Lệ
Hoà Châu Sa
cảm
tác thơ Hạnh Nguyên: Ga Chiều
Con
tàu khuất bóng ngẩn ngơ
Đưa
anh biền biệt lệ trào mưa tuôn
Ga
chiều sầu nặng nỗi buồn
Nhìn
dòng nước nhỏ đòi cơn mặn nồng...
Còi
tàu khói toả mênh mông
Ngậm
ngùi tao ngộ mù sương lối về
Mím
môi lã chã dầm dề
Giai
nhân dặm thẳm sơn khê bão bùng...
Thuyền
tình giông tố trập trùng
Nương
dâu cỏ héo thủy chung đôi bờ
Thư
cưu thê thảm bơ vơ
Chia
ly đôi ngả mịt mờ quan quan...
Chiều
tà tím cả không gian
Lòng
buồn như rạ điêu tàn sân ga
Xa
xa rặng núi nhạt nhoà
Mưa
như dây bột lệ hoà châu sa...
25.12.2012
Lu Hà
Lẻ Loi Mảnh Đời
cảm xúc thơ Thimyngoc Huynh: Về Thăm Chốn Xưa
Lần lối cỏ đường xưa nẻo cũ
Dấu quen thời thơ ấu xa xôi
Nơi bao kỷ niệm một thời
Đuổi trâu bắt bướm vui tươi ngập hồn
Căn nhà nhỏ mảnh vườn xơ xác
Đàn gà con nháo nhác gọi nhau
Trưa hè dầu dãi mái đầu
Vắng tanh ngõ trúc bên cầu hỏi ai ?
Người đi khuất chân mây góc biển
Ta về tìm lận đận chân chim
Tựa lưng cánh cửa im lìm
Vẳng nghe tiếng gió mộng chìm sầu tư…
Thuở xưa đó vi vu gió thổi
Mắt nhìn nhau đắm đuối thiết tha
Lá dừa thèn thẹn chiều tà
Lời chưa kịp ngỏ trăng ngà sương rơi!
Rồi xa cách mỗi người mỗi ngả
Bụi hồng trần tầm tã tả tơi
Thuyền tình chấp chới biển khơi
Trăng vàng sẻ nửa lẻ loi mảnh đời…!
22.5.2013 Lu Hà
Lệ Rỏ Chân Cầu
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Heo may tơ liễu chân cầu
Phất phơ cành trúc vương sầu bao nhiêu
Thu vàng rêu bám lối xưa
Áo nâu mái tóc phơi màu trần ai
Anh đi gửi lại cho đời
Giọt thương giọt nhớ bao lời yêu đương
Trông theo hút bóng mù sương
Chinh nhân dặm thảm bụi đường bơ vơ
Biết sao cho đến khi nào?
Người về trở lại bên cầu thương yêu
Lá trôi dòng nước hững hờ
Bao muà thu đợi ngóng chờ người xa
Biển đời sóng nước lô xô
Trên cầu soi tóc bóng chiều buồn đưa
Vàng bay lá uá phô màu
Đôi bờ lau lách tình sầu trăng mơ
Thuyền ai thấp thoáng từ xa
Mênh mông sóng vỗ sương mù hoàng hôn
Đường đi cỏ dại lối mòn
Dấu chân thuở trước anh còn nhớ không ?
Thương đau trong cõi bụi hồng
Nợ người thiếu phụ tấm lòng thủy chung…
15.11.2009 Lu Hà
Lệ Trăng Trắng Trời
chuyển thể thơ Mai hoài Thu: Sầu Tê Tái
Sầu tê tái hao gày ảo não
Lúc nưả đêm nỗi nhớ dâng đầy
Một đời lầm lũi đắng cay
Phù vân về cõi đắm say u buồn...
Đêm rả ríc mưa tuôn lệ chảy
Hỏi ông trời thấu nỗi lòng chăng?
Đành rằng năm tháng giá băng
Âm thầm khép cưả nhẹ nhàng đớn đau
Gánh sầu đổ biển sâu mờ mịt
Dấu tình còn thảm thiết héo hon
Nhạt nhoà mí mắt môi son
Bao muà lá rụng trào tuôn não nùng
Hồn thơ gửi vấn vương sao tỏ
Đường trần gian đau khổ người đi
Còn đâu tuổi trẻ xuân thì
Trăng già trằn trọc lệ rơi trắng trời!
15.11.2011 Lu Hà
Lệ Trào Thiên Thu
cảm tác từ hồn thơ cuả Mai hoài Thu: Rồi Một Ngày
Một ngày ta sẽ chia tay
Như cơn sóng dữ đắm say ngậm ngùi
Nỗi buồn tầm tã sụt sùi
Hoàng hôn ảm đạm dập vùi thuyền em
Tìm người như dấu chân chim
Năm châu bốn biển im lìm đìu hiu
Chân trời chiếc bóng liêu xiêu
Vào ra tựa cưả sớm chiều vấn vương
Trước bàn thắp một nén hương
Tình ta đã chết bi thương nghẹn ngào
Mai sau gặp lại nẻo nào?
Bàng hoàng giấc mộng lệ trào thiên thu...
10.11.2011 Lu Hà
Leo Đèo Ba Dội
Một đèo ba đẻo treo leo
Nắm cơm quả mướp gian neo cũng trèo
Cưả son đỏ loét ngoằn ngoèo
Rêu xanh lún phún đá lèo tùm hum
Cỏ rêu nhơn nhớt lùm lùm
Vắt bò lổm ngổm từng chùm sương rơi
Vực sâu thăm thẳm chơi vơi
Giai nhân sĩ tử ham chơi cảnh đèo
Khoả chân suối mát trong veo
Ngất ngây ong bướm thông reo liễu mềm
Ngẩn ngơ trăng xuống êm đềm
Bõ công khó nhọc ngủ đêm lưng đèo
Vật vờ làn gió hắt heo
Quản chi đường
sá hiểm nghèo xa xôi
Ôm nhau ngủ dưới vòm trời
Trong mơ ta thấy nụ cười Xuân Hương.
cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Đèo Ba Dội
10.11.2012 Lu Hà
Linh Hồn Bơ Vơ
cảm tác bức ảnh Chiếc Lá Vàng
Trời ơi! em đẹp vô cùng
Mà sao em đã vội vàng ra đi?
Thương em tuổi ngọc xuân thì
Tóc mây loã xoã đất trời đổ mưa...
Chập chờn sương nhỏ canh khuya
Hồn em thấp thoáng chân cầu gió đưa
Than ôi! nhân thế ta bà
Bắc Ninh quan họ la đà lá bay...
Nguyên do chẳng thấy tỏ bầy
Lòng anh thấp thỏm đắng cay ngậm ngùi
Ngày nào huynh muội cùng vui
Thơ say ý nhạc vơi đầy nỉ non...
Mà nay biển vọng sóng cồn
Lân tinh hoang đảo oan hồn bơ vơ
Hồn trinh lạc ở bến nào
Âm u gió thổi vi vu não nùng...!
Sầu vương canh cánh bên lòng
Nỗi niềm tâm sự theo dòng sông trôi
Trần gian rụng cánh hoa rơi
Bồng bềnh hoang đảo chơi vơi biển tình
14.2.2012 Lu Hà
Linh Hồn Về Đâu
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu: Vô Thường
Trong hư ảo vần thơ nhỏ lệ
Giọt mưa hờ đắm đuối trăm năm
Nỗi niềm thổn thức xa xăm
Muộn màng dang dở con tằm nhả tơ
Đời hoa tím bơ vơ trần thế
Phủ mái sầu tê tái chơi vơi
Nhạt nhoà khoé mắt bờ môi
Đêm về nhặt mảnh tả tơi trăng tàn
Vầng trăng khuyết nằm ngoan em đợi
Bóng tà dương le lói chân mây
Cuồng phong cuốn lấy vai gầy
Chiêm bao mấy độ đắm say lối mòn
Mai thức dậy hỏi còn vương vấn
Nghe trong lòng cuồn cuộn sầu tuôn
Sóng tình chan chưá nguồn cơn
Vô thường cát bụi linh hồn về đâu?
9.10.2011 Lu Hà
Linh Hồn Vơ Vẩn
Tôi nhắm mắt hương thưà dĩ vãng
Con đường xưa tê tái trăng thơ
Còn đâu lai láng huyền sương tóc
Tắt ánh đèn mờ ảo giấc mơ...
Hồn đã chết trong tôi thoát xác
Còn gì đâu để sống làm người
Chập - chồng biển cả sầu ngăn cách
Đừng hẹn nhau tìm lại gốc sồi...
Có chăng nưã khổ đau vời vợi
Tiếng trẻ thơ thê thảm ngậm ngùi
Xôn xao khúc nhạc sầu mi mắt
Bởi lòng người tráo trở chôn vùi...
Tôi chẳng muốn tin vào sự thật
Bướm ong dìu dặt ở bên đàng
Người qua kẻ lại cười mai miả
Tủi nhục linh hồn kiếp bẽ bàng...
Hồn vẩn vơ đi đâu chẳng biết
Xướng ca hoài chém nát lòng tôi
Giải Ngân Hà lạnh lùng băng giá
Thương cuộc tình say khướt tả tơi...
viết cho nhạc sĩ Phạm Đình Chương
30.1.2013 Lu Hà
Lờ Đờ Cá Bơi
cảm tác thơ Thi Nguyên: Chân Rời Vũng Ái...
Muội còn trẻ sợ gì mà chết
Trù ẻo đâu thắm thiết mà thôi
Chớ đừng vội nói tiêu đời
Ba con là ít bồi hồi nàng xuân...
Muội đừng sợ vướng chân cuồng cẳng
Phải tay huynh mở rộng phong quang
Tiên đường vang vẻ mọi đàng
Con đàn cháu đống họ hàng mừng vui...
Muội nhõng nhẽo tươi cười hoa lá
Đàn hạc ca tình lả vương mang
Bảo rằng giũ tóc xoay ngang
Giã từ bể ái nhẹ nhàng vân du...?
Muội còn nợ bài
thơ duyên phận
Mộng tương phùng lận đận con tim
Ngàn thu còn cái lông chim
Hằn trên phiến đá lim dim má hồng...
Hoa cỏ lạ dịu dàng ong bướm
Dưới trăng ngàn thơ thẩn người thơ
Chân cầu nước chảy hững hờ
Say xưa cảnh vật lờ đờ cá bơi...
25.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét