Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

Chùm Thơ Tình Ngắn 66



 



Ngẩn Ngơ Má Hồng

Người mộng Đại Tây Dương
Xót xa hồn vấn vương
Chơi vơi tình Mỹ Quốc
Ngẩn ngơ phận má hồng


Đã bao đêm trăn trở
Chén rượu sầu ly tao
Tình trôi theo năm tháng
Cơn sóng buồn lao xao

Bây giờ đã cuối năm
Còn đâu nữa trăng rằm
Noel lời cầu nguyện
Việt Nam ơi! Việt Nam!

Ta lại nhớ tới nàng
Hằng Nga cũng chẳng màng
Cung quảng sầu cô quạnh
Trần gian ôi địa đàng

Adam và Eva
Trong khu vườn đầy hoa
Ai như nàng Lệ Hải
Có biết không Lu Hà ?

viết tặng ca sĩ Lệ Hải
18.12.2013 Lu Hà



Ngậm Sầu Tương Tư
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Chiều Cuối Năm

Cuối năm hồn lạc bến mơ
Mà sao rưng rức ngẩn ngơ giưã dòng
Hoàng hôn thung lũng muà đông
Chân trời góc biển hư không phiêu bồng...

Sòng đời vô định mênh mông
Ra khơi mất hướng quê hương xa vời
Thuyền em đã nhổ neo rồi
Lênh đênh bốn biển xa xôi ngàn trùng

Cuộc đời viễn xứ bão bùng
Bốn muà mưa gió não nùng bốn phương
Oằn mình bám mảnh tang thương
Chiếc phao gỗ mục theo dòng sông trôi...

Phải chăng tiền kiếp luân hồi
Vì em vướng nợ với người đời xưa?
Hồng nhan bạc mệnh đẩy đưa
Nơi miền đất hưá ngậm sầu tương tư...!

29.12.2011 Lu Hà




Ngẩn Ngơ Lá Vàng
chuyển thể thơ Tuyền Linh: Vào Muà

Vào muà lá rụng vương hè
Phố xưa mộng tưởng em về bên anh
Con chim yêu khoảng trời xanh
Giọt thương giọt nhớ năm canh tủi sầu.

Ngập ngừng nưả tỉnh nưả mơ
Nắng chiều cuối hạ ngẩn ngơ thu về
Em đi khắp nẻo sơn khê
Vui buồn cùng với xác ve lá vàng.

Nồng nàn ngày ấy yêu thương
Giận hờn chăn gối vấn vương chân giường
Lo toan cả chuyện vô thường
Hoàng hôn Đà Lạt lỡ làng sương rơi !

Vẫn còn trăng nước sông trôi
Bao nhiêu kỷ niệm bồi hồi gửi trao
Chia tay ngấn lệ nghẹn ngào
Nhớ nhung thì biết làm sao bây giờ?

Chiều nay trời bỗng trở mưa
Nghe lòng thầm gọi thiết tha thuở nào
Đường Trần Quý Cáp quanh co
Lối vào nhà trọ ngẩn ngơ lá vàng !

20.7.2010 Lu Hà





Ngẩn Ngơ Lá Vàng
chuyển thể thơ Tuyền Linh: Vào Muà

Vào muà lá rụng vương hè
Phố xưa mộng tưởng em về bên anh
Con chim yêu khoảng trời xanh
Giọt thương giọt nhớ năm canh tủi sầu.

Ngập ngừng nưả tỉnh nưả mơ
Nắng chiều cuối hạ ngẩn ngơ thu về
Em đi khắp nẻo sơn khê
Vui buồn cùng với xác ve lá vàng.

Nồng nàn ngày ấy yêu thương
Giận hờn chăn gối vấn vương chân giường
Lo toan cả chuyện vô thường
Hoàng hôn Đà Lạt lỡ làng sương rơi !

Vẫn còn trăng nước sông trôi
Bao nhiêu kỷ niệm bồi hồi gửi trao
Chia tay ngấn lệ nghẹn ngào
Nhớ nhung thì biết làm sao bây giờ?

Chiều nay trời bỗng trở mưa
Nghe lòng thầm gọi thiết tha thuở nào
Đường Trần Quý Cáp quanh co
Lối vào nhà trọ ngẩn ngơ lá vàng !

20.7.2010 Lu Hà




Ngẩn Ngơ Mây Nước
tặng Vũ Hoài Trang

Ngẩn ngơ mây nước ngừng trôi
Thiên thần Vệ Nữ hồi hồi lòng ai
Thướt tha yểu điệu áo dài
Xôn xao vũ điệu nguyệt đài Hoài Trang

Nghê thường bạch hạc lâng lâng
Thuyền tình lỡ bến muộn màng ghé thăm
Nhớ con kén nhỏ tơ tằm
Thương cha mẹ nhện thắng năm u hoài

Se duyên hội ngộ dấu hài
Nghìn thu thổn thức trúc mai thuở nào
Thuyền quyên thục nữ anh hào
Suối thơ róc rách trái đào bơ vơ

Chim sa cá lội lờ đờ
Đào nguyên lạc lối bến bờ nào đây
Yến oanh thỏ thẻ vơi đầy
Trùng dương dặm thẳm gió mây hững hờ

1.11.2013 Lu Hà




Ngàn Thu Ai Oán

Ngàn thu ai oán than ôi!
Nhớ thương cho nắm xương thôi một đời
Thân tàn ma dại đi rồi
Lá vàng cỏ uá rã rời thê lương

Hàng thông vi vút vấn vương
Ôm ngang lưng gió mùi hương lạnh lùng
Lênh đênh biển cả trập trùng
Tinh theo bọt nước não nùng biển khơi

Hồn trinh lạc cuối chân trời
Si mê cuồng dại về nơi bến nào
Dập dìu sóng vỗ xô bờ
Nhớ sao bải hoải chuyến đò trần gian

Bồi hồi ân ái giai nhân
Trúc mai một thuở muôn vàn khổ đau
Yến oanh lã chã canh thâu
Gối chăn tầm tã bể dâu đoạn trường

Muôn năm giữ một tấm lòng
Vi lô lau lách bên dòng sông Tương
Kià ai đàn khúc Tề vương
Tiền Đường ai khóc  thương chồng bi ai ?

Cảm tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Muôn Năm Sầu Thảm
18.11.2012 Lu Hà




Ngàn Thu Còn Nhớ
vịnh theo ảnh tặng Mai Hoài Thu

Hoài Thu bụ bẫm lên rồi
Bõ ngày héo hắt nụ cười dở dang
Chiều tà sắc sắc không không
Lối mòn cưả Phật mênh mông xa vời

Thuyền tình bể ái chơi vơi
Lênh đênh sóng nước biển khơi mịt mù
Vàng bay lá rụng muà thu
Thuyền quyên yểu điệu trái sầu nôn nao

Hồng nhan bạc mệnh ba đào
Ngàn thu còn nhớ dạt dào hồn thơ
Yến oanh dìu dặt xôn xao
Văn nhân thi bá ngẩn ngơ sớm chiều

Cớ sao cỏ uá tiêu điều
Váy đen tóc xoã mĩ miều Hoài Thu
Hoàng hôn ảo não tương tư
Thương người thiếu phụ bơ vơ má hồng

Tháng năm bươn bả dặm trường
Lo toan trách nhiệm chất trồng đôi vai
Mảnh mai tơ liễu hao gày
Nỗi niềm tâm sự tháng ngày anh ơi!

Đôi dòng để lại cho đời
Điã dầu giọt nến gửi người thiền môn!

1.10.2011 Lu Hà




Ngàn Thu Đợi Chờ
cảm tác thơ Thi Nguyên: Nhớ Ai

Khách xa nhớ ghé bến này
Trăng thanh gió mát vơi đầy nỉ non
Phong ba tuyết lạnh sóng cồn
Bóng mây sương phủ bồn chồn Thi Nguyên...

Tưởng rằng nàng đã lãng quên
Trăm công nghìn việc triền miên tháng ngày
Đất trời nảy lộc ươm cây
Tâm hồn ngây ngất đắm say mặn nồng

Trần căn duyên nợ vấn vương
Dẫu lià ngỏ ý thơ lòng ngó sen
Trăng thu vằng vặc mắt huyền
Hằng Nga còn đó thiên nhiên một toà

Kià ai lững thững Lu Hà
Ngẩn ngơ dạo gót mặn mà qua sông
Đi tìm chày ngọc huyền sương
Lão bà giã thuốc má hồng nôn nao...

Vân Anh e lệ nghẹn ngào
Vân Kiều thỏ thẻ bến đò năm xưa...
Hôm nay mồng tám tháng ba
Thi Nguyên còn nhớ ngàn thu đợi chờ...

8.3.2012 Lu Hà




Ngàn Thu Lá Vàng
tặng Iamusa

Em như là một thiên thần
Bóng mây mờ ảo trăng ngàn gió sương
Mắt xanh thăm thẳm trùng dương
Hoàng hôn in bóng soi gương má hồng

Lâng lâng vầng trán thiên bồng
Nỗi buồn xa tít mênh mông đất trời
Dặm trường muôn nẻo trần ai
Thuyền quyên yểu điệu bồi hồi lòng anh

Thời gian vùn vụt trôi nhanh
Bóng câu bơn bả đầu xanh uá tàn
Đứng bên tựa cưả tần ngần
Nỗi niềm tưởng nhớ trần gian u sầu...

Phù du dào dạt bao la
Tình người dương thế ngàn thu lá vàng!

16.5.2011 Lu Hà




Ngát Hương Say
nối tiếp 4 câu thơ của Thi Nguyên

“ Cất bước cô liêu, những nẻo đường.
Núi còn say ngủ, nước mờ sương.
Đò trên sông vắng...trôi đâu đó..?!
Có chở hộ mình...khối... vấn vương…“

Cà sa bình bát khóa duyên trần
Ân ái chìm sâu biển thế nhân…
Tây trúc đường xa non dặm thẳm
Bâng khuâng sóng vỗ điệu ca luân…

Ta vẫn là ta của mọi nhà
Ngàn năm còn đó đóa xuân hoa
Quan quan khắc khoải hồn thu thảo
Nức nở thư cưu bóng nhạt nhòa…

Hoàng hôn ảm đạm thưong buồn nhớ
Quán trọ trần gian biết mấy lần
Chôn rau cắt rồn tình muôn thuở
Lỡ hẹn trăm năm lệ ứa tràn…

Thôi vậy từ nay lòng lửa nguội
Trầm luân bể khổ nhé từ đây
Gánh nặng luân hồi mong trả hết
Cam lồ sen nở ngát hương say…!

10.8.2014 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét