Trích: Động Thiên Hương
Linh từ quốc mẫu Trần Thị Dung
Quốc sắc thiên hương chín cửu trùng
Hương tỏa ngát trời huyền ảo động
Đệ NHẤT trời NAM Đại Hồng Chung
Thiên hương tiên động ngày xưa ấy
Mây TRỜI ao NƯỚC đã ĐONG đầy
Ngàn NĂM thế SỰ bao THAY đổi
Còn LẠI ngang TRỜI một CÁNH mây
Hoàng quang Thuận
Đếm được 10 lỗi cơ bản phạm đường qui. Ông này hoàn toàn không biết làm thơ . Những gì viết ra là những chữ gò ép méo mó gieo vần cốt lòe bịp thiên hạ màu mè rời rạc tối nghĩa.
Linh Từ Mẫu Quốc Trần Thị Dung- Quốc sắc thiên Hương chín cửu trùng? Trong lịch sử loài người hay trong lịch sử văn thơ có ai tả người phụ nữ đẹp tới chín cửu trùng. Chả trên là chữ Dung dưới viết bừa chữ trùng cho nó vần? Không lẽ viết: côn trùng, trập trùng, lùng khùng, điên khùng; nên ông thuận nhét chữ cửu trùng vào thơ làm bài thơ thành nhí nhố dị dạng ngớ ngẩn.
Hương toả ngát trời huyền ảo động - Đệ nhất trời nam Đại Hồng Chung? Gán cái đẹp của người đàn bà với cái Đỉnh Đại Hồng Chung nặng 37 tấn ở chùa Bái Đính, hay cái Đại Hồng Chung là qủa chuông lớn ở chùa Thiên Mụ gần kinh thành Huế là anh chàng này bị khùng, mót làm thơ để cho thiên hạ phải ngửi mùi khai uế xú của mình?
Hai câu sau càng tức cười vớ vẩn hơn. Đọc thì tự biết, đó có phải là thơ đâu? Ngớ ngẩn vô nghiã nhất là câu: Ngàn năm thế sự bao thay đổi - Còn lại ngang trời một cánh mây? Đúng là loại thơ cho người gỗ, Roboter, công an cộng sản đọc là họ khoái, càng đọc càng thấy lộn ruột. Thơ viết ra chả có tí cảm xúc tình người quái gì? Anh chàng này không thể hiểu nổi khái niệm thơ là gì? Tại sao loài người cần thơ để bày tỏ tình cảm nỗi lòng mình trong cuộc sống?
Tôi xin có thơ sau:
Động Mẫu Quốc Thiên Hương
Trong động thiên hương có miếu bà
Ngàn năm soi tỏ ánh trăng thu
Linh Từ Mẫu Quốc cao vời vợi
Hiển thánh công lao diệt giặc thù
Sinh thời quê ở thôn Lưu Gia
Ra trận Nguyên Mông sợ tiếng bà
Đệ nhất phu nhân vợ thái tử
Hoa khôi điểm mặt rõ sơn hà
Ba mươi bậc đá leo lên động
Mỏi gối chồn chân gót chẳng sờn
Sen vàng ao cá thơm ngào ngạt
Mai trúc cam lồ thoảng gió tuôn!
thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Động Thiên Hương
27.8.2012 Lu Hà
Trích: Hang Điạ Linh
Địa linh hang động nối đền Trần
Nhũ đá muôn màu vảy KỲLân
Sư THẦY thiền ĐỊNH soi đáy nước
Một đàn chim nhỏ liệng quanh sân
Hoàng quang Thuận
Chỉ có 4 câu mà 3 lỗi cơ bản mà vẫn cứ lăn xả vào viết lấy được. Nhũ đá sao lại giống vảy con kỳ lân, mà kỳ lân có phải muôn màu sắc không? Một bài thơ vô cảm nghèo nàn, vô nghiã.
Thực ra kỳ lân đâu có vảy như vảy rồng hay vảy cá sấu, vảy tê giác?
Kỳ lân là một trong 4 linh vật của tứ linh theo tín ngưỡng dân gian Á Đông. Kỳ Lân có đầu nửa rồng nửa thú, đôi khi chỉ có một sừng, do không húc ai bao giờ nên sừng này là hiện thân của từ tâm. Phần nhiều lân có sừng nai, tai chó, trán lạc đà, mắt quỷ, mũi sư tử, miệng rộng, thân ngựa, chân hươu, đuôi bò. Thực ra trong tạo hình của người Việt chúng không tuân thủ đầy đủ các nguyên tắc này. Chúng thường được thể hiện trong tư cách đội tòa sen, làm chỗ dựa cho Văn Thù bồ tát hay các Hộ Pháp, và nhiều khi ngồi trên đầu cột cổng hay xuất hiện trên mái nhà. Trong những tư cách này chúng xuất hiện cho sức mạnh của linh vật tầng trên, cho trí tuệ và như thể chúng có khả năng kiểm soát tâm hồn những người hành hương.
Con kỳ lân có niên đại khoảng 200 năm, nặng: 322 kg, hiện đang trưng bày tại Bảo tàng Vĩnh Long.
Một dáng hóa thân khác của kỳ lân là con long mã, bao giờ cũng được thể hiện chạy trên sóng nước (lấy từ tích Vua Vũ trị thủy). Người ta thường hiểu rằng: long là rồng, rồng thì bay lên, nghĩa là tung, tượng trưng cho kinh tuyến, thời gian - mã là ngựa, chạy ngang, là hoành, tượng trưng cho vĩ tuyến, không gian. Như vậy long mã tượng trưng cho sự tung hoành của nam nhi, cho thời gian và không gian, long mã chạy là biểu hiện cho vũ trụ vận động, đồng thời tượng trưng cho thánh nhân.
Xin có thơ sau:
Điạ Linh Hang Thần
Bên cạnh đền Trần hang điạ linh
Kho chôn của báu gái đồng trinh
Làm thần giữ cuả từ bao kiếp
Áo trắng sương mơ chớ thất kinh
Vách tường nhũ đá đẹp vô ngần
Tráng lệ muôn màu cõi thế gian
Hào quang lông phượng xanh ngọc bích
Văng vẳng thông reo một điệu đàn
Sư cụ định thiền trên tảng đá
Xôn xao ong bướm ngát rừng hương
Mai trúc xanh rờn che cưả động
Suối con róc rách nước gương trong.
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Hang Điạ Linh
27.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét