Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

Thơ Mới Đấu Tranh Chùm 1



Công Dân Nước Việt Ta Ơi!
cảm tác từ quốc ca: Tiếng Gọi Công Dân

Này công dân nước Việt ta ơi!
Hãy đứng lên kiên quyết mọi thời
Vì tổ quốc giang sơn gấm vóc
Dù hy sinh máu lệ tuôn rơi!


Nắm tay nhau đáp lời sông núi
Dòng máu đào bao quản hiểm nguy
Dù phơi thây ngút ngàn gươm giáo
Chiến đấu ngoan cường há thịnh suy

Vang tiếng thét quân thù khiếp sợ
Chống xâm lăng nội tặc căm hờn
Diệt việt gian trong ngoài bán nước
Ngọn cờ hồng cộng sản vùi chôn

Thề theo bước Trưng Vương Ấu Triệu
Hãy vững tin sự nghiệp nước nhà
Tương lai rực rỡ ngàn sao sáng
Lãnh thổ này là của chúng ta

Đường vinh quang vẻ vang nòi giống
Nền cộng hòa chói lọi tổ tiên
Tự do bác ái tình hương xóm
Giống Lạc Hồng gai góc vững bền

Tiếng quốc ca tràn đầy khí phách
Nhịp quân hành mãi mãi không thôi
Tinh thần trách nhiệm lòng thanh thản
Hồn núi sông linh khí vạn đời!

15.12.2013 Lu Hà



Mưa Thu Thái Hà

Hà nội mưa thu mãi thế sao?...
Thái hà tầm tã suối thương đau
Trời thu tháng tám buồn thê thảm
Chân tượng Đức Bà xao sác hoa.

Hỏi lại bài thơ thuở nước nhà
Từ khi con vẫn chưả sinh ra
Nhớ ai hưá hẹn thơm hoa trái
Hạnh phúc nhân quyền tan pháo hoa...

Xác pháo hoa xưa đã lụi tàn
Sáu mươi năm lẻ biết bao lần
Muà thu đưa đám hồn dân tộc
Xót cả lòng con lệ ưá sầu.

Thế giới bàng hoàng trong giấc mơ
Kỷ nguyên tan giá nước sông hà
Việt nam quay lại thời trung cổ
Bạo ngược còn đây những Thái Hà.

Con chỉ buồn đau cả một thời
Ba lô súng đạn vác trên vai
Sẻ dọc trường sơn đi đánh Mỹ
Mà lòng phơi phơí dậy tương lai...

Hôm nay ngồi nghĩ lại hôm qua
Nuối tiếc đời trai quá thật thà
Nối gót cha ông mồi xác khói
Bao nhiêu đồng đội ở phương xa...

Để được hôm nay một Thái hà
Lương tâm tủi thẹn biết bao nhiêu
Dòng tu thánh giá còn rên riết
Dân chúng lầm than cảnh đói nghèo

Mảnh đất hào quang mấy mét vuông
Đàn chiên dân Chuá khóc kêu thương
Dưới chân Đức Mẹ tuôn dòng suối
Đến cả năm châu cũng nghẹn lòng.

Công nhân nhà máy vẫn tiền phong
Huy động cùng nhau với dân phòng
Cảnh sát ma tà đấy sát khí
Bao vây bóp nghẹt đám chiên ngoan

Cầu nguyện vu là chống chủ chương
Pháp luật nước nhà sấm thét vang
Bánh xe chuyên chính nghiền tan nát
Cho Đảng cho quan hưởng phú cường...

Mác Lê chủ thuyết vẫn yêu ma
Tà đạo mỵ dân vẫn sống thưà
Bỏ đi thì tiếc vương thì loạn
Chiều tàn mưa mãi biết bao lâu?....

4 .10.2008 Lu Hà



Miệng Lưỡi Cú Diều
gửi một kẻ nặc danh Bắc Cộng

Chót đã sinh ra ở cõi đời
Mang dòng máu đỏ trái tim ngay
Khổ đau tủi nhục từng bươn trải
Uất hận trào dâng sóng dập vùi

Bỏ nước ra đi chẳng thẹn lòng
Quê hương yêu dấu trọn tình thương
Bỗng dưng cay đắng trồi gan mật
Thành kẻ vô loài quên núi sông

Chúng ruả ta rằng quân bất lương
Bỏ cha bỏ mẹ bỏ quê hương
Không cam nhẫn nhục thân đày đoạ
Thân xác điêu tàn tan khói sương

Thăm thẳm trời xanh mây trắng bay
Nhìn về cố quốc lệ từng rơi
U mê tăm tối nghèo xơ xác
Mà vẫn kiêu căng mộng vẳng đời

Đố kỵ hẹp hòi vẫn nổi lên
So đo tính đếm lũ ươn hèn
Người hơn kẻ kém thèm danh vọng
Vú cả lấp mồm lũ cháu con

Trí tuệ đỉnh cao mối mọt đời
Phèng la trống mõ vẫn reo cười
Nấp trong bóng tối vì ơn Đảng
Ném đá dấu tay để hại người

Mượn tiếng phê bình dăm tứ thơ
Thanh tao đài các lũ văn nô
Hư thân mất nết nuôi thù hận
Đội đá bia đời cho Đảng ta

Ai đó làm thơ kể chuyện đời
Bao nhiêu chìm nổi kiếp bèo trôi
Khổ thân tâm não buồn nhân thế
Chúng miả mai rằng vì cái tôi…

Cái tôi tội nhiệp ở đâu xa
Nó ở trong lòng hay Đảng ta
Nó nấp xa gần như bóng quỷ
Nó chui vào miệng kẻ gian tà

Con cháu ta đành thiệt mãi sao
Văn minh thời đại giưã sương mù
Trăm phương ngàn kế hòng ô nhục
Uốn lưỡi cú diều văn với thơ

28.12.2009 Lu Hà



Kẻ Vô Học
gửi Kẻ Vô Học

Tự xưng tên ảo là vô học
Hắn chửi tôi te tuá nực cười
Rõ khốn nạn văn chương lá cải
Những ngôn từ chó má than ôi !

Mấy thập kỷ cùng đường bí lối
Hết nhân tài lã chã phun dơ
Phê bình đấu tố còn ra rả
Bịt họng căm thù mấy tứ thơ

Cơn gió chướng văn minh thời đại
Những oan hồn thảm thiết kêu van
Vì sao tăm tối không đường thoát ?
Đạo đức hoài buôn nước bán dân…

Kẻ vô học hung hăng trên mạng
Lưỡi cú diều dơ dáy bất lương
Quen bới lông soi từng dấu vết
Rặn ra lời lổn nhổn trôi sông

Cứ đấu mãi phun lời rắn rết
Dòng sông quê cặn bã u sầu
Loài ma quỷ nắm quyền dân nước
Vuốt ve hoài mãi tấm da trâu

Điệp khúc cũ nhai đi nhái lại
Đảng bao la thắm thiết tình người
Hoan hô mãi biết bao giờ tạnh
Tố Hữu vô loài cũng  thế thôi...

16.1.2010 Lu Hà



Nợ Trần Ai
gửi nick Franz

Hắn ngồi đó một linh hồn tàn tạ
Dương mắt tròn trâng tráo nhìn ta
Hắn đắy ý bởi bộ lông nhung mượt
Bốn chân lùn ngo nguẩy suả gâu gâu

Hắn hậm hực cả một thời xa thẳm
Nợ ngàn năm cuả tiền kiếp xa xôi
Phút điên cuồng giao thưà mơ hoan lạc
Ruợu nồng say thoá mạ xỉ nhục ai?

Hắn hằn học đọc bài thơ trăn trở
Niềm ưu tư máu lệ nhỏ u hoài
Hắn lồng lộn giưã đêm tàn băng giá
Quê hương ơi! Tha thiết mối tình đời…

Hai chân trước giơ cao vờ đón chủ
Dạng háng sau khệnh khạng chó khoe tài
Thôi hết dữ trước tấm lòng lương hảo
Nợ luân hồi chìm nổi giưã muôn nơi

Muà xuân ấy đêm canh dần nhỏ lệ
Pháo giao thưà phơi xác phố phường xưa
Hồn tê tái xót xa đời thứ lữ
Chúc muôn nơi hồi tưỏng nhớ quê nhà

Bỗng có kẻ rống lên lời thoá mạ
Con cháu ông bổng lộc đã quen rồi
Vì căm hận khúc xương thưà thi vọng
Bát cơm đầy sợ lỡ nuốt không trôi

Muà tuyết lạnh trái tim hèn cằn cỗi
Trút oán hờn lên lên dòng chữ bất lương
Con chó Đức in sâu hằn tâm trí
Trái tinh cầu rúng động nỗi bi thương

11.1.2010 Lu Hà



Nỗi Đau Nhức Nhối Tự Hào

Tiếng khóc vang lên giưã đất trời
Đàn chiên dân Chuá máu tuôn rơi
Sương sa hạt lệ buồn thê thảm
Xám cả chiều thu rụng rã rời

Thánh địa chiều hoang đêm tối đen
Từng luồng gió thổi bóng ma tàn
Lân la phá rối tình nhân loại
Báo chí reo cười nhạo báng dân…

Mượn tiếng vì dân bao oán ân
Đất đai làm chủ cuả muôn dân
Thay dân quản lý nghe mà sướng
Pháp luật vì dân chẳng bạo tàn?....

Cái giá tự hào sao đắng cay
Triệu người lay lắt đến hôm nay
Vì ai phải sống cho ra sống
Nước mắt trào ra với tháng ngày

Vinh nhục nghe mà sao khổ tâm
Buốt vào cân não thấm tim gan
Trải bao thập kỷ đời cơm áo
Uất hận sôi lên lệ mới tràn

Nhục nhã tự hào còn đấu tranh
Nồi cơm manh áo vẫn tranh dành
Ai quên nhục nhã sinh ra lợi
Cho kẻ tự hào khát háo danh?

Vì nhục cho nên phải tự hào
Nếu không còn nhục tự hào qua
Tổ tiên ta vẫn thường như vậy
Biết nhục nuôi ta trí tự hào....

Nhục nhã tự hào vẫn có nhau
Để mà nuôi sống trái tim đau
Nếu không biết nhục làm sao hiểu
Cái giá vươn lên để tự hào..

Hôm nay khó nói nhục hay vinh
Lịch sử còn đây vẫn sáng danh
Ba trăm năm nưã ai mà biết
Con cháu ta còn tiếng Việt Nam?...

Ôi!Rất tự hào dân tộc ta
Dù trong đói khổ vẫn reo ca
Một lòng một dạ đi theo đảng
Thân xác dật dờ cũng chẳng sao

Ôi! Rất tự hào nhân dân ta
Trải bao thập kỷ vẫn kiên trì
Đồng cam cộng khổ theo đường lối
Xã hội thiên đường một giấc mơ

Ôi1 Rất tự hào cho đảng ta
Tài tình sáng suốt trí cao siêu
Dắt đưa dân tộc xa muôn dặm
Hạnh phúc phồn vinh chẳng thấy sao ?...

2008 Lu Hà



Tranh Luận Với Chu Chính Chỉm

Thiên hạ luận văn tớ luận thơ
Văn thơ là thực cũng như mơ
Đều dùng chữ viết ra mà cả
Ngôn ngữ cha ông chớ vẩn vơ

Bút chiến ngôn từ nhiều thể loại
Mỗi người  mỗi vẻ có sao đâu?
Trường thương mã tấu dao bầu chém
Trí tuệ nâng cao vượt  giáo đầu

Chu Chính Chỉm mang lời ngạ qủy
Ngôi sao vàng lấp lóe tượng trưng
Ngô nghê bọt nhãi trào te túa
Di chúc cuối đời đảng chủ trương

Hồ Chí Mít suốt đời phục vụ
Giết dân lành tội ác chất chồng
Lương tâm thanh thản không buồn bã
Chỉ tiếc rằng chưa được bá vương

Thằng ba Duẩn cướp công Hồ tặc
Muốn độc quyền thống trị Việt Nam
Dân kính cụ nhiều còn ác liệt
Cái thây  qúy lắm Chí Phèo hâm

Cụ Hồ muốn hỏa thiêu cho sạch
Để tội đồ sớm được phi tang
Kim cương bất hoại đầy thách thức
Rõ thối dở hơi lý luận xằng

viết cho với nick Chu Chính Chỉm
19.3.2013 Lu Hà  





Trò Thơ Khỉ

Nhát gan thỏ đế gọi anh hùng
Biết đếch gì đâu nợ kiếm cung
Dám đứng ngang hàng Trần quốc Tuấn
Nực cười con khỉ Nguyễn sinh Cung

Rõ đểu trò hề Hồ chí Minh
Đầu dơi tai chuột cáo thành tinh
Dụ Pháp vào hang vờ đốt khói
Điện Bên Phủ xác cộng hôi rình

Sách lược mưu đồ Vi Quốc Thanh
Ba Tàu chỉ đạo chó săn thành
Hình nộm lòi đuôi thằng tướng Giáp
Gạt lường dân tộc lũ lưu manh

Theo con bọ xít Mạc Tư Khoa
Tố Hữu rặn thơ đít ướt nhoà
Xuống dao hạ thủ trăm ngàn mạng
Trương ngọn cờ hồng thế giới ma

Lươn lẹo tráo danh xưng chính nghiã
Miền Nam giải phóng nạn đao binh
Đánh cho đại Hán Nga Xô Đỏ
Xỏ lá tuyên truyền cóc thối rinh.

cảm tác khi đọc bài vịnh Trần Hưng Đạo cuả ông Hồ.
27.1.2012 Lu Hà 




Điện Biên Cạm Bẫy Của Tàu
cảm tác thơ Trần Chấn Uy: Điện Biên Phủ

Điện Biên Phủ một vết nhơ lịch sử
Chính nơi đây mưa máu lệ nhạt nhòa
Hồ Chí Minh cõng rắn cắn gà nhà
Để đồng hóa dân ta theo đại Hán

Gió hun hút khóc bản làng lận đận
Dốc Pha Đin Tuần Giáo chạm đỉnh trời
Núi bạc đầu mây trắng giọt sương rơi
Những con suối như đàn trăn sáng lóa

Mèo Nùng Thái đã bao đời thống khổ
Đến bây giờ vẫn chẳng được nguôi ngoai
Bởi niềm tin cứ trằn trọc u hoài
Đảng lợi dụng hòng mưu đồ quyền lợi

Búi tằng cấu thắt chặt thêm tăm tối *
Gùi sương đi mà chẳng thấy ngày mai
Màu áo chàm thấm cảnh ngộ bi ai
Cô gái Thái thương phận mình chua chát

Đồi A 1 Mường Thanh hầm Đờ Cát
Những âm hồn phảng phất dưới chân đèo
Nghe đêm mưa tiếng kéo pháo hò reo
Mạng hỏi mạng trả răng đòi đền tóc

Võ Nguyên Giáp con trâu già da cóc
Suốt cuộc đời quân phục đóng sao lon
Xác thai nhi rượu bổ kiếp chui lòn
Hồn dân tộc vùi chôn trong cạm bẫy

* Tằng Cấu: Người phụ nữ dân tộc Thái khi lấy chồng búi tóc  cao lên gọi là tằng cấu
29.10.2013 Lu Hà




Hắn Đã Băng Hà
cảm tác thơ daovong28@gmail.com : Ông Đã Đi Rồi Ông Hỡi Ông

Hắn được chôn rồi thật thế không?
Đầu rơi máu chảy khắp quê hương
Ngàn năm tiếng vẫn còn lưu xú
Đảo Yến Vũng Chùa độc bá vương

Hỡi kẻ rước voi giày mả tổ
Giết người yêu nước chẳng chùn tay
Quốc Dân Đảng nợ hồn oan khuất
Sát khí hư danh hận óan đầy

Giải phóng miền Nam loài khỉ đỏ
Xe tăng đại bác mượn Nga Xô
Ba Tàu nhu yếu hàng lương thực
Hán hóa tụi bay nghiệp ác đồ

Mũ mão cân đai đủ bốn sao
Ngồi chơi xơi nước miệng tào lao
Thiên tài quân sự con bò ghẻ
Ngay đến thai nhi cũng chẳng từ

Giáp đã băng hà có đúng không?
Ngày giờ ảm đạm một nắm xương
Âm u ngạ qủy màu tang tóc
Tiếng thét hờn căm khắp núi sông

Tướng rỏm kiêu hùng đã bấy lâu
Sống dai hơn đỉa trắng đầu râu
Văn nô bồi bút quen ca ngợi
Chữ nhẫn mồi chài cá cắn câu

Khắp phố Hoàng Diệu  vang tiếng khóc
Dân oan lũ lượt như đàn cóc
Sĩ quan quân đội  ối anh Văn
Cảnh sát  dân phòng càng thảm khốc.

21.10.2013 Lu Hà




Mộng Ghi Văn Miếu

Xuân động đầu muà nỗi ngóng mong
Diệu càng mê mẩn tháng ngày trông
Đồng duyên luyến ái nàng thơ cóc
Tính chẳng tròn năm tấm mộng vàng

Luyến ái tình chàng vẫn ngẩn ngơ
Ái ân chẳng trọn tháng ngày mơ
Hoàng hôn lững thững ra hàng bún
Tử tuyệt giống nòi khóc bố Thu?

Mộng mơ thi sĩ vào Văn Miếu
Du khách cầu xin một quả rơi
Loạn cả dương trần loài ếch nhái
Tình như nước ốc nhạt như vôi

Tuyệt thế giai nhân một mảng thơ
Tử tôn nòi giống chúng ngâm nga
Vô tiền khoáng hậu mong thành đạt
Đạo đức vô loài xã hội ma

Thế giới bàng hoàng trận gió Âu
Kỷ nguyên hy vọng đã sang màu
Việt Nam văn sĩ còn chen chúc
Thơ thẩn kià ai vẫn ngẩn ngơ ?

Tuỉ hờn vong bản lũ đười ươi
Nhục nhã sao cho một kiếp đời
Mãi quốc cầu vinh đầy tội lỗi
Sao đành nhắm mắt để đời trôi ? ? ?

Xuân Diệu Đồng Tính Luyến Ái Hoàng Tử Mộng Du Loạn Tình Tuyệt Tử Vô Đạo Thế Kỷ Việt Thơ Tủi Nhục Mãi Sao?
2008 Lu Hà
Khí Khái Đười Ươi
cảm tác thơ Mai Xuân Chức: Đại Tướng Lòng Dân

Báo chí phen này nghẻo thật rồi
Chết không thấy xác ối giời ôi!
Vũng Chùa nức nở cơn giông tố
Đảo Yến sầu tuôn suối lệ rơi

Võ tướng ươn hèn hơn thủ lợn
Thư văn khí khái vượt đười ươi
Dân oan mất ruộng đang đòi nợ
Thằng Lý Khắc Cường nó dám soi?

Tần Cối bảy đời chưa hết thối
Thịt quăng cho chó chẳng thèm ăn
Điện Biên hiển hách anh hùng trận
Xủng xoảng mề đay vẫn dối gian

Bác cứ ngồi đeo vòng nguyệt quế
Thiên tài quân sự chúng đề cao
Công lao bồi bút sao mà lớn
Đỡ đẻ nghề riêng chẳng dám rao

Tân Trào cho tới gốc Nhà Bò
Ảm đạm màu tang những nấm mồ
Đàn quạ cờ đen đang rỉa xác
Âm u điạ phủ  gặp Hồ - Mao

Kìa Mai Xuân Chức có bài thơ
Bảy chữ tám câu khóc nghẹn ngào
Cụ Giáp thần tiên như thánh Gióng
Ba hoa phét lác giống tào lao

21.10.2013 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét