Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 65




Trích: Chùa Nhất Trụ

Nhất trụ chuà xưa đất cố đô
Ngàn năm bia đá có phai mờ
Tiền đường thượng điện thờ Mẫu tổ
Bát giác lời kinh ngộ THIÊN cơ


Mặt chuà quay về hướng PHIÁ tây
Cột KINH vững CHẮC bệ đá dày
Linh ỨNG vua LÊ lòng TIN Phật
Ngự ĐIỆN chầu KINH khói sương đầy

Hoàng quang Thuận

Eo ôi thơ của ai thế này? Vua Trần, ông Thuận hay còn nhân vật thứ ba nào khác còn dấu mặt? Đếm được 10 lỗi phạm đường qui.

Nhất trụ chùa xưa đất cố đô. Chả là ngôi chùa này được xây tại vùng đất huyện Hoa Lư là cố đô ngày xưa cuả nước Đại Việt; nhưng mà lại: Ngàn năm bia đá có phai mờ? Một câu tối nghĩa, vô cảm. Bia đá nào có thể phai mờ được? Bia đá thì cứ sừng sững ngàn ngăm còn đó, hoạ chăng là chữ viết hoa văn có thể phai mờ được mà thôi. Chữ phai mờ này làm cho người ta hiểu lầm lòng người phai mờ theo thời gian, và tấm bia đá trở thành quên lãng, thì làm gì còn chuyện bất giác lời kinh ngộ thiên cơ kia chứ?

Hay Thuận định cố tình phai mờ và quên đi để nhập Tàu à theo chủ trương cuả ông Hồ và đảng cộng sản?

Tiền đường thượng điện thờ mẫu tổ? Chắc là thờ bà thái hậu sinh ra vua Lê Đại Hành đây? Nhưng mà tại sao: Bát giác lời kinh ngộ thiên cơ?

Bát nhã thì có, theo tôi làm quái gì có kinh bát giác? Bát giác là chỉ hình học có 8 góc, nhưng ông Thuận lại gọi là kinh bát giác nghĩa là kinh 8 góc?

Ngộ thiên cơ? Tức là biết được ý trời? Kinh bát giác nào mà ghê thế đọc là hiểu được ý trời. Đọc kinh để giữ cái tâm mình lắng trong mà giác ngộ tìm Phật ở trong tâm chứ làm sao mà phát hiện khám phá ra được ý trời? Thiên cơ bất khả lậu mà. Ông này luôn làm thơ với ba chữ : Ngộ thiên cơ lai nhai mãi rất nhiều bài mà tôi đã khảo sát. Đúng là nói dai như cộng sản muôn thuở vẫn một bài văn cũ mèm cuả các đời tổng bí thư sửa đi sửa lại trau truốt gọt dũa đến nhàm chán. Thực ra Đạo Phật có tin là có thiên Chúa hay Hoàng Thiên, Phạm Thiên sáng tạo ra muôn loài đẫu mà ông bảo kinh 8 góc lộ ý trời? Thật lếu láo ba lăng nhăng vô cùng còn cả gan trám vào mồm vua Trần.

Khổ sau cũng 4 câu thơ phú lủng củng, vô cảm chữ nghĩa ngô nghê rời rạc. Thôi để tiết kiệm thời gian, tôi xin có thơ luôn sau:


Khắc Kinh Vào Trụ Đá

Cột kinh sừng sững đất chùa xưa
Mưa nắng phôi pha chẳng xoá nhòa
Đà La Ni niệm lòng chay tịnh
Phật Thủ Lăng Nghiêm đại đức hoà

Con cháu ơn vua Lê đại Hành
Trường Yên thuộc xã xóm Yên Thành
Tám mặt phẳng lỳ ngàn chữ Hán
Cam lồ từng giọt thấu trời xanh

Trụ đá muôn đời với nước non
Ra đi để lại tấm lòng son
Tu thân trị quốc bình thiên hạ
Phạt Tống bình Chiêm để sống còn

Khắc kinh vào đá mà ghi nhớ
Tây trúc người đi bóng nhạt mờ
Trống gậy thênh thang vào Phật Quốc
Tiền đường mẫu tổ khói sương mơ.

thơ làm nhân đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Chuà Nhất Trụ
29.8.2012 Lu Hà



Trích : Hang Hai

Mây bay êm ả giữa lòng hang
Sữa mẹ rơi rơi từng giọt vàng
Muôn ĐỜI nuôi DƯỠNG dòng LINH mạch
Hoa Lư sông ngọt sóng mênh mang

Hoàng quang Thuận

Mây bay êm ả giữa lòng hang? Có thể hương khói thờ của khách thập phương chứ mây nào bay vào được một cái hang sâu ba mặt kín và một mặt hở là cửa hang? Mà làm sao mây bay êm ả được khi có đông người đến, dù không có ai mây cũng khó lọt vào vì rừng cây rậm rạp. Một lối suy nghĩ hoang tưởng bậy bạ để viết về Phật.

Sửa mẹ rơi rơi từng giọt vàng? Đọc và nghe mà tởm lợm, người mẹ chỉ có dòng sưã trắng thôi, còn sữa vàng là bà mẹ mắc bệnh gan, sỏi thận hay ung thư máu rồi? Cái hình ảnh ẩn dụ này viết không được, nghe tởm lợm quá không thơ tí nào cả.

Muôn đời nuôi dưỡng dòng linh mạch? Cái nước vàng từ nóc hang rỉ xuống mà kêu là dòng linh mạch muôn đời nuôi dưỡng? Nghe nó ngô nghê tởm lợm quá.
Hoa Lư sông ngọt sóng mênh mang? Ông thuận uống nước phù sa bao giờ mà biết ngọt như đường và sóng mênh mang thì liên can gì đến cái hang? Thơ chỉ có 4 câu tủn mủn mà chữ nghĩa rời rạc, vô cảm, vô tâm, vô giác, vô trí, vô hồn.

Tôi xin có thơ sau:

Hang Hai Sầu Muộn

Hang Hai kỳ dị cảnh trần ai
Nhũ đá thiên thu mộng cảm hoài
Giọt vàng thánh thót từ trên nóc
Rầu rĩ năm canh mãi thở dài

Hoa Lư sông nước mênh mông lắm
Thuyền đậu bến vương chẳng muốn về
Âm hồn mờ ảo bên bờ suối
Áo trắng Phất Kim ướt não nề

Mai trúc xôn xao ngoài cửa động
Ngàn năm bàng bạc bóng hoàng hôn
Cờ lau tập trận Đinh Bộ Lĩnh
Khắc khoải đỗ quyên thảm thiết buồn...!

thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do của Hoàng quang Thuận: Hang Hai
29.8.2012 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét