Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 60


Trích: Chuà Hoa Sơn

Lớp lớp đá chồng đường RÊU phủ
Hoa Sơn nhũ động tự ngàn xưa
Hương thị khói sương mờ lãng đãng
Lưng chừng sườn núi một ngôi chùa


Quần tiên tụ hội ở nơi đây
Long LANH đáy NƯỚC dòng suối đầy
Tiên cảnh bồng lai nơi cõi Phật
Ngũ SẮC hang TRẦN áng MÂY bay

Hoàng quang Thuận

Đếm được 6 lỗi cơ bản đường qui. Anh chàng này luôn phọt thơ ra như cháo lòng lợn nấu chưa kỹ hay sao ấy? Thơ phú gì mà té de lênh láng vy h gii? Hấp tấp vội vàng chẳng nghĩ suy gì? Hay nghĩ mãi cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, nghèo nàn chữ nghĩa q chừng.

Bốn câu trên đại đ
chùa Hoa Sơn có thị ăn, mấy lớp đá rêu phủ rồi tịt chả có ấn tượng cảm xúc quái gì. Bốn câu sau huyên thiên muôn thuỏ vẫn là bồng lai tiên cảnh, ú ớ hội tề. Thôi miễn bàn nhièu cái thứ thơ rẻ rách cặn bã uế xú này. Kể ra Thuận dám trám vào mồm vua Trần cũng ghê gớm thật? Chắc hẳn phải có một thế lực nào đó đang túm cả yết hầu cổ họng dạ dày của một quốc gia, một dân t ộc đứng sau lũng đoạn ủng hộ? Nên Thuận mới to gan đánh một canh bạc lớn như vậy?

Tôi xin có thơ sau:

Hoa Sơn Tự

Hoa Sơn chùa tự đất Hoa Lư
Tầng đá rêu phong phủ nhạt nhòa
Nhũ động ngàn xưa màu cổ đại
Mây vàng bảng lảng gió mưa hò
a

Chẳng hiểu từ đâu chùa lắm thị
Mùi thơm thoang thoảng gió lưa thưa
Uy nghi tượng Phật đài sen tọa
Sư cụ tham thiền tiếng mõ đưa

Chim chóc bốn phương về hội ngộ
Trong xanh dòng suối giọt từ bi
Cô hồn dắt díu ăn mày Phật
Ai oán còn vương tiếng thị phi...!

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chùa Hoa Sơn
28.8.2012 Lu Hà


Trích: Đồng Trụ

Nghê chầu đồng trụ đã ngàn năm
Sương gió thời gian mãi dãi dầm
Lồng lộng trời cao đôi NGHÊ cổ
Lưu LẠI đời SAU có CHỮ tâm

Hoàng quang Thuận

4 lỗi cơ bản của một ngã Chí Phèo vô học tập toạng làm thơ đường. Viết liên thiên còn biện bạch các tân, hiện đại, biến thể v. v... Không những thế còn cả gan trám vào miệng vua Trần mới ghê gớm.

Nghê chầu rồi nghê cổ. Ngô nghê mãi thôi bao giờ mới thôi, sao mà lắm nghê thế? Lưu lại đời sau có chữ tâm? Đôi nghê cổ này đúc ra để chầu vua Đinh tạo vẻ uy nghi cuả vương triều thì dính dáng đếch gì đến chữ tâm. Chữ tâm đúng là chữ trong nhà Phật hay nói, nhưng dính dáng quái gì với cái đền này để thờ phụng nhớ ơn, ghi công trạng vua Đinh. Mà lịch sử viết người đại anh hùng Đinh Tiên Hoàng chết rất thê thảm dưới lưỡi dao của môt tên tiểu nhân vô lại tên là Đỗ Thích.

Thơ mới đọc với chữ tâm nghe tưởng hay ho lắm, nhưng lại dùng không đúng chỗ, ghép bừa bãi cốt cho vần với 2 vần: năm và dầm.

Xin có thơ sau:

Cặp Trụ Nghê Chầu

Cặp trụ sáng choang làm cổng lớn
Nghê đồng lịch sử đã ngàn xưa
Mã Yên mộ cổ cao vời vợi
Hoàng đế nhà Đinh chốn tự cư

Ba mặt tiên cung câu đối chữ
Hoa Lư biểu tuợng đạo vương quyền
Khói mây nghi ngút trời thăm thẳm
Ai biết lòng ai vẫn cảm phiền

Con cháu muôn đời mãi nhớ Ngài
Trải bao thập kỷ nỗi bi ai
Hưng phế bể dâu sầu cỏ uá
Cuốc kêu ai oán đến tuyền đài

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Đồng Trụ
28.8.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét