Men
Say Rượu Tình
Bồ
đào mĩ tửu men say
Để
anh ngây ngất đắng cay muộn phiền
Nhớ
em lạc mộng sầu miên
Dáng
hồng lả lướt lắt lay cỏ bồng
Đêm
qua theo áng mây hồng
Vượt
qua Bột Hải qua sông Tiền Đường
Nỉ
non nghe tiếng khóc chồng
Bướm
ong dìu dặt lạc dòng Hương Giang
Bỗng
nhiên anh thấy một nàng
Thưa
rằng Lệ Hải đợi chàng văn nhân
Bút
hoa anh thảo một vần
Em
xem tấm tắc nồng nàn thiết tha
Hàn
huyền lầu ngọc gác ngà
Kim
bôi hợp cẩn la đà sương mơ
Tiếng
gà eo óc bơ phờ
Giật
mình tỉnh giấc ngẩn ngơ mộng tình
Hôm
nay nhìn lại tấm hình
Giống
sao câu chuyện của mình đêm qua
Tưởng
đâu mộng huyễn nhạt nhòa
Ta
đây nàng đó bướm hoa trúc đào
viết
tặng ca sĩ Lệ Hải
15.11.2013
Lu Hà
Mênh
Mông Đoạn Trường
tặng
Bích Hạnh
Không
biết bơi mà còn đứng đó
Thân
liễu bồ chẳng sợ sao em?
Dòng
sông giả bộ êm đềm
Thủy
thần hà bá chẳng mềm lòng đâu...
Hạnh
ơi Hạnh! Đừng sầu nưã nhé
Cõi
trần gian tê tái lắm sao?
Hãy
trông ong bướm trên bờ
Mầm
non mới nhú trái đào nhưạ non...
Gió
lướt mướt vương buồn con gái
Hàng
phi lao đắm đuối thiết tha
Vi
lô lau lách sa bà
Thở
than nhân thế bạc màu như vôi...
Ồ
thi sĩ bồi hồi nhỏ lệ
Thương
cô em tuổi trẻ mượt mà
Dạt
dào đôi cánh thiên nga
Khung
trời cao rộng la đà biển khơi...
Thuyền
ai đó chơi vơi mất lái
Sóng
bạc đầu bể ái sông Tương
Trập
trùng bèo bọt thê lương
Thác
ghềnh vực thắm mênh mông đoạn trường...!
6.12.2012
Lu Hà
Mênh
Mông Tủi Hờn
tặng
Phan Hoà
Lam
chiều viễn xứ xót xa
Trầm
ngâm nỗi nhớ hồn ta ngậm ngùi
Bâng
khuâng nửa mảnh chôn vùi
Sài
Gòn đẫm lệ sụt sùi chiêm bao
Bọt
bèo trôi dạt bến nào?
Phù
du vạn kiếp lao đao biển hồ
Cơm
nhà mẹ nấu khát khao
Muỗng
canh rau muống mưa rào bóng sân
Con
đường thơ ấu gót chân
Theo
cha lẽo đẽo nương gần ruộng xa
Chơi
trò chạy trốn năm xưa
Săn
lùng hỗn độn rặng dừa xanh xao…
Ngọt
ngào giọt rượu ly tao
Muốn
say nghiêng ngả ai nào đỡ ta?
Ngẩng
đầu thấu tận trời xa
Chập
chờn cánh nhạn la đà biển khơi…
Núi
cao sừng sững than ôi!
Làm
sao với được chơi vơi mây hồng?
Tận
cùng ác mộng thinh không
Tự
do hai tiếng mênh mông tủi hờn!
cảm
xúc sau khi đọc bài: Viễn Xứ
28.5.2013
Lu Hà
Mĩ
Miều Bố Kinh
tặng
ba mẹ con Mai Hoài Thu
Xem
hình hai cháu xinh ngoan
Mẹ
nào con ấy vuông tròn thiết tha
Trời
đâu nợ phụ lòng Thu
Yên
tâm mà sống bốn muà nở hoa
Phong
sương lệ nhỏ giang đầu
Giọt
mưa hiu hắt bến sầu sông tương
Cỏ
cây cũng phải cảm thương
Sinh
lòng ngưỡng mộ vấn vương thế trần
Hồn
thơ ngây ngất trăng ngàn
Tâm
tư để lại muôn vàn mến yêu
Cần
chi ong bướm sớm chiều
Mới
là sợi chỉ mĩ miều bố kinh?
Đọc
thơ hiểu tấm chân thành
Hoài
thu vằng vặc cây xanh lá vàng
Sông
Hương nao nức ngỡ ngàng
Kià
ai lững thững dở dang ngậm ngùi
Bọt
bèo trôi nổi sụt sùi
Hồng
nhan bạc mệnh chôn vùi dễ sao...!
30.1.2012
Lu Hà
Miá
Ngọt Tình Thơ
Thị
Vui cùng với Thiết Hùng
Vượt
rào bẻ miá mật đường chưá chan
Lu
Hà nghĩ đến tình thân
Lại
mời nhai miá nước tràn cằm râu
Thiết
hùng mặt đỏ ngầu ngầu
Nàng
Vui sung sướng mặn mà anh ơi!
Mấy
khi thoả mãn cái đời
Hương
thơm mật miá hồi hồi lòng em
Bấy
lâu vương vấn nỗi niềm
Cùng
anh hoan hỉ dưới thềm trăng vương
Vườn
thơ rộng rãi mênh mông
Đủ
loài hoa bướm cái ong la đà
Thon
thon mười ngón tay ngà
Tóc
mây loã xoã như là tiên nga
Thiết
Hùng ngây ngất ngẩn ngơ
Đào
nguyên lạc lối men bờ ái ân
Bên
dòng suối mát thanh tân
Thanh
mai trúc mã muôn vàn gió xuân
Đông
về tết sắp đến gần
Chớ
quên pháo cối nổ tan trái tình
Pháo
con lẹt đẹt cô mình
Pháo
xì thì chán cho hình bóng nhau...
17.12.2011
Lu Hà
Mịt
Mờ Sương Rơi!
cảm
tác khi nghe nhạc Ngô Càn Chiếu: Khi Nỗi Nhớ
Trong
lòng tôi lại nhớ ai
Chiều
buồn thổn thức canh dài đêm thâu
Sáng
ra tỉnh dậy âu sầu
Gối
chăn xô lệch bể dâu đoạn trường...
Ngập
trời mây gió yêu thương
Đòi
cơn khát vọng quê hương mặn mà
Miên
man cánh bướm la đà
Đau
thương tơi tả cây đa lá vàng...
Bồn
chồn ngọn sóng triều dâng
Tiếng
hồn nức nở dở dang lỡ làng
Vấn
vương theo bước bẽ bàng
Thời
gian cách trở bóng chàng xa xôi...
Chờ
mong khắc khoải bồi hồi
Trùng
dương xanh thẳm chơi vơi bến bờ
Thuyền
tình em dạt ngả nào
Từng
thu heo hắt mịt mờ sương rơi!
25.9.2012
Lu Hà
Mịt
Mờ Xiêm Áo
Bên
dòng suối mát trong veo
Ngẩn
ngơ chú bống vòng vèo ngắm cô
Tranh
nhau cá lội lờ đờ
Đầm
đìa xiêm áo mịt mờ làn da
Suốt
đời cô chẳng cởi ra
Khăng
khăng dính chặt mượt mà bướm hoa
Xôn
xao khúc nhạc thái hòa
Đi
đêm chẳng sợ nhạt nhòa trần ai
Giai
nhân tiết họa chương đài
Thiên
thu ảo mộng tuyền đài phôi phai
Râu
xanh cũng phải chạy dài
Bạch
mi sởn gáy hình hài thướt tha
Thẹn
thùng e lệ Hằng Nga
Kìa
cô thiếu nữ ta bà khoả thân
Chúng
sinh trong cõi thế gian
Cãi
nhau chí chóe muôn vàn lý do
Áo
mây như áng sương mờ
Rồng
bay phượng múa dật dờ mến yêu
Rằng
đây ngọc đến Lam Kiều
Chàng
Khanh Tống Ngọc sớm chiều chiếu chăn.
cảm
tác ảnh cô gái xăm trồ đầy mình bộ nhung y.
7.6.2013
Lu Hà
Mịt
Mù Canh Thâu...
Nàng
nằm nưả mảng đùi phơi
Mượt
mà thổn thức bồi hồi làm sao
Nôn
nao hai trái bồng đào
Trăm
năm giấc mộng xôn xao bướm hồng...
Hồn
thơ ngây ngất thiên bồng
Đào
nguyên lạc lối giọt sương hững hờ
Thông
reo cá lội lờ đờ
Hai
hàng tơ liễu đôi bờ thướt tha...
Chao
ôi, một ả Tiên Nga
Nhớ
người hạ giới ngọc ngà tới đây
Nguyện
thề hẹn ước vơi đầy
Ngàn
thu còn đó đắng cay tủi hờn...
Sóng
tình cuồn cuộn đòi cơn
Theo
dòng nước chảy mảnh hồn chơi vơi
Thuyền
tình dạt bến tới nơi
Thôi
miên ánh mắt tỏ lời nước non...
Chưá
chan dàn duạ nụ hôn
Ru
đời bớt lạnh nỗi buồn thiên thu
Vuốt
ve âu yếm vân du
Toc
mây loã xoã mịt mù canh thâu...
cảm
tác từ thơ Mai Hoài Thu và ảnh minh hoạ: Mộng Trăm Năm
5.12.2012
Lu Hà
Mơ
Nẻo Dặm Trường
Phải
chăng duyên nợ ba sinh
Vì
ai ánh mắt khuynh thành trêu ngươi
Vì
ai tôi mộng tưởng hoài
Phòng
văn giá lạnh trần ai nhớ người
Việt
Hà ở chốn xa xôi
Chiều
nay nắng hạ chân trời lá bay
Đêm
qua giấc mộng cho hay
Trăm
năm duyên nợ đắng cay thế này
Bâng
khuâng thổn thức vơi đầy
Vào
ra chỉ thấy một ngày dài ghê
Nhớ
người mái tóc trăng thề
Quê
hương ta đó sơn khê dặm trường
Cô
Hà đi chợ qua sông
Bướm
buồn hoa rỗi nằng hồng đang lên
Cơn
say dở nửa thôi miên
Giọt
sương lã chã thiên nhiên một tòa
Gương
nga chênh chếch hiên nhà
Chuông
chùa Thiên Mụ canh gà Thọ Xương
Dương
cầm thánh thót giáo đường
Buị
hồng mơ nẻo dặm trường lang thang
cảm
tác từ tấm ảnh Việt Hà
16.7.2013
Lu Hà
Mở
Ngõ Phù Vân, Khép Cánh Trần Duyên
hoạ
thơ Cụ Hà Thượng Nhân
Cánh
cưả phong trần khép cánh xuân
Hồn
bay theo gió mộng thần tiên
Người
đi kẻ ở sầu ly biệt
Qua
ngõ phù vân lòng vẫn nguyên
Thiên
thai bồng đảo nhé đừng quên
Người
ở dương trần nấp bóng hiên
Rớm
lệ nhớ thương tình cổ lụy
Cung
Nga hỏi lại sổ duyên tiền
Quán
trọ trần gian nỗi cảm phiền
Tình
xưa ta hẹn chốn lâm tuyền
Phù
vân cưả ngõ ai đành mở
Sương
cỏ ngậm ngùi thôi Tú Uyên….
8.11.2009
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét