Cù Mông nương đèo
Chế Bồng Nga hắt heo ngọn cỏ
Đền Champa cổ độ trăng soi
Miền Trung cá nước mặn mòi
Huyền Trân vương vấn sương rơi lá sầu
Dòm song cửa mưa ngâu lã chã
Bụi tuyết bay tầm tã dãi dầu
Xót xa nửa trái tinh cầu
Năm canh trẳn trọc bóng câu vội vàng…!
* Lu Hà tôi đang viết trường ca phải dừng lại nghe Thu Hà
ngâm thơ
10.12.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét