Lỡ
Duyên
Giận
thân em chưả lấy chồng
Ngày
năm bảy mối phòng không vẫn hờ
Báu
gì chốn ấy xôi vò
Cốm
hồng trầu bã con cò đò đưa
Hảo
lơ mấy chú đâu vưà
Métxì
Tây cũng lưa thưa vợi dần...
Ép
dầu ép mỡ thế gian
Ép
duyên ai nỡ thở than sớm chiều
Hoàng
hôn ngả bóng Tiểu Kiều
Mào
gà vỏ lựu tiêu điều héo hon
Hoa
rầu ủ rũ phấn son
Ngày
xuân lá rụng tủi hờn thiên thu
Giai
không tứ đại tình thù
Tuổi
đời con gái mịt mù tối tăm
Năm
canh tầm tã mưa dầm
Oán
sầu căm hận tím bầm ruột gan
Lỡ
duyên bởi tại dở gàn
Thân
tàn ma dại bần thần ngẩn ngơ
Soi
gương mặt mốc bơ phờ
Cho
không ai lấy dật dờ hồn trinh...
cảm
tác thơ Trần Tế Xương: Phòng Không
6.12.2012
Lu Hà
Lỡ
Làng Tình Em
tặng
Vũ Thị Vui
Hai
cô gái trẻ mừng vui
Bảo
nhau chặt miá sụt sùi mầm non
Miá
rằng : Em vẫn còn son
Nương
tay nhè nhẹ tủi hờn lòng em
Trăng
lên chưa mọc lưỡi liềm
Tình
em đang bén nỗi niềm sầu tư
Bâng
khuâng kià mé chân cầu
Có
con bướm trắng âu sầu khóc than
Mật
đường em đã chưá chan
Tuổi
đời con gái cung đàn căng dây
Gặp
người quân tử khéo tay
Nắn
cho một chặp ngây ngây bướm hồng
Tình
em đang độ tơ vương
Nỡ
nào mang chặt đau lòng miá non...
Miá
thơm bày tỏ nguồn cơn
Hai
cô kiều nữ bồn chồn ngẩn ngơ...
16.12.2011
Lu Hà
Loay
Hoay Với Chàng
Lúc
chàng ở rể em còn nhỏ
Thầy
mẹ em đâu có tỏ bày
Ngây
thơ em gọi là mày
Nhũ
đào dần nhú ngất ngây sượng sùng
Chàng
càng lớn lừng khừng lấn bấn
Má
em hồng mấy bận thì thôi
Thấy
em phụng phịu chàng cười
Hết
đi lại đứng chàng ngồi thật xa
Rồi
một buổi mẹ cha đi vắng
Vào
trong buồng chàng thấy em nằm
Rờ
tay quờ quặng âm thầm
Nhưng
em chẳng ngượng ôm chầm cho quen
Toàn
thân nóng em quên che đậy
Mắt
nhắm nghiền cũng thấy hay hay
Kể
từ dạo đó em say
Đêm
nào em cũng loay hoay với chàng...
Em
chẳng dạy và chàng chẳng học
Sách
thánh hiền chàng đọc em nghe
Chúng
mình tình nghiã phu thê
Trước
sau thì cũng đê mê thành nghiền...
cảm
tác từ thơ Hàn Mạc Tử: Sượng Sùng
8.10.2012
Lu Hà
Lời
Ru Tủi Hờn
"Ru
anh, ru cả tình say
Sương
rơi vương vấn, vòng tay đợi chờ.
Ru
anh, ru giữa lời thơ.
Sao
khuya tha thiết, thẫn thờ em ru…"
Mênh
mông bốn cõi sương mù
Hồn
mây phiêu bạt vi vu gió luà
Hàng
hiên thánh thót hạt mưa
Có
nghe em gọi hàng dưà quặn đau
Thương
anh dầu dãi mái đầu
Chinh
nhân dặm thẳm nương dâu biển hồ
Thuyền
tình trôi dạt bến bờ
Duyên
anh đã quyện má đào sắt son...?
Hay
còn thổn thức đòi cơn
Nhớ
người em gái bồn chồn năm xưa...
Mảnh
mai bồ liễu sớm trưa
Nhà
tranh vách lá muối dưa qua ngày...
Cuộc
đời bao nỗi đắng cay
Cung
đàn nguyệt lạnh vơi đầy sầu tư
Côn
trùng rên rỉ âm u
Đêm
khuya hợp tấu lời ru tủi hờn...
Thơ
nối tiếp từ 4 câu thơ cuả Hoà Đàm
21.12.2012
Lu Hà
Lời
Thề Khắc Cốt Ghi Xương
tặng
Vườn Thơ
"Kiếp
này vừa lỡ cung đàn,
Kiếp
sau xin hẹn chung làn đôi tay.
Cùng
nhau thơ kết vần hay,
Để
cho cuộc sống vui say chữ tình"
Ân
ân ái ái rập rình
Kiếp
sau đắm đuối chúng mình với nhau
Lời
thề khắc cốt chôn sâu
Ghi
xương từng nét ngàn thu lá vàng
Trước
sau cũng sẽ gặp nàng
Luân
hồi vạn kiếp mơ màng phím loan
Lưạ
tay đàn gảy đòi cơn
Hồn
thơ thuở ấy bồn chồn xử xanh
Se
tơ kết cỏ ngậm vành
Nghiã
tình để lại đẫm cành phù dung
Non
cao nước biếc trập trùng
Phượng
cầu hoàng đã đoạn trường một cung
Thiếp
nay xin nguyện cùng chàng
Đầu
thai chuyển kiếp xin đừng có quên
Lời
thề động đến nhân duyên
Thiên
đình Nguyệt Lão chư tiên cảm lòng.
14.2.2012
Lu Hà
Lời
Thề Tiền Định
Thi
Nguyên ơi hỡi Thi nguyên!
Nhân
duyên tiền định chớ quên kiếp này
Xôn
cao trời biển cao dầy
Phong
tình cổ lục đắng cay phũ phàng
Đá
kia nhỏ lệ đôi hàng
Trái
tim đã xếp bóng chàng chinh nhân
Gió
sương cát bụi trần gian
Hương
tình biển động nồng nàn ly tao
Nôn
nao sóng vỗ nghẹn ngào
Xích
thằng sợi chỉ buộc vào chân ai?
Tìm
nhau trong cõi trần ai
Thuận
dòng lá thắm Chương Đài liễu xưa....
Bóng
hồn còn đọng ngọn dưà
Hò
ơ tiếng hát ruộng dưa ân tình
Long
lanh ánh mắt cô mình
Lời
thề kiếp trước ngói đình rêu xanh...
Trăm
năm khói mộng kinh thành
Hoàng
hôn bảng lảng sao đành rửng dưng...
Xa
xa thấp thoáng tưng bừng
Hải
âu cánh trắng cũng từng vấn vương...!
Chú
thích: Liễu Chương Đài là tích cô Liễu ở Chương Đài hẹn thề với một văn nhân gần
thành Trường An
21.12.2012
Lu Hà
Lời
Tình Ngỏ Của Chàng Trai Dân Tộc
viết
tặng Vanessa Le
Tuyên
Quang phong cảnh hữu tình
Non
xanh nước biếc cô mình kia ơi!
Khoan
khoan tôi hỏi đôi lời
Rằng
cô đã có chốn nơi hẹn hò?
Hôm
qua gặp ở bến đò
Cô
xinh yếm đỏ lững lờ cá bơi
Tôi
từ Vũ Ẻn qua chơi
Về
nhà lăn lóc bồi hồi nhớ cô
Áo
chàm ngăn ngắt hương mơ
Mắt
huyền lúng liếng điệp hồ gió bay
Tình
cô trong trắng ngất ngây
Xôi
vò gạo nếp đắm say lòng người
Nhà
tôi ở dưới chân đồi
Có
hàng dâm bụt mồng tơi cúc tần
Vịt
gà ngan ngỗng đầy sân
Vườn
trầu mơn mởn bần thần đợi cau
Mẹ
cha tha thiết con dâu
Cô
đừng từ chối qua cầu với tôi
Yêu
nhau hết đứng lại ngồi
Cỏ
tranh nhàu nát trọn đời cô ơi!
27.4.2014
Lu Hà
Lời
Xin Lỗi Của Iamusa Nguyen
Chuyển
thể từ thơ 8 chữ sang lục bát
Một
lời xin lỗi gửi trao
Đời
em đã chịu quá nhiều khổ đau
Cạn
dòng nước mắt thương yêu
Ba
chìm bảy nổi ta bà lênh đênh
Sương
thu phủ mái đầu xanh
Quê
muà nhu nhược năm canh tủi sầu
Phận
em đâu dám với cao
Yêu
là bể khổ tình là dây oan
Phút
giây êm ái bao lần
Nhưng
em đã lỡ nụ hôn mất rồi...
Anh
đừng oán trách làm chi...
Trái
tim đã rớt còn gì nưã anh...
Tháng
ngày buồn bã trôi nhanh
Đến
khi nghĩ lại giật mình nhớ anh
Trách
mình hận cả trời xanh
Trái
tim tê liệt bồng bềnh anh ơi!
Chắp
tay Nguyệt Lão đoái hoài
Ghi
tên trong sổ luân hồi nhân duyên
Kiếp
sau em đợi bên thuyền
Tình
sầu vương vấn nỗi niềm trần ai...!
15.2.2011
Lu Hà
Lớn
Khôn Mẹ Mừng
tặng
nữ thi sĩ Thi Nguyên
Có
nàng thi sĩ đang mơ
Êm
đềm vào mộng dạt dào biển đông
Vấn
vương sợi chỉ tơ lòng
Thuyền
em ván đóng má hồng xôn xao
Chồng
ai đại chí anh hào
Ngọt
ngào âu yếm má đào ngẩn ngơ
Linh
hồn lặng lẽ bơ vơ
Tìm
về quê mẹ đôi bờ đục trong
Than
ôi! cùng chảy đôi dòng
Mà
sao đôi ngả lạc hồng về đâu?
Dừng
chân giếng nước chân cầu
Vẳng
nghe trong gió đàn bầu nỉ non
À
ơi! con ngủ cho ngoan
Bồng
bang cái bống lớn khôn mẹ mừng!
7.2.2012
Lu Hà
Lòng
Đau Nhức Nhối
Ngày
không nắng đêm đừng mưa gió
Chỉ
heo may càng nhớ người yêu
Mối
sầu vào những buổi chiều
Nôn
nao thoang thoảng bóng Kiều năm xưa
Tàu
chạy chậm phải đâu quên bến
Đường
vào ga lận đận đêm khuya
Bâng
khuâng sao xuyến ô kià
Năm
canh trằn trọc đầm đià sương rơi
Tôi
lạc lối về nơi hoang vắng
Mảnh
hồn thơ bảng lảng thu sang
Dưới
chân lả tả lá vàng
Tình
xa xăm lắm tôi càng muốn yêu
Thu
năm ấy liu riu trời rét
Cầm
tay nhau chẳng biết nói sao
Chia
ly giọt lệ tuôn trào
Trùng
dương cách trở đôi bờ thê lương
Miền
sơn cước bi thương ảm đạm
Chung
bầu trời thê thảm sông Ngân
Nưả
vầng trăng mọc non ngàn
Lòng
đau nhức nhối muôn vàn kim châm!
cảm
tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Muà Thu Năm Ngoái
5.11.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét