Trích:
Miếu Nhỏ
Miếu nhỏ thờ công chúa Nguyệt Nga
Linh thiêng phúc địa lập MIẾU bà
Trấn GIỮ cửa RỪNG Linh Sơn Tử
Bòng THƠM đại TRẮNG một ĐỜI hoa.
Hoàng quang Thuận
Miếu nhỏ thờ công chúa Nguyệt Nga
Linh thiêng phúc địa lập MIẾU bà
Trấn GIỮ cửa RỪNG Linh Sơn Tử
Bòng THƠM đại TRẮNG một ĐỜI hoa.
Hoàng quang Thuận
Tủn mủn són ra có 4 câu mà 6 lỗi cơ bản đường qui. Phen này Vua Trần ở niết bàn cũng phải nổi sung lên mất thôi.
Nàng Nguyệt Nga nghe nói là quận chúa em gái quận he Nguyễn Hữu Cầu ở thế kỷ XVIII chứ có phải con Vua đâu mà gọi là công chúa?
Trên đã gọi là nàng công chúa, dưới lại phán chữ bà có phải là công chúa già không? Nếu Thuận gọi là Quận Chúa thì mới nên gọi là bà.
Một cái miếu nhỏ là người đời nhớ ơn mà lập nên, chứ triều đình và nhà vua không kính trọng bà. Dùng chữ trấn giữ cửa rừng lá ác khẩu loạn ngôn.Mất đi cái vẻ đẹp của một cô thiếu nữ. Quận chúa Nguyệt Nga là một trang thục nữ có phải là ma nữ ngạ quỷ đâu mà thèm trấn giữ cửa rừng Linh Sơn như thần giữ của?
Chứng tỏ Thuận không hề đọc lịch sử toàn làm thơ tuyên truyền bậy bạ. Bòng thơm đại trắng một đời hoa chưa rõ nghĩa.
Cách ẩn dụ này chưa đạt chưa toát lên nàng Nguyệt Nga là một trang liệt nữ. Bài này phạm lỗi nhiều quá nên xếp vào thơ tự do.
Tôi có thơ sau:
Nhớ Nàng Nguyệt Nga
Vằng vặc trăng thu soi lịch sử
Nguyệt Nga muôn thuở với non sông
Cùng anh khởi nghĩa vì dân nước
Sống chết màng chi một mảnh hồng
Phế hưng quốc sự trò dâu biển
Miếu nhỏ hồn hoa nắng dãi dầu
Quận chúa phong tư cùng áng nguyệt
Bướm ong say đắm gió mưa sầu
Bòng bưởi vui cùng hoa đại nở
Thiên thu vạn đại giấc mơ tiên
Thái Chân Ngọc Nữ về thiên quốc
Yểu điệu xinh tươi ánh mắt huyền
Lữ khách dừng chân chiều ảo mộng
Miếu nhỏ thần tiên cạnh suối chùa
Đường về Yên Tử không xa lắm
Ngây ngất hoàng hôn thấy bóng Nga!
thơ làm nhân đọc 4 câu thơ tự do nghêu ngao của Hoàng quang Thuận: Miếu Nhỏ
20.8.2012 Lu Hà
Trích:Nghỉ Lại Chùa Hoa Yên
Một đêm nghỉ lại chốn chùa chiền
Rừng thẳm non cao giấc ngủ yên
Tâm HỒN nhập CẢNH và MUÔN điệu
Thật PHẢI trần GIAN hay CÕI tiên ?
Đêm say giấc mộng hết ưu phiền
Đâu dễ ngọa vân núi HOA Yên?
Chiêm bái cảnh chùa trong tĩnh mịch
Hồn hoa, hoa mộng một KIẾP duyên.
Hoàng quang Thuận
Đếm được 8 lỗi nặng đường qui. Vua Trần Nhân Tông không biết có còn đau khổ không? Tớ chưa nhập niết bàn nên không rõ lắm ở đó các vị Phật Quan Âm La Hán khi biết tin hạ giới có kẻ lăng nhục mạo danh mình, có còn tức giận đau khổ không?
Xin có thơ sau:
Ngủ Trọ Nhà Chùa
Ngủ trọ Hoa Yên có một đêm
Ở đây phong cảnh thật êm đềm
Bên song cửa sổ hồn thu gọi
Thơ thẩn Hằng Nga lạc bóng thềm
Côn trùng đàn hạc hạt sương rơi
Tổ quốc than ôi bạc bẽo đời
Buá liềm cờ đỏ bàn tay sắt
Ma qủy chập chờn khắp mọi nơi
Tâm dạ bâng khuâng ngủ chẳng yên
Qua bao đường đất cảnh thần tiên
Mà sao lũ giặc ngang nhiên đến
Đảng đã bán rao bạc với tiền
Du khách bạn đường hơi thở đều
Mà tôi trăn trở biết bao điều
Mác Lê chủ thuyết thiêng đường rởm
Báo chí lăng nhăng miệng cú diều
Chuà này tên gọi là Hoa Yên
Thao thức năm canh giấc chẳng liền
Đi đâu cũng gặp cường hào đỏ
Vỗ ngực xưng là một đảng viên.
thơ làm khi đọc 2 khổ thơ tự do cuả Hoàng quang Thuận: Nghỉ Lại Chuà Hoa Yên
20.8.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét