Tài Mệnh Tương Đố
“Video 61“
“Hoạn Thư rường bớt cau có mặt
Một mũi tên bắn nát đôi chim
Hồng mao cũng đã nhấn chìm
Vào vành hoan lạc im lìm phòng the
Hết khinh trọng thị phi điều tiếng
Nặng như chì chết điếng cũng thôi
Nhẹ nhàng sợi bấc thoảng trôi
Đường đi đôi ngả xa xôi cõi trời“
Hoạn Thư đã trả thù tình Thúc Sinh bằng kiểu cách riêng của một tiểu thư đài các con quan thượng thư bộ lại nhất phẩm triều đình, nói là Hoạn Thư đánh ghen cũng không phải. Hoạn Thư trót lấy Thúc Sinh một ngã công tử ăn chơi nhà giàu nhưng bản tính nhu nhược. Nên ngoài mặt Hoạn Thư có vẻ tha thiết nhưng trong bụng Hoạn Thư thầm khinh Thúc Sinh. Đời ngươi con gái chỉ có một lần, nàng đã trao thân gửi phận cho chàng, thì xấu chàng hổ ai. Phóng lao phải theo lao, chung thủy với chồng cho suốt cả cuộc đời. Hoạn Thư oán hờn căm hận Thúc Sinh bao nhiêu thì nàng lại cố ý làm nhục Kiều bấy nhiêu. Hoạn Thư không thèm đánh đập đày đọa Kiều bằng thể xác mà đày đọa bằng tinh thần, tuy rằng mục đích chính vẫn nhắm vào trái tim Thúc Sinh theo phương châm yêu người chung thủy hận người bạc tình. Một mũi tên của Hoạn Thư phóng ra bắn trúng hai con chim Thúc Sinh và Vương Thúy Kiều. Kiều cũng biết thân phận nhỏ nhoi lẻ loi thấp kém của mình mà chỉ còn biết cúc cung tận tụy phục vụ hầu hạ ông chủ bà chủ theo đúng cương vị là con sen đứa ở trong nhà. Không thể có chuyện nhảy lên làm bà hai, dì hai, thím hai, cô hai, mợ hai trong nhà đứng sau Hoạn Thư được.
“Biết thân phận chơi vơi bèo dạt
Hồn mây bay bằn bặt gió mưa
Đại doanh hầu hạ sớm trưa
Tiểu thư chạm mặt sao chưa yên bề?
Đêm chăn gối tràn trề âu yếm
Có điều gì dấu diếm hoa nô
Buồn phiền ấm ức chi mô
Hỏi ra cho được khoai ngô sự tình“
Tất nhiên Thúy Kiều luôn thểu não rầu rĩ, mà không dám nói ra, kêu ca tâm sự cùng ai. Hoạn Thư giả vờ không rõ lý do tại sao con Hoa nô trong nhà mình nó lúc nào cũng buồn buồn thế nào ấy. Nó được bà chủ đối xử không tệ, cho ăn ngon mặc đẹp, không phải làm việc cực nhọc như những con nữ tỳ khác trong nhà. Hoạn Thư nhờ chồng tra xét hỏi giùm. Cái quái ác thâm hiểm là ở chỗ đó. Hoạn Thư không trực tiếp tra hỏi với cương vị bà chủ cai quản việc nhà, cai quản hết thảy gia nhân đầy tớ là việc của Hoạn Thư đâu phải là của Thúc Sinh về mối sầu tư của đàn bà?
“Nàng nhờ cậy Thúc Sinh tra cứu
Đến nước này phải chịu nghe theo
Cúi đầu ngọn gió hắt heo
Hoa nô quỳ xuống đèn treo bóng mờ
Trước đại sảnh dâng tờ thỉnh nguyện
Xin bề trên ân điển quang lâm
Tiểu thư ngơ ngẩn lầm rầm
Tài nên xem trọng đức tâm cũng bền“
Kiều cũng rất thông minh nhanh trí xin được xuống tóc đi tu để được miễn công việc hầu hạ, bưng bô cơm nước, trà rượu, gảy đàn, phấn son trang điểm làm đẹp cho bà chủ. Cực nhất là Kiều phải lau chùi những dòng tinh khí của ông chủ bà chủ phóng ra bê bết trên giường, rơi vãi cả dưới sàn nhà thềm hoa, bậu cửa ghế ngồi…
Sau khi đọc tờ cung của Kiều vì lý do cuộc đời có nhiều sóng gió nên chán đời muốn đi tu để xa lánh cõi hồng trần đầy thị pho búa dìu khổ ải. Hoạn Thư trao tờ cung cho chồng đọc mà phán rằng:
“Liền trao lại ngồi bên công tử
Mới hiểu ra ý tứ rõ rà
Ví bằng ngọc bội giàu sang
Văn chương cẩm tú lầu vàng gác son
Con chèo bẻo véo von nhanh nhảu
Phận hồng nhan nương náu cửa không
Tiểu thư tủm tỉm nhìn chồng
Thôi thì ta cũng chiều lòng tịnh tâm
Vườn nhà ta Quan Âm Các dựng
Có cây trăm thước đứng từ lâu
Quản chi nắng dãi mưa dầu
Có hồ non bộ bóng câu tọa thiền“
Hoạn Thư giả bộ thông cảm, chiều lòng Thúy Kiều, thỏa tâm nguyện mà đồng ý ngay việc cho Kiều mặc áo nâu sồng, có thể chưa cắt tóc ngay nhưng cứ cho ra Quan Âm Các ở.
Tài Mệnh Tương Đố
“Video 62“
Nỗi oán hận của Hoạn Thư với Thúc Sinh quá sâu sắc. Làm gì mà Hoạn Thư chả tự hỏi. Vì sao hai người kết hôn đã lâu mà Hoạn Thư không có mang? Có phải chồng mình đã bị điếc do chơi bời trăng hoa bên ngoài nhiều quá mà chàng có bệnh lý? Hay chồng nàng mải mê làm ăn buôn bán xa nhà thường xuyên mà vợ chồng ít có điều kiện giao hoan? Còn phía Hoạn Thư không tin mình có bệnh, vì kinh nguyệt hàng tháng vẫn ra đều đặn, vẫn có trứng rụng nhưng chỉ ngáp ngáp thoi thóp chờ đợi trong ổ tử cung mà không có con tinh trùng nào lai vãng bén mảng tới. Cho nên nhân dịp này nàng đã biến Thúc Sinh thành một thứ nô lệ tình dục, còn Thúy Kiều là gia nô. Mẹ nàng không gọi là Thuý Kiều mà đặt cho cái tên là Hoa nô.
Một loại Hoa nô đặc biệt hầu hạ cả ông chủ bà chủ khi ân ái gường chiếu, sảy ra các mây mưa. Hoạn Thư căm tức Thúc Sinh nên nàng quyết bóc lột sức lực của Thúc Sinh cho bõ ghét. Ăn được bao nhiêu Thúc Sịnh phải gián sức mà phóng cho ra hết đầy máng vợ. Biết đâu đấy nhờ trời Phật mà Hoạn Thư lại có dịp mãn nguyệt khai hoa? Dù Thúc Sinh có bị mã thượng phong ngất lịm trên bụng Hoạn Thư, ai dám chắc Hoạn Thư sẽ hoảng sợ lo cho tính mạng của chồng mà Hoạn Thư lại thừa cơ hất Thúc Sinh xuống cho giãy đành đạch chết bất đắc kỳ tử luôn một thể. Khi Thúc Sinh chết đi thiên hạ thiếu gì vương tôn công tử dòm ngó ái nữ ngài Thiên Quan Chủng Tể tước hiệu cao nhất trong triều đình ngang chức thừa tướng được vua phong? Dưới một người trên vạn người, Hoạn Thư có khác chi công chúa, quận chúa. Anh chàng lái buôn Thúc Sinh là cái thá gì? Hy vọng Hoạn Thư không đến nỗi như vậy, nàng thật sự yêu chồng và đành phải dùng hạ sách này để bảo vệ hạnh phúc gia đình và muốn dạy cho Sinh một bài học nhớ đời.
“Bể chìm nổi thuyền quyên tủi phận
Tài nghệ cao lận đận vô duyên
Khối tình lôi xuống cửu tuyền
Chưa tan nghiệp quả ưu phiền tương tư
Kiều xuất gia thuyền từ chấp chới
Đường tam qui ngũ giới xa xôi
Trần gian vương vấn nổi trôi
Ma đưa quỷ dẫn than ôi bến nào?“
Kiều xuất gia với pháp danh Hoạn Thư đặt cho là Trạc Tuyền nhưng lòng không an tịnh, vẫn nuối tiếc thèm khát ái dục trần gian.Vẫn nhớ tới Kim Trọng mối tình đầu thiêng liêng trân quý nhất của nàng. Nàng mong mỏi em Vân kết hôn và có con bồng bế
Trạc Tuyền gọi hương đào phấn vãi
Aó nâu sồng xăng xái dầu đèn
Xuân, Thu cắt sẵn hai tên
Ngày pho thủ tự đêm lèn tâm hương
Lửa lòng tắt cành dương gáo nước
Lại ôm đàn lạc bước cung nga
Đa sầu bản tính ái hà
Tụng kinh trước mắt lệ sa vắng người
Càng nuối tiếc một thời con gái
Mối tình đầu tê tái xót xa
Bây giờ chàng ở đâu ta
Có con bế ẵm mẹ cha vui lòng
Em Vân đã thuận dòng theo lái
Nửa vầng trăng gắn lại cho tròn
Sang ngang đào nảy trồi non
Sân Lai gốc Tử vẫn còn chim ca
Cũng có lúc la đà rừng tía
Lòng thảnh thơi gọt tỉa gốc tâm
Bồ đề khấn nguyện âm thầm
Bỗng đâu hùm sói vang ầm suối reo
Muốn trốn nợ lại leo cành quít
Vịn cây cam thút thít khóc cười
Áa xanh phấp phới chơi vơi
Dụ người tiếc lục thương đời hồng nhan
Cõi trần ải gian nan khổ hạnh
Bỏ thì thương còn trách chi ai
Vương thì tội nghiệp bi hài
Ngày vui đêm lại u hoài khổ đau
Tay gõ mõ nhuốm màu kinh chép
Phật Pháp Tăng khuân phép nhà chùa
Bướm hoa dan díu bốn mùa
Trầm hương tùng bách thêu thùa thiên nhiên“
7.12.2019 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét