Mái
Đầu Sương Rơi
chuyển
thể thơ Mai Hoài Thu: Đêm Sài Gòn
Đêm
về nức nở nhạt nhoà
Sài
Gòn lạc lối nghẹn ngào bóng hoa
Đường
dài mỏi gối quanh co
Vắng
em ảo não mịt mù mưa giăng
Đèn
mờ hiu hắt từng hàng
Vai
thon bé nhỏ bẽ bàng chiều thu
Mắt
buồn ngấn lệ tương tư
Đuôi
sam quày quả giã từ người ta
Dập
dìu tiếng nhạc gần xa
Thả
hồn theo nhịp la đà thâu đêm
Tìm
sao lối nhỏ im lìm
Một
vùng kỷ niệm nỗi niềm cô liêu
Em
nơi giá lạnh sớm chiều
Heo
may gió thổi tiêu điều lòng anh
Tháng
năm cỏ uá màu xanh
Trắn
nhăn tư lự mong mình gặp nhau
Ba
mươi năm đã trôi qua
Má
hồng nắng nhạt trời Âu u sầu
Lá
vàng rơi rụng chân cầu
Bầu
trời ảm đạm mái đầu sương rơi...!
14.11.2011
Lu Hà
Mái
Đầu Tuyết Sương
tặng
Vanessa Le
Anh
đã đến lửa tình em cháy
Giữa
mùa đông cay đắng tim đau
Sương
rơi lã chã theo nhau
Gịọt
thương giọt nhớ chân cầu lá bay
Hồn
ngơ ngác tầng mây nghiêng ngả
Dáng
hao gày đon đả như xưa
Nghẹn
ngào trong tiếng gió đưa
Hàng
cây run rẩy giọt mưa nhạt nhòa
Ngàn
tia nắng chan hòa nao nức
Tuyết
băng tan thổn thức lòng em
Anh
đào ríu rít tiếng chim
Chờ
ngày hạnh ngộ đắm chìm chiêm bao
Anh
trở lại bên bờ ảo vọng
Thuyền
lênh đênh xao động ngàn sau
Nốt trầm xao xác cỏ lau
Cung
đàn khói tỏa điệu sầu vi vu
Con
bướm trắng tình thu muôn thuở
Mộng
điệp hồ kỳ ngộ Bích Câu
Bao
giờ ô thước bắc cầu
Đôi
ta chan chứa mái đầu tuyết sương!
cảm
xúc khi đọc bài: Anh Đã Đến
13.7.2013
Lu Hà
Mai
Rùa Chúc Sinh Nhật
Mai
Ruà muội cũng chúc huynh
Lênh
đênh bồng đảo nổi nênh má hồng
Bốn
muà xuân hạ thu đông
Ruồi
vàng tu luyện vấn vương thế trần
Nghìn
thu vằng vặc trăng ngàn
Trăm
năm một giấc chưá chan nỗi niềm
Động
Hồ Bột Hải từng đêm
Giấc
mơ tiên nữ em đềm nôn nao
Bướm
ong dìu dặt xôn xao
Bồ
đào mĩ tỉu ngẩn ngơ canh trường
Giật
mình le lói ánh dương
Thấy
ông Lã Vọng bi thương tủi sầu
Phơ
phơ tóc trắng bạc đầu
Sống
dai thưà thãi sang giàu làm chi
An
nhàn cái thú ở đời
Vần
thơ tao ngộ luân hồi nổi trôi...
1.12.2011
Lu Hà
Mãi
Sao Chẳng Thấy
viết
tặng Pich Hạnh
Còn
tìm chi nữa xa xưa
Phong
ba vùi lấp nắng trưa úa sầu
Giọt
mưa lất phất trên đầu
Chau
mày ủ dột bể dâu đoạn trường
Nỗi
buồn tình ái vấn vương
Trung
nhân nét bút tiên hồng ở đâu?
Đồi
hoang cỏ mọc dãi dầu
Bước
đi thất thểu bạc màu thời gian
Tờ
mây một thuở chứa chan
Hồn
thơ rầu rĩ non ngàn gió sương
Thư
cưu trống mái bên đường
Quan
quan thảm thiết đôi dòng lệ rơi
Cảnh
đời oan trái trời ơi!
Trăm
năm lỡ hẹn thuyền trôi bến nào
Đò
ngang sóng vỗ nghẹn ngào
Ai
thương Pich Hạnh má đào phôi phai
Phòng
the thổn thức canh dài
Đá
vàng tạc dạ u hoài mãi thôi
Thần
tiên cảm động bồi hồi
Lắng
nghe tiếng nấc của người trần gian
cảm
tác từ tấm ảnh Pich Hạnh trên đồi nắng trưa
31.5.2014
Lu Hà
Mái
Tóc Thần Kỳ
Tóc
cô lúc đỏ lúc hồng
Khi
nâu khi thắm bềnh bồng huyền đen
Nôn
nao vóc hạc dángtiên
Suối
thơ mát rượi thôi miên một tòa
Quản
chi mưa gió nhạt nhòa
Hồn
cô băng tuyết chan hòa bướm hoa
Xinh
tươi cùng chị Hằng Nga
Thông
minh Bách Việt sơn hà mấy ai
Gặp
cô cửa động thiên thai
Nửa
năm xao xuyến nguyệt đài liễu buông
Trần
gian nức nở nhớ thương
Vui
chi tiên cảnh quê hương cánh đồng
Chia
ly lá rụng lấp đường
Trời
cao thăm thẳm dặm trường xa xôi
Bần
thần nuối tiếc cô ơi!
Tình
ta chỉ có thế thôi u hoài
Cõi
người xuôi ngược mệt nhoài
Từng
đêm thổn thức canh dài lệ chan
Vấn
vương mái tóc nồng nàn
Nhớ
người trong mộng non ngàn bể dâu
cảm
tác từ mái tóc của Pich Hạnh
30.5.2014
Lu Hà
Mãng
Cầu Gọi Na Ơi!*
Mãng
cầu hay gọi là na
Nứt
ra từng rãnh mượt mà thơm tho
Bướm
ong dìu dặt ngọt ngào
Ăn
vào mát rượi má đào hương say
Cho
anh hưởng tí múi dầy
Bõ
công chờ đợi tháng ngày em ơi!
Na
kia chan chứa bồi hồi
Nghe
lời anh gọi chơi vơi mãng cầu
Đợi
em ở bến giang đầu
Mắt
đen lúng liếng như màu hạt na
Miệt
vườn trái chín la đà
Ngàn
thu ngây ngất Hằng Nga mỉm cười
Mãn
cầu xao xuyến lả lơi
Tình
cô thôn nữ bên đồi suối reo
Quản
chi trầy gối cũng trèo
Chùm
na vắt vẻo lưng đèo thiết tha!
Bao
giờ trở lại quê nhà
Nước
non một dải tình na mãng cầu
Thương
nhau cho đến bạc đầu
Nam
Quan Móng Cái Cà Mau trọn lòng !
*trong
Nam gọi là mãng cầu, ngoài Bắc gọi là quả na?
9.6.2013
Lu Hà
Mảnh
Đời Trần Duyên
tặng
Hoài Vân
Hoàng
hôn để nắng vàng đi
Vén
mây gió thổi thầm thì thông reo
Đóa
trăng tình tự chân đèo
Xạ
hương thoang thoảng xóm nghèo đang say
Dựa
vai nắm chặt bàn tay
Cỏ
xanh tấm thảm vơi đầy nỉ non
Dịu
dàng đôi mảnh linh hồn
Trái
tim nóng bỏng đòi cơn mặn nồng
Hôn
làn môi thắm yêu thương
Thơm
mùi tình ái quện lòng mưa sa
Đêm
sương rơi giọt trăng ngà
Ôm
nhau thật chặt Ngân Hà xa xôi…
Phút
giây ngần ngại chơi vơi
Lẽ
nào cách biệt về nơi cuối trời?
Tần
ngần châu lệ tuôn rơi
Dấu
hài in khớp chẳng rời anh ơi!
Điệp
hồ lạc lối sao trôi
Giận
hờn trần thế tà tơi rối bời
Ba
sinh tìm lại đền bồi
Phù
du bèo bọt mảnh đời trần duyên!
thơ
làm nhân đọc bài: Cho Nhau Hương Tình
16.5.2013
Lu Hà
Mảnh
Hồn Bơ Vơ
Sức
đã kiệt máu tươi cũng cạn
Trút
hồn đau lận đận bơ vơ
Nhạt
nhoà trong gió sương mờ
Lang
thang khắp nẻo biển mù bến mơ
Hồn
còn nhớ biết bao người nưã
Đẹp
kiêu sa một thuở bồi hồi
Giờ
đây hấp hối chia phôi
Hồn
lià khỏi xác về nơi chốn nào?
Nghe
nức nở bơ phờ mệt mỏi
Hồn
hết rồi đắm đuối thương yêu
Còn
đâu vào những buổi chiều
Thướt
tha chan chưá dáng Kiều cười tươi
Sầu
vô hạn rã rời cây cỏ
Còn
em sao chẳng có chút gì
Xôn
xao ong bướm thầm thì
Côn
trùng rên rỉ đầm đià hạt mưa!
cảm
tác khi đọc thơ Hàn Mạc Tử: Trút Linh Hồn
16.15.2012
Lu Hà
Mảnh
Hồn Hiu Quạnh
cảm
tác thơ Mai Hoài Thu: Hoang Vắng
Ai
ngờ cảnh vật tiêu điều
Đường
xưa lối cũ chợ chiều lặng câm
Cỏ
may tua tủa kim đâm
Gập
ghềnh sỏi đá âm thầm em đi
Lưa
thưa từng giọt thầm thì
Vai
gày giá lạnh rầm rì thông reo
Hắt
hiu gò mối cheo leo
Cô
đơn ngôi mộ chân đèo rêu xanh
Giọt
sương trĩu nặng trên cành
Vi
lô lau lách sao đành chịu im
Bần
thần tìm dấu chân chim
Bao
nhiêu oan trái đắm chìm mù sa
Ngước
lên nửa mảnh trăng ngà
Đầu
non le lói Hằng Nga thẹn thùng
Tình
sầu chôn chặt thủy chung
Trải
qua sóng gió não nùng bể dâu
Em
về sửa lại mái đầu
Môi
son mím chặt chân cầu thở than
Hồn
còn lảng vảng trần gian
Quẩn
quanh đâu đó ưá tràn bờ mi!
10.4.2014
Lu Hà
Mảnh
Hồn Hoang Dại
Triền
miên ngày tháng hư hao
Còn
ai lạc mộng nôn nao u hoài
Mây
bay cát bụi trần ai
Vô
tình cây mục canh dài lệ chan...
Anh
về nức nở chưá chan
Hồn
ta ngơ ngác non ngàn chia phôi
Bơ
vơ xuôi ngược giòng đời
Nhấp
nhô cồn trắng biển khơi trập trùng...
Thu
tàn cỏ uá thẹn thùng
Mênh
mông băng giá tận cùng cô đơn
Đam
mê say đắm mảnh hồn
Ngọt
ngào chuếnh choáng nụ hôn gió luà...
Trúc
mai lần lưã bốn muà
Tuổi
già xế bóng nỡ đuà ta sao
Lạc
loài rong ruổi bướm đào
Cuồng
điên chới với mái đầu tuyết sương...
Ngậm
ngùi rượu vẫn chưa nồng
Cuộc
chơi từ giã yêu đương rã rời
Mảnh
hồn hoang dại xa xôi
Thôi
đành mang hận về nơi biển sầu...
cảm
tác từ thơ Mai Hoài Thu: Tình Hoang Tưởng
26.11.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét