Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

Hiện Tượng Thơ Rỏm Hoàng Quang Thuận Phần 16




Trích: Đêm Hồ Yên Tử

Cát vàng thoai thoải sóng lao xao
Cá TO phởn CHÍ nhảy LÊN cao
Le LE xanh BIẾC đuà TUNG cánh
Chim gù trên núi cảnh tiêu dao

Sơn thủy hữu tình động TIÊN đào
Lạc đường Lưu- Nguyễn đếm trời sao

Lòng hồ đầy ắp trăng đêm sáng
Vua TRẦN thưởng NGUYỆT, nhớ NĂM nào

Hoàng quang Thuận

Ối giời ôi! Những 10 lỗi sai bét nhè niêm luật mà dám trám vào mồm vua Trần nhập mộng?
Thôi miễn dài dài tốn công phân tích một bài thơ nhí nhố nhạt nhão vô bổ này. Một bài thơ nghêu ngao như cơm nguội lẫn lộn thập cẩm cá phởn chí, le đùa, Lưu Nguyễn rồi vua Trần nhét tất cả vào 2 khổ thơ chật hẹp như cái lỗ mũi. Hồ Yên Tử và Động tiên đào khác hẳn nhau. Tác gỉa chưa đủ tri thức phân biệt được cái hồ và cái động? Ngán nhất là: lạc đường Lưu Nguyễn đếm trời sao. Rồi từ Lưu Nguyễn hóa thân sang ngay vua Trần thưởng nguyệt nhớ năm nao? Ai nhớ năm nao? Bộ ông Thuận nhớ năm nao? Một bài thơ không biết tác gỉa muốn gì? Chắc là ông chỉ muốn chỉ mê một chữ đô. Chữ đô là dollar đó.

Tôi cũng xin có thơ sau:

Đêm Thanh Nguyệt Lặn

Yên Tử trăng thanh sóng nước trong
Toạ thiền sư cũng thấy mênh mông
Xôn xao cồn cát còn say mộng
Cá nhảy le te ánh nguyệt hồng

Chim gù vịt lội hồn thơ giục
Chấp bút tiên bồng dạ xốn xao
Khuân vàng bóng nguyệt xuân tình động
Tuổi đã cao rồi lặng ngắm sao

Lưu Thần Nguyễn Triệu ai mời đến
Tiên nữ lưng trời dễ ngẩn ngơ
Lão Tăng nay đã quy tam bảo
Nuối tiếc làm chi chuyện phấn đào

Sóng nước thênh thang về bến giác
Thuyền tình duyên nợ đã chôn vùi
Đài sen hiển lộng kià như gọi
Tây Trúc toà vàng lão mới vui.

thơ làm khi đọc 8 câu thơ tự do nghêu ngao lộn xộn của Hoàng quang Thuận: Đêm Hồ Yên Tử
18.8.2012 Lu Hà


Trích: Đỉnh Non Thiêng

Yên Sơn tô điểm đoá trà mi
Sú vẹt non cao thật dị kỳ
Ốc, CÒNG, sên NHỎ nằm TRONG đá
Quốc vương xa lánh cõi trần bi

Bậc đá làm thang giỏi thợ trời
Đá hình cá sấu nằm chơi vơi
Cá voi, ếch ộp, thờn bơn dẹt
Biển cả - đại dương giưã lưng trời

Có lẽ ngày xưa thuở HỒNG hoang
Yên Sơn bể biếc cuả kim hoàng
Trải bao biến điạ sông thành núi
Đỉnh YÊN nay THÀNH một bảo tàng.

Hoàng quang Thuận

Cũng vẫn sai bét nhè niêm luật, ông phạm lắm lỗi quá Thuận ơi! Thương cho vua Trần vô cùng trót nhập mộng nhầm người?
Quốc Vương nào xa lánh cõi trần bi? Ngài đi tu để định nước an dân. Khi quân Nguyên tràn sang Ngài cũng bầy binh bố trận làm chủ soái. Vườn thuốc của Ngài còn chưã bệnh cho cả triều đình và bình dân bá tánh. Ông Thuận chỉ được cái tuyên truyền bậy.

Yên Sơn bể biếc cuả kim hoàng? Bậy kim hoàng nào? Có thể chân núi Yên Sơn ngày xưa là đại dương sau nhiều biến đổi phù sa bồi đắp mà cửa biển dài ra đến tận Hải Phòng, Hải Dương v. v...
Dùng từ kim hoàng thức là hoàng kim chứ gì? Viết như vậy là tối nghĩa vì ép vần trên hoang thì dưới phải là hoàng? Đầu óc ông bí đặc rì rì không thông thoáng để làm thơ như người bình thường mà vẫn cố gân cổ sổ ra thơ, bố ai mà ngửi được.

Đỉnh Yên nay thành một bảo tàng vô lý. Chỉ có chân núi yên tử may ra còn đào thấy những xương cá cổ, ốc, còng, sò v. v... hay những cổ thạch chứ ở trên đỉnh núi là thiếu lôgich.

Tôi cũng có thơ sau:


Thiền Tu Đạo Pháp

Khúc khích bên song tiếng hoạ mi
Hỏi sao sư cụ ngủ li bì?
Đêm qua lão nạp sôi kinh sử
Việc nước mà sao vẫn bộn bề?

Ai bảo đi tu là nghỉ ngơi
Triều đình đã có cháu con coi
Giặc Nguyên xâm lấn sang bờ cõi
Để lão đêm qua mệt rã rời

Yên Sơn phong cảnh xem kỳ bí
Đá xếp nhấp nhô tới cổng trời
Đại dương xương cá còn để lại
Biển cả mênh mông cũng một thời

Ra thế ai hay cuộc bể dâu
Dầm mưa dãi nắng ướt khăn đầu
Sỏi đá sắc màu thiên cổ sự
Thiền tu tinh tấn sẽ thâm sâu.

thơ làm nhân đọc thơ tự do nghêu ngao vô nghĩa của Hoàng quang Thuận: Đỉnh Non Thiêng
18.8.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét