Thứ Năm, 29 tháng 12, 2016

Chùm Thơ Tình Ngắn 253



 



Cảm Khái Về Giọng Ngâm Thơ
Tặng Trần Thu Hà

Thơ em ngâm chứa chan lòng mẹ
Tình của anh thỏ thẻ cái oanh
Công cha kết cỏ ngậm vành
Cù lao chín chữ sáng danh đất trời


Mẹ sinh con phải thời ly loạn
Đôi vai gày lận đận sớm khuya
Nhọc nhằn gối lệ đầm đià
Quản chi nắng rát bên bìa đồi hoang

Rau sắn đắng khoai lang củ sặc
Bát canh cua đĩa lạc muối vừng
Gà con chiêm chiếp mẹ mừng
Nhà tranh vách nứa mưa rừng gió đông

Mẹ thương con mẹ bồng mẹ bế
Khói lam chiều cô lẻ sương rơi
Ba năm nhũ bộ nên người
Miệng ăn cơm búng nụ cười lớn khôn

Ngày mai nhé tâm hồn thi sĩ
Nửa hồn mây thủ thỉ mẹ ơi!
Cung đàn dìu dặt chơi vơi
Có nghe tiếng gọi lưng trời hạc bay…!

29.12.2016 Lu Hà





Bóng Chàng Cát Sĩ
thơ tâm tình với Lý Lắc

Chiều nao em tiễn anh đi
Tóc mây lõa xõa rầm rì thông reo
Dừng chân nghỉ dưới chân đèo
Mặt nhìn tận mặt hắt heo gió lùa

Tình trăng non nước thêu thùa
Bướm hoa quấn quít bốn mùa còn đâu?
Còn ai chải tóc gội đầu
Thơm mùi hoa bưởi xức dầu cho em

Đào non đã chín nư thèm
Trăng soi đầu ngõ buông rèm đèn chong
Nóng lòng khắc khoải chờ mong
Mộng hồn thiếu nữ chốc mòng canh thâu

Dập dờn song cửa bóng câu
Thời gian đẵng chuyến tàu chia ly
Bần thần tìm mảnh nhung y
Mồ hôi còn thấm kinh kỳ mờ xa

Đời chim cát bụi hải hà
Phong tràn khổ lụy Hằng Nga tủi hờn
Nửa đêm gà gáy đòi cơn
Bóng chàng cát sĩ chờn vờn hôn em…!

28.12.2016 Lu Hà




Đội Kim Cô
Họa thơ Phi Anh: Đêm Thâu Chiếc Bóng

Hằng Nga Lão Hạc tắm trên hồ
Mơn trớn da ngà múc bát tô
Dội ánh trăng vàng lên mái tóc
Ăn sương tiếng quạ cánh đồng ngô
Mơ màng giấc mộng bình minh giục
Ân ái muộn màng  bướm trắng nhô
Dao cạo để đâu tìm chẳng thấy
Khổng Khâu chẳng nỡ đội kim cô ?

25.12.2016 Lu Hà




Trăng Treo Cổ Mộc
Cảm hứng khi nghe Trần Thu Hà ngâm thơ

Dòng trường ca đêm nay dừng lại
Giọng thơ ngâm tê tái buồn sao
Trăng treo cổ mộc thì thào
Hằng Nga cung cấm má đào đợi ai

Chàng cát sĩ u hoài thương nhớ
Cửu Long Giang sóng vỗ dạt dào
Cố hương thổn thức nghẹn ngào
Sông Hồng sầu thảm ứa trào giọt châu

Người thiếu phụ canh thâu bày tỏ
Nỗi niềm này trăng có biết không ?
Qui Nhơn cò lả cánh đồng
Hà Thanh cá lội Cù Mông nương đèo

Chế Bồng Nga hắt heo ngọn cỏ
Đền Champa cổ độ trăng soi
Miền Trung cá nước mặn mòi
Huyền Trân vương vấn sương rơi lá sầu

Dòm song cửa mưa ngâu lã chã
Bụi tuyết bay tầm tã dãi dầu
Xót xa nửa trái tinh cầu
Năm canh trẳn trọc bóng câu vội vàng…!

* Lu Hà tôi đang viết trường ca phải dừng lại nghe Thu Hà ngâm thơ
10.12.2016 Lu Hà





Thương Con Bướm Trắng
cảm hứng với Hiền Châu: Chật Vật Vào Đông

Sài Gòn tấp tểnh vào đông
Thương con bướm trắng non bồng thiên thai
Dẫn hồn lạc mộng chương đài
Ái ân thuê thỏa canh dài liễu buông

Chim cu gáy điệu mặn nồng
Phòng loan dìu dặt má hồng môi xinh
Nghê thường vũ điệu xập xình
Bồ đào mỹ tửu cô mình kia ơi!

Trên cao thấy Chúa đang cười
Noel rạo rực lả lơi bướm đào
Bướm chim thủ thỉ nghẹn ngào
Trúc mai dan díu thì thào gió đông

Thư cưu trống mái ven sông
Quan quan khắc khoải cánh đồng cỏ non
Hẹn ngày hội ngộ vàng son
Nửa vòng trái đất chon von đỉnh sầu

Giáng sinh lại nhớ Hiền Châu
Lu Hà chấp bút mấy câu chúc mừng
Trái tim rong ruổi tưng bừng
Lửa lòng bốc cháy bỗng dưng mưa dầm…!

25.12.2016 Lu Hà




Nỗi Buồn Xa Xăm
Cảm hứng từ tấm hình ca sĩ Lệ Hải

Năm chưa hết tết chưa kịp đến
Nét mai gày nghêu hến cũng buồn
Mùa đông vắng bóng chuồn chuồn
Mưa dầm rả ríc lệ tuôn đôi dòng

Người thiếu phụ long đong lật đật
Nghẹn lời ca tiếng hát vàng son
Tủi hờn sông núi nước non
Cò bay cánh vạc chờn vờn gần xa

Xứ xở lạ chiều tà quan tái
Ở nơi đây thiếu trái sầu riêng
Sài Gòn tiếng gọi linh thiêng
Viễn Đông hòn ngọc ai nghiêng nón chào…?

Phượng vĩ héo cây đào bật gốc
Nỗi u hoài củi mộc cành khô
Sầu hoen khóe hạnh ô hô!
Châu sa lã chã mặt hồ tuyết băng

Chờ pháo nổ giao thăng trời đất
Tiếng lòng em chân thật cố hương
Trà thơm phảng phất môi hường
Quê nhà sen nhớ nõn nường tơ vương!

28.12.2016 Lu Hà




Em Về…
cảm hứng thơ đường của Giang Hoa: Mùa Đông Tím…

Em về chiều tím gió đông
Một vùng cây cỏ bềnh bồng xôn xao
Bướm vàng rạo rực nôn nao
Cái oanh thỏ thẻ nghẹn ngào trăng lên…

Bâng khuâng cá lội đào nguyên
Hồn trinh áo trắng thuyền quyên lối mòn
Thông reo đỉnh núi chon von
Sương rơi tảng đá héo hon phiến sầu

Em đi tóc xõa mái đầu
Ngày xưa  rặng liễu chân cầu khỏa chân
Bây giờ cảnh cũ tần ngần
Ngõ tre hun hút bần thần nhớ ai…?

Thương người tao nhã anh đài
Quỳnh dao một thuở u hoài thở than
Xót xa một nửa cung đàn
Trần duyên dang dở non ngàn biển xa

Bão giông lãng tử quan hà
Thuyền tình chấp chới Hằng Nga tủi hờn
Rèm buông cửa đóng chập chờn
Vườn thanh thấp thoáng cô đơn bóng nàng…!

29.12.2016 Lu Hà



Hoài Vương Cố Quận
Cảm hứng thơ Giang Hoa: Giáng Sinh Buồn

Nửa vòng trái đất Giang Hoa
Nô en mời họa nhạt nhòa thơ vương
Lu Hà tưởng nhớ quê hương
Lung linh ngọn nến giáo đường phúc âm

Thu Hà thổn thức khúc ngâm
Năm châu bốn biển động tâm nhân loài
Ngược xuôi bươn bả kìa ai
Gánh đời nặng trĩu canh dài thở than

Hạc kêu tức tưởi non ngàn
Mưa phùn heo hút giang san mịt mờ
Vẩn vơ mây trắng hững hờ
Hàng phong vi vút đôi bờ đại dương

Thương người một nắng hai sương
Mảnh mai tơ liễu giọt tương giận hờn
Bướm ong ngao ngán chập chờn
Én xuân thầm gọi đòi cơn đông tàn

Hành hương trong cõi trần gian
Vác cây thánh gía ứa tràn sa châu
Cá bơi đờ đẫn chân cầu
Tuyết rơi lả tá mái đầu muối tiêu…!

24.12.2016 Lu Hà






Thơm Cái Nõn Nường
cảm hứng với Hiền Châu: Xin Đừng Bắt Tội Trời ĐôngCầm

Xinh tươi thơm cái nõn nường
Ngó sen trắng muốt nụ hường thoảng bay
Đông về cánh bướm lắt lay
Noel chuông điểm men say ái tình

Thánh đường ngọn nến khói linh
Thiên thần vệ nữ cô mình kia ơi!
Thanh tao nhoản nụ xuân cười
Dày hồng váy trắng lả lơi sóng đào

Thuyền tình cập bến hoa chào
Cầm tay bịn rịn rước vào lầu trang
Phải người cát sĩ mơ màng
Mấy năm ròng rã dịu dàng thơ đăng

Lam Kiều xe chỉ xích thằng
Nhớ thương thương nhớ đò ngang vội vàng
Tùng quân vó ngựa hiên ngang
Trống giong cờ mở thiếp chàng ngẩn ngơ

Trang Sinh giấc mộng giăng tơ
Ấy là hồ điệp đợi chờ trăng lên
Trai hùng gặp gái thuyền quyên
Đa tình tự cổ nhân duyên kiếp nào…?

26.12.2016 Lu Hà



Trằn Trọc Canh Thâu
Cảm hứng thơ song thất lục bát của Giang Hoa: Em Rất Sợ Và Em Rất Sợ

Cuốc kêu khắc khoải nhớ thương
Nửa hồn Thục Đế vấn vương đông tàn
Tình xưa chưa cạn dòng chan
Nỡ sao giông tố non ngàn đại dương

Vườn thanh năm ngoái xuân hường
Nụ hôn còn đọng giọt sương bướm hồng
Mà nay cỏ úa cánh đồng
Trời cao đàn hạc bềnh bồng ly tao

Mây sầu biền biệt mãi sao?
Tro tàn lơ lửng nghẹn ngào châu sa
Gót chân lấm bụi quan hà
Thuyền tình lạc lối quê nhà ta đâu?

Nhớ ai ngồi bến giang đầu
Hàng tre xõa tóc nương dâu bến đò
Mò tôm bắt tép thân cò
Nắng mưa dầu dãi câu hò thoảng bay

Hân tình bao nỗi đắng cay
Phòng the chiếc bóng lắt lay ngọn đèn
Ngoài sân rền rĩ tối đen
Chập chờn đom đóm dế kèn giun than!

22.12.2016 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét